Xuyên Nhanh: Trời Sinh Người Thắng

Chương 87

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi thay thế Bạch Lâm Kỳ xử lý sự vụ của gia tộc một thời gian, Tiêu Hàm cũng xem như nhìn thấu Bạch gia.

Ừm, cho dù Bạch gia thật sự bị tiêu diệt, nàng cũng có thể xây dựng một Bạch gia tương tự cho nguyên chủ.

Tiêu Hàm đột nhiên mở miệng, "Hình như thế giới này có một khái niệm là đoạt xá, đoạt xá ám chỉ những người giống như ta sao?"

Bị phát hiện thì phiền toái.

9526: "Ký chủ, yên tâm, tuyệt đối không bị phát hiện, đoạt xá là cướp lấy thể xác của người khác để mình sử dụng, nên sẽ xuất hiện hiện tượng linh hồn và thể xác không tương thích, dễ dàng lộ diện trước pháp khí dò xét linh hồn, nhưng Bạch Huyên là giao dịch với Thời Không Cục, chủ động trả giá bằng linh hồn, cho nên thể xác của nàng sẽ không bài xích linh hồn của ngươi, đừng nói là Bạch gia không phát hiện ra ngươi không phải là Bạch Huyên, chỉ cần ngươi không có xé trời, thì Thiên Đạo của thế giới này cũng sẽ cam chịu thân phận của ngươi."

"À, ra là vậy." Tiêu Hàm suy tư.

Xem ra quả thực không thể đối địch với Kỳ Nhiên, hắn là con cưng của khí vận, đối địch với hắn sẽ khiến cho Thiên Đạo của thế giới này chú ý.

Xử lý sự vụ xong, Tiêu Hàm bắt đầu thử tu luyện nguyên khí của thế giới này.

Trong thời gian nàng giả vờ bế quan ở bên kia, Bạch phu nhân chỉ phái người đưa vài món canh bổ dưỡng đến hai lần, ngoài ra không nói gì thêm.

Ánh trăng và tinh quang phủ kín mặt đất, len lỏi vào căn phòng,

Tiêu Hàm lẳng lặng ngồi xếp bằng[1], hấp thu nguyên khí của thế giới này,

Toàn bộ đình viện tựa hồ trở thành trung tâm của một lốc xoáy nguyên khí, ánh nến trong phòng lúc sáng lúc tối, cành lá của mấy cái cây bên ngoài cũng nhẹ nhàng vũ động.

Bỗng nhiên, phủ đệ của Bạch gia yên lặng trong nháy mắt.

Nguyên khí như lưu quang tuỳ ý hành tẩu trong kinh mạch của Tiêu Hàm, hơn nữa càng lúc càng tinh tuý.

Khi Tiêu Hàm mở mắt ra, tra xét tu vi của bản thân, nàng đã đạt được cảnh giới Nguyên Khí hậu kỳ, một lần tu luyện tăng hai cấp, mặc dù có cơ sở do nguyên chủ tích luỹ qua tháng năm, nhưng như vậy cũng quá nghịch thiên đi.

9526: "......" Ký chủ, thật ra ngươi mới là con cưng của khí vận đúng không.

Tốc độ tu luyện này có thể so sánh với Kỳ Nhiên rồi.

Tiêu Hàm không có hứng thú cạnh tranh với con cưng của khí vận, nhưng thực lực tăng trưởng khiến cho nàng rất vui vẻ, có thực lực thì hành sự tiện lợi hơn nhiều, đặc biệt là tại thế giới huyền huyễn cường giả vi tôn này.

Sau đó, Bạch Huyên xử lý sự vụ của gia tộc vào ban ngày, tu luyện nguyên khí vào ban đêm, cuối cùng ngừng lại lúc tu vi đạt được cảnh giới Nguyên Khí đỉnh cấp.

Bạch Huyên đánh giá thời gian, chủ động đánh thức Bạch Lâm Kỳ, cho dù nàng không đánh thức, phấn hoa Đà La cũng sẽ tự mất tác dụng.

Thời điểm tỉnh lại, Bạch Lâm Kỳ lập tức động thủ, Bạch Huyên linh hoạt né tránh, "Phụ thân, người bình tĩnh một chút."

Bạch Lâm Kỳ cho rằng đối phương định đánh lén hắn nên mới ra tay, vừa nghe thấy giọng nói của nữ nhi, tuy rằng tức giận nhưng vẫn thu hồi hành động.

