Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

Chương 284

Diệp Phàm đứng trêи đảo nhỏ, linh hồn lực tản ra tứ phía, quả nhiên phát hiện một cái Truyền Tống Trận.

Truyền Tống Trận ở bên cạnh một tòa tiểu đảo, bị nước biển bao phủ, Diệp Phàm suy đoán, Truyền Tống Trận nguyên bản là ở trêи bờ, nhưng theo thời gian chuyển rời, hoàn cảnh bên cạnh đảo nhỏ xảy ra biến hóa, Truyền Tống Trận liền bị nước biển bao phủ.

“Nơi này hẻo lánh như vậy, nếu không phải tên kia chết ở đây, thật sự là không dễ tìm.” Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: “Truyền Tống Trận có vấn đề gì không?”

Diệp Phàm lắc đầu: “Không có vấn đề gì lớn.”

“Vậy có phải chúng ta có thể lập tức rời đi rồi không?”

“Chỉ sợ không dễ như vậy.” Diệp Phàm lắc đầu.

“Vì sao?” Bạch Vân Hi khó hiểu.

Diệp Phàm hít sâu một hơi, nói: “Trận pháp này cần tới linh thạch cực phẩm mới có thể khởi động, ta ước chừng cần tới gần trăm khối.”

Bạch Vân Hi: “……” Linh thạch cực phẩm cùng linh thạch hạ phẩm quy đổi giá là 1:1,000,000, một trăm khối linh thạch cực phẩm chính là một trăm triệu linh thạch hạ phẩm.

(dreamhouse2255)

Đương nhiên, đây chỉ là giá thị trường, linh thạch cực phẩm chân chính giá trị còn cao hơn như vậy một chút.

Tu sĩ cấp cao bình thường đều sẽ chỉ dùng linh thạch cực phẩm khi tiến giai, không hay mang ra trao đổi. Cho nên, dù dùng mấy trăm triệu linh thạch hạ phẩm cũng chưa chắc đã đổi được một trăm khối linh thạch cực phẩm.

Đông Đại Lục linh khí bạc nhược, linh thạch cực phẩm càng thêm khó tìm.

Diệp Phàm vuốt cằm: “Ta xem như rõ ràng vì sao nhẫn không gian của tên kia chỉ có mấy trăm khối linh thạch hạ phẩm, tiền của hắn hẳn là đều dùng để phát động Truyền Tống Trận hết rồi.” Nếu Truyền Tống Trận là truyền tống song hướng, dưới tình huống bình thường, giá cả hai bên sẽ giống nhau.

Diệp Phàm hít sâu một hơi, thầm nghĩ: Nếu phát động Truyền Tống Trận cần tới trăm khối linh thạch cực phẩm, vậy cũng quá xa xỉ, một tu sĩ Nguyên Anh cả đời cũng chưa chắc đã góp nhặt đủ trăm khối linh thạch cực phẩm, Nam Đại Lục còn dễ nói, nơi này thì khó khăn.

Diệp Phàm thở dài: “Đắt như vậy, tạm thời không làm gì được, đi thôi.”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Được.”

……

Diệp Phàm nằm trêи bàn, phồng quai hàm lên, hai mắt trừng lớn, bộ dáng tử khí trầm trầm.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: “Không có việc gì đi?”

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm lắc đầu: “Không có việc gì, chỉ là cảm thấy ta quá nghèo.”

Bạch Vân Hi bất đắc dĩ cười. Diệp Phàm nói ra lời như vậy, cũng không sợ bị người khác đánh.

“Không ai kiếm tiền nhanh hơn ngươi, ngươi nỗ lực mấy năm, có lẽ sẽ kiếm đủ linh thạch! Dù sao đã đợi nhiều năm như vậy, cũng không đáng kể mấy năm này ……” Bạch Vân Hi nói.

