“Tê…” Ngả Á nằm lỳ ở trên giường, sắc mặt không thể cho là tốt.
Ta buông kiếm, lau mồ hôi cho hắn, buồn cười ngồi ở bên giường, “Rất khó chịu? “
Hắn tặng cho ta một cái lườm, “Thắt lưng cũng bị ngươi bẻ đôi rồi.”
“Ai bảo đêm qua bảo bối quá nhiệt tình.” Cúi đầu liếm liếm lên đôi môi lành lạnh của hắn, tâm tình khoan khoái nheo lại song đồng. Lúc trước, hắn ở trên giường luôn thập phần mãnh liệt, mỗi lần đều là ta bị lộng đến lưng mỏi thận hư, hiện giờ ngược lại, ở trên giường ta chiếm địa vị chủ đạo, chủ nghĩa đại nam tử được thỏa mãn chưa từng có, tâm tình tốt nên lại hôn hôn lên mặt ái nhân.
“Hừ! Xoa xoa eo cho ta, khó chịu.” Hắn bất mãn hừ một tiếng, lôi kéo tay ta đặt trên eo hắn.
Bờ eo có chút cứng ngắc, dưới sự vuốt ve của ra còn nhẹ nhàng run rẩy, xem ra đêm qua ta thật sự làm quá giới hạn.
“Bảo bối, bảo bảo không gây sức ép ngươi chứ.” Bàn tay to đi vào cái bụng hơi hơi gồ lên.
“Không có.”
Tay hướng lên trên, đè xuống dạ dày hắn, “Còn nơi này?”
“Ân?” Hắn nghi hoặc nháy mắt mấy cái.
“Ngày hôm qua có người nào đó trộm đi ăn vụng.”
“Tuyệt đối không có.”
“Nga… Phải không đó?” Thiêu thiêu mi.
“Ân. Võ lâm đại hội cũng gần bắt đầu rồi, khi nào chúng ta xuất phát? “
Một chút thủ đoạn vờ vịt bẻ qua chuyện khác ta há có thể nhìn không ra, buồn cười nhưng không vạch trần hắn, “Ta không có ý định mang ngươi đi cùng.”
“Vì sao?” Hắn xoay người, nhíu mày hỏi.
“Hiện giờ thân thể ngươi không thích hợp bôn ba mệt nhọc.”
“Người Lam Minh chúng ta không có yếu như vậy, khi mang thai hài tử, trừ khi thời cơ chín muồi, bằng không hài tử chắc chắn sẽ không tới.”
Nhìn bộ dạng quyết đoán kia, ta tuy rằng tin tưởng, nhưng … người mang thai trong mắt người khác luôn yếu ớt hơn nữa cần phải được bảo vệ chặt chẽ, “Ta không thể để ngươi mạo hiểm.”
“Dài dòng, ta muốn đi, đừng nghĩ đem ta quăng ở nơi này rồi đi tiêu dao.”
Ta dở khóc dở cười, “Ta sao phải đi tiêu dao, thật sự là ngang ngược không nói lý lẽ.”
“Như thế nào? Có ý kiến sao?” Hắn ngang ngạnh nói, ngón tay nắm lấy phần thịt mềm bên hông uy hiếp.
“… Không có ý kiến.”
Ái nhân mang thai biến hóa thật lớn, không chỉ hay nổi giận cáu kỉnh, lại còn hay nghĩ ngợi lung tung nữa.
“Hi hi…” Đột nhiên, hắn nhìn ta nở nụ cười ngốc hề hề.
Bộ dáng như vậy thực là hiếm thấy, ngây thơ khả ái, tình yêu trong lòng ta càng sâu đậm, “Làm sao vậy, bảo bối?”
“Tiểu Kiệt.”
“Ân?”
“Tiểu Kiệt, Tiểu Kiệt, Tiểu Kiệt…” Hắn cười dài tiếp tục hô.
… Nguyên lai hắn đang cười chuyện tên của ta, là muốn trả thù lần trước ta cười tên của hắn sao, thù dai quá đấy.
“Mẫu thân nói cho ngươi?”
“Ân, An Kiệt, Tiểu Kiệt, An oa tử… Phốc…”
Tiểu Kiệt (xiǎo jié) cùng âm với từ tiểu thư ([xiǎo•jie), hắn một tiếng lại một tiếng kêu ta tiểu kiệt, ta sẽ không tự chủ được nghĩ đến *** tiểu thư đêm đó, lập tức liên tưởng đến dung nhan tư thế chuẩn bị gãi chân, không khỏi đầu đầy hắc tuyến.
“Bảo bối, danh tự quái thế này làm cho người ta lúng túng nga.”
“Tiểu Kiệt nghe rất êm tai mà, Tiểu Kiệt…”
Hắn không ngừng kêu, ta cũng không thể một chút phản ứng đều không có. Lập tức phản kích gọi tên hắn, cứ ‘ai nha ai nha’ mà kêu loạn… Chúng ta cứ thế như trẻ con ấu trĩ hô trệch tên của đối phương.
———-
Từ nhỏ phụ thân đã rất uy nghiêm, bất cẩu ngôn tiếu. Đối với vấn đề làm hắn tiếp thụ Ngả Á, ta không có ý định hấp tấp dùng tiểu xảo, đã chuẩn bị xong công cuộc kháng chiến trường kì.
