Giữa chốn kinh thành đông đúc, đầy vẻ quyền quý, chức cao vọng trọng,
chốn đây cũng chính là nơi có thể thu thập lượng thông tin đầy đủ nhất, cũng có thể nói là lượng thông tin chính xác nhất. Giờ đây dân kinh
thành không thể nào không bàn tán về vài số sự việc mà vừa mới xảy ra
gần đây.
Người qua đường A: “ Di? ta nghe nói hôm nay lão Cửu
lại mang từ nông thôn về một tiểu thiếp nga, chuyện này cũng đáng để
nói đến a!
Người qua đường B: “ Chuyện ngươi vừa kể ra thật
làm ta không mấy hứng thú, ta nghe tin ở Mê Hồn Lâu đang mở yến chiêu
đãi các quan gia bằng những mỹ nhân tuyệt trần mà được bao dưỡng từ nhỏ a, có hay không nên đi xem?
Người qua đường C: “ Mấy người các ngươi thật không biết tình thế bây giờ à? ta nhổ, bây giờ tin nhị
tiểu thư của đại tướng gia bị trục xuất mới là đáng bàn nga! Đúng là ăn ở thất đức mới có thể sinh ra một nữ nhân tâm độc như vậy, bị trục là
đáng, các ngươi nói xem ta nói có đúng không? “.
Trong những
tửu lâu đều có thể nhắc đến chuyện nhị tiểu thư của tướng gia như thế
nào mà bị trục xuất, tin này vô cùng nóng hổi với mọi người, nhưng có
những tên còn thêm mắm thêm muối để nêu rõ lên tâm tư ác độc của Tần Tố
Di nàng. Trong một góc phòng của tửu lâu có hai bóng dáng đang ngồi
nhàn nhạt uống trà, cả hai ngồi yên lặng dỏng tai nghe những chuyện thị phi được người dân đồn thổi.
” Tiểu thư... để nô tì qua đó cho bọn chúng không mở được miệng nữa?” Một nữ tử tầm 16 tuổi, khuôn mặt
trái xoan,mắt phượng, mũi cao, thẳng, đôi môi căng hồng nhẹ, làn da trắng hồng nhìn rất có sức sống, tóc buộc thấp, trên đầu có kẹp một
chiếc trâm gắn ba hạt ngọc trai, toàn thân bạch y tuy nhìn thân thiện
nhưng có một chút gì đó lạnh lẽo khiến cho người xung quanh tửu lâu
không thể nào dám lại gần mà tiếp xúc, hai tay nàng ta giờ đây nắm chặt thành đấm, giọng nói pha chút hỏa giận nhưng trên mặt và giọng nói đều rất bình tĩnh và lạnh nhạt.
” A Diên, giờ đây chúng ta không
một chút quyền lực, mấy chuyện như vậy ta quen rồi, không cần phải tức giận “. Nữ tử còn lại phát ra thanh âm đầy ma lực cuốn hút, có chút
quyền uy khiến người thức thời vô điều tuân theo.
Mặt trái xoan, mắt phượng mâu to tròn, sống mũi cao thẳng tắp, đôi môi đỏ mọng căng
tràn, làn da trắng sáng mềm mại như ngọc lụa, tóc búi nửa đầu xảo điệu và tinh tế đầy vẻ danh giá của gia môn vọng tộc, toàn thân mặc lục sắc cao ngạo nhưng lại làm cho người ta cảm thấy được thanh thản.
” Đã biết thưa tiểu thư! A Diên trấn tĩnh thả lỏng người vội nghĩ lại
sau khi nàng được tiểu thư kéo đi rời khỏi chốn kinh thành sa hoa thì
nàng cùng tiểu thư bước bộ đến Trâu Phủ làng, vốn định thuê xe ngựa để
đi nhưng kinh thành ai cũng biết là Tần Tố Di tiểu thư nên kiên quyết
không chở dù cho cả một tờ ngân phiếu làm nàng bất lực chỉ có thể nhìn
tiểu thư cước bộ mà thấy đau lòng thay.
