Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

Chương 286

Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi ra khỏi Truyền Tống Trận, Truyền Tống Trận được bố trí trong một hang động bí ẩn.

Hang động âm u ẩm ướt, còn tản ra một cỗ mùi lạ khó ngửi, hiển nhiên đã rất lâu không có ai sử dụng.

Bạch Vân Hi cảm thấy cả người choáng váng, khí huyết quay cuồng, “Thật kỳ quái, năm đó ta từ địa cầu tới đây cũng không có khó chịu như vậy.”

Diệp Phàm nhún vai: “Bởi vì cấp bậc trân pháp trêи địa cầu tương đối cao, hẳn đã tới Tiên trận, cái này cũng chỉ là bán Thánh.”

Diệp Phàm ra khỏi sơn động, thấy một khu rừng toàn cây đen.

Bạch Vân Hi nhìn đại thụ cao tận trời, kinh ngạc nói: “Cây nơi này cư nhiên lại màu đen, thật kỳ quái.”

“Đây là Thiết Đao Thụ, phi thường cứng rắn, thường dùng để kiến trúc tường thành cung điện, chỉ có ở Mộ Dạ Sâm Lâm, thổ chất ở Mộ Dạ Sâm Lâm đặc thù, sinh trưởng ra rất nhiều linh thảo đặc biệt.” Diệp Phàm giải thích.

“Ngươi biết đây là nơi nào sao?” Bạch Vân Hi hỏi.

“Biết, là Mộ Dạ Sâm Lâm, nằm ở phía bắc Bích Vân Tông, không ngờ lại truyền tống tới nơi này.” Diệp Phàm hơi kinh ngạc nói.

(dreamhouse2255)

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: “Ngươi biết nơi này?”

Diệp Phàm gật đầu: “Ừm, Mộ Dạ Sâm Lâm là nơi thí luyện của tu sĩ Bích Vân Tông, rất nhiều tu sĩ Kim Đan của tông môn đều tới nơi này rèn luyện.”

“Ngươi từng tới chưa?” Bạch Vân Hi hỏi.

Diệp Phàm lắc đầu: “Đương nhiên chưa, nơi này ngày và đêm nhiệt độ chênh lệch rất lớn, yêu thú cực kỳ hung mãnh, năm đó ta chỉ có thân thể phàm thai, không thể tới được.”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Thì ra là thế!”

Bạch Vân Hi chuyển động linh lực một chút, nói: “Linh lực nơi này nồng hậu hơn Đông Đại Lục nhiều!”

Diệp Phàm gật đầu: “Đó là đương nhiên.”

Diệp Phàm tản linh hồn lực ra xung quanh thăm dò một vòng, ngoài ý muốn nói: “Có mấy tu sĩ mặc phục sức của Bích Vân Tông đang giết yêu thú.”

Bạch Vân Hi kinh nghi: “Phải vậy không?”

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng thế! Qua xem đi.”

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm mang theo Bạch Vân Hi đáp xuống phụ cận nơi chiến đấu kịch liệt, mấy tu sĩ Kim Đan đang liên hợp đối phó với một đầu yêu thú.

Các tu sĩ Kim Đan này lấy một người diện mạo trẻ tuổi tuấn duật làm đầu, tu sĩ nọ một thân kiếm pháp xuất thần nhập hóa, rất khiến người ta phải sợ hãi, các tu sĩ khác hầu như không giúp được cái gì.

Bạch Vân Hi nguyên bản cho rằng kiếm thuật của mình đã không tồi, hiện tại thấy được kiếm pháp của tu sĩ trẻ tuổi nọ, mới biết được cái gì là một kiếm phá vạn pháp.

Diệp Phàm ngồi trêи cây, cười nói: “Hắn rất khốc đúng không?”

Bạch Vân Hi ngoài ý muốn nhìn Diệp Phàm, Diệp Phàm vẫn luôn tự cho mình rất cao, tu sĩ bình thường căn bản không đặt vào mắt, Bạch Vân Hi không nghĩ tới Diệp Phàm cũng có lúc cảm thấy một người khốc, không khỏi hoài nghi hôm nay có phải mặt trời mọc đằng Tây.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: “Ngươi biết hắn?”

Diệp Phàm gật đầu, truyền âm: “Đúng vậy! Đệ đệ ta.”

