[Xuyên Nhanh] Tra Nam Tẩy Trắng

Chương 171



Lần này tỉnh lại, trước mặt Kỉ Tình đã là một mảnh hắc ám, cùng với vô số ngọn cây đong đưa trong gió đêm.
Tay chân y không chỉ hoàn toàn thoát lực, mà từ trên bụng cũng truyền tới cảm giác đau âm ỉ, nóng rát cùng cực.

Quan trọng nhất là, y còn có thể cảm nhận được có một luồng khí gì đó trong cơ thể mình đang không ngừng theo miệng vết thương chảy ra…
Vừa tới liền đã sắp chết rồi sao?
Cẩu hệ thống.
[…] Ký chủ, đừng tưởng rằng ngươi mắng thầm trong bụng, bổn hệ thống sẽ không nghe thấy.
Đầu óc bởi vì mất máu quá nhiều mà trở nên mơ mơ màng màng, Kỉ Tình cũng không dám thuận theo tự nhiên mà ngất đi, bởi vì lo sợ ngủ một giấc rồi, sau khi tỉnh dậy bản thân liền đã trở về trong không gian hệ thống.
Không thể làm gì khác hơn, y chỉ có thể cố thúc ép bản thân vực lên, chống tay, từng chút một ngồi dậy.

“Phù…” Không ngừng thở dốc, bàn tay đặt trên eo cũng đã bị nhiễm lạnh, trong lúc chờ đợi sức lực hồi phục, Kỉ Tình mới bắt đầu tiếp thu ký ức của nguyên chủ.
Lần này, vẫn là một thế giới có bối cảnh huyền nghi, liêu trai chí dị.
Chỉ khác biệt ở chỗ, nguyên chủ không phải yêu quái, mà là một con quỷ hàng thật giá thật, hơn nữa còn là quỷ vương!
Thế nhưng, việc vui chóng tàn, chỉ mới thống trị quỷ giới chưa đến trăm năm, vị quỷ vương hô phong hoán vũ, gϊếŧ người ngàn vạn như nguyên chủ, một ngày này lại bị một vị thần linh đến từ thượng giới đến tiêu diệt.
Dù cho may mắn thoát được một kiếp, nhưng trước khi trốn đi, nguyên chủ vẫn bị vị thần đó dùng một thanh tiên khí đâm trúng phần bụng.
Đổi lại thành bình thường, với thể chất của nguyên chủ, vết thương này rất nhanh cũng sẽ có thể khép lại.

Thế nhưng, bởi vì vũ khí sát thương lại là pháp bảo tiên gia, nên vết thương của y không chỉ không thể tự khôi phục, mà còn ngày càng trở nặng.
Về phần quỷ binh, quỷ tướng dưới trướng của hắn, toàn bộ cũng đều đã bị vị tiên nhân kia diệt cỏ tận gốc.
Từ trong ký ức của nguyên chủ lục lọi ra rất nhiều chuyện, Kỉ Tình liền phát hiện, việc mà nguyên chủ muốn làm nhất trước khi buông tay nhân gian, bị y tu hú chiếm tổ chim khách, cư nhiên lại là đi tìm Lục Dạ.
Đúng vậy, là tìm Lục Dạ!
Lại nói, Lục Dạ ở thế giới này, xác thực là có chút không tầm thường.

Khi vừa sinh ra, trên trời liền xuất hiện thất thải tường vân, chim hót phượng tê, là dị tượng chứng tỏ điềm lành.
Chỉ là, từ nhỏ không cha không mẹ, hắn rất nhanh liền bị tể tướng đương triều nhận làm nghĩa tử, trở thành tiểu công tử của tướng phủ.
Cũng không phụ sự kỳ vọng của chúng nhân, sau khi lớn lên, Lục Dạ liền đã bộc lộ thiên phú và tài năng, đó chính là có năng lực chữa hết bệnh lạ trong thiên hạ.