Sau khi rời khỏi kinh
thành, Tần Tố Di cũng đã vô cùng suy nghĩ sẽ đi về đâu, nàng vô cùng
đau đầu suy nghĩ thì tự dưng nghĩ đến một tình tiết là sau khi nữ phụ
Tần Tố Di bị đuổi thì đã lang thang đến Trâu Phủ thì gây sự với trưởng
làng, bị đánh đến gãy chân trong khi A Diên bảo vệ nàng thì bị gãy toàn bộ xương, trong lúc đó thì nàng được nam phụ Khanh Hãn cứu, nguyện ý
mang hai người về ma giáo trị thương, sau khi hồi phục, nữ phụ quyết
tâm gia nhập ma giáo, nguyện ý phản nước để trả thù, theo nam phụ về
Chiến Quốc để huấn luyện.
Nam phụ tính tình trầm ổn, nhưng
hiếu chiến, trong một lần sang bên Thiên Quốc để do thám thì bị sát thủ của nữ chính phát hiện là ngoại quốc nên hết lực truy quân ám sát, bất ngờ nhảy vào đúng phòng của nữ chính nên được cứu và sau đó mọi chuyện
tương tự có kết cục là nam phụ thương nhớ nữ chính, muốn đoạt nữ chính
về tay mình nhưng kết cục là sau khi nam phụ đưa nữ chính vào ma giáo để chuẩn bị phong nàng danh hiệu phu nhân thì nữ chính bắn pháo hiệu,
tung tích ma giáo bị lộ, nam chính dẫn dân chúng võ sĩ xông vào giáo
đường và dùng chính thanh kiếm nam phụ tặng nữ chính để đâm vào tim hắn
.... Nam phụ bị delete. Trước khi chết nam phụ có nói là: “ Cuộc đời
ta ân hận nhất là gặp được nàng nhưng không hận khi yêu nàng, nếu có
kiếp sau, ta nguyện chết cũng không muốn yêu nàng lần nữa. Tình yêu
của nam phụ là dịu dàng, ôn nhu, tình yêu của nam chính là bá đạo và
chiếm giữ.
So với nam chính, giờ nàng thích nam phụ hơn, tốt
nhất để kiếp này ta thay nữ chính yêu ngươi đi, không lo, nàng không
thích ngược những nam nhân ôn nhu a.Tần Tố Di hai mắt lóe sáng nhẹ
nhàng đứng dậy cùng A Diên li khai tửu lâu, trước khi nàng ra khỏi cũng đã có vài âm thanh xì xào bàn tán. Hazzi cư nhiên ở mấy chỗ thôn quê
mà cũng biết đến thanh danh nàng ra sao thì thật sự mức độ rắn rết của
nữ phụ đúng là ghê gớm mà.
” Di? Bá mẫu, ngươi cho ta hỏi
trưởng làng này ở đâu a?” Tần Tố Di mang theo A Diên tìm đường, thôn
quê này căn bản rất nhiều ngã đường, bên trái có suối, bên phải có
đồng, trước mắt thì những gian nhà cách xa nhau không san sát như ở
kinh thành, tuy nhà ít nhưng lại cách xa nhau, Tần Tố Di nhíu mày nhăn mặt hỏi đại một đại nương bán rau trước cổng.
” Tiểu thư là mới tới đây a? nhà của trưởng làng căn bản là ở trước mắt người nha....
Nhưng vị tiểu thư xinh đẹp vậy đến nhà trưởng làng làm gì a? không sợ
lão ta thu làm thiếp thất sao? Bá mẫu bán rau khuôn mặt hiền, thanh âm nhỏ giọng, mắt len lén nhìn xung quanh đề phòng.
” Bá mẫu
khỏi lo, cảm tạ “! Tần Tố Di cười nhẹ gật đầu với bá mẫu rồi nhanh chân bước đi, trong làng này ai lại không biết tên trưởng làng hám sắc, nữ phụ đi qua được lão ta để ý nên mới liều mạng lăng mạ lão rồi mới bị
đánh.