"Nghịch nữ." Bạch Lâm Kỳ vừa phẫn nộ vừa đau lòng, thậm chí nhịn không được hoài nghi.

Bạch Huyên đương nhiên không cho rằng hắn có thể bình tĩnh, nàng chỉ thuận miệng mà thôi,

Bạch Lâm Kỳ lạnh lùng nhìn chằm chằm nàng, ngữ khí uy nghiêm, "Huyên Nhi, lại đây."

Bạch Huyên nghe lời đứng trước mặt hắn, kể cả khi hắn đột nhiên chạm vào mệnh môn của nàng, nàng cũng không phản kháng, Bạch Huyên biết Bạch Lâm Kỳ đang hoài nghi, hoài nghi nàng bị đoạt xá, không còn là Bạch Huyên.

Phản ứng như vậy không kỳ lạ, nữ nhi ngoan ngoãn hiểu chuyện, bình thường vẫn luôn tôn kính phụ mẫu cư nhiên dám đánh ngất chính mình, nếu Bạch Lâm Kỳ không cảm giác được bất thường, hắn cũng không thể ngồi được ở vị trí gia chủ của Bạch gia.

Bạch Lâm Kỳ sử dụng bí pháp dò xét linh hồn của Bạch Huyên, nhận thấy thân thể và linh hồn hoàn toàn tương thích với nhau, nguyên khí cũng không có dị trạng, thần sắc liền hoà hoãn, là nữ nhi của mình thì tốt rồi.

Bạch Huyên mím môi, nàng không biết bản thân nên cười nhạo những người tin tưởng vào bí pháp dò xét linh hồn của thế giới này, hay là nên cảm thấy nhẹ nhàng, nhẹ nhàng vì nàng không cần dùng đường lui.

Tuy rằng 9526 nói việc nàng không phải là Bạch Huyên sẽ không bị phát hiện, nhưng Tiêu Hàm vẫn theo thói quen suy xét về kết quả tệ nhất có thể xảy ra, cùng với các loại tình huống có khả năng xuất hiện, đường lui cũng chuẩn bị không ít.

Hiển nhiên kết quả trước mắt là kết quả tốt nhất.

Bạch Lâm Kỳ vừa định thu hồi nguyên lực, ánh mắt lại rung động, "Huyên Nhi, ngươi đột phá."

Bạch Lâm Kỳ kinh hỉ vừa lòng, Huyên Nhi cư nhiên đạt được cảnh giới Nguyên Khí đỉnh cấp, với tuổi tác hiện tại của nàng, nàng hoàn toàn không hề thua kém đệ tử đích truyền của các đại tông môn.

"Hừ, bây giờ ngươi giải thích đi, tại sao ngươi lại đánh ngất phụ thân, che giấu gia tộc?"

Bạch Huyên bình tĩnh đưa thứ mà mình đã chuẩn bị cho hắn, khi nhìn thấy một cái tên quen thuộc, Bạch Lâm Kỳ nhíu mày, nhìn về phía Bạch Huyên, thái độ không quá thân thiện, "Tại vì Kỳ Nhiên?"

Khoé mắt của Bạch Huyên hơi co giật, nàng đáp lại, "Phụ thân cứ xem hết trước đi."

Đây là một báo cáo nghiên cứu về Kỳ Nhiên mà Bạch Huyên làm ra trong mấy tháng Bạch Lâm Kỳ hôn mê, Bạch gia đột nhiên yên phận cũng không ảnh hưởng đến con đường tu hành của Kỳ Nhiên.

Cho dù theo thông tin của nhiệm vụ chủ tuyến, Kỳ Nhiên vốn dĩ sẽ đột phá trong trận chiến cuối cùng với Bạch Lâm Kỳ, sau đó giết chết hắn, nhưng bây giờ Bạch Lâm Kỳ bị Bạch Huyên nàng đánh ngất, giấu vào mật thất, còn Bạch Huyên giả trang làm Bạch Lâm Kỳ đương nhiên không bước chân ra khỏi cửa.

Chẳng qua Kỳ Nhiên vẫn đụng phải một vị cao thủ sở hữu cảnh giới tương đương với Bạch Lâm Kỳ, cũng thuận lợi đột phá.

Mà con cưng của khí vận đột phá chắc chắn không thể thiếu sự góp mặt của mấy tảng đá kê chân và vài nhân vật pháo hôi[2] rồi.