Giữa trưa, ta đang theo Hoa bá học trồng hoa thì Ny Ny vội vàng tìm đến, nói Ngả Á bị phụ thân gọi đến thư phòng. Ny Ny bây giờ là người phe ta, đặc biệt phụ trách truyền lại tin tức của phụ thân bên kia cho ta biết, mấy ngày trước nàng nói sau khi Ngả Á cùng mẫu thân uống rượu say ở lương đình, mặt phụ thân luôn luôn đen hắc, sau khi nhận được tin tức ta luôn luôn trong tình trạng thần kinh căng thẳng, chờ bị phụ thân gặn hỏi, không ngờ phụ thân trực tiếp vòng qua ta, tìm Ngả Á nói chuyện.
Rửa sạch ta, cùng Ny Ny chạy đến thư phòng.
Cửa thư phòng bị khoá trái bên trong, ta nói: “Ny Ny, Từ Vũ ( ở đây Ngả Á được gọi là Từ Vũ ) vào đó lúc nào? “
Ny Ny tính tính thời gian, nói : “Ước chừng hai nén hương.”
Hai nén hương, thời gian không ngắn. Mặc dù biết phụ thân không phải người lỗ mãng, cũng tin tưởng năng lực Ngả Á có thể xử lý tốt chuyện này, nhưng vẫn không khỏi lo lắng.
Gõ cửa, thanh âm uy nghiêm của phụ thân truyền ra, bảo ta chờ ở bên ngoài.
Ước chừng lại qua thêm hai nén hương, cửa thư phòng mới mở ra, ta đi tới. Sắc mặt Ngả Á trắng bệch ra, phụ thân đứng sau Ngả Á sắc mặt cũng tương đối làm người ta suy nghĩ. Hắn lạnh lùng liếc mắt về phía ta một cái, liếc đến da đầu ta cũng run lên.
Ta cầm bàn tay lạnh lẽo của ái nhân, nhẹ giọng hỏi: “Thế nào rồi?”
“An toàn thông qua.”
“Phong nhi.”
“Phụ thân.”
“…”
“…”
= =! Đây là tình huống gì nha, phụ thân không nói lời nào, chỉ nhìn ta chằm chằm làm cái gì.
“Gọi Liễu đại phu đến đây.”
“Con đi cho.” Ny Ny giơ tay xung phong nhận việc chạy đi.
Ta kéo ái nhân trở về bên cạnh mình, “Phụ thân đã nói gì với ngươi?”
“Cha mẹ ngươi đều rất yêu ngươi.” Ta hỏi một đằng, Ngả Á trả lời một nẻo.
“Ân.” Đầu thai dưới gối cha mẹ là ta tu luyện phúc khí mấy đời.
“Ngươi làm sao thu phục được phụ thân.”
Hắn liếc xéo ta một cái, đem tay ta đặt trên bụng hắn, nói: “Mị lực của tôn tử mạnh hơn cái nhi tử này nhiều.”
“… Phụ thân biết ngươi mang thai? “
“Biết, nhưng chắc là không tin, nếu không cũng không gọi Liễu đại phu đến.”
“Liễu đại phu biết ngươi mang thai? “
Hắn nhéo tai ta, “Nam nhân đãng trí. Còn nhớ hôn đó ta tắm rửa rồi bị ngã không, Liễu đại phu không phải đã đến bắt mạch cho ta sao, lúc ấy vẻ mặt của hắn kì quái thế kia, đích thị là bị dọa cho kinh hãi.”
“A…” Xem ra cha mẹ cũng muốn nhốn nha nhốn nháo vài ngày.
Quả nhiên không ngoài sở liệu, Liễu đại phu quả thật biết Ngả Á mang thai, nhưng lại không có cách nào chứng thực, thập phần khổ não, tra cứu rất nhiều y thư, tóc cũng rụng không ít. Lần này bị phụ thân tìm đến, phụ thân nhắc tới, hắn liền kinh hỉ nói mình hôm đó cũng đã chẩn ra kết quả như thế, hô to thế giới kỳ đặc (kỳ quái + đặc biệt), cũng hứa sẽ mang tới nhiều nghi nan tạp kinh (các loại sách nói về những vấn đề khó xử lý) qua cho phụ thân xem.
Ngày hôm sau, mẫu thân vẻ mặt kinh hỉ chạy tới, nhìn chúng ta muốn nói lại thôi, rồi lại nhìn chằm chằm bụng Ngả Á, diễn cảm thỉnh thoảng lại hỗn độn, phụ thân bị mẫu thân kéo tới cũng làm ra biểu tình rất vi diệu a.
Ta vô lương cười, cũng không có ý định chủ động mở miệng.
Mẫu thân cuối cùng nhịn không được, hỏi: “Phong nhi, Tiểu Vũ là nam nhân sao?”
“Phốc ——” Ta phun một ngụm trà, thật không nghĩ tới câu hỏi đầu tiên của mẫu thân lại là như vậy. Ngả Á hung hăng liếc ta một cái.
“A, nương, người thấy bảo bối giống nữ nhân sao?” Ta đem ái nhân kéo đến trước người để cha mẹ xem rõ ràng hơn. Ngả Á tự nhiên oa trong ngực của ta, nhường nhị lão đánh giá.
Ngải á dáng người cao to, cũng cao xêm xêm ta, ước chừng khoảng một thước tám, tuy rằng khuôn mặt lãnh diễm đẹp hơn nữ tử vài phần, nhưng vầng trán lại đầy anh khí, đường cong như đao tước trên gương mặt lại càng khiến người không thể rời mắt.
———-