Mà nàng lại biết trước nên căn bản chỉ cần câu thời gian
chờ nam phụ đến cứu nha, thật không biết nam phụ sẽ có dạng gì đây
...~! Tần Tố Di nhếch môi cười thâm hiểm làm cho A Diên ở sau môi nàng
giật giật vài cái. Đi được trăm bước thì cả hai dừng trước một ngôi nhà, Tần Tố Di chăm chú đánh giá
Giữa thôn quê hẻo lánh thì căn
nhà của lão trưởng làng căn bản là có thể nói là cũng tạm được, cột gỗ
sơn đỏ, mái màu nâu, có bốn mặt cửa hướng bốn phía, cũng có lính canh gác... Không tệ. Tần Tố Di liếc mắt nhìn A Diên ra chủ ý, A Diên gật gật đầu tiến lên nói với tên lính vài câu nhưng tên lính lắc đầu nguầy
nguậy, nhưng khi nhìn thấy Tần Tố Di thì lại đăm chiêu rồi mở cửa chạy
vào trong bẩm báo.
” Mỹ nhân a! ngươi có chuyện gì muốn tìm ta
sao? Một tiếng nói khàn khàn vang lên mang theo tia hưng phấn, một lão nhân gia mặc gấm lụa, tay cầm quạt trên mặt đã có vô số nếp nhăn, cổ
thì đeo vô số bạc, tay thì vòng ngọc vô số đang bước vội vàng nhưng có
chút khó khăn ra khỏi cổng cười rất chi là đê tiện với nàng, nàng chép
miệng, một lão nhân bị ảnh hưởng giới tính.
” Là! ta bị lạc
đến đây, có hay chăng có thể cho ta trú ngụ trong này một đêm? cam
đoan là mai chúng ta sẽ rời “ Tần Tố Di chậm rãi mở miệng, thanh âm dịu vang từ từ vang lên khiến cho lão trưởng làng nghe mà nổi lên cỗ dục
hỏa, lão nghĩ mình nên bắt nữ nhân này về làm thiếp cho tròn mười lăm
thiếp thất, thanh âm êm tai, thân hình quá là..., mặt còn là mỹ nhân, thật muốn hảo hảo mà dày vò nàng ta a? Càng nghĩ, hô hấp lão càng
dồn dập, nhìn Tần Tố Di không chớp mắt, ánh mắt lão ta ánh lên đầy dục vọng làm Tần Tố Di thấy kinh tởm còn A Diên trực tiếp quay đi nôn ọe
làm người và lão trưởng làng một phen đen mặt vì nhận thấy rõ sự khinh
thường.
” Có thể, nhưng mà người vào đây chỉ có thể là người của ta a, nếu ngươi nguyện ý, ta sẽ lưu lại ngươi suốt đời, trao ngươi
đầy ân sủng a!” Lão trưởng làng gấp quạt tay cầm chuôi quạt mà nhẹ
nhàng sờ sờ như nghĩ nó là Tần Tố Di.
” Vậy thứ lỗi cho ta, ta
không muốn vào trong này nữa, cáo từ! Tần Tố Di lạnh mặt dứt lời nhanh quay đầu lại định bước đi thì đã bị mấy tên thị vệ bao quanh thành vòng tròn không thể nào chạy.
Lão trưởng làng liếm liếm môi mở rộng thanh âm quát: “ Mau mau đem nàng vào phủ a, mau đánh gãy chân nàng
ta đi, đừng hòng chạy thoát khỏi lão tử, ta sẽ cho ngươi biết thế nào
là dám khinh thường ta “
Thấy trưởng làng vừa nói xong một tên
giáng luôn cây gậy vào chân trái của nàng làm nàng đau đớn mà hét lên. A Diên thì vô lực nhào vào muốn cứu nàng nhưng không loạt được đám người.
” Á! “ A Diên cầm cục đá đập vào đầu một tên thị vệ nhưng ai
ngờ hắn ta không ngất mà quay lại đá cho A Diên làm nàng đập đầu vào hòn đá mà ngất xỉu. Thấy thế Tần Tố Di đang ngồi ôm chân, mắt rơi lệ: “
Ta thề sẽ không tha cho bọn ngươi, tất cả! Ánh mắt nàng lộ rõ vẻ sát
khí cắn răng nhịn đau mà đứng thẳng trong thâm tâm kêu gào, nam phụ sao ta chưa thấy ngươi xuất hiện a? ta đứng đấy muốn bị thương để ngươi có thể không nghi ngờ ta nhưng sao ngươi chưa xuất hiện a? Mắt nàng hoa
lên, tưởng chừng sắp ngã thì được một bóng dáng phi thân tới đỡ. Một
nam nhân có khuôn mặt như tạc, mắt phượng mê hoặc, sống mũi cao, môi
mỏng nhếch lên mị hoặc, tóc búi nữa đầu, cả thân hắc y đầy vẻ quỷ dị. Yep! Khanh Hãn nam phụ, ngươi tới!