Tổng kết lại, quá trình tu luyện của Kỳ Nhiên có thể nói là yêu nghiệt, tuỳ tuỳ tiện tiện liền đột phá, tuỳ tuỳ tiện tiện liền kết liễu đối thủ mặc dù đối thủ sở hữu cảnh giới cao hơn mình, vì để Bạch Lâm Kỳ nhận thức rõ ràng hơn, nàng còn sưu tập không ít số liệu.

Thời gian gần đây có một gia tộc bị Kỳ Nhiên tiêu diệt, luận thực lực, tiềm năng của gia tộc đấy lớn hơn Bạch gia, nhưng đối địch với Kỳ Nhiên, không phải vẫn là rơi vào tình cảnh diệt môn, tiêu vong trong khoảng khắc sao.

Khiến cho người ta nhịn không được cảm thán, quả nhiên con cưng của khí vận được Thiên Đạo độc ái có khác.

"Ta chỉ muốn chứng minh, chúng ta không nên đối địch với Kỳ Nhiên, ít nhất là hiện tại."

Kỳ thực Bạch Huyên không cần giải thích quá nhiều, bởi vì Kỳ Nhiên đã đạt được cảnh giới Nguyên Đan, lại từng chém giết một số cao thủ cũng sở hữu cảnh giới Nguyên Đan, chỉ cần Bạch Lâm Kỳ không bị ngu, hắn tuyệt đối không có khả năng hành động như lúc trước.

Thiên tài đạt được cảnh giới Nguyên Khí, chơi chết cũng chẳng sao.

Nhưng cường giả đạt được cảnh giới Nguyên Đan, chỉ có người không sáng suốt mới quyết định đối địch.

Bạch Lâm Kỳ hôn mê một thời gian, thông qua Bạch Huyên, hắn biết thời gian này Bạch gia an phận hơn trước đây rất nhiều, ngũ trưởng lão cũng không còn nhờ cậy các mối quan hệ trong gia tộc chạy đến chỗ của nàng, ý đồ kích động nàng thay hắn ta báo thù.

Đối địch với cường giả, chẳng khác gì lấy trứng chọi đá[3].

Dưới góc nhìn của Bạch Huyên, bây giờ Kỳ Nhiên đang ở thời kỳ được khí vận cưng chiều, trời cao độc ái.

Nàng quan sát hắn rất lâu, phát hiện ra ai đối địch với hắn đều sẽ gặp phải xui xẻo, trở thành đồ phụ trợ cho hắn, giống như Bạch gia trong ký ức của nguyên chủ,

Nhưng một người có thể may mắn như vậy cả đời sao?

Vạn vật luôn được giữ ở trạng thái cân bằng, tương sinh tương khắc, nếu như con cưng của khí vận là một kẻ chỉ biết nhận mà không biết cho, thì Thiên Đạo có còn đối đãi với hắn như thế nữa không?

Bạch Huyên tràn đầy hứng khởi suy đoán, nàng cực kỳ mong chờ kết quả cuối cùng.

Chẳng qua Bạch Lâm Kỳ lại có suy nghĩ khác, hắn dò hỏi, "Huyên Nhi, ngươi thích tiểu tử kia à."

Ngay cả thần sắc cũng thay đổi, không còn tức giận, thay vào đó là vui mừng vừa lòng.

Bạch Huyên: "......"

Trong lòng nàng cảm thán, nhân tâm quả thực phức tạp nha.

9526 đồng cảm: "Thay đổi sắc mặt thật nhanh. Một giây trước còn muốn giết chết Kỳ Nhiên kìa."

Bạch Lâm Kỳ tiếp tục cười nói, "Nếu Huyên Nhi có ý với tiểu tử kia, thì ta đành......"

Bạch Huyên lãnh đạm ngắt lời hắn, "Phụ thân, người nghĩ nhiều."

Nghe thấy câu trả lời của nàng, Bạch Lâm Kỳ có chút thất vọng, vốn tưởng rằng nữ nhi thà chọc giận hắn cũng muốn bảo vệ Kỳ Nhiên, thậm chí đánh ngất hắn, thu thập nhiều thông tin về Kỳ Nhiên như vậy, là đã phương tâm ám hứa[4] với đối phương. Nếu như đấy là sự thật, thì Bạch gia có thêm một tế tử là cường giả sở hữu cảnh giới Nguyên Đan cũng không tồi.

