XQCKTHH - Chương 412
(dreamhouse2255)
Chương 412: Nguồn gốc của pháp khí
Đi ra khỏi Phế Khí Đường, Hun Đúc hoang mang nói: "Hình như Diệp đạo hữu đã bị khấu trừ tích phân liên tục mười mấy tháng, nhưng hắn có vẻ không vội vã gì."
Trần Nặc nhướng mày: "Hắn vẫn có tích phân đi linh tuyền ngâm tắm đây, đương nhiên không vội."
Hun Đúc gật đầu: "Đan Viện bên kia hầu như đều chỉ tới cấp Phàm, ai nấy cũng đều kiêu ngạo muốn chết, Diệp đạo hữu có thể luyện chế ra đan dược cấp Nhân lại bị an bài đến Phế Khí Đường, mấy tu sĩ từng bị phân phối đến Phế Khí Đường trước đây kết cục đều không tốt lắm thì phải!"
Trần Nặc cười nói: "Ta thấy Diệp đạo hữu khá là vừa lòng với sinh hoạt ở Phế Khí Đường, không giống mấy người trước đây."
Hun Đúc gật đầu: "Đúng thật." Diệp Phàm hai mắt tỏa sáng, nhìn giống như là vừa nhặt được vàng.
"Bạch Vân Hi là đồ đệ của Thiên Tinh tiên vương, nếu như Diệp Phàm không thích công tác ở Phế Khí Đường, Bạch Vân Hi sẽ nghĩ cách an bài nơi đến khác cho hắn." Trần Nặc nói.
Hun Đúc híp mắt: "Có khi nào bọn họ chia tay rồi không? Hiện tại Bạch Vân Hi là đệ tử tinh anh, tiền đồ vô lượng, mà Diệp Phàm chỉ là......"
Trần Nặc lắc đầu: "Chắc không có đâu."
Trần Nặc thầm nghĩ: Cả Bạch Vân Hi lẫn Diệp Phàm đều có vẻ rất điệu thấp, tân sinh hiện tại đã có rất nhiều người bộc lộ tài năng, Bạch Vân Hi vẫn luôn tu hành ở trên núi, Diệp Phàm thì càng điệu thấp hơn, một đan sư thực lực không tệ lại trốn tránh ở Phế Khí Đường, mỗi tháng còn bị khấu trừ một trăm tích phân.
(dreamhouse2255)
Trần Nặc cùng Hun Đúc vừa đi, Kim Hòa liền thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Kim Hòa nhìn Diệp Phàm, hỏi: "Diệp đạo hữu, ngươi là đan sư?"
"Đương nhiên, bằng không vì sao ta phải tham gia khảo thí vào Đan Viện?" Diệp Phàm thản nhiên nói.
Kim Hòa: "......" Chẳng lẽ không phải vì đi thử vận khí sao? "Diệp đạo hữu, nếu ngươi là đan sư, vì sao ngươi lại không biết Mộc Ly Lạc?"
Diệp Phàm khó hiểu nhìn Kim Hòa: "Vì sao ta phải biết? Đan thuật của hắn có lợi hại hay không cũng không liên quan gì đến đan thuật của ta đi."
Kim Hòa: "......" Nói như vậy, hình như cũng có chút đạo lý.
Diệp Phàm cùng Kim Hòa ký kết hiệp ước, Diệp Phàm đưa ba kiện pháp khí cho Kim Hòa mang đi bán. Kim Hòa nhận lấy pháp khí, vội vàng rời đi.
Cuộc sống của Diệp Phàm dần đi lên quỹ đạo, Diệp Phàm một bên luyện chế đan dược cho người của đội chấp pháp, một bên chữa trị pháp khí giao cho Kim Hòa mang đi bán, dựa vào hai con đường này, tích của của Diệp Phàm nhanh chóng dâng lên.
......(dreamhouse2255)
Tạp Viện.
"Lão tổ." Kim Hòa đi vào động phủ của Kim Mang, cung kính hành lễ.
Kim Mang mở mắt ra nhìn Kim Hòa, cười nói: "A Hòa, ngươi đến rồi, gần đây buôn bán không tệ!"
Kim Hòa cười đáp: "Lão tổ quá khen."
Dựa vào bán trao tay pháp khí của Diệp Phàm, Kim Hòa kiếm lời không ít tiên tinh, bởi vì Diệp Phàm nói pháp khí lai lịch bất chính, Kim Hòa làm cẩn thận vô cùng, đều mang ra bên ngoài học viện bán. Diệp Phàm ra tiền thuê rất phong phú, gần đây túi tiền của Kim Hòa rất dư dả, nhưng dạo này sự tình dần trở nên không bình thường.
