Thạch thất là một gian tàng thư thất, tàng thư thất rất lớn, bên trong tán loạn đủ các loại thư tịch.
Diệp Cẩm Văn nhìn khắp nơi một vòng, lại phát hiện nơi này chỉ có một ít thoại bản dân gian, căn bản không có tác dụng gì.
Diệp Cẩm Văn nhàm chán nói, “Một tu giả Hóa Thần cư nhiên thích sưu tầm thoại bản dân gian, thật là không hiểu nổi.”
Bạch Vân Hi tùy tay cầm hai quyển đọc, người ở thế giới này nhiều hơn trên địa cầu không biết bao nhiêu lần, người nhiều tự nhiên người tài hoa cũng nhiều.
Bạch Vân Hi vừa vặn cầm tới một quyển thoại bản nói về tài tử giai nhân, tình tiết cảm động, lên xuống phập phồng, ném đám kịch cẩu huyết trên địa cầu xa không biết bao nhiêu con phố.
Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Dị giới không thiếu nhân tài, nếu quyển sách này đưa tới địa cầu chuyển thể thành phim, đảm bảo kiếm bộn.
Diệp Phàm thật ra lại rất có hứng thú với thoại bản, hai mắt tỏa sáng nói: “Có song tu không? Ta chia cho đại ca rất nhiều đồ tốt, kho tàng giảm xuống rất nhiều, đang cấp bách cần bổ sung đây.”
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm bận rộn tìm từ trên tìm xuống, đầu đầy hắc tuyến.
Diệp Phàm ai đến cũng không cự tuyệt, thu toàn bộ thoại bản vào trong nhẫn không gian.
Diệp Cẩm Văn nhìn Diệp Phàm, hỏi: “Nhị ca, ngươi thu nhiều thoại bản như vậy làm gì?”
Diệp Phàm nhìn Diệp Cẩm Văn nói: “Tu sĩ Hóa Thần có thể sống rất lâu, tương lai ta thăng cấp Hóa Thần, nếu như nhàm chán có thể lấy ra đọc giết thời gian.”
Diệp Cẩm Văn gật đầu: “Có đạo lý!”
Diệp Phàm nhìn Diệp Cẩm Văn, hỏi: “Có cần ta chia cho ngươi một ít không?”
Diệp Cẩm Văn lắc đầu: “Không cần, ta nhàm chán chỉ cần luyện kiếm là tốt rồi.”
Bạch Vân Hi: “……” Kiếm si nha!
Diệp Cẩm Văn một kiếm chém lên cửa đá, trên cửa đá lập tức in lại một dấu vết thật sâu.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Cẩm Văn: “Cẩm Văn, ngươi xem lấy thực lực của ngươi, bao lâu thì có thể đánh vỡ khối cửa đá này?”
Diệp Cẩm Văn dán tay lên cửa đá cảm nhận một hồi, sắc mặt không quá tốt nói: “Chỉ sợ cần tới bảy ngày.”
Bảy ngày không quá dài, nhưng nếu phá mỗi khối cửa đá đều cần tới thời gian như vậy, vậy liền không ổn.
Diệp Phàm thu thư tịch xong, phát hiện ra một cái trận pháp ở bên dưới nền đất.
Diệp Phàm nhìn trận pháp, hai mắt tỏa sáng.
“Cư nhiên có một cái trận pháp.”
“Nhị ca, đây là trận pháp gì?” Diệp Cẩm Văn hỏi.
“Không biết, nhưng muốn phá cũng đơn giản.”
Diệp Phàm lấy ra U Minh Kiếm, chém lên trên trận pháp.
Trận pháp vừa vỡ, ba người Diệp Cẩm Văn liền bị truyền tống vào trong một căn thạch thất khác.
Bạch Vân Hi vừa tiến vào thạch thất liền bị một bộ bản đồ bên trong thạch thất hấp hẫn.