Bạch Huyên không để ý đến chuyện câu trả lời của nàng khiến cho hắn thất vọng bao nhiêu, ngược lại mở miệng, "Còn về việc tôn tử của ngũ trưởng lão bị chém đứt một cánh tay, ta đã điều tra xong rồi."

Nàng lấy một cuộn giấy ra, trên đó ghi chép kỹ càng tỉ mỉ về toàn bộ sự việc đã phát sinh vào ngày hôm ấy, từng câu nói từng chi tiết đều được ghi chép lại, hiển nhiên trách nhiệm không thuộc về Kỳ Nhiên, hoặc nên nói hắn phản kích là chuyện bình thường.

Bạch Huyên sẽ không bởi vì Kỳ Nhiên là con cưng của khí vận, càng sẽ không bởi vì việc hắn tiêu diệt Bạch gia, mà có thành kiến với hắn.

Hắn ra tay tàn nhẫn, không chút lưu tình là thật, nhưng tôn tử của ngũ trưởng lão, Bạch Hoành ăn chơi trác táng, làm người ta hận thấu xương cũng là thật.

Bạch Lâm Kỳ xem hết, hơi nhíu mày, "Nhưng Hoành Nhi dù sao cũng là người của Bạch gia, là đường huynh của ngươi."

Nếu nữ nhi và tiểu tử Kỳ Nhiên kia không có gì, Bạch Lâm Kỳ cũng không thèm khách khí nữa, suy cho cùng đối với Kỳ Nhiên dám làm mất mặt Bạch gia, Bạch Lâm Kỳ không có oán khí mới là lạ.

"Vậy thì xử trí theo gia quy đi." Bạch Huyên thản nhiên đáp lại, "Vừa hay trong thời gian phụ thân hôn mê, ta điều tra được không ít sự tình."

Những chuyện quá đáng hơn, dòng dõi của ngũ trưởng lão cũng đã làm, chẳng qua trước đây người bị khi dễ đều là người yếu thế, bởi vì e ngại thế lực của Bạch gia ở Ngũ Dương Thành, nên mới không dám nói gì.

Lần này chỉ là húc trúng hòn đá Kỳ Nhiên mà thôi.

***

Sau khi Bạch Lâm Kỳ quay lại vị trí gia chủ, không ngoài dự đoán, Bạch Huyên bị cấm túc.

Nha hoàn bên cạnh Bạch Huyên nghi hoặc, không phải tiểu thư vẫn luôn bế quan sao, đang yên đang lành, sao gia chủ lại cấm túc tiểu thư. Nha hoàn vừa suy nghĩ vừa bưng đĩa trái cây bước vào, tuy rằng nàng bị cấm túc, nhưng không ai dám bạc đãi vị Bạch đại tiểu thư này.

Bạch Huyên tuỳ ý mở miệng, "Để đó đi."

Trong lòng nha hoàn hơi lo lắng, nhưng nhìn thấy tiểu thư phản ứng như vậy cũng mạc danh cảm thấy an tâm, có lẽ chỉ là việc nhỏ, không bao lâu sau gia chủ sẽ giải trừ lệnh cấm túc tiểu thư.

Cánh cửa khép lại, Bạch Huyên dùng hai món điểm tâm, một linh quả, rồi kháp quyết niệm chú, huyễn hoá ra một phân thân giống hệt nàng, đáng tiếc phân thân này chỉ biết nhắm mắt tĩnh toạ, không biết làm gì khác.

Đây là một thuật pháp nhỏ mà Bạch Huyên nghiên cứu ra trong quá trình tu luyện, thừa sức lừa gạt người của thế giới này, cho dù là Bạch Lâm Kỳ cũng không thể phát hiện.

Huyễn hoá ra phân thân xong, Bạch Huyên liền lén lút rời khỏi Bạch gia.

9526 thắc mắc, "Ký chủ, ngươi muốn đi đâu?"

Bạch Huyên nhướng mày, "Đi xem con cưng của khí vận."

9526 ngẩn người, Bạch Huyên bình tĩnh nói tiếp, "Chẳng lẽ ta không được tò mò à?"

Con cưng của khí vận, nàng vẫn chưa được gặp mặt đâu.

Trước đây giả trang làm Bạch Lâm Kỳ, không tiện đi ra ngoài, càng không tiện quan sát Kỳ Nhiên, hiện tại thì được rồi.