Diệp Phàm hít sâu một hơi: “Ta có hơi nhớ đại ca, không biết hắn thế nào rồi……”

Nghe thấy Diệp Phàm nhắc tới đại ca, Bạch Vân Hi cũng không nhịn được nhớ tới người thân trêи địa cầu, trong lòng chợt trống trải.

“Cái kia…… Ngươi không phải còn muốn thu phục Đan Tháp sao?” Bạch Vân Hi hỏi.

Diệp Phàm gật đầu: “Nói rất đúng! Ta còn phải thu phục Đan Tháp, cái tháp đáng chết kia không có tiền chỉ đưa cho ta một tờ giấy nợ, ta tìm nó đòi lại, có lẽ tên kia không phải không có tiền, mà là không muốn cho ta, cố ý lừa ta, nếu ta thu phục được Đan Tháp, nói không chừng có thể phát hiện được mấy khối linh thạch cực phẩm ở bên trong.”

Bạch Vân Hi thấy Diệp Phàm hăng hái trở lại, cười nói: “Đúng vậy! Có lẽ thu phục Đan Tháp sẽ có kinh hỉ bất ngờ.”

……

Diệp Phàm ra ngoài một chuyến, lại trở về Đan Đô.

(dreamhouse2255)

Lâu Nguyệt Hoa thấy Diệp Phàm phong trần mệt mỏi trở về, hỏi: “Diệp đan sư lần này ra ngoài có thu hoạch gì không?”

“Xem như có đi.” Diệp Phàm nói. “Ta phải nỗ lực kiếm linh thạch, Lâu đan sư biết có phương pháp nào thu gom được một trăm linh thạch cực phẩm không?”

Lâu Nguyệt Hoa khó hiểu nhìn Diệp Phàm: “Cần linh thạch cực phẩm, linh thạch thượng phẩm không được sao?”

Diệp Phàm lắc đầu: “Không được.”

“Linh thạch cực phẩm không dễ tìm a!” Lâu Nguyệt Hoa nói.

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy!”

Lâu Nguyệt Hoa thấy cảm xúc của Diệp Phàm lại suy xụp, an ủi: “Diệp đan sư cũng không cần quá nản lòng, linh thạch cực phẩm tuy rằng quý trọng, nhưng các thế lực lớn hẳn là đều nắm giữ một ít, nhưng số lượng mà Diệp đan sư cần quá nhiều, bất quá, chỉ cần Diệp đan sư luyện chế một ít đan dược, hẳn là cũng không khó đổi được.”

Diệp Phàm xoa xoa cằm: “Nhìn dáng vẻ này xem ra không có biện pháp, chỉ có thể luyện đan.”

Lâu Nguyệt Hoa khó hiểu hỏi: “Diệp đan sư cần nhiều linh thạch cực phẩm như vậy sao?”

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy!”

(dreamhouse2255)

“Một ít thế lực lâu đời hẳn là có giữ, chỉ cần Diệp đan sư có thể luyện chế ra được đan dược đủ xuất sắc, hẳn là có thể đủ khiến mấy lão quái vật đó nguyện ý mang ra linh thạch áp đáy hòm.” Lâu Nguyệt Hoa nói.

“Như vậy sao!” Diệp Phàm cân nhắc đoạn thời gian tới luyện chế một ít đan dược Thiên cấp, sau đó mở một buổi hội đấu giá, nhưng trước đó, hắn phải đi thu thập Đan Tháp đã.

……

Bạch Vân Hi thấy Diệp Phàm ra khỏi Nguyệt Hoa đan lâu, hỏi: “Lâu đan sư nói thế nào?”

“Lâu đan sư nói ta muốn quá nhiều linh thạch cực phẩm, phải luyện chế một ít đan dược mới có thể góp đủ.” Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi híp mắt, thầm nghĩ: Trăm khối linh thạch cực phẩm đúng là có hơi nhiều, tiêu hao lớn như vậy, một số tu sĩ Nguyên Anh càng nguyện ý đi qua Biển Vô Tận hơn, dù sao, trăm khối linh thạch cực phẩm, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh cũng phải phấn đấu tới hơn trăm năm, mà qua Biển Vô Tận thời gian cũng không có gì chênh lệch.

