Nhóm dịch: Bánh Bao“Thích là được rồi, vậy sau này mỗi ngày phải đi làm sao?”“Cháu ẫn là người mới, cuối tuần có thể nghỉ ngơi.
”“Phim trường Nam Châu cách nơi này hơi xa, sau này bảo tài xế đưa cậu đi.
”“Không cần.
”Nguyên chủ biết lái xe, nhưng Khúc Thanh Thanh tạm thời đối với xe hơi còn chưa thích ứng lắm, cho nên vẫn luôn bắt xe, bát xe rất tốt, có thể nghe được đủ loại tin đồn, nhanh chóng dung nhập vào thế giới này, cho nên cô nói: “Cháu đi xe buýt đi tàu điện ngầm là được.
”“Vậy phải chen chúc lắm.
”“Không sao đâu ông, cháu rất thích như vậy.
” Khúc Thanh Thanh cười nói.
Ông Phó cũng không cưỡng cầu nói: “Vậy được.
”“Vâng, ông nội, trời đã tối rồi, chúng ta vào sảnh đi.
” Khúc Thanh Thanh nói.
Ông Phó gật đầu nói: “Được.
”“Ông nội, trời lạnh, ẩm ướt nặng, ông vừa mới xuất viện không lâu, không thể bị cảm lạnh, lần sau thay áo khoác dày lại ngồi ở đây xem Bì Bì, Đường Đường.
” Khúc Thanh Thanh tự nhiên nói.
Ông Phó nghe vậy lại hơi ngẩn ra, quay đầu liếc mắt nhìn Khúc Thanh Thanh, trong lòng ấm áp, trên mặt không khỏi hiện ra ý cười nói: “Được, vào trong sảnh ăn cơm đi.
”Khúc Thanh Thanh chậm rãi đi theo phía sau Ông Phó, hỏi: “Ông nội, Thương Niên còn đang tăng ca sao?”“Ừm, tập đoàn đang nghiên cứu sản phẩm mới, cho nên gần đây anh ấy tương đối bận rộn, qua một thời gian ngắn sẽ nhàn rỗi.
” Ông Phó nói.
Khúc Thanh Thanh gật gật đầu, kéo Đường Đường, Bì Bì vào trong sảnh, cùng nhau ăn cơm tối, Khúc Thanh Thanh chơi đùa với Bì Bì, Đường Đường, hai nhóc con ở trong sảnh cười khanh khách, điên cuồng chạy tới chạy lui, vui vẻ quên cả ba mẹ, cũng làm cho Ông Phó vây xem ở một bên cười không ngừng.
Chơi hồi lâu, Đường Đường, Bì Bì vừa dừng lại liền mệt mỏi.
Vừa tắm rửa xong, hai bé con bò lên giường Khúc Thanh Thanh ngủ thiếp đi.
Khúc Thanh Thanh rất thích Bì Bì, Đường Đường, hai đứa nhỏ này quá khiến người ta thích, lại giảm bớt sự xấu hổ khi mới vào nhà họ Phó của cô.
Cô không kiềm lòng được mà chạm vào gương mặt nhỏ bé của hai đứa trẻ.
Sau đó lấy ra kịch bản “Thập Lý Trường Ca”.
.