Xuyên Nhanh: Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính

Chương 24

Editor: Cà Pháo

➺➺➺➺➺➺➺➺➺➺➺➺➺➺

Hơn một tháng nữa là kỷ niệm trăm năm ngày thành lập trường đế đô nhất trung, là trường học nổi danh lâu đời, giáo viên đương nhiên muốn chuẩn bị thật long trọng, không thể để trường học mất mặt mũi được.

Nếu là trăm năm kỷ niệm ngày thành lập trường, vậy thì đương nhiên không thể thiếu tiệc tối, lớp 12 thì năm này là quan trọng nhất, nhà trường tất nhiên không có khả năng để lớp 12 lãng phí một chút thời gian ôn tập để tập luyện tiết mục, cho nên tiết mục của đêm đó, sẽ do học sinh lớp 11 xử lý.

Hội học sinh toàn quyền phụ trách, phân phối nhiệm vụ đến mỗi lớp.

Lớp 10 và 11 tổng cộng có 30 lớp, mỗi ban ít nhất phải chuẩn bị một tiết mục, cuối cùng là đoàn ủy giáo viên và thư ký của hiệu trưởng làm giám khảo, chọn ra 20 tiết mục tốt nhất tiến vào đêm tiệc tối.

Lớp 11 ban 8 tất nhiên cũng không thể tránh được chuyện này, sau khi chủ nhiệm lớp phân phó nhiệm vụ, thì lớp trưởng và tổ trưởng văn nghệ mới tiến hành chuẩn bị và động viên.

“Chúng ta là ban khoa học tự nhiên, tổng nữ sinh không đến mười người, đám nam sinh kia thì cũng không mấy người nguyện ý, phải làm sao bây giờ.”

Tổ trưởng văn nghệ là nữ sinh ngồi trước Lăng Dung, họ Lưu, tên Lưu Tiểu Du, lúc này cô ấy không còn tâm tư đi ngắm trai đẹp nữa, lo cùng lớp trưởng xử lý chuyện này.

Lớp trưởng ban tám Vương Tuệ

Quyên là người giỏi nhất trong đám nữ sinh, thành tích trong lớp học cũng là đứng đầu, rất được chủ nhiệm lớp yêu thích.

“Lớp học có nữ sinh nào biết nhạc cụ hay khiêu vũ gì đó không? Hay ca hát cũng được, biểu diễn tài nghệ đơn giản cũng OK, hoặc là diễn kịch tiểu phẩm gì đó lôi đám nam sinh kia chơi luôn?” Vương Tuệ Quyên ngồi ở ghế trên, khuỷu tay chống cằm nói.

Lưu Tiểu Du buồn rầu lắc đầu “Mình đã hỏi hết mọi người rồi, đều nói không biết cái gì cả, cũng không biết là thật sự không có tiết mục hay là không muốn lên sân khấu nữa.” Hơn nữa cho dù người ta có tài mà không muốn lên sân khấu, mình cũng không thể ép buộc người ta được.

“Đám nam sinh kia thì sao, có Street Dance hay ca hát gì không? Cơ hội tốt để bọn họ bộc lộ như vậy, chẳng lẽ cũng không muốn à?”

“Học qua Street Dance cũng có một người, nhưng thầy giáo nói nên làm theo nhóm thì tốt hơn, một người thì quá đơn điệu.”

Vương Tuệ Quyên sau khi nghe xong bĩu môi “Yêu cầu của thầy giáo đúng là cao quá đấy.”

Sau đó lại trầm mặc một lúc lâu, Lưu Tiểu Du đột nhiên chợt lóe “Nếu như không có tiết mục đơn nào, hay mình cứ trực tiếp diễn kịch bản tiểu phẩm gì đó đi, mình thấy 《 cô bé lọ lem 》 rất được, tất cả mọi người đều có thể diễn, ngoại trừ mấy nhân vật chính, nếu không muốn diễn nhiều thì có thể làm diễn viên quần chúng, vậy mọi người sẽ không từ chối!”