“Không còn lựa chọn khác sao?” Bạch Vân Hi hỏi.

“Lâu đan sư nói, trong một ít tuyệt địa cũng tồn tại linh thạch cực phẩm, nhưng quá nguy hiểm, không kiến nghị ta đi.” Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi đổi đổi sắc mặt: “Ta cũng nghe nói trong một ít tuyệt địa có vô hạn cơ duyên, nhưng quá nguy hiểm, ta cũng không hi vọng ngươi đi ……”

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm tuy rằng lợi hại, nhưng dù sao cũng chưa kết anh, Bạch Vân Hi không hi vọng Diệp Phàm sẽ đi mạo hiểm.

“Hứa Minh Dương Hứa đại ca còn đang chờ ngươi thổ lộ giúp hắn đây, nếu ngươi xảy ra chuyện gì, ai giúp hắn thổ lộ!” Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Lúc trước Diệp Phàm nói muốn thay Hứa Minh Dương thổ lộ, Hứa Minh Dương đại khái không để ở trong lòng, nếu Hứa Minh Dương đột nhiên nhìn thấy Diệp Phàm, sắc mặt nhất định phi thường có ý tứ.

“Đúng vậy! Ta còn rất nhiều chuyện chưa hoàn thành, không biết Hứa đại ca đã thổ lộ chưa, nói không chừng không cần đến ta.” Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi lắc đầu: “Ta nghĩ là chưa.”

“Hứa đại ca thật kỳ quái, thích thì có gì không nói được, nếu ta thích, ta liền nói lập tức.” Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi nói.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, thầm nghĩ: Không phải ai cũng không biết xấu hổ giống như ngươi!

“Có lẽ đã đến lúc ta phải đi gặp đối thủ cũ kia ……” Diệp Phàm đứng lên nói.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: “Đối thủ cũ?”

“Chính là tòa tiểu tháp kia a! Tên kia lúc trước cư nhiên đá ta ra ngoài, thật quá đáng, lần này ta qua, nhất định phải báo thù!”

(dreamhouse2255)

Ngao Tiểu No nhìn Diệp Phàm: “Ngươi cẩn thận một chút, đừng lại để tên kia đá ra ngoài nữa, nói thế nào thì hiện tại ngươi cũng là đại nhân vật có uy tín có danh dự, nếu để tên kia đá ra, ngươi liền mất hết mặt mũi.”

Diệp Phàm: “……”

……

Thân ảnh của Diệp Phàm xuất hiện trước Đan Tháp, các tu sĩ bên trong Đan Tháp bị Diệp Phàm dùng uy áp đuổi hết ra ngoài.

“Hội trưởng, Diệp đan sư đây là muốn làm cái gì?” Phàm Thiên Cần nhìn Lâu Nguyệt Hoa hỏi.

Lâu Nguyệt Hoa thở dài: “Ta nghĩ Diệp đan sư hẳn là muốn ra tay thu phục Đan Tháp.”

Lâu Nguyệt Hoa ôm hai tay, đứng ở một bên.

Hơn hai mươi năm trước, từng có một tu sĩ thắp sáng mười hai tấm đan đồ, sau đó biến mất không rõ tung tích, xong việc có lời đồn đãi nói người đó là Diệp Phàm.

Sau khi Diệp Phàm thành danh, Lâu Nguyệt Hoa còn tưởng rằng Diệp Phàm sẽ có động tác, nhưng Diệp Phàm lại giống như là đã quên mất Đan Tháp, hiện tại rốt cuộc là tính ra tay sao?

“Người không liên quan tránh xa một chút, miễn cho bị ngộ thương.” Diệp Phàm giương giọng rống lên một tiếng.