Ban đầu, Diệp Phàm chỉ giao cho hắn một hai kiện pháp khí để hắn mang đi bán, nhưng hiện tại, có đôi khi có tới năm sáu kiện, có đôi khi nhảy vọt lên tới mười mấy kiện.
Muốn tìm một hai khách hàng thì dễ dàng, nhưng muốn tìm mấy chục, hàng trăm hộ khách hàng đối với Kim Hòa mà nói đã có chút khó khăn.
Ban đầu, Kim Hòa chỉ cho rằng đây là làm chút buôn bán nhỏ, hiện tại, có vẻ đã vượt qua dự đoán của hắn rồi.
"Lão tổ, ngài xem pháp khí này có vấn đề gì hay không?" Kim Hòa đưa lên trước mặt Kim Mang hỏi.
Kim Mang kiểm tra một hồi, nói: "Phẩm chất của pháp khí không có vấn đề gì, không tệ, nhìn bộ dáng của nó, không giống mới luyện chế ra gần đây."
(dreamhouse2255)
"Chắc cũng không phải là gϊếŧ người đoạt bảo mà ra." Kim Hòa thầm nghĩ: Lấy tu vi của Diệp Phàm, gϊếŧ người đoạt bảo quá nguy hiểm, hơn nữa, nếu thật sự là gϊếŧ người đoạt bảo, khẳng định là phải có tiếng gió truyền ra, nhưng hiện tại lại vẫn rất sóng yên biển lặng.
"Ồ, cây tích trượng này......" Hai mắt của Kim Mang sáng lên, đồng thời mang theo nghi hoặc.
Kim Hòa nhìn Kim Mang, hỏi: "Lão tổ, làm sao vậy?"
"Ta từng thấy cây tích trượng này rồi, là pháp khí của một vị trưởng lão trong học viện." Kim Mang nói.
Kim Hòa đại kinh thất sắc: "Diệp Phàm trộm pháp khí của trưởng lão?"
Kim Hòa đỏ mặt lên, nếu như Diệp Phàm trộm pháp khí của trưởng lão, vậy hắn chính là tòng phạm.
Kim Mang tức giận nhìn Kim Hòa một cái: "Ngươi suy nghĩ cái gì đấy? Pháp khí của trưởng lão sao có thể bị trộm đi dễ dàng như vậy được! Hơn nữa Diệp Phàm mới Hóa Thần sơ kỳ."
Kim Hòa: "......"
"Nếu ta nhớ không lầm, cây tích trượng này đã bị hỏng trong một lần đại chiến rồi, không thể dùng lại được nữa, bị vị trưởng lão ấy ném đến Phế Khí Đường." Kim Mang nói.
(dreamhouse2255)
Kim Hòa bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, nói: "Cho nên, Diệp Phàm sửa được đống pháp khí bên trong Phế Khí Đường?"
Kim Mang gật đầu: "Chắc là như vậy."
Kim Hòa chớp chớp mắt, băn khoăn trong lòng tức khắc được giải, Kim Hòa Vẫn luôn cảm thấy kỳ quái, Diệp Phàm kiếm đâu ra nhiều pháp khí lai lịch bất minh như vậy, hơn nữa còn có xu thế càng ngày càng nhiều lên. Một vị luyện khí sư có thể chữa trị đồ án linh trận, tiền đồ quang minh a!
Trái tim của Kim Hòa đập bình bịch, nhất thời cảm thấy có vô số tiên tinh đang bay nhảy trước mắt hắn.
Kim Hòa thu lại tinh thần, nuốt nước miếng hỏi: "Lão tổ, vị trưởng lão ấy sẽ không nhớ tới pháp khí này đi?"
Kim Mang lắc đầu: "Pháp khí này được vị trưởng lão ấy dùng khi mới Hóa Thần, hiện tại hắn đã Luyện Hư, sửa được rồi cũng không dùng được nữa, pháp khí bị ném tới Phế Khí Đường đều là đã bị tu sĩ từ bỏ, không có vấn đề gì lớn, ngược lại là Diệp Phàm, không ngờ hắn lại có bản lĩnh lớn như vậy, vì sao không tham gia khảo thí vào Luyện Khí Đường?"
Kim Hòa nghĩ nghĩ, nói: "Có thể bởi vì hắn là đan sư đi, hắn tham gia khảo thí vào Đan Viện."
