Biên tập: Cải Những lượt chơi tiếp theo sau đó như thế nào, Khương Yên một chút cũng không có ấn tượng.
Sau khi về nhà, mỗi lần nhắm mắt lại, trong đầu Khương Yên tất cả đều là ánh mắt cùng nụ cười sủng nịnh của Hoắc Đình Diễm, còn cả chữ "ừ" kia nữa.
Sau câu nói đó, Nguyễn Nghiên Nghiên còn trêu chọc hai người bọn họ, nói cách mà bọn họ trả lời câu hỏi giống y như nhau, lời ít mà ý nhiều.
Có.
Cũng may, mấy lượt chơi tiếp theo Khương Yên cùng Hoắc Đình cũng không có bị thua lần nào nữa cho nên mấy người còn lại cũng không còn cơ hội tìm hiểu xem người trong lòng của bọn họ là ai.
Khương Yên nghĩ đến nụ cười của Hoắc Đình Diễm, không có cách nào ngủ được.
Nguyễn Nghiên Nghiên nằm bên cạnh cô không biết đã ngủ từ bao giờ.
Khổng Hâm từ trong phòng tắm đi ra "Cậu còn chưa ngủ sao?"
Khương Yên "ừ" một tiếng, dụi dụi đầu vào gối "Ngủ không được"
Khổng Hâm cười, nhỏ giọng hỏi "Mẹ cậu không có ở nhà sao?"
"Ừ, ngày hôm qua vừa mới đi"
Trước khi đi còn gọi điện thoại cho cô. Khương Yên cũng không biết mẹ Khương đã làm gì nhưng Thiệu Y Huyên ở trong trường mỗi lần nhìn thấy cô không còn chủ động xán lại chào hỏi nữa.
Cô ta vẫn còn tiếp tục học tập tại trường nhưng vừa nhìn thấy Khương Yên, người liền chạy xa, giống như Khương Yên sẽ ăn thịt cô ta vậy.
Khương Yên dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng đoán được việc này hẳn là do mẹ Khương làm, bà ấy làm vậy là vì bảo vệ con gái của mình, bảo vệ Khương Yên.
Bà ấy tuy rằng không quá yêu Khương Yên, hoặc là nói không biết phải dùng cách nào yêu Khương Yên nhưng trong lòng bà ấy vẫn luôn rất quan tâm đến con gái mình. Tóm lại thực mâu thuẫn.
.....
Khổng Hâm nhìn sắc mặt cô, cười "Đừng suy nghĩ nhiều, cứ để thuận theo tự nhiên đi"
"Tớ biết"
Khương Yên thở dài "Còn cậu thì sao?"
"Cũng bình thường" Khổng Hâm nói "Ngày trước thỉnh thoảng đi hát về muộn nên cũng quen rồi"
Đến hơn hai giờ sáng mới về đến nhà, sau khi tắm rửa xong cũng không còn cảm thấy quá buồn ngủ..
Khương Yên nhìn Khổng Hâm, nói nhỏ "Cậu vẫn nên ngủ sớm một chút, hiện tại tuổi còn nhỏ, nên làm việc cùng nghỉ ngơi có quy luật một chút"
Nghe vậy, Khổng Hâm liếc xéo cô "Cậu không phải cũng như vậy sao?"
Hai người giống nhau, đều là người không quá chú ý đến mọi việc.
Khổng Hâm đột nhiên gọi cô
"Khương Yên"
"Sao vậy?"