Chưa kể bây giờ không đi, e rằng sau này Kỳ Nhiên rời khỏi Ngũ Dương Thành, nàng sẽ không còn cơ hội nữa.

Nguyên nhân Kỳ Nhiên rời khỏi Ngũ Dương Thành rất đơn giản, ở Ngũ Dương Thành, tu vi của hắn đã đạt đến giới hạn, nếu như hắn còn muốn tiếp tục tấn chức, thì chắc chắn phải rời khỏi nơi này, tìm kiếm tài nguyên và rèn luyện ở bên ngoài.

Tại trà lâu, một thiếu nữ mặc y phục màu vàng, dung mạo tú mỹ nhìn chăm chú thanh niên bên cạnh, ánh mắt tràn đầy tình ý, nàng hơi cắn môi, tựa như không nỡ, "Kỳ ca ca, ngươi bắt buộc phải đi sao?"

Thanh niên tuấn tú, thần thái tự tin, "Vị tiền bối kia có để lại một cái lệnh bài cho ta, nói nơi đó rất thích hợp với ta, ta muốn thử một lần."

Hắn xem như không nhìn thấy ánh mắt tràn đầy tình ý của thiếu nữ, hoặc là hắn thật sự không hiểu, "Thấm Nhi, hiện tại ngươi cũng có sư phụ rồi, ngươi đi theo sư phụ của ngươi đi, khi nào ngươi đạt được cảnh giới Nguyên Đan, chúng ta lại hội ngộ với nhau, được không."

Thiếu nữ được gọi là Thấm Nhi nén nỗi xót xa xuống tận đáy lòng, mỉm cười đáp lại, "Được, Kỳ ca ca, ta nhất định sẽ nỗ lực, rồi nhanh chóng hội ngộ với ngươi."

Thanh niên không phải ai khác, chính là Kỳ Nhiên.

Thiếu nữ bên cạnh hắn hẳn là thanh mai trúc mã[5] của hắn, Tiết Thấm Nhi, Bạch Huyên phái người theo dõi Kỳ Nhiên, tuy chưa tới mức nhìn chằm chằm nhất cử nhất động[6] của hắn, nhưng cũng biết không ít chuyện liên quan đến hắn, ví dụ như Tiết Thấm Nhi, một người sở hữu tu vi thấp kém đột nhiên đột phá, đạt được cảnh giới Nguyên Khí, mặc dù không phải rất mạnh, nhưng so sánh với quá khứ, chênh lệch quá nhiều.

Nói cách khác, trong quá khứ Bạch Hoành dám đùa giỡn nàng, nhưng đổi thành hiện tại, cho dù Bạch Hoành thèm thuồng nàng bao nhiêu, cũng sẽ không dám cường đoạt.

Tiêu Hàm hỏi 9526, "Con cưng của khí vận còn có thể mang lại may mắn cho người bên cạnh à?"

9526 trả lời: "Đúng vậy, ký chủ, ngươi muốn thử không?"

Tiêu Hàm lắc đầu, nàng vẫn chưa xác định được thái độ của Thiên Đạo thế giới này, tuỳ tiện tiếp cận con cưng của khí vận không phải là ý kiến hay, hơn nữa, mục tiêu chính yếu của nàng là hoàn thành nhiệm vụ, Tiêu Hàm tự nhận bản thân là một người có nguyên tắc.

Ít nhất sẽ không cô phụ linh hồn của Bạch Huyên.

"Kỳ ca ca, hình như vị cô nương kia đang nhìn ngươi." Từ khi bái sư, công pháp đặc thù khiến cho cảm quan của Tiết Thấm Nhi nhanh nhạy hơn rất nhiều, huống chi Tiêu Hàm vốn dĩ không hề che giấu, Tiết Thấm Nhi phát hiện là bình thường.

Kỳ Nhiên cũng cảm nhận được có người đang nhìn mình, hắn vừa quay đầu, liền nhìn thấy một vị cô nương mặc y phục màu trắng, nhân diện đào hoa[7], khí chất ưu nhã, có vẻ nhược bất thắng y[8], nhưng so với dung mạo, đôi mắt của nàng càng dễ dàng làm người ta chú ý, điềm tĩnh sáng suốt, tựa như có thể nhìn thấu người khác, nhưng người bị nàng nhìn thấu lại không đành lòng chán ghét nàng.