Bản đồ rõ ràng mô tả địa hình của mộ thất, bên ngoài mộ thất là một cái mê cung, vào trong là sáu thông đạo xếp thành hình quạt, sáu thông đạo đều có thể thông đến trung tâm mộ thất, mà bên trong trung tâm mộ thất hẳn là có rất nhiều thứ tốt, trên bản đồ có một điểm, biểu hiện vị trí hiện tại của bọn họ.
“Nhị ca, dựa theo bản đồ này, chúng ta chỉ cần thông qua mười hai căn thạch thất kế tiếp là có thể tiến vào trung tâm mộ thất.”
Diệp Phàm gật đầu: “Chắc là vậy.”
“Chúng ta đi nhanh đi, có rất nhiều tu sĩ tiến vào trong bí cảnh, ta thấy có không ít người khó đối phó.” Diệp Cẩm Văn nói.
Diệp Phàm gật đầu: “Nói không sai.”
Lăng mộ Hóa Thần này không chỉ hấp dẫn người của đại lục Thương Huyền bọn họ, người của các đại lục khác cũng tới.
Diệp Phàm phá giải trận pháp bên trong thạch thất, tiến vào gian thạch thất kế tiếp.
Vừa tiến vào trong, ba người liền bị một đám con rối vây công, Diệp Phàm thả ra linh hồ lực, nhanh chóng lau đi dấu vết linh hồn ở trên người đám con rối, mấy con rối tức thì bất động.
Diệp Cẩm Văn hơi ngoài ý muốn nhìn con rối: “Vị tiền bối kia thật đúng là đa tài đa nghệ! Thích xem thoại bản, còn hiểu con rối thuật.”
“Nhị ca, ngươi có muốn mấy con rối này không?” Diệp Cẩm Văn hỏi.
Diệp Phàm lắc đầu: “Cấp bậc quá thấp, để lại cho ngươi đi.”
Diệp Cẩm Văn nghe thấy thế cũng không khách khí, trực tiếp thu hồi con rối lại, thực lực của mấy con rối đều không yếu, nếu không phải nhị ca ra tay lau đi dấu vết linh hồn ở trên người chúng nó, vậy hắn liền phải phí một phen công phu.
Diệp Cẩm Văn thu con rối xong, mấy người lại bị truyền tống tới gian thạch thất kế tiếp.
……
Đại lục Thiên Phong, Hỏa Long Cung.
Hỏa Long Cung khắp nơi đều là phù điêu hỏa long, thoạt nhìn uy nghiêm vô cùng.
Thân ảnh của Hỏa Toàn Nhi đáp xuống giữa đại sảnh Hỏa Long Cung.
“Gia gia, ngài tìm ta?”
Hỏa Diễm gật đầu: “Qua một đoạn thời gian nữa ta muốn đi đại lục Thương Huyền một chuyến, ngươi có hứng thú không?”
Hỏa Toàn Nhi vội không ngừng gật đầu: “Có hứng thú! Có hứng thú, nhưng mà gia gia, ngài tới đại lục Thương Huyền làm gì?”
“Bích Vân Tông bên kia ra một đan sư Thiên cấp, rất có thủ đoạn, ta muốn đi bái phỏng một chuyến.” Hỏa Diễm nhàn nhạt nói.
Hỏa Toàn Nhi gật đầu, Hỏa Toàn Nhi rất rõ ràng, gia gia nhiều năm này vẫn luôn đang tìm người luyện chế Cửu Chuyển Bích Tâm Đan, nhưng không thành công, đi đại lục Thương Huyền hẳn là muốn tìm vị đan sư Thiên cấp kia thử thời vận, nhưng nhìn bộ dáng của gia gia, tựa hồ không ôm quá nhiều hi vọng.
“Gia gia, người nọ lai lịch thế nào?” Hỏa Toàn Nhi hỏi.
“Tên Phạn Dạ, lai lịch khá là thần bí, đại lục Thương Huyền bên kia hình như cũng đang hỏi thăm lai lịch của hắn.” Hỏa Diễm nói.
Hỏa Toàn Nhi tò mò hỏi: “Có hình ảnh không?”