"Đừng cảm thấy quá áp lực" Khổng Hâm nói "Hiện tại cậu thích cái gì, chỉ cần không trái với pháp luật thì đều có thể làm"
Cô nhẹ giọng nói "Chúng ta nên dũng cảm một chút, đừng để sau này khi nghĩ lại lại cảm thấy tiếc nuối khôn nguôi" Khổng Hâm đóng vai một người chị gái tri kỷ, nghiêm túc nói với Khương Yên "Nếu chúng ta nỗ lực làm một điều gì đó, cho dù không thành công nhưng khi nghĩ lại cũng không cảm thấy tiếc nuối mà chỉ thấy tốt đẹp. Nhưng nếu như chưa từng nỗ lực, vừa thấy khó liền từ bỏ vậy thì nhiều năm sau nhớ lại chỉ cảm thấy chúng ta của khi đó, thực sự quá vô dụng"
Thật lâu về sau, khi Khương Yên nỗ lực, hoàn thành những việc mà người khác cảm thấy không có khả năng, trong đầu luôn nhớ đến câu nói này của Khổng Hâm.
Cô là một cô gái sẽ nỗ lực, cũng nguyện ý nỗ lực.
....
Sáng hôm sau, Khổng Hâm cũng Nguyễn Nghiên Nghiên sau khi dùng xong bữa sáng liền rời đi.
Khương Yên nhớ đến hình như chén đũa hôm qua ăn lẩu ở nhà Hoắc Đình Diễm còn chưa có thu dọn, yên lặng gửi tin nhắn cho anh hỏi xem có cần giúp đỡ không. Hoắc Đình Diễm nhắn lại anh hiện tại đang có việc không có ở nhà, đống bừa bộn ngày hôm qua cũng đã dọn dẹp xong rồi.
Khương Yên nghĩ nghĩ, chính mình hiện tại cũng đang rảnh rỗi liền bắt đầu lên phòng viết nhạc, tự đàn tự hát.
Làm một lúc, Khương Yên đột nhiên nhớ đến ảnh chụp ngày hôm qua, cô nhắn tin nhắc Hoắc Đình Diễm gửi cho mình. Tin nhắn vừa gửi đi chưa đến năm phút, anh liền gửi ảnh đến.
Khương Yên: Cậu đang ở nhà à?
Hoắc Đình Diễm: Không, tối hôm qua quên không có gửi cho cậu.
Khương Yên: Không sao, cảm ơn.
Hoắc Đình Diễm nhìn điện thoại, nhoẻn miệng cười: Không cần khách sáo, ăn cơm chưa?
Khương Yên: Còn chưa có ăn, đợi lát nữa.
Hoắc Đình Diễm:Đừng gọi đồ hộp nữa, ăn nhiều thức ăn tốt cho sức khỏe một chút.
Khương Yên: Được.
Hai người hàn huyên hai câu sau đó Khương Yên mới cúp máy, mở máy tính ra chuẩn bị chỉnh ảnh. Thật ra ảnh chụp rất đẹp nhưng mà có một vài chỗ cần chỉnh sửa một chút.
Khương Yên chăm chỉ chỉnh ảnh, hoàn toàn không biết đến tình hình náo nhiệt trên mạng.
Buổi thu hình tối hôm qua cuối cùng vẫn bị người khác quay trộm đăng lên trên weibo, là giữa trưa nay mới đăng. Khương Yên đoán người quay lén hẳn là nhân viên công tác ở trường quay.
Lúc cô biết chuyện thì trời cũng đã tối muộn.
Khương Yên trước đó vẫn luôn tập trung chỉnh ảnh, vừa định đem hình ảnh chỉnh xong lưu lại, thuận tiện lại chọn vài tấm đăng lên weibo thì thấy trên nhóm chat có mấy người @ mình, nói là Hoắc Đình Diễm lên hot search.
Khương Yên vẻ mặt mộng bức, nghĩ đến Hoắc Đình Diễm dạo gần đây hình như không có chuyện gì để lên hot search mới đúng, kết quả người trong nhóm chat nói là bởi vì một đoạn video ngắn.
Thời điểm cô nhìn thấy liền ngây ngẩn cả người, là video quay lại tiết mục mở màn ngày hôm qua.