Bạch Vân Hi: “Thì ra là thế.” Bạch Vân Hi cau mày, thầm nghĩ: Diệp Phàm tài hoa hơn người, đệ đệ Diệp Phàm cũng không thua kém a!

“Nguyên bản bụ bẫm béo mập, như một cục thịt, hiện tại nhìn có vẻ rất anh tuấn, giống mặt người dạ thú.” Diệp Phàm tiếp tục truyền âm.

Bạch Vân Hi: “……”

(dreamhouse2255)

“Cái tên này hẳn là sắp kết anh rồi, đã đuổi tới trước ta.” Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi nhướng mày, thầm nghĩ: Tu vi của Diệp Phàm tiến cảnh tuyệt đối không tính chậm, nhưng đệ đệ của Diệp Phàm đã tu luyện sớm hơn Diệp Phàm tới mấy năm.

“Đó là một con yêu thú cấp bậc Nguyên Anh.” Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm một cái, tu sĩ với yêu thú cùng một cấp bậc dưới tình huống thông thường đều là yêu thú chiếm thượng phong, đệ đệ kia của Diệp Phàm mới Kim Đan đỉnh, đã có thể đánh với yêu thú Nguyên Anh kỳ, hẳn là cũng có năng lực vượt cấp khiêu chiến, người Diệp gia quả nhiên nhân tài xuất hiện lớp lớp!

Dưới kiếm quang sắc bén, yêu thú Nguyên Anh khổng lồ rất nhanh liền bị cắt thành các mảnh nhỏ.

……

“Ai ở đó, đi ra!.” Diệp Cẩm Văn một kiếm ngang trời, Thiết Đao Thụ Diệp Phàm dùng để ẩn thân liền bị chém ngã, phát ra một tiếng “Ầm” động trời.

Bạch Vân Hi nhướng mày, một kiếm này của Diệp Cẩm Văn hẳn là cố ý đánh trật, sát khí không có, chủ yếu là ý vị cảnh cáo.

Diệp Phàm nhìn Thiết Đao Thụ bị chém xuống, thầm nghĩ: Vài chục năm không gặp, tính tình Cẩm Văn nóng nảy không ít a!

(dreamhouse2255)

“Ngươi là ai, lén lút ở đó làm gì?” Diệp Cẩm Văn lạnh lùng hỏi.

“Ta là ca ngươi!” Diệp Phàm nói.

Diệp Cẩm Văn còn chưa mở miệng, mấy tu sĩ bên cạnh hắn đã cười lạnh, bắt đầu mắng mỏ Diệp Phàm.

“Kẻ điên nơi nào chạy tới, cư nhiên dám ăn nói bừa bãi như thế!”

“Muốn làm đại ca của thiếu chủ tông ta, ngươi cũng không xem xem ngươi là ai.”

“Đại ca của thiếu chủ tông ta chính là Diệp Khải Hiền, nhân trung long phượng!”

……

Diệp Phàm cau mày, mất hứng.

“Ngươi biết ta là ai không?” Diệp Cẩm Văn hai tay chống lưng, nhìn Diệp Phàm hỏi.

Diệp Phàm tò mò chớp chớp mắt: “Ngươi là ai?”

“Ta là cha ngươi!”

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm: “……” Diệp Phàm nhăn mũi, thầm nghĩ: Tiểu tử Diệp Cẩm Văn này, cư nhiên muốn cạnh tranh chức vị với phụ thân!

Bạch Vân Hi nhịn không được thầm bật cười, Diệp Phàm vừa định nói chuyện, bị Bạch Vân Hi ngăn lại.

“Đừng lại để ta nghe được lời như vậy, lần sau ta sẽ không tiếp tục khách khí!” Diệp Cẩm Văn hơi vung kiếm, lạnh lùng cảnh cáo Diệp Phàm.

Diệp Phàm: “……”

Diệp Phàm còn muốn nói cái gì, bị Bạch Vân Hi ngăn cản.

……

Diệp Cẩm Văn lạnh mặt, mang theo mấy tu sĩ Kim Đan rời đi.

“Diệp sư huynh, tên kia cư nhiên nói hắn là ca ngươi, có ai không biết ca ngươi chính là thiên tài tuyệt thế Diệp Khải Hiền sư huynh chứ!” Tống Lan Y bất mãn lầu bầu.