Tiêu Hàm gật đầu với Kỳ Nhiên và Tiết Thấm Nhi, xoay người rời đi.

Kỳ Nhiên ngẩn người, khó hiểu,

Tiết Thấm Nhi nhận thấy hắn ngẩn người, không khỏi có chút ghen tỵ, "Kỳ ca ca, có phải vị cô nương kia thích ngươi không, bằng không tại sao lại nhìn ngươi lâu như vậy."

Kỳ Nhiên bất đắc dĩ mỉm cười, "Ăn nói bậy bạ."

......

Bạch Huyên đi dạo một vòng xong mới trở về, quả nhiên không ai phát hiện.

Ngày tháng sau đấy, ngoại trừ những lúc ngẫu nhiên ra ngoài hít thở không khí, nàng đều tu luyện ở trong phòng.

Cho dù Bạch phu nhân cầu tình vài lần, Bạch Lâm Kỳ vẫn không giải trừ lệnh cấm túc, Bạch Huyên ngược lại không thèm để ý, cả ngày trầm mê tu luyện,

Bạch Huyên luôn cảm thấy mình đã quên mất chuyện gì đó, sau này nàng mới nhớ lại, "9526, ta có thể mang theo tu vi mà ta tu luyện được ở thế giới hiện tại đến thế giới tiếp theo không?"

9526: "Không thể. Quy tắc của các thế giới khác biệt, hiếm khi tương đồng, trừ phi mai sau ngươi tiếp tục xuyên không tới Nguyên Võ đại lục, bằng không ngươi gần như không có khả năng sử dụng nguyên khí, hơn nữa bởi vì mỗi lần xuyên không là mỗi lần thay đổi thân thể, nên cũng vô pháp mang theo tu vi."

Nói cách khác, kể cả nàng có đạt được cảnh giới Nguyên Thần ở thế giới hiện tại, thì đến thế giới tiếp theo, nàng cũng chỉ là một người bình thường.

Bạch Huyên thở dài một hơi, "Vậy thì thật đáng tiếc."

Chẳng qua cũng là một câu cảm thán trong thoáng chốc, nếu Thời Không Cục trong lời của 9526 thực sự có bản lĩnh như thế, đại khái cũng không cần những nhiệm vụ giả như nàng hỗ trợ hoàn thành nhiệm vụ.

Mặc dù câu trả lời của 9526 hơi phũ phàng, nhưng cũng không dập tắt được sự nhiệt tình của Bạch Huyên, có đôi khi kiến thức của các thế giới khác nhau, sẽ mở ra những cánh cửa mới.

Nguyên khí của Nguyên Võ đại lục tồn tại trong thiên địa, so sánh với tâm pháp võ công mà nàng từng tu luyện trong quá khứ, năng lượng tự thân, thoát thai hoán cốt, tẩy gân phạt tủy, điểm khác biệt duy nhất là không có nguyên khí thôi.

Tu luyện một thời gian, Bạch Huyên nhận ra, nàng có thể dùng võ nhập đạo, vạn pháp quy nhất.

Khi Bạch Huyên đang mải mê phân tích quá trình tu luyện nguyên khí, lệnh cấm túc nàng được giải trừ, nguyên nhân là vì huynh trưởng Bạch Lăng Đình của nàng đã trở lại.

Bạch Lăng Đình, niềm kiêu hãnh chân chính của Bạch gia, thiên tài đệ nhất Ngũ Dương Thành.

Nhưng đấy là trước đây, còn về vấn đề tại sao lại nói là trước đây, ừm, có phải ngươi quên mất Kỳ Nhiên không?

Bạch Lăng Đình, mười hai tuổi đạt được cảnh giới Nguyên Khí, 17 tuổi gia nhập đại tông môn đứng đầu Lam Quốc, trở thành đệ tử đích truyền của chưởng môn Vấn Huyền Môn, 25 tuổi đột phá, đạt được cảnh giới Nguyên Đan.

Bạch Lâm Kỳ vẫn luôn xem hắn là hy vọng của Bạch gia, có hắn, tương lai của Bạch gia sẽ không dừng lại ở Ngũ Dương Thành, mà có thể phát triển thành thế gia đại tộc bậc nhất thủ đô, thậm chí là bậc nhất Lam Quốc.