“Như vậy cũng được, chỉ là ai diễn nhân vật chính đây? Nhân vật hoàng tử và cô bé lọ lem giao cho người nào cũng sẽ có người không phục.”

Ai mà không mơ ước một lần làm nhân vật chính, để những chàng trai cô gái đang trong giai đoạn có lòng tự trọng mạnh nhất đi diễn người xấu hoặc là vai phụ, dù ít dù nhiều cũng sẽ không thích.

Đặc biệt là nữ sinh, ai diễn cô bé lọ lem nhất định họ đều bất mãn.

“Ai nói cô bé lọ lem nhất định là nữ diễn chứ!” Vẻ mặt Lưu Tiểu Du cười xấu xa, “Lớp trưởng chắc đã nghe nói qua thế vai rồi, nếu để nam sinh diễn, đến lúc đó muốn không hấp dẫn tròng mắt mọi người cũng không được.”

“Để…… Để nam sinh diễn?” Vương Tuệ Quyên mở to hai mắt nhìn, hiện tại học sinh cấp 3 chơi lớn vậy sao?!

Lưu Tiểu Du đột nhiên đứng lên đôi tay chống bàn, cúi người về phía trước sát lại gần Vương Tuệ Quyên, hai mắt phát ra ánh sáng kinh người.

“Để chúng ta có lợi thế! Mình nhiệt liệt đề cử Lăng Dung diễn cô bé lọ lem! Như vậy ai cũng sẽ không ý kiến, có ý kiến thì để bọn họ dùng mặt tới chiến!”

“Hơn nữa không chừng còn có thể hấp dẫn những người khác tham gia nhiệt tình, cậu cảm thấy thế nào?”

Vương Tuệ Quyên ngây ngẩn cả người, ở trong đầu tưởng tượng hình ảnh Lăng Dung mặc váy công chúa hoa lệ, phối hợp với gương mặt kia có thể đánh tan rất nhiều chàng trai……

Cô động tâm.

Nói liền làm, ý tưởng này trong đầu Vương Tuệ Quyên càng ngày càng lớn, thừa dịp còn chưa vào học, hai người vội vàng tìm tới chỗ hai người kia ngồi, nhưng mới vừa đến chỗ hai người, thì thấy Tần Triều Dương cầm áo khoác Lăng Dung nói “Mau mặc áo khoác vào đi, thời tiết thế này không thể để lạnh.”

“Nhưng mà tôi nóng lắm ~” Lăng Dung lười biếng gục xuống bàn làm nũng mà kéo dài âm tiết, lần trước đã thử qua, cô phát hiện chiêu này lần nào dùng với Tần Triều Dương cũng hữu hiệu, bởi vậy thường dùng để giành một ít phúc lợi.

Mà Tần Triều Dương cứ chiều cô, nên cô cứ làm hoài. Nhưng nếu liên lụy đến thân thể của Lăng Dung, Tần Triều Dương sẽ không chịu nhượng bộ.

Cậu không muốn thấy cô đột nhiên té xỉu trước mặt mình thêm lần nữa.

“Ngồi một chút rồi sẽ lạnh, cậu mặc áo vào trước đi, một chút sẽ quen thôi.”

Lúc nãy tiết thể dục, Lăng Dung cảm thấy có chút lạnh nên hoạt động một chút, không nghĩ rằng ngược lại khiến thân thể nóng lên, về lại phòng học liền cởi áo khoác ra.

Nhưng hiện tại phải mặc vào ngay.

Nhìn bộ dạng cậu không cho phép từ chối, Lăng Dung chu môi tự nhiên đứng lên duỗi hai cánh tay, Tần Triều Dương cũng thuận tiện tròng áo vô cho cô.

Nam chủ thật đúng là ngày càng kiên cường, Lăng Dung âm thầm nghĩ, không biết có phải chuyện lần trước kích thích cậu hay không, Tần Triều Dương hiện tại cùng với người bị vây ở trong hẻm nhỏ lúc trước hoàn toàn khác nhau.