Kim Hòa thầm nghĩ: Khi Diệp Phàm bị loại khỏi cuộc thi vào Đan Viện là đã không còn kịp đi Luyện Khí Viện khảo thí nữa, nhưng nếu hắn nhớ không lầm, lúc ấy Diệp phàm nói là muốn đi Phù Viện thử xem, hắn rốt cuộc có ý gì chứ?
Kim Mang cau mày nói: "Cái lư hương này cũng có chút quen mắt, đúng rồi, cái lư hương này ban đầu màu vàng, bị hắn nhuộm thành màu đỏ."
(dreamhouse2255)
Kim Mang thầm nghĩ: Đại khái là Diệp Phàm sợ bị người khác phát hiện ra lai lịch của pháp khí, cho nên dùng nhiên liệu đặc thù nhuộm lại màu.
"Lão tổ, ngài xem hiện tại phải làm sao bây giờ?" Kim Hòa hỏi.
Kim Mang hai mắt tỏa sáng nói: "Đây là một cơ hội tốt, nhất định phải bắt lấy."
Kim Mang thầm nghĩ: Nếu để người của Luyện Khí Viện phát hiện ra năng lực của Diệp Phàm, viện trưởng Luyện Khí Viện nhất định sẽ không trách phạt nặng Diệp Phàm, ngược lại rất có khả năng sẽ nhận Diệp Phàm đến Luyện Khí Viện. Một luyện khí sư có thể chữa trị đồ án linh trận bị hỏng, thiên phú luyện khí nhất định không tầm thường.
Đến lúc đó phỏng chừng sẽ không còn đất diễn cho Kim Tiền Quy Tộc bọn họ nữa, lấy tình hình trước mắt, có thể giấu được bao lâu thì cố gắng giấu bấy lâu đi.
......
Dựa vào bán đan dược cùng pháp khí, Diệp Phàm tích góp được rất nhiều tích phân, cuộc sống gần đây rất là dễ chịu.
Diệp Phàm ngâm mình bên trong linh tuyền, hưng phấn uống rượu.
Ngao Tiểu No nhìn Diệp Phàm, nói: "Đừng uống nhiều quá, cẩn thận quá thời gian ngươi sẽ bị tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ truyền tống ra ngoài."
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm nhìn Ngao Tiểu No một cái: "Nói cái gì đấy? Ta nào có ngu ngốc như vậy?"
Ngao Tiểu No: "......" Cái tên Diệp Phàm này ngốc còn không cho người ta nói.
"Khi nào ngươi mới chịu mua cục đá đó cho ta?" Hành Tây hỏi.
Diệp Phàm nhìn Hành Tây, nói: "Cục đá, cục đá, ngươi ngoại trừ cục đá còn biết cái gì nữa!"
Hành Tây tức giận: "Ngươi đồ lừa đảo!"
Diệp Phàm nhìn Hành Tây: "Ồn cái gì! Trước đấy ở Ngũ Hành Bát Bảo Sơn không phải ngươi đã có thu hoạch không tệ rồi đó sao?"
Hành Tây không cho là đúng: "Sao có thể giống nhau được, khi ấy ngươi cũng không có tổn thất gì!"
Diệp Phàm: "......" Vì sao hắn nhất định phải có tổn thất, Hành Tây thật là! Nhất định phải bại sạch tích phân của hắn mới vừa lòng đúng không?
......(dreamhouse2255)
Diệp Phàm ra khỏi khu linh tuyền, lại đi Tàng Thư Các.
"Thứ phá của! Đồ bại gia!" Ngao Tiểu No kêu gào ở bên tai Diệp Phàm.
Diệp Phàm trợn trắng mắt, thầm nghĩ: "Cái đồ không có ánh mắt, ánh mắt phải lâu dài hiểu không, không có đầu nhập lấy đâu ra sản xuất?"
Ngao Tiểu No: "......"
Diệp Phàm đi vào Tàng Thư Các, tìm tới khu đan thư.
Đọc sách bên trong Tàng Thư Các rất tốn tích phân, phần lớn các tu sĩ đều muốn nhanh chóng kiếm được thư tịch mà mình cần bên trong Tàng Thư Các ghi nhớ xong lập tức rời đi.
Khi Diệp Phàm vào trong Tàng Thư Các, nơi này đã không còn lại bao nhiêu người.
Thư tịch về đan thuật bình thường Diệp Phàm đã đọc hết, còn lại chỉ có mấy thư tịch tương đối trân quý.
"Bách khoa toàn thư về tàn phương cổ đan, cái này tốt."