Hỏa Diễm ném một khối ngọc giản cho Hỏa Toàn Nhi, Hỏa Toàn Nhi đưa linh hồn lực vào bên trong ngọc giản, lập tức chấn kinh cả người. “Là hắn? Cư nhiên là hắn? Không phải Diệp Phàm sao? Sao lại thành Phạn Dạ?”
Hỏa Diễm nhìn sắc mặt của Hỏa Toàn Nhi, hỏi: “Ngươi quen biết hắn?”
“Quen biết thì quen biết, nhưng hắn không có khả năng ở nơi này!” Hỏa Toàn Nhi nói.
Hỏa Diễm híp mắt, khó hiểu hỏi: “Hắn vì sao không thể ở nơi này?”
“Gia gia, hắn xuất hiện thế nào?” Hỏa Toàn Nhi không trả lời vấn đề của Hỏa Diễm, hỏi ngược lại.
“Hắn xuất hiện lần đầu ở Mộ Dạ Sâm Lâm, nghe nói Phạn Dạ là người ngưỡng mộ cuồng nhiệt của đại thiếu tông chủ Bích Vân Tông, thời điểm ở Mộ Dạ Sâm Lâm gặp được tiểu thiếu tông chủ Bích Vân Tông, không biết do yêu ai yêu cả đường đi hay thế nào, vừa gặp mặt liền muốn đưa đối phương một viên Nguyên Anh Đan, một viên Thiên Đỉnh Đan, sau khi tiểu thiếu tông chủ Bích Vân Tông cự tuyệt, Phạn Dạ đi theo Diệp Cẩm Văn trở lại Bích Vân Tông, dưới sự dẫn tiến của Hứa Minh Dương gia nhập vào Bích Vân Tông.”
“Hứa Minh Dương!” Ấn tượng của Hỏa Toàn Nhi về Hứa Minh Dương cực kỳ sâu sắc, năm ấy Hứa Minh Dương đi theo Diệp Phàm lang bạt, không ít lần “trợ trụ vi ngược”
(giúp người làm việc xấu). Sau khi Hứa Minh Dương ra ngoài liền bị người của Dung Thiên Cung tìm tới cửa đòi công đạo, kết quả bị Hứa gia dùng linh thạch đuổi đi.
Việc này vốn dĩ dừng ở đây, nhưng vài năm sau lại truyền ra một lời đồn đãi, nói là trên tay Hứa Minh Dương có một lượng lớn Lôi Kích Dịch, thậm chí Dung Thiên Kính cũng có khả năng đang nằm trong tay Hứa Minh Dương.
Lời đồn đãi này làm sao truyền lưu ra không ai biết, nhưng xác thật sau khi ra khỏi bí cảnh Thiên Mộc, thực lực của Hứa Minh Dương tiến bộ khá là nhanh, hai trưởng lão Nguyên Anh của Dung Thiên Cung ôm thái độ thà rằng tin là có, lần thứ hai tìm tới Hứa gia, nghe thấy tin tức này, mấy trưởng lão Nguyên Anh của vài môn phái khác cũng cùng đi theo xem náo nhiệt.
Nói thật, chuyện đã qua lâu như vậy, hành vi mấy trưởng lão cùng tìm tới Hứa gia thật sự không lên được mặt bàn.
Sau khi mấy vị trưởng lão tới Hứa gia liền được đại thiếu tông chủ Bích Vân Tông, Diệp Khải Hiền đang ở lại Hứa gia làm khách mời bí mật nói chuyện, sau cuộc nói chuyện ấy, mấy trưởng lão nọ không tìm tới Hứa gia nữa, khi trở về liền đồng loạt bế quan.
Hỏa Toàn Nhi thích chạy loạn khắp nơi, giao hữu khắp thiên hạ.
Ngẫu nhiên có lần, một vị tổn hữu
(bạn nói chuyện) nói cho nàng, năm đó mấy vị trưởng lão không phải là bị phong độ của Diệp Khải Hiền thuyết phục, mà là thuần túy bị đánh cho tàn phế, đây là lời một vị trưởng lão tới xem náo nhiệt của tông môn bọn họ sau khi say rượu không cẩn thận nói ra.