Lăng Dung không biết là, Tần Triều Dương vì chuyện này mà suy nghĩ suốt cả một buổi tối, cậu không muốn né tránh nữa, Tần Triều Mộc có lần này thì sẽ có lần tiếp theo, cậu không thể lần nào cũng may mắn như vậy được Lăng Dung tới cứu cậu, muốn bảo vệ bản thân và người mình để ý, chỉ có cách khiến bản thân mạnh lên mới được.

Gần đây Tần Triều Dương không ngại cùng ông Hoắc nghiêm túc học chuyện thương nghiệp, đồ mẹ để lại cho cậu, cậu tuyệt đối không chắp tay nhường cho người khác!

Động tác của hai người tự nhiên lại thân mật khiến Vương Tuệ Quyên không khỏi sửng sốt, Lưu Tiểu Du ở bên cạnh hai mắt đã tỏa ánh sáng, quả nhiên là thuyền của cô, sủng nịch công x mỹ nhân thụ.

Cho dù không muốn phá vỡ bầu không khí, Lưu Tiểu Du không thể không trở thành một cái bóng đèn tiến lên nói “Xin lỗi, làm phiền một chút, có thể thương lượng với các cậu chuyện này được không?”

Nghe hai người kẻ xướng người hoạ xong, Lăng Dung lười nhác ngồi ở trên ghế nâng cằm không có một chút thịt thừa nào, đôi môi đỏ mấp máy dẫn vào ý chính “Các cậu muốn tôi tham gia diễn kịch bản, hơn nữa là diễn vai cô bé lọ lem?”

Vương Tuệ Quyên mang chút tâm tư gật đầu, trên mặt không khỏi khẩn trương, sợ đối phương sẽ trực tiếp từ chối hay là bởi vậy mà tức giận, dù gì thì lòng tự trọng của nam sinh rất lớn.

Lăng Dung còn chưa có phản ứng gì, Tần Triều Dương đã nhíu mày “Lớp học không phải không có nữ sinh, tại sao lại để cho Lăng Dung diễn?”

Cậu biết Lăng Dung để ý nhất là người khác nói cô không giống con trai, nếu không cũng sẽ không mặt đồ thành bộ dạng kia, Lăng Dung để ý đến vậy, cậu càng không muốn để cho người khác cố ý nhắc chuyện cô không vui.

Bị Tần Triều Dương biểu đạt bất mãn rõ ràng, Vương Tuệ Quyên đột nhiên cảm thấy mình không có hiểu rõ người bạn ít nói trong lớp này, trước kia cậu ấy luôn mang sắc mặt thâm trầm khiến người khác không dám tới gần, cũng như cố ý làm giảm cảm giác tồn tại của bản thân, nhưng từ khi Lăng Dung ngồi cùng bàn với cậu ấy, nhân duyên quanh cậu dần thay đổi tốt hơn.

Cậu biểu hiện nghiêm túc, rõ ràng cũng là nói với người khác, nhưng giây tiếp theo đổi đối tượng thành Lăng Dung thì âm thanh rõ ràng dịu dàng hơn, biểu cảm trên mặt như dịu lại, lúc này mới khiến người khác phát hiện cậu cũng rất đẹp.

“Nhắc nhở cậu bao nhiêu lần rồi, đừng đẩy ghế dựa, coi chừng ngã.” Nhìn người bên cạnh không tự giác mà lười biếng dựa vào ghế sau, chân còn bắt chéo để lên bàn, Tần Triều Dương cực kỳ kiên nhẫn lặp lại câu mình đã nói qua rất nhiều lần.

Cho dù là dạy bảo, nhưng Lưu Tiểu Du nhìn thì nào có trách móc, rõ ràng chính là hiện trường ân ái mà!

Nhưng Lăng Dung là chính chủ còn chưa có lên tiếng, lại không giống như phản cảm, Lưu Tiểu Du cảm thấy vẫn còn khả năng.

Lăng Dung vốn dĩ đối với chuyện này hoàn toàn không hứng thú, nhưng nguyên nhân cô không lập tức từ chối là……

Ký chủ đừng nên do dự nữa! Mau đồng ý bọn họ đi!

Mày kích động cái gì?