Chất lượng video rất tốt hơn nữa khoảng cách lại gần. Người xem có thể dễ dàng nhìn thấy đôi mắt, ngũ quan tinh xảo cùng với tiếng hát của Hoắc Đình Diễm. Bài hát hôm qua Hoắc Đình Diễm hát khá sôi động.
Thời điểm Khương Yên nhìn thấy đoạn video kia, bên dưới đã có hơn 10 000 lượt bình luận.
Cô thật hoài nghi chuyện này có phải là có người thay Hoắc Đình Diễm mua hot search hay không, nói không chừng là tổ tiết mục. Hẳn là tổ tiết mục cảm thấy Hoắc Đình Diễm có thể hấp dẫn người xem cho nên nguyện ý tiêu tiền đẩy anh lên hot search.
Cô trầm ngâm giây lát, click mở khu bình luận bên dưới.
Phía dưới một đống đều là tiếng hét cùng với khen ngợi giọng hát cùng vũ đạo của Hoắc Đình Diễm.
Khương Yên nhìn, trầm mặc.
Khương Yên nhìn đống ảnh mình vừa mới chỉnh sửa xong, lại nhìn weibo, trực tiếp đăng nhập vào weibo Nhất Mộng Nhất Sinh, đem đống ảnh chụp vừa rối mới chỉnh xong đăng lên.
Nhất Mộng Nhất Sinh V: Ca ca lên hot search, vũ đạo xác thật không tồi nhưng hy vọng các fan hâm mộ đừng bị người có tâm lợi dụng, toàn bộ quá trình quay chương trình đều được bảo mật cho nên việc video đột nhiên bị truyền ra.... Mọi người hẳn có thể hiểu được. Thuận tiện tuyên truyền cho ca ca một chút! Tặng mọi người ảnh chụp [Ảnh chụp]
ảnh chụp vừa mới đăng lên, Nhất Mộng Nhất Sinh liền nhanh chóng được fan hâm mộ của Hoắc Đình Diễm nhiệt tình đáp lại.
[A a a a, thật sự, ca ca thật sự quá mê người! Chết ngất với giá trị nhan sắc của ca ca!]
[Sinh Sinh nói rất đúng! Chúng ta nên chờ đến khi chương trình được phát sóng, đến lúc đó hy vọng mọi người sẽ xem TV, xem ca ca biểu diễn! Hiện tại chúng ta trước tiên cứ khen ngợi thần nhan (nhan sắc thiên tiên) của ca ca đã. Anh anh anh! Thượng đế rốt cuộc là tạo người kiểu gì vậy, đem tất cả những gì tốt đẹp nhất trên thế giới đều đặt ở trên người ca ca.!]
[Lầu trên cầu vòng thí (khen ngợi, nịnh nọt) quá lợi hại! Chỉ có tôi muốn biết Sinh Sinh rốt cuộc còn bao nhiêu trữ hàng sao!]
[A a a a a a, tôi chỉ biết thét chói tai!!!]
[Hoắc Đình Diễm, người con trai bảo tàng này nói thật tôi rất muốn để cho mọi người biết đến cậu ấy nhưng không hiểu sao trong lòng cảm thấy có chút luyến tiếc. Anh anh anh!]
[Trình chỉnh ảnh của Nhất Mộng Nhất Sinh thực sự quá lợi hại!]
[Hy vọng công ty quản lý của Hoắc Đình Diễm có thể nhanh chóng nhìn ra mà tập trung bồi dưỡng anh, a a a a, thật sự quá đẹp trai]
Nói thật, fan hâm mộ bị đống ảnh của Khương Yên làm cho u mê, toàn bộ quá trình chỉ biết liên tục thét chói tai.
Khương Yên cũng như vậy.
Cô trước kia cũng như vậy, sau đó lại học thêm một chút về photoshop cùng với viết giới thiệu..... Có điều, mỗi lần nhìn thấy ảnh chụp của Hoắc Đình Diễm, vẫn điên cuồng mà thét chói tai a a a, bởi vì mỗi lần cô nhìn thấy anh, những từ ngữ hoa lệ trong đầu đột nhiên rơi rụng hết, đầu óc có chút thiếu dưỡng khí.