Tuy rằng Bạch Lăng Đình lưu lại tông môn nhiều năm, nhưng tình cảm của hắn đối với bào muội Bạch Huyên lại không hề suy giảm, lần này trở lại, vừa nghe mẫu thân nói muội muội bị cấm túc, hắn liền đi dò hỏi phụ thân Huyên Nhi mắc sai lầm gì, hy vọng phụ thân nể tình nàng còn nhỏ mà tha thứ cho nàng.

Bạch Lâm Kỳ vốn dĩ không có oán trách Bạch Huyên, chỉ là tạm thời không muốn nhìn thấy nữ nhi thôi, đặc biệt là thời điểm phát hiện Bạch Huyên xử lý sự vụ của gia tộc tốt hơn hắn, hắn càng không muốn nhìn thấy nghịch nữ này.

Về sai lầm của Bạch Huyên, Bạch Lâm Kỳ không nói với Bạch Lăng Đình, loại chuyện bị nữ nhi đánh ngất này tương đối mất mặt.

Hôm nay Bạch Lăng Đình mặc một bộ y phục màu lam, khí phách hiên ngang, sắc bén giống như thần binh lợi khí, hắn không chỉ là nguyên tu, mà còn là kiếm tu.

"Huyên Nhi." Đối mặt với thân sinh muội muội, ánh mắt của hắn trở nên ôn hòa, "Đừng tuỳ ý chống đối phụ thân, mấy ngày nay mẫu thân rất lo lắng cho ngươi."

Bạch Huyên cúi đầu ngoan ngoãn đáp lại, "Ta biết sai rồi."

Bạch Lăng Đình sở hữu thiên tư xuất chúng, đối đãi với người nhà cũng là tình thâm nghĩa trọng[9], có thể đoán được sau khi Bạch gia bị Kỳ Nhiên tiêu diệt, hắn sẽ oán hận Kỳ Nhiên như thế nào, chẳng qua thiên chi kiêu tử[10], có cơ hội so sánh với con cưng của khí vận được Thiên Đạo sủng ái sao?

Đáp án đương nhiên là không, lúc Bạch Lăng Đình kế thừa Bạch gia, hắn đã được chú định là nhân vật pháo hôi bại trận dưới tay Kỳ Nhiên.

Huyết mạch của Bạch gia cũng vì thế mà đoạn tuyệt, đây là lý do tại sao nguyên chủ chỉ mong cầu Bạch gia được bình an.

Lần này trở lại, Bạch Lăng Đình không đi một mình, mà còn mang theo một số sư huynh sư đệ trong tông môn, hai nam một nữ, họ và tên lần lượt là Triệu Thừa, Hứa Độ, cùng Lâm Thiên Thiên.

Thông qua phụ thân, Bạch Lăng Đình biết Huyên Nhi đã đạt được cảnh giới Nguyên Khí đỉnh cấp, hắn vô cùng kinh hỉ,

"Muội muội của Bạch sư huynh cũng là thiên tài nha."

Triệu Thừa và Hứa Độ tán thưởng, Lâm Thiên Thiên cũng rất nhiệt tình với Bạch Huyên, dưới góc nhìn của Bạch Huyên, có vẻ nàng có ý tứ khác với Bạch Lăng Đình.

Bạch Lăng Đình kinh hỉ xong liền chủ động đề nghị đưa Bạch Huyên về Vấn Huyền Môn, lần này hắn trở lại chủ yếu là vì muốn nâng đỡ muội muội gia nhập tông môn, có hắn che chở và cung cấp tài nguyên, con đường tu hành của Huyên Nhi tại Vấn Huyền Môn nhất định sẽ thập phần trôi chảy.

Bạch Lâm Kỳ vốn dĩ nên cảm thấy vui mừng, nhưng không hiểu sao hắn lại có dự cảm bất hảo,

Quả nhiên, Bạch Huyên vừa mở miệng liền thẳng thừng cự tuyệt, "Ta muốn ở lại Bạch gia."

Mọi người tức khắc kinh ngạc không thôi, sắc mặt của Bạch Lâm Kỳ cực kỳ khó coi, "Chuyện này sao có thể để ngươi quyết định?"

Ban đầu Bạch Lăng Đình hơi nhíu mày, nhưng nghe thấy phụ thân chất vấn Huyên Nhi, hắn lập tức ngăn cản, "Phụ thân bình tĩnh, có lẽ Huyên Nhi có suy nghĩ khác, hơn nữa việc này quan trọng nhưng không khẩn cấp, cho Huyên Nhi thời gian suy xét kỹ lưỡng cũng không tồi."