Cô vốn là nữ mà? Diễn một chút thì có sao, còn có thể cống hiến cho lớp học, tốt quá còn gì!

Hơn nữa nếu như cô đồng ý, tôi sẽ cho cô đặc quyền được một lần sử dụng đồ vật trọng cửa hàng hệ thống không có tác dụng phụ!

Hệ thống một bên đau khổ dụ dỗ, một bên kích động nghĩ, chỉ cần ký chủ mặc đồ con gái, nó không tin khuôn mặt như vậy Tần Triều Dương còn có thể thờ ơ không hoài nghi, đến khi đó ký chủ giả trai bị vạch trần, hai người còn không nghĩ tới chuyện yêu đương ngọt ngào sao!

Chuyện này cũng là để cứu vớt nam chủ, hệ thống vì chuyện tình cảm của ký chủ nhà mình mà rầu thúi ruột cả ngày.

Có thể được hệ thống hỗ trợ sức mạnh, còn không có tác dụng phụ…… Lăng Dung cảm thấy mình có chút lời. Dù gì thì lần trước toàn thân vô lực thật sự khiến cô nhớ mãi không quên.

Được, mày nói chuyện phải giữ lời.

Thành giao!

Ngay sau đó Lăng Dung lười để ý tới hệ thống, ở lúc Tần Triều Dương dịu lại ngồi xuống mới hỏi vấn đề quan trọng “Tôi diễn cô bé lọ lem…… vậy ai diễn vai hoàng tử?”

“Cái này……” Vương Tuệ Quyên và Lưu Tiểu Du bị hỏi ngược lại mà ấp úng, nói thật các cô suy xét cẩn thận tới vấn đề này.

Nhưng phóng con mắt nhìn nam sinh toàn lớp, hình như ai diễn hoàng tử với Lăng Dung các cô cũng đều đánh rớt, chỉ cần nhìn gương mặt kia đã thấy không xứng đôi rồi.

Muốn nói xứng thì trước mặt cũng có sẵn một người, chỉ là không biết người ta có nguyện ý hay không.

Lăng Dung hiển nhiên cũng có chủ ý, cô có thể đồng ý diễn, nhưng nhân vật hoàng tử cần phải giao cho Tần Triều Dương.

Cô tính toán một lúc, muốn thừa dịp toàn ban đều tham gia diễn để Tần Triều Dương học được cách làm thân với người khác, cho dù không thể khiến cậu được hoan nghênh, nhưng ít nhất cũng phải cải thiện ánh nhìn những người khác đối với cậu.

Cứu vớt, không phải chỉ cứu sống cậu mà xong.

“Tôi diễn thì cũng được,” Lăng Dung tất nhiên đoán được chút tâm tư nhỏ của các cô, ra tư thế đàm phán nói, “Nhưng mà vai hoàng tử nhất định phải để Tần Triều Dương diễn.”

“Tất nhiên có thể rồi!” Lưu Tiểu Du liên tục gật đầu, các cô còn ước gì như vậy đấy! Đến lúc đó hai nam thần cùng lên sân, đây là cái kịch bản thần tiên gì chứ!

Đến lúc đó sợ là chỉ bằng vào giá trị nhan sắc này, tiết mục ban các cô là lớp sở hữu mọi tài năng! Hơn nữa với mánh lới đổi vai, Lưu Tiểu Du không khỏi ảo tưởng dưới đài một tràng tiếng sợ hãi kéo dài.

Đột nhiên bị điểm danh ngay lập tức vẻ mặt Tần Triều Dương dại ra, đối mặt với Lăng Dung lại nói lắp “Nhưng…… Tôi sẽ không diễn kịch?”

Là không, mà không phải là không muốn, có thể thấy trong tiềm thức cậu đối với quyết định này không có bất cứ bài xích gì.

Lúc này EQ Lăng Dung như tăng lên, cái miệng nhỏ ngọt như mật.

“Không sao cả, tôi cũng sẽ không diễn.”

“Nhưng mà…… Người có thể diễn hoàng tử của tôi,”

“Chỉ có cậu.”
Bình Luận (0)
Comment