Cô nhìn bình luận của fan, nở nụ cười.
Nói thật blogger cô đây tuy là nói đã làm hết sức mình nhưng sự thật không hẳn là như vậy.
Bởi vì bận rộn học tập cho nên cô cũng không như ngày trước, tham gia nhiều hoạt động có Hoắc Đình Diễm, ở một mức độ nào đó mà nói, những việc Khương Yên có thể làm vẫn còn bị hạn chế.
Có điều, bởi vì weibo này mà càng ngày càng có nhiều người bắt đầu đi tìm ảnh chụp cùng video trước kia của Hoắc Đình Diễm, gia nhập đội quan fan hâm mộ, đồng tâm hiệp lực bắt đầu tuyên truyền cho Hoắc Đình Diễm.
Khương Yên đối với việc này cảm thấy vô cùng cao hứng cùng vui vẻ.
Dù sao Hoắc Đình Diễm ngày càng nổi tiếng là chuyện mà fan hâm mộ nào của anh cũng mong muốn.
.....
Theo đuổi thần tượng thì vẫn theo nhưng học tập thì vẫn phải học.
Lần quay tiếp theo của chương trình mà Khổng Hâm tham gia, Khương Yên bọn họ cũng không có cách nào tới cổ vũ bởi vì ngày hôm đó trùng với lịch học trên trường, không thể xin nghỉ được.
Còn về Hoắc Đình Diễm, Khương Yên phát hiện ra anh càng ngày càng bận rộn.
Học kỳ hai của lớp 11, bọn họ có đôi khi cả tuần cũng không thấy mặt nhau, có khi cả một tháng trời anh không đến trường học. Hình như gần đây Hoắc Đình Diễm tham gia huấn luyện gì đó, tạm thời vẫn còn đang trong giai đoạn bảo mật.
Sau lần chơi nói thật đại mạo hiểm lần trước, Khương Yên theo bản năng có chút trốn tránh Hoắc Đình Diễm, cho nên loại vấn đề này cô cũng ngượng ngùng chủ động hỏi.
Những chuyện khác còn được chứ cái này Khương Yên thực sự không dám đi hỏi.
Trừ bỏ đu idol cùng học tập, Khương Yên thỉnh thoảng cũng sẽ đăng tải ca khúc lên weibo. Cô trên cơ bản mỗi tháng đều đăng tải một ca khúc, trong số đó có một bài đột nhiên nổi tiếng.
Điều này cô hoàn toàn không hề ngờ tới.
Đó là bài hát thứ hai cô đăng lên app cũng như weibo. Lúc đăng lên cũng không quá nổi nhưng lượt like không ít, còn có rất nhiều người nhắn lại ở dưới khi bình luận rằng họ rất thích bài hát này.
Giai điệu của bài hát rất bắt tai, ca từ cũng dễ hát, dễ nhớ. Ca từ là thành quả suy nghĩ trong một thời gian dài của Khương Yên cho nên cũng xem như tương đối có nội hàm, có thể chạm đến trái tim người nghe. Bài hát đó là bài hát nói về những tiếc nuối cũng như mất mát từ sâu trong nội tâm của Khương Yên.
Nhân sinh đắc ý cần tẫn hoan[1]
[1] Nhân sinh đắc ý cần tẫn hoan (Trích "Thương Tiến Tửu" – Lý Bạch): Đời người khi còn đắc ý thì nên tận tình vui sướng. Cuộc đời lúc lên lúc xuống.
Mà Khương Yên, cô mất rất nhiều nhưng được cũng không ít.
Khương Yên viết nhạc đều thích viết về bản thân mình, ít nhất hiện tại mà nói, nội tâm của cô tương đối phong phú.