(dreamhouse2255)

“Đi!” Diệp Phàm phất tay, hơn trăm cây trận kỳ bị ném ra.

Trận kỳ vừa ra, một trận pháp liền thành hình, các tu sĩ xung quanh tu vi không đủ thậm chí không thể đứng thẳng người, thậm chí có người còn quỳ trêи mặt đất.

“Tu vi thấp mau lui!” Diệp Phàm quát lên.

Trận pháp tỏa ra từng tia sáng, trọng lực càng ngày càng lớn!

“Lĩnh vực trọng lực! Diệp đan sư bố trí trận pháp này làm gì?” Phàm Thiên Cần hoang mang hỏi.

“Không biết, đại khái là muốn hạn chế hành động của tháp linh đi.” Lâu Nguyệt Hoa nói.

Phàm Thiên Cần: “……”

“Trận pháp này, hình như là trận pháp Thiên cấp!”

Phàm Thiên Cần: “……”

Phàm Thiên Cần thầm nghĩ: Sau khi Diệp Phàm rời khỏi Hắc Thạch Cốc, hẳn là có không ít tu sĩ Nguyên Anh muốn xuống tay với Diệp Phàm, nhưng có thể bởi vì cố kỵ cái gì, vẫn chưa có ai động thủ, may mắn mọi người đều không ra tay, có trận pháp này ở đây, Diệp Phàm bất cứ lúc nào cũng có thể bắt chước ra hoàn cảnh của Hắc Thạch Cốc.

(dreamhouse2255)

Phàm Thiên Cần bừng tỉnh nhớ tới, Diệp Phàm ngoại trừ là trưởng lão của Hiệp Hội Đan Sư bọn họ, còn là trưởng lão của Hiệp Hội Trận Pháp Sư.

Vạn Nhạc đứng bên cạnh Bạch Vân Hi, hỏi: “Bạch sư điệt, Diệp đan sư muốn thu phục Đan Tháp sao?”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Đúng vậy!”

“Các đan sư Thiên cấp trước đây đều muốn thu phục Đan Tháp, nhưng còn chưa có ai thành công.” Vạn Nhạc nói.

Bạch Vân Hi gật đầu: “Đúng vậy.”

……

Diệp Phàm tiến vào Đan Tháp không lâu, mười hai tấm đan đồ của Đan Tháp đều sáng hết lên.

Đan đồ sáng, các tu sĩ vây xem xung quanh tức khắc kϊƈɦ động kinh hô.

Lâu Nguyệt Hoa nhìn đan đồ được thắp sáng, nói: “Quả nhiên là hắn, cũng chỉ có thể là hắn.”

Sau khi Diệp Phàm tiến vào Đan Tháp một canh giờ, Đan Tháp liền kịch liệt lay động

Bên trong Đan Tháp, Tiểu Tháp giương nanh múa vuốt nhìn Diệp Phàm: “Muốn thu phục tiểu gia, ngươi nằm mơ đi!”

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm hung tợn nhìn Tháp Linh: “Ta không muốn thứ phá của ngươi, cái ta muốn là Đan Tháp này, chờ ta lau đi thần chí của ngươi, lại làm ra một khí linh khác nghe lời.”

Tháp linh giương nanh múa vuốt nói: “Thứ phế tài tám linh căn, ngươi cư nhiên muốn lau đi thần chí của ta!”

“Nhanh, thiêu chết hắn!” Diệp Phàm chỉ vào tháp linh nói.

Tháp linh bụ bẫm nhìn thấy Đầu Hành Tây, có vẻ khá là ngoài ý muốn, “Thiên Hỏa, phế tài ngươi vận khí thật tốt a, ngay cả Thiên Hỏa cũng có thể thu phục.”

“Ta là thiên tài, thu phục Thiên Hỏa thì có gì đặc biệt.” Diệp Phàm vui sướиɠ nói.