Thậm chí, còn được đích thân quốc sư đương triều tặng cho một thanh trảm yêu kiếm, có thể trảm yêu trừ ma.
Bằng vào năng lực này của mình, Lục Dạ có thể nói là biến thành quốc bảo, số người được hắn cứu chữa, cũng lại càng nhiều không đếm xuể.
Chỉ là, thịnh quá tất suy, không biết là đồn đãi vớ vẩn do kẻ ganh ghét cố ý đưa ra, hay là sự thật, trong thiên hạ rất nhanh lại lan truyền một tin đồn, đó là ăn thịt của Lục Dạ, có thể trường sinh bất lão, thậm chí, bất kể là yêu ma quỷ quái, nếu có thể ăn được tim của hắn, cũng sẽ có thể tu vi đại tiến, bất tử bất diệt.

Khi tiếp nhận tới đoạn này, Kỉ Tình liền đã không nhịn được mà suy nghĩ, đây là đem hắn xem thành thịt Đường Tăng rồi à?
Nhưng bọn họ chắc chắn là đoán sai rồi, ăn thịt tên đó vào, khẳng định sẽ không thể trường sinh bất tử được đâu, mà sẽ chỉ thơm nức mùi ‘trà xanh’ thôi.
Chỉ là, không thể không thừa nhận, tin đồn này, xác thực đã dấy lên phong ba không nhỏ.

Đến ngay cả quỷ giới hay yêu tộc cũng đều có thể nghe được phong thanh.
Đó cũng là lý do vì sao nguyên chủ muốn đi tìm Lục Dạ.

Đơn giản chỉ là vì muốn moi tim hắn ăn thử, xem có thể để vết thương khôi phục, tu vi thăng tiến hay không.
Mà vị trí hiện tại của Kỉ Tình, chính là trong nội viện của tướng phủ.

Vừa rồi, bởi vì nguyên chủ ngang nhiên tiến vào, nên đã bị hộ viện trong tướng phủ phát hiện.

Có lẽ không bao lâu nữa, chỗ này cũng sẽ bị người lùng tìm…
Không biết có phải suy nghĩ của Kỉ Tình đã được khai quang hay không, y chỉ vừa nghĩ như vậy, thì ở xa xa cũng đã truyền tới một loạt tiếng bước chân dồn dập, cùng vô số ánh đuốc sáng bừng.
“Nhanh, qua bên này, vừa rồi có người nhìn thấy tà ma đó chạy về phía này.”
“Ngươi, ngươi, ngươi, còn có ngươi, đi qua bên đó tìm, những người khác chia nhau ra, tìm kiếm xung quanh!”
Nghe thấy tiếng quát lớn ở đằng xa, Kỉ Tình liền lập tức bò dậy, vịn lấy vách tường ở bên cạnh, ôm lấy miệng vết thương của mình, từng bước một thất thểu đi về trước.
Ở bên tai y, âm thanh thông báo của hệ thống cũng đã đúng lúc cất lên.
[ Đinh, nhiệm vụ chính tuyến của ký chủ lần này là trở thành ‘quỷ’ tốt một lần, đem Lục Dạ cứu ra khỏi bể khổ.]
[ Đồng thời, yêu cầu ký chủ công lược nhân vật mục tiêu : Lục Dạ.


Có thể xác định hoàn thành thông qua một trong hai phương pháp bên dưới :
1.

Để đối phương từ tận đáy lòng nói yêu ký chủ.
2.

Để đối phương cam tâm tình nguyện cùng ký chủ XXOO, nhớ kỹ, là cam tâm tình nguyện.

Những hành vi ép buộc, hạ xuân dược đều sẽ không được tính!]
Hiện tại, nghe xong yêu cầu của nhiệm vụ chính tuyến lần này, Kỉ Tình liền có hai chữ ha hả không biết có nên nói hay không.
Bây giờ bản thân y còn lo không xong, nửa tàn nửa phế, làm sao cứu hắn ra được khỏi nước sôi lửa bỏng kia chứ? Y cứu hắn, ai tới cứu y?
[ Ký chủ, hệ thống chân thành đề nghị ngài đi tìm nhân vật mục tiêu, hắn có thể dùng dị năng trị thương cho ngài.]
“Vậy nếu hắn không chịu cứu thì sao?” Đối với gợi ý có cũng như không của hệ thống, Kỉ Tình ngay cả sức lực mắng mỏ cũng đều không có.
[ Cái kia…chờ chết?].


Bình Luận (0)
Comment