Sở dĩ biết được bài hát đó nổi tiếng, hoàn toàn là công của Nguyễn Nghiên Nghiên.
Weibo của Khương Yên rất nhiều người đều không biết, Khổng Hâm cũng chưa bao giờ hỏi đến. Cô tuy rằng biết Khương Yên đang làm cái gì, thỉnh thoảng cũng nghe bài hát mà Khương Yên gửi đến, bình luận một chút nhưng rất nhiều lúc, Khổng Hâm sẽ không hỏi nhiều.
Sở dĩ không nói cho Nguyễn Nghiên Nghiên biết là bởi vì sợ cô ấy không giữ được bí mật. Trước khi bản thân còn chưa có đủ năng lực, Khương Yên hy vọng có thể điệu thấp một chút, chậm rãi trưởng thành.
Kết quả hôm nay vừa hết tiết một, Khương Yên đang ghé vào mặt bàn nghỉ ngơi, Nguyễn Nghiên Nghiên đột nhiên ai nha một tiếng quay đầu nhìn cô "Khương Yên, Khương Yên"
"Làm sao vậy?" Khương Yên nhìn bộ dáng kích động của cô, cảm thấy tò mò.
Nguyễn Nghiên Nghiên nhịn không được nói "Cậu đã từng nghe qua bài này chưa?"
"Bài gì?"
"Tùy đi"
Khương Yên sửng sốt, nhìn cô "Cậu nói cái gì a?"
"Bài hát "tùy đi" ấy"
Nguyễn Nghiên Nghiên nói "Hiện tại trên weibo cùng các trang web lớn xuất hiện một bài hát rất nổi tiếng do một ca sĩ internet tên là Hỏa Diễm hát. Bài hát này thực sự rất hay! Cậu chưa từng nghe qua sao?"
Cô khiếp sợ nhìn Khương Yên, có chút không thể tin được.
Dù sao trong suy nghĩ của Nguyễn Nghiên Nghiên, Khổng Hâm cùng Khương Yên hát hay như vậy hẳn đều là những người thích nghe nhạc, sẽ không đến mức không biết đến bài hát đang nổi gần đây.
Khương Yên "....."
Khổng Hâm cũng kinh ngạc nhướng mày "Tùy đi? Hiện tại đang rất hot sao?"
"Đúng vậy, rất hot, cực kỳ nhiều lượt nghe, hơn nữa còn có rất nhiều đại V trên weibo trích dẫn lời bài hát đó trong bài đăng của mình" Thân là cô gái vàng trong làng hóng hớt cũng như con người quen thuộc từng đường ngang ngõ tắt trên weibo, Nguyễn Nghiên Nghiên giải thích.
Khổng Hâm nhìn sắc mặt Khương Yên, cười "Cậu đang nghe bài đó sao? Cho tớ nghe với"
"Được" Nguyễn Nghiên Nghiên chia cho Khổng Hâm một bên tai nghe.
Khổng Hâm đeo tai nghe lên, sau khi nghe được hai câu hát liền cười "Đúng thật là rất hay, giọng hát có chút khàn, rất cuốn hút"
Khổng Hâm đem tai nghe đeo lên cho Khương Yên, hướng cô chớp chớp mắt "Nào, Khương Yên cậu cũng nghe một chút, có hay hay không?"
Giọng hát cùng thanh tuyến quen thuộc truyền đến lỗ tai khiến Khương Yên nghe cảm thấy cực kỳ bất đắc dĩ.
Dưới cái nhìn đầy chăm chú của hai cô bạn thân, Khương Yên căng da đầu tự khen chính mình "Khá hay"
"Đúng không? Tớ cũng cảm thấy rất hay, ca sĩ này hát thật sự rất động lòng người"
Khương Yên nhìn Nguyễn Nghiên Nghiên, không biết nên nói gì cho phải.