Tháp linh nhìn Đầu Hành Tây: “Ngươi đi theo hắn cũng không vui đi, không bằng chúng ta cùng nhau giải quyết hắn?”

Diệp Phàm: “……” Tháp linh đáng chết này! Cư nhiên khuyến khích Đầu Hành Tây làm phản, “Thứ hỗn trướng!”

Diệp Phàm hai tròng mắt đen kịt, mười hai tấm đan đồ đồng thời hiện lên ở tầng mười hai Đan Tháp, mười hai tấm đan đồ hợp thành một cái võng, bao lấy tháp linh.

Tháp linh nguyên bản hoạt bát giống như là bị trói lại, không thể hoạt động.

(dreamhouse2255)

“Ngươi có thể điều động Hồn Ti Võng!” Tháp Linh tức giận gào lên.

Diệp Phàm cười cười: “Đúng vậy! Chủ nhân tiền nhiệm của ngươi thật không tệ! Cư nhiên còn để lại một tay này, hắn nhất định đã sớm biết ngươi là kẻ ăn cây táo rào cây sung.”

“Một Kim Đan như ngươi sao có thể điều động Hồn Ti Võng?” Tháp Linh khó hiểu nói.

Diệp Phàm nhún vai: “Ta là thiên tài! Chủ nhân đời trước của ngươi chọn đúng người rồi.”

Tháp Linh tức giận: “Lão quái vật kia thật phiền toái, phi thăng rồi còn muốn tìm chủ nhân khác cho ta, tìm chủ nhân thì thôi đi, lại còn là một kẻ như ngươi!”

“Tìm người như ta thì có gì không tốt, một ngày nào đó ngươi sẽ cảm kϊƈɦ chủ nhân cũ của ngươi, tìm cho ngươi một chủ nhân mới vừa anh tuấn tiêu soái, vừa thông minh trác tuyệt.” Diệp Phàm đắc ý nói.

“Có muốn nhận ta làm chủ không?” Diệp Phàm hỏi.

Tháp linh cười lạnh: “Mơ tưởng.”

Diệp Phàm khẽ hừ một tiếng: “Cũng tốt, chém nát ngươi, ta lại luyện ra một cái khác nghe lời.”

Diệp Phàm dùng Hồn Ti Võng giam cầm tháp linh, rút ra U Minh Kiếm bổ về phía nó.

Tháp Linh ngao ngao kêu lên, “Vương bát đản, dừng tay, dừng tay lại! Ngươi điên rồi, một đan sư như ngươi cư nhiên dùng Minh Hỏa!”

Tháp linh đối mặt với Sinh Linh Chi Diễm còn chưa có túng quẫn, vừa nhìn thấy U Minh Kiếm liền nôn nóng lên, hơi thở của Minh Hỏa làm tháp linh cực kỳ chán ghét, vừa tiếp xúc với Minh Hỏa, Tháp Linh liền ngao ngao kêu lên.

“Chém chết ngươi, chém chết ngươi!”

Tháp llnh hóa thành một cột sáng, Diệp Phàm bị cỗ linh lực này đánh trúng, ngã xuống đất.

Diệp Phàm oán hận bò lên, lần thứ hai phát động công kϊƈɦ.

Bạch Vân Hi đứng bên ngoài, chỉ có thể nhìn thấy bên trong tháp linh quang tung tóe, Đan Tháp lung lay.

Đan Tháp lay động mấy canh giờ, sau đó liền biến mất.

Vị trí nguyên bản của Đan Tháp chỉ còn là một mảnh đất trống, Diệp Phàm đứng ở giữa mảnh đất, thu trận kỳ mang theo Bạch Vân Hi rời đi.

Đan Tháp biến mất làm cho không ít đan sư đều buồn bã mất mát.

(dreamhouse2255)

……….
Bình Luận (0)
Comment