“Ta còn có một ca ca càng thiên tài.” Diệp Cẩm Văn nhẹ như gió nói.

Tống Lan Y nhìn Diệp Cẩm Văn: “Sư huynh, ngươi nói gì vậy?”

(dreamhouse2255)

Diệp Cẩm Văn lắc đầu: “Không có gì.”

“Tên kia thật kỳ quái! Cẩm Văn sư huynh, sao lúc nãy ngươi không dạy cho hắn một bài học?”

“Người nọ không đơn giản.” Diệp Cẩm Văn nhàn nhạt nói.

“Đó hẳn chỉ là một Kim Đan thôi đi, đối với Diệp sư huynh mà nói đương nhiên không thành vấn đề gì.” Tống Lan Y nghi hoặc.

Diệp Cẩm Văn trời sinh kiếm thể, từng thử khiêu chiến toàn bộ tu giả Nguyên Anh trong tông môn, Nguyên Anh bình thường thậm chí không phải là đối thủ của hắn.

“Tên kia khí huyết tràn đầy, mang lại cho ta một loại cảm giác rất nguy hiểm.” Diệp Cẩm Văn nói.

“Diệp sư huynh, ngươi lầm đi? Người nọ có lợi hại như vậy?” Tống Lan Y khó hiểu.

Diệp Cẩm Văn nhíu mày: “Mộ Dạ Sâm Lâm nguy cơ tứ phía, không cần thiết phải đắc tội với một địch nhân sâu không lượng được như vậy.”

Tống Lan Y cười cười: “Đều nghe Diệp sư huynh.”

……

Diệp Phàm ngồi trêи cây, kẽo kẹt kẽo kẹt cắn răng.

(dreamhouse2255)

Bạch Vân Hi hơi lo lắng nhìn Diệp Phàm: “Ngươi không sao chứ?”

Diệp Phàm quay đầu nhìn Bạch Vân Hi, nghiến răng nghiến lợi nói: “Hắn nói hắn là cha ta, ngươi tin không? Nếu phụ thân biết hắn dám nói như vậy, tuyệt đối sẽ đánh chết hắn!”

Bạch Vân Hi: “……”

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, an ủi: “Đây là chuyện không có biện pháp, hiện tại nếu như có một ngươi xa lạ nhảy ra nói hắn là ca ngươi, ngươi cũng sẽ phản ứng như vậy.”

Diệp Phàm buồn bực oán trách: “Tiểu tử thối, khi còn nhỏ không dám đi nhà xí, khóc ôm chân ta, một hai muốn ta mang hắn đi, hiện tại kiêu ngạo như vậy, còn không thèm khách khí với ta, ngươi tin được không?”

Bạch Vân Hi: “……” Bạch Vân Hi thầm cảm thấy Diệp Cẩm Văn phản ứng rất bình thường, nếu Diệp gia ai cũng ngu ngốc như Diệp Phàm, vậy Bích Vân Tông muốn sừng sững không ngã thật sự là quá khó khăn.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, nói: “Ta thấy trước hết ngươi vẫn là tìm hiểu tình hình một chút rồi tính sau, dù sao nhất thời cũng không vội.”

Diệp Phàm lỗ mãng xông đến Bích Vân Tông, không chừng sẽ bị coi thành gian tế.

“Được rồi đi.” Diệp Phàm rầu rĩ nói.

“Đại ca rốt cuộc dạy hắn như thế nào! Sao lại biến tiểu tử thối kia thành cái đức hạnh thối như vậy.” Diệp Phàm lòng đầy ủy khuất than thở.

(dreamhouse2255)

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, thầm nghĩ: Nhìn dáng vẻ của ngươi liền biết đại ca ngươi không biết dạy đệ đệ.

“Đệ đệ ngươi hình như mang thi thể yêu thú đi rồi, máu cũng mang đi rồi.” Bạch Vân Hi nói.

“Yêu thú ở Mộ Dạ Sâm Lâm không quá giống nơi khác, yêu thú chỗ này khí huyết rất thịnh, rất thích hợp luyện thể.” Diệp Phàm giải thích.

Bạch Vân Hi gật đầu: “Thì ra là thế!”