Cô đây là lần đầu tiên nhìn thấy Nguyễn Nghiên Nghiên khen ngợi người khác đến như vậy, cô thân là chính chủ cảm thấy thẹn không dám nhận.
Nghe xong cả bài, Nguyễn Nghiên Nghiên lại hỏi "Rất hay đúng không?"
Khương Yên máy móc gật đầu "Rất hay"
Có thể không hay sao?
Nói thật, bài hát này Khương Yên cũng rất thích, cũng là bài hát đặc biệt vừa lòng của cô. Điều này không có nghĩa là cô không thích những bài hát khác, chỉ là cô thích nhất bài này mà thôi. Đương nhiên bất cứ bài nào cô sáng tác cô đều thích, nếu không thích, cô đã không viết ra cũng như hát lên.
Chỉ là bài hát này đã chạm đến nỗi niềm của rất nhiều người. Bọn họ đều từ trong ca từ mà cảm thụ được cảnh ngộ của nhân vật chính.
Từng có, từng trải qua, có tiếc nuối, cùng có hạnh phúc,....
Cuộc sống đều là như vậy.
....
Sau vào tiết, Khương Yên trộm lấy điện thoại ra, lên weibo theo dõi tình hình.
Quả nhiên, một tuần không lên, tin nhắn đã lên đến mấy vạn, khu bình luận ở dưới mấy bài hát cô đăng lên cũng đặc biệt nhiều. Nhiều nhất là cái bài "tùy ý" kia, tận 30 nghìn bình luận, lúc trước cô nhìn hình như mới chỉ có ba nghìn.
Nháy mắt, tăng gấp mười lần.
Khương Yên khó có thể tin cúi đầu nhìn khu bình luận, bình luận được nhiều lượt like nhất được lên đầu khu bình luận.
Khương Yên cúi đầu nhìn bình luận của người kia, tràn đầy cảm xúc.
Người kia nói ca từ trong bài hát của cô thực chân thật nhưng lại mang chút ảo ảnh trong mơ, khiến cho người nghe có cảm giác như thật như giả, tự như ảo mông. Chân thật, hiện thực nhưng lại mang theo khát vọng cùng chờ mong.
Khương Yên nhìn, chớp chớp mắt hồi thần, lúc này mới đem điện thoại cất đi.
Cô không thể tin được, bài hát của mình cứ như vậy, bất thình lình mà nổi tiếng.
Một tiết học qua đi, Khương Yên nhìn phần tin nhắn, có không ít lời mời hợp tác cùng như lời mời tham gia chương trình. Tất cả những tin nhắn này Khương Yên đều nhất nhất trả lời rằng cô hiện tại tạm thời còn chưa có ý định này.
Cho dù có thì cũng phải chờ một thời gian nữa, hiện tại còn chưa phải là thời cơ tốt nhất.
Có điều, làm Khương Yên không nghĩ tới chính là, ngoại trừ Nguyễn Nghiên Nghiên, những bạn học khác trong lớp thế nhưng cũng nghe bài hát này.
Thời điểm học tiết tự học buổi tối, Khổng Hâm nhìn Khương Yên cười "Hiện tại cảm thấy như thế nào?"
Khương Yên nghẹn lời, nhỏ giọng nói "Cảm thấy như đang nằm mơ vậy"
Khổng Hâm cười "Tớ trước đó đã từng nói cậu có thiên phú mà, hơn nữa, cậu còn rất nỗ lực, cho nên nhất định sẽ thành công"
Khương Yên cười, nhìn cô "Mượn cát ngôn của cậu"
"Khách khí khách khí"
Hai người nhìn nhau cười, trong lòng hiểu rõ nhưng không nói ra.
Mấy ngày sau đó, Khương Yên đi đến đâu cũng nghe thấy bài hát của mình. Còn có một buổi chiều, đài phát thanh của trường cũng phát bài hát này.
Khương Yên:....
Được rồi, bài hát này thật sự hot.