“Hứa Minh Dương đã gả cho Diệp Khải Hiền.” Hỏa Diễm nói.
Hỏa Toàn Nhi híp mắt: “Quả nhiên có một chân, không biết trong này vị đan sư kia đóng giữ vai trò gì?”
“Là Phạn Dạ đan sư tác hợp, nghe nói Phạn Dạ đan sư luyện chế mười viên đan dược Thiên cấp đưa cho Diệp Khải Hiền làm sính lễ, sính lễ đưa tới Hứa gia, thật sự là phong quang vô hạn!” Hỏa Diễm nói.
“Mười viên đan dược Thiên cấp? Hào phóng như vậy!” Hỏa Toàn Nhi cau mày lại: “Trong này nhất định có vấn đề gì đó.”
Hỏa Diễm nhìn Hỏa Toàn Nhi, hỏi: “Nha đầu, ngươi biết cái gì rồi?”
“Phạn Dạ, hoặc là Diệp Phàm, hắn là người Đông Đại Lục, từng giết bốn huynh đệ đồng sinh của Dung Thiên Cung, cướp đi Dung Thiên Kính trong bí cảnh năm đó, rồi sau lại, chính hắn cũng là người khế ước Thiên Hỏa.” Hỏa Toàn Nhi nói.
Hỏa Diễm cau mày lại: “Nếu thật như thế, vậy hắn sửa tên có thể là vì tránh né ân oán năm đó, kỳ thật cũng không cần như vậy, hiện tại hắn là đan sư Thiên cấp, những thế lực năm đó hắn đắc tội sẽ không vì mấy đệ tử Trúc Cơ đã chết mà tìm hắn báo thù.”
“Hắn dùng tướng mạo sẵn có xuất hiện, không bao lâu nữa hẳn là sẽ có người nhận ra lai lịch của hắn.” Hỏa Toàn Nhi nói.
Năm đó, người tiến vào bí cảnh Thiên Mộc hơn phân nửa là ở đại lục Thiên Phong bọn họ.
Đại lục Thiên Phong cách đại lục Thương Huyền một khoảng khá xa, hơn nữa, tu sĩ năm đó còn sống tới hiện tại cũng không nhiều lắm, nhưng một đan sư Thiên cấp, muốn dương danh Nam Đại Lục chỉ là chuyện sớm muộn, đến lúc đó chuyện Diệp Phàm từng làm trong quá khứ khẳng định sẽ bị đào ra.
“Ngươi nói hắn là người Đông Đại Lục, hắn là người Đông Đại Lục làm sao tới được nơi này?” Hỏa Diễm khó hiểu nói.
Hỏa Toàn Nhi nhìn ngọc giản trong tay: “Lấy tu vi Kim Đan hậu kỳ của hắn muốn qua Biển Vô Tận là không có khả năng, hắn hẳn là dùng Truyền Tống Trận thượng cổ tới đây.”
“Cũng chỉ có khả năng này.” Hỏa Diễm nói.
“Gia gia chúng ta qua Bích Vân Tông đi, tính ra ta cùng vị đan sư này còn có chút duyên bạn cũ đây!” Hỏa Toàn Nhi nói.
Hỏa Diễm cười cười: “Được! Nhưng không cần quá sốt ruột, nghe nói Phạn đan sư cùng một đám người đi thăm dò cổ mộ của tu sĩ Hóa Thần, cũng không biết tình huống thế nào rồi.”
Hỏa Toàn Nhi kinh ngạc: “Cổ mộ tu sĩ Hóa Thần?”
Hỏa Diễm gật đầu: “Đúng vậy! Nghe nói đan thuật của Phạn đan sư rất lợi hại, căn bản không cần thiết mạo hiểm, nhưng hắn cố tình lại là một người có chí lớn, tiểu thiếu tông chủ Bích Vân Tông cũng là kẻ to gan lớn mật, cứ như vậy mà mang người đi rồi.”
Hỏa Toàn Nhi: “……”