……

Diệp Phàm mang theo Bạch Vân Hi vào trong một tòa thành nằm sâu trong Mộ Dậ Sâm Lâm.

“Bên trong khu rừng này cư nhiên có một tòa thành!” Bạch Vân Hi kinh ngạc nói.

Diệp Phàm nhún vai: “Bên trong Mộ Dạ Sâm Lâm có rất nhiều yêu thú, buổi tối ở bên ngoài là cực kỳ nguy hiểm, rất nhiều tu giả sẽ lựa chọn qua đêm ở trong thành.”

Bên trêи thành cổ trong Mộ Dạ Sâm Lâm có một trận pháp phòng hộ, một khi yêu thú phát động công kϊƈɦ, trận pháp phòng hộ sẽ tự khởi động.

Ban đêm, nhiệt độ ở Mộ Dạ Sâm Lâm rất thấp, trong thành đèn đuốc sáng trưng.

(dreamhouse2255)

“Mùi hương nồng quá! Hình như là hương rượu.” Diệp Phàm hai mắt tỏa sáng nói.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm một cái: “Ngươi uống ít chút ……”

“Sợ cái gì? Ta ngàn ly không say.”

Bạch Vân Hi: “……”

“Chúng ta qua xem đi.” Diệp Phàm kéo tay Bạch Vân Hi.

Nghĩ đến bộ dáng Diệp Phàm sau khi say rượu, Bạch Vân Hi liền hơi hơi kháng cự, nhưng rốt cuộc không lay chuyển được Diệp Phàm đang hứng thú bừng bừng.

Bạch Vân Hi nghĩ đến Diệp Phàm vừa gặp lại đệ đệ liền bị hắt một chậu nước lạnh, tâm tình có lẽ không tốt lắm, liền thả Diệp Phàm đi.

Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi đi vào trong tửu quán, nhìn thấy có mấy tu sĩ mặc phục sức của Tinh Hà Kiếm Phái ở bên trong.

Diệp Phàm đi tới trước quầy, nhìn lão bản, nói: “Lão bản, chai màu đen này bán thế nào?”

Lão bản lười biếng ngẩng đầu nhìn Diệp Phàm: “Ngươi muốn mua rượu này?”

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy!”

(dreamhouse2255)

Bạch Vân Hi cau mày, lão bản tửu quán thoạt nhìn là một bà lão bình thường, không biết vì sao, Bạch Vân Hi lại cảm giác được một cỗ hơi thở nguy hiểm ở trêи người người này. Là tu sĩ Nguyên Anh, trái tim Bạch Vân Hi bang bang đập mạnh, không khỏi thầm nghĩ: Nam Đại Lục thật sự không thể so với Đông Đại Lục, tùy tiện tìm một quán uống rượu cư nhiên cũng có thể gặp được tu sĩ Nguyên Anh.

“Một viên linh thạch cực phẩm một hồ.” Bà lão nói.

Diệp Phàm cau mày lại: “Đắt như vậy!”

“Không mặc cả.” Thanh âm bà lão lạnh lùng, xa cách nói.

“Chai màu xanh kia thì sao?” Diệp Phàm hỏi.

“Cái này, mười viên linh thạch thượng phẩm một hồ.”

“Ngu ngốc, cư nhiên muốn mua hắc tửu.” Bạch Vân Hi nghe thấy có một tu sĩ Tinh Hà Kiếm Phái châm chọc cười khẽ, nhịn không được nhăn mày lại, trong lòng thầm hoang mang.

Diệp Phàm ném ra hai viên linh thạch cực phẩm: “Một lọ hắc, mười bình thanh.”

Bạch Vân Hi nhịn không được nhíu nhíu mày, Diệp Phàm cư nhiên đều dùng linh thạch cực phẩm trả. Diệp Phàm ở buổi đấu giá hội cuối cùng thu về ba trăm viên linh thạch cực phẩm, dùng Truyền Tống Trận chỉ tốn một trăm, hiện tại trêи tay rất dư dả.

Bà lão nhìn Diệp Phàm một cái, sắc mặt khá là ngoài ý muốn, nhưng rất nhanh liền khôi phục bình thường.

(dreamhouse2255)

……….
Bình Luận (0)
Comment