Dưới góc nhìn của hắn, có thể là muội muội luyến tiếc người nhà, hoặc là e sợ cuộc sống ở tông môn kham khổ, không thể so sánh với lúc làm đại tiểu thư.

Các sư huynh sư đệ của hắn chỉ cảm thấy Bạch Huyên không hiểu chuyện, không biết cơ hội này trân quý như thế nào, có lẽ đối với nàng Ngũ Dương Thành rất lớn, nhưng ra ngoài rồi mới hiểu Ngũ Dương Thành nhỏ bé bao nhiêu.

Ví dụ như Bạch sư huynh, nếu Bạch sư huynh không rời khỏi Ngũ Dương Thành, thì tuyệt đối không có địa vị và vinh quang giống như ngày hôm nay.

Nhưng nể mặt Bạch Lăng Đình, bọn họ sẽ không biểu lộ cảm xúc của bản thân, ngược lại cùng Bạch sư huynh khuyên giải Bạch gia chủ.

***

Trên thực tế, Bạch Lâm Kỳ chỉ chất vấn một câu mà thôi, không có xử phạt, không có cấm túc, thậm chí cũng không có nặng lời, khác hẳn với tưởng tượng của Bạch Lăng Đình, chẳng qua Bạch Lăng Đình nào có biết, Bạch Lâm Kỳ đã được trải nghiệm một khi nữ nhi nhìn như ngoan ngoãn này của hắn phát rồ sẽ kinh người đến mức nào.

Một đêm trăng thanh gió mát[11], Bạch Lăng Đình đi vào viện tử của Bạch Huyên, lại nhìn thấy nàng đang ngồi bên một cái bàn đá, trên bàn là một cái bình màu xanh và mấy cái ly.

Bạch Lăng Đình bước tới, ngồi xuống bên cạnh nàng, cầm bình tự rót cho mình một ly, hắn cho rằng trong bình là rượu, không nghĩ tới lại là trà.

Lần này trở lại, Bạch Lăng Đình có cảm giác Huyên Nhi thay đổi rất nhiều, thái độ của phụ thân đối với Huyên Nhi cũng có chút khác biệt so với trước đây, thật sự không rõ sự khác biệt này là chuyện tốt hay chuyện xấu.

Thần sắc của Bạch Lăng Đình trầm tĩnh, thanh húc ôn nhã[12], "Huyên Nhi, ngươi có ý định gì?"

Bạch Huyên im lặng một lát, "Ta muốn trở thành gia chủ của Bạch gia."

[1] Ngồi xếp bằng:

b5f23ed24e8758a785773235c2eb93e3.jpg

[2] Nhân vật pháo hôi: Chính là nhân vật phản diện hoặc xui xẻo hơn chính là nhân vật hi sinh, mục đích làm nền cho nhân vật chính.

[3] Lấy trứng chọi đá: Chỉ những cuộc đấu chọn không cân sức, báo trước cái kết thảm bại chắc chắn.

[4] Phương tâm ám hứa: Đơn phương hứa hẹn định ước.

[5] Thanh mai trúc mã (青梅竹馬): Là thành ngữ dùng để chỉ đôi bạn thân từ thời thơ ấu (thường nói về hai người khác giới).

[6] Nhất cử nhất động: Mỗi một cử chỉ, hành động dù là nhỏ nhất.

[7] Nhân diện đào hoa (人面桃花): Được dùng làm thành ngữ hình dung cô gái có dung mạo xinh đẹp.

[8] Nhược bất thắng y: Yếu ớt đến mức không chịu nổi sức nặng của y phục.

[9] Tình thâm nghĩa trọng: Tình nghĩa sâu nặng.

[10] Thiên chi kiêu tử (天之骄子): Vốn chỉ tộc người Hồ hùng mạnh ở phương Bắc, sau lại chỉ đứa con do được cha mẹ cưng chiều.

[11] Trăng thanh gió mát: Trăng sáng, trời trong xanh, gió nhẹ, khung cảnh yên ả, thanh bình.

[12] Thanh húc ôn nhã: Dịu dàng đáng tin cậy.

==========

Thời tiết từ hôm qua đến hôm nay mát hơn nhiều rồi, nên tranh thủ hoàn thành nốt chương này (⁠~⁠ ̄⁠³⁠ ̄⁠)⁠~

Bình Luận (0)
Comment