Ngao Tiểu No kích động kêu gào ở bên tai Diệp Phàm: "Diệp Phàm đồ bại gia, cần tới 1500 tích phân đó, bên trong chỉ có mấy cái đan phương rách nát không có tác dụng gì, thật sự là đan phương rách nát."
Cái gọi là tàn phương, chính là vì có mấy vị dược ở bên trong đan phương đã tuyệt tích.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm không để ý tới Ngao Tiểu No, giá trị của đan phương cổ cao hơn đan phương hiện tại mấy lần, nếu như có thể bổ toàn một hai bộ, lợi nhuận vẫn sẽ rất lớn.
Diệp Phàm nhìn thư tịch, rất nhanh đã chìm vào trong đó.
"Công chúa, ta tìm thấy đan phương mà ngài muốn rồi." Một tu sĩ hưng phấn giật lấy thư tịch trong tay Diệp Phàm.
Diệp Phàm tức giận ngẩng đầu lên, quyển sách này là hắn tiêu phí 1500 tích phân đọc, người này cũng dám cướp.
"Trả lại cho ta!" Diệp Phàm đoạt lại đan thư từ trong tay tu sĩ nọ, lạnh như băng nói: "Tàng Thư Các có quy củ, thư tịch trân quý không thể cho người khác mượn xem, nếu như ngươi muốn đọc, vậy chờ đi."
"Sách này cần tích phân?" Bùi Anh nhíu mày lại.
"Đương nhiên, 1500 tích phân." Diệp Phàm nhàn nhạt nói.
Bùi Anh rất nhanh đã nhận ra thân phận của Diệp Phàm, Lệ Chi đã nói cho Bùi Anh, viện trưởng Tạp Viện từng có ý đồ an bài Diệp Phàm đi làm đồng tử xem lò cho công chúa, kết quả, Diệp Phàm từ chối.
Lạc Tuyết không có đặt Diệp Phàm vào trong lòng, nhưng thị nữ của tiểu công chúa, Lệ Chi lại rất bận tâm, cảm thấy Diệp Phàm không biết điều, cho rằng mình cao quý lắm.
(dreamhouse2255)
Bùi Anh là một trong số những người theo đuổi tiểu công chúa, Lạc Tuyết tiểu công chúa có rất nhiều người theo đuổi, không quá để ý đến Bùi Anh, nhưng Lệ Chi lại bị Bùi Anh mê hoặc, chuyện gì cũng nói cho Bùi Anh, trong đó cũng bao gồm cả chuyện về Diệp Phàm.
"Đạo hữu cũng đang nghiên cứu đan phương cổ sao?" Một thanh âm linh hoạt kỳ ảo truyền vào trong tai Diệp Phàm.
Diệp Phàm gật đầu, không nóng không lạnh nói: "Đúng vậy!"
"Thật biết khoác lác." Bùi Anh cười lạnh.
Diệp Phàm khép lại đan thư, bỏ vào bên trong hộp thủy tinh: "Ta xem xong rồi, nếu các ngươi muốn có thể thanh toán tích phân."
Diệp Phàm đặt đan thư vào hộp thủy tinh xong liền đi tới khu trận pháp.
Bùi Anh nhìn Diệp Phàm đi đến khu trận pháp, âm dương quái khí nói: "Hắn đọc nhiều sách thật đấy, chốc chốc xem đan thư, chốc chốc xem trận pháp thư."
Bùi Anh thầm nghĩ: Diệp Phàm đúng là kẻ tâm cơ thâm trầm, ban đầu từ chối đi làm đồng tử cho công chúa hòng làm cho công chúa để ý, một kế không thành giờ lại giở thủ đoạn xem sách để dẫn tới sự chú ý của công chúa.
Bùi Anh nhìn tích phân bên trên hộp thủy tinh, nhướng mày, thầm nghĩ: Diệp Phàm đúng là chịu hạ vốn gốc! 1500 tích phân! Khi nhập học Diệp Phàm chỉ có một vạn tích phân thôi đi, vậy phỏng chừng đã sắp tiêu hết rồi.
Lạc Tuyết nhìn Diệp Phàm rời đi, trong lòng thầm cảm thấy cổ quái, tiểu công chúa địa vị cao, quen biết rất nhiều thanh niên tài tuấn, người nào gặp được nàng cũng sẽ muốn lân la làm quen, Diệp Phàm lạnh nhạt như thế thật sự dấy lên sự tò mò của tiểu công chúa, nhưng cũng chỉ là tò mò trong nháy mắt mà thôi, tiểu công chúa rất nhanh đã vứt Diệp Phàm ra sau đầu, tập trung lực chú ý lên trên đan thư.
(dreamhouse2255)
..........