Mà cái tên Hỏa Diễm cũng càng ngày càng được nhiều người biết đến.
Có điều Khương Yên không nghĩ tới.... Có một ngày cô sẽ cùng chính mình battle, chỉ vì cái tên Hỏa Diễm này.
.....
Thời điểm biết được tin này, Khương Yên còn đang học tiết tự học buổi tối.
Kết quả điện thoại trong ngăn kéo không ngừng chấn động, vang lên âm thanh thông báo của QQ. Bạn bè trên QQ của cô không nhiều lắm chỉ có một vài người bạn cùng Dịch Hướng Thần, còn có fan club của Hoắc Đình Diễm.
Trong tình huống bình thường, tin nhắn trên nhóm chat fan Hoắc Đình Diễm cô đều bật chế độ không làm phiền, chỉ có điện cuồng @ điện thoại mới có thể rung lợi hại như vậy.
Khương Yên chuyên chú làm bài tập, điện thoại vẫn cứ rung không ngừng.
Cô dừng một chút, liếc nhìn xung quanh, lén lút lôi điện thoại ra, thời điểm nhìn thấy tin nhắn mà mọi người @ mình, Khương Yên ngây ngẩn cả người.
Dưa Nhỏ (Cắt nối biên tập): A a a a a, hội trưởng, chị mau ra đây!!! Chúng em sắp tức chết rồi, lũ fan của ca sĩ Hỏa Diễm thế nhưng dám nói chúng ta ăn vạ!
Tuyên Đại (Văn án):Đúng vậy, chúng em đang cùng fan của Hỏa Diễm cãi nhau! Rõ ràng là chúng ta đặt tên trước mà!
Mễ đậu (Photoshop): Hội trưởng, chị đâu rồi? Mau xuất hiện đi!
Từ Từ (fan): Ô ô ô, em bị fan hâm mộ của Hỏa Diễm mắng đến khóc, bọn họ thế nhưng còn nói ca ca không đủ nổi tiếng. Tức chết em rồi, cái cô ca sĩ kia cũng chỉ mới nổi mà thôi, có tư cách gì mà nói idol của em cơ chứ!
Khương Yên nhìn tin nhắn trên nhóm chat, không hiểu ra sao.
Giới giải trí thường xuyên xảy ra tình trạng đâm chọc, chế nhạo tên fan club, còn có chê light stick cùng biểu ngữ. Fan hâm mộ cũng sẽ vì bảo vệ idol của mình mà dễ dàng cùng người khác cãi nhau. Nhớ rõ đời trước, có người cố ý ăn vạ, dùng màu đỏ làm màu tiếp ứng trong buổi biểu diễn của mình, lúc ấy fan của Hoắc Đình Diễm biết chuyện liền cùng fan của nghệ sĩ kia cãi nhau.
Bởi vì giới giải trí không chấp nhận chuyện giống nhau như đúc, có thể cùng loại nhưng màu sắc tiếp ứng ở buổi biểu diễn lại giống hệt nhau như vậy, thực sự làm người xấu hổ.
Nhưng Khương Yên không nghĩ tới, chính mình chỉ tùy tiện đặt một cái tên, liền khơi mào chiến tranh giữa fan hâm mộ của mình cùng fan hâm mộ của Hoắc Đình Diễm.
Cô yên lặng nhìn mọi người trong nhóm chat mắng Hỏa Diễm, bi thương ngược dòng thành sông.
Tuy rằng biết loại chuyện này ở trong giới fan hâm mộ thực bình thường nhưng người mọi người đang mắng chính là cô, là cô a!
Khương Yên vừa tức lại vừa buồn cười.
Nhìn số lần @ mình ngày một nhiều, Khương Yên ra mặt nhắn lại: Trước không nên gấp gáp, cũng đừng đi mắng chửi người. Chúng ta cần gây dựng ấn tượng tốt đẹp cho người qua đường. Còn bên ca sĩ Hỏa Diễm, tôi sẽ liên hệ, mọi người đừng gấp, đi khuyên những fan còn lại bình tĩnh một chút, một cái tên mà thôi, chúng ta có thể sử dụng thì người khác cũng có thể dùng.
