Xuyên Sách Mạt Thế Chỉ Làm Người Qua Đường Giáp

Chương 4



Lúc sau, gần như là lúc tiếng nói của vị y tá kia vang lên đúng một cái chớp mắt, Yêu Cơ ở trong phòng liền nhìn thấy mấy vị đại nhân kia ở trước cửa phòng, đừng có mà nhìn thấy hai vị trung niên kia lớn tuổi, nhưng thân thể và tố chất tuyệt không kém với ba người trẻ tuổi kia, thậm chí động tác so với bọn họ còn nhanh hơn. Hơn nữa, khi nàng dùng tinh thần lực tra xét bọn họ còn phát hiện được, tất cả bọn họ đều là dị năng giả, thậm chí, cấp bậc dị năng của hai vợ chồng trung niên kia còn cao hơn nàng một cấp.


Có điều, may mắn chính là, bên trong những người này không có dị năng giả hệ Tinh Thần, bằng không, dị năng của nàng sẽ bị bọn họ phát hiện, đến lúc đó, cho dù họ là thân nhân của nàng, cũng không thể chắc chắn họ sẽ không xuống tay với nàng. Dù sao, một đời trước, thân nhân của nàng bỏ mặc nàng khóc lóc mà đem bán nàng cho bọn buôn người, lí do đơn giản là con của họ không có tiền đến trường. Cuối cùng, nàng thừa dịp bọn buôn người không có chú ý mà trốn thoát, được mẹ viện trưởng đưa đến cô nhi viện, nếu không nàng sẽ bị bán cho người ở vùng núi, bán cho người ở đó để làm đồng dưỡng tức (*).


(*) Đồng dưỡng tức: con dâu nuôi từ nhỏ.


Bọn họ vừa tới, liền vây quanh nàng líu ríu nói, còn liên tiếp kêu bảo bối, mỗi một người đều tranh nhau giới thiệu:


"Bảo bối, bảo bối, ta là gia gia của con."


"Bảo bối có đói bụng không? Ta là nãi nãi của con."


"Bảo bối nhìn chỗ này, ta là ba ba."


"Bảo bối, bác là bá bá yêu quý của con."


"Bảo bối yêu quý, ta là thẩm thẩm của con nha."


(*) Chỗ này ta định để ra tiếng việt luôn nhưng đọc thấy không hay nên để hán việt: gia gia là ông; nãi nãi là bà; ba ba thì khỏi nói cũng biết rồi đi; bá bá là bác trai; thẩm thẩm là thím.


Nghe được những từ này, nàng dở khóc dở cười, có điều, đời này của nàng, hẳn là sẽ khác đời trước đi?


Cho dù như vậy, nàng cũng muốn xây dựng một thế lực thuộc về mình, sẽ không cho bất kì kẻ nào có cơ hội tùy ý đùa nghịch vận mệnh của nàng!


Chỉ là, khi nàng đưa mắt nhìn thân thể của mình đời này, liền ngây ngẩn, trời ạ, một cục thịt nhỏ gầy, được đệm chăn bao phủ bên ngoài, toàn thân trên dưới không được 6 cân (*), đôi mắt có vẻ đặc biệt lớn kia, chính là nàng đi?


(*) 1 cân là 500g => 6 cân là 3kg, nữ chính nặng chưa được 3 kg, khiếp, ta sinh ra còn đâu có được 3 kg đâu, mà nữ chính còn chê, dân Trung Quốc mập dễ sợ.


Trách không được, những người này lúc nhìn nàng luôn có vẻ thương tiếc, vị y tá kia thấy nàng tỉnh dậy, cũng là một vẻ may mắn, vốn nàng còn cảm thấy rất kì quái, bây giờ nàng đã hiểu, rõ ràng đây là sợ nàng không tỉnh lại nha! Lúc đầu nghe bác sĩ nói nàng là sinh non, nàng còn nghĩ rằng là nàng chỉ sinh non sớm vài ngày, hoặc là một tháng thôi, hiện tại xem ra, chỉ sợ là chưa đến tám tháng đã sinh đi! Chuyện này có chút kì quái, nếu để cho nàng phát hiện cái gì, hắc hắc. (Nguyệt: *lạnh cả người* khấu vái cho ai ngu muội chọc phải tỷ.)


Lúc sau, bác sĩ nghe nói nàng đã tỉnh, liền đem nàng đi kiểm tra một chút, xác nhận nàng sẽ không chết (Nguyệt: muốn chết à! Định trù ẻo nữ chính của ta sao, ta trù chết người, đi chết đi!), liền đi nói với nhóm thân nhân đời này của nàng là nàng có thể rời khỏi phòng giữ ấm, sau đó lại nhắc nhở bọn họ, em bé sẽ đói, vừa phát hiện giai đoạn, uống sẽ mẹ là tốt nhất đối với thân thể của trẻ, gia gia nãi nãi của nàng thở dài gật đầu, tỏ vẻ đã biết.


Sau đó, thẩm thẩm của nàng, liền nhẹ nhàng bế nàng lên, cùng những người khác đi đến một phòng khác.


Trên giường của căn phòng, có một phụ nữ khí chất dịu dàng ngồi đó, thấy bọn họ vào, cười cười, vừa muốn mở miệng, liền nhìn thấy Yêu Cơ được ôm trong ngực của thẩm thẩm, nhất thời, nước mắt liền lả tả rơi xuống, xoay người xuống giường, ngay lúc này, ba ba của Yêu Cơ vội vàng đỡ nàng, thẩm thẩm của Yêu Cơ bước nhanh đến, đem Yêu Cơ để lòng nữ tử đó. Sau, nữ tử liền ôm thân thể yếu ớt của Yêu Cơ, đau lòng phẫn hận khóc lên: "Hài tử, con đáng thương của mẹ a, mẹ xin lỗi con, làm con chỉ có bảy tháng đã bắt buộc phải ra đời, bây giờ con còn gầy yếu như vậy, con yên tâm, tất cả những tổn thương mà mẹ con chúng ta đã chịu đựng, mẹ nhất định sẽ không để cho bọn chúng sống tốt hơn!"


Nói xong, trong mắt nàng xẹt qua một tia tàn nhẫn, Yêu Cơ đương nhiên không có bỏ qua, ở trong lòng gật đầu, xem ra mẹ của nàng cũng không phải bánh bao mềm a, nghĩ như vậy, Yêu Cơ nhìn mẹ của nàng khóc đến thương tâm, ai cũng không khuyên được, cũng cảm thấy được một tia đau lòng. Dù sao, đây cũng là mẹ của nàng, vì vậy, Yêu cơ không kìm được lòng đưa tay gầy ốm nhỏ bé, nhẹ nhàng đặt ở trên mặt mẹ nàng, từ từ lau đi nước mắt, thấy nàng không khóc nữa, vừa lòng đưa tay từ trên mặt mẹ nàng thả xuống.


=========================


Cô nương a, không phải là mẹ không khóc nữa, mà là bị người dọa đến quên cả khóc !!!


Có gì khác nhau sao? Dù sao kết quả cũng giống nhau, mục đích của ta đã đạt được, không phải sao?


Wow! Nói rất hay, có đạo lý, ta không thể nói để chống đỡ được!

Bình Luận (0)
Comment