Xuyên Thành Trà Xanh Phản Diện, Công Chúa Không Ngán Một Ai

Chương 54

“Lần sau hắn lại đến tìm em, em có thể báo với đạo diễn, hoặc nói với tôi. Đừng một mình đối đầu với hắn.”

 

Ôn Cảnh Hinh không nhịn được dặn dò.

 

Tả Dữu im lặng nhìn anh một cái, sau đó nói: “Anh quên là ngoài việc cãi nhau giỏi, em còn có tuyệt chiêu khác hả?”

 

Ôn Cảnh Hinh sững người, ngay sau đó nhớ đến hôm đó Tả Dữu đứng trước cửa tiệm nước giải khát, bày ra khí thế oai phong lẫm liệt, bỗng im lặng.

 

“Hừ hừ, đừng nói là một mình hắn, thêm một tên nữa cũng không phải đối thủ của em!”

 

Tả Dữu đắc ý lầm bầm một tiếng, còn không nhịn được giơ nắm tay nhỏ ra khoe.

 

Ôn Cảnh Hinh bất đắc dĩ xoa trán, nhìn gương mặt “Bổn tiểu thư vô địch thiên hạ” của Tả Dữu mà bật cười.

 

“Xin lỗi, là tôi xem thường em rồi.”

 

“Không sao đâu, em biết anh cũng vì lo cho em thôi.”