Đồng thời (phó hội trưởng): Đúng đúng đúng, hội trưởng nói rất đúng. Chúng ta cần làm gương, fan Hỏa Diễm ăn vạ chúng ta quản không được nhưng chúng ta không thể lưu lại ấn tượng không tốt với người qua đường, không thể khiến mọi người cảm thấy Hoắc Đình Diễm còn chưa có nổi tiếng, fan đã thiếu lịch sự như vậy được.
Kỳ thật có rất nhiều nghệ sĩ không làm gì sai nhưng có đôi khi chính là do quản lý fan không tốt, khiến fan thoát fandom, người qua đường cũng có ấn tượng không tốt.
Lập tức, trong nhóm chat không ít fan lý trí cũng lên tiếng, tỏ vẻ bọn họ sẽ đi tinh lọc weibo một chút, khuyên mấy fan còn lại khống chế một chút.
Khương Yên nhìn, vui mừng không ít.
Ít nhất mọi người không còn tiếp tục mắng cô.
Khương Yên suy nghĩ giây lát, đăng nhập vào weibo Hỏa Diễm, lần đầu tiên đăng trạng thái.
Trước đó, Khương Yên toàn bộ đều là đăng tải ca khúc, rất ít khi đăng tải những thứ khác.
Đây vẫn là lần đầu tiên, bởi vì cô không muốn bị fan của Hoắc Đình Diễm mắng, cũng không muốn rơi vào hoàn cảnh đi cãi nhau với fan của chính mình a a a a!
Mười phút sau, trải qua một hồi đấu tranh nội tâm, Khương Yên đăng trạng thái mới lên weibo.
Hỏa Diễm V: Đầu tiên xin cảm ơn fan cùng người qua đường, bạn bè đã thay tôi nói chuyện nhưng thú thật, cái tên này là tôi lấy sau cho nên mọi người không cần vì nó mà đi khắc khẩu. Hơn nữa, nhiều lời một câu, mọi người không nên bị người có tâm tư dắt mũi, Hoắc Đình Diễm là một nghệ sĩ tài năng, tôi rất thích anh ấy. Ngàn vạn lần đừng đi mắng chửi cũng như công kích anh ấy, cảm ơn mọi người.
Sau khi đăng tải, Khương Yên sốt ruột chờ đợi đợt chửi rủa lần hai của fan Hoắc Đình Diễm, kết quả đợi mãi cũng không thấy.
Cô đợi được một lượt chú ý từ Hoắc Đình Diễm.
Hoắc Đình Diễm.... Anh thế nhưng chú ý weibo Hỏa Diễm!!!!
Khương Yên điên rồi
= = =
Tác giả có lời muốn nói: A a a a a
Ngày sau khi nhận phỏng vấn, phóng viên hỏi chuyện gì khiến Khương Yên cảm thấy hối hận nhất.
Khương Yên: chính là lấy nghệ danh là Hỏa Diễm, khiến bản thân cùng chính mình đối mắng.
Phóng viên:.....
Đây đúng thật là chuyện đáng hối hận.
~Spoil chương sau~
<< Khương Yên giật giật thân mình, đột nhiên cứng đờ người lại. Tóc bị người ở phía sau nhẹ kéo một cái. Cô chớp chớp mắt, không quay đầu lại Giây tiếp theo, Hoắc Đình Diễm ở trên lưng cô viết cái gì đó. Cách một lớp áo khoác đồng phục, tóc bị vén sang một bên, ngón tay thon dài mà hữu lực của anh từng nét từng nét viết chữ lên lưng cô.>> (~ ̄▽ ̄)~ (~ ̄▽ ̄)~ (~ ̄▽ ̄)~