” Ngươi rất khá!” Nam
nhân bế nàng lên không một chút kiêng kỵ nam nhân và nữ nhân, sau đó
chậm rãi bước đi mặc lại cho những tên thị vệ và lão trưởng làng há hốc
rồi vội lấy lại thần, lập tức lại chạy đến chắn mở miệng đe dọa: “ Mau đặt nữ nhân của trưởng làng xuống còn có thể sống, không thì ngươi chỉ có chết “
” Chết sao? muốn thì chết đi! “ Khanh Hãn liếc mắt
nhìn tên thị vệ lạnh nhạt mở miệng, tức thì tất cả còn chưa chớp mắt đã thấy tên thị vệ đã bị đứt đầu, cái đầu của hắn lăn đến chân lão trưởng làng tức thì cả đám nhao nhao như ong vỡ tổ vội cùng lão trưởng làng
lẩn vào trong phủ không một tia ho he. Tần Tố Di cười rất chi là có ý “ thấy sự lợi hại nam nhân của ta chưa “.
” Ngươi là...? “ Tần
Tố Di ngẩng đầu nhìn, bắt gặp Khanh Hãn cũng đang cúi đầu quan sát nàng, làn da trắng sáng mềm mại, mắt phượng mâu sâu thẳm, môi đỏ mọng
nước khiến người ta chỉ muốn cắn lên nó.
” Ta là người Ma giáo! Khanh Hãn cười nhếch môi nói thẳng, tưởng nàng sẽ sợ hãi mà đẩy hắn ra nhưng không ngờ nàng có chút sửng sốt trầm mặc, điều nàng nói lên cũng làm hắn vô cùng ngạc nhiên.
” Cho ta theo ngươi, gia nhập ma
giáo!” Nàng không nghĩ đến tên nam phụ lại thẳng thắn nói thẳng ra như
vậy, nàng cũng phải tranh thủ nói luôn đỡ phải mất thời gian nghĩ kế.
” Cho ta một lý do? “ Khanh Hãn bế nàng đứng im trao đổi. Tần Tố Di
nhìn thẳng vào mắt của Khanh Hãn, đôi mắt nàng tỏa ra đằng đằng sát khí nói: “ Trả thù!”
Hắn chưa từng thấy nữ nhân nào mà có hận ý
lớn như nàng, ánh mắt của nàng rộ rõ lên cái sự căm thù nàng đã nhịn từ lâu, giờ bị chèn ép quá nên bộc phát. Một người như vậy cũng không
phải không có ích, Khanh Hãn cười to rồi trả lời: “ Được “
”
Hoạn Phong, mang nàng đi! “ Khanh Hãn mở miệng tức thì một bóng dáng
đã quỳ trước mặt Tần Tố Di và Khanh Hãn nhẹ nhàng bế lên A Diên đang
ngất xỉu rồi cùng Khanh Hãn khinh công rời đi.
Hoạn Phong...
Người mà A Diên yêu,nhưng lại không có cơ hội để yêu hắn.Sau khi A
Diên bị giết, Hoạn Phong này đã nổi điên đi sát từng người đã hại A
Diên, sau đó cũng tự sát để đến bên A Diên. Một tên cuồng si, lần này ta sẽ giúp ngươi, A Diên, ngươi chịu khổ vì ta nhiều rồi. Đến lượt
ta bảo vệ ngươi. Trong mắt Tần Tố Di hiện lên vẻ kiên định, Khanh Hãn
không tự chủ được mà ghi nhớ hình ảnh này thật sâu, có gì đó vừa khác
lạ trong người hắn nhưng hắn đã nhanh chóng bỏ qua. Hai bóng dáng từ từ biến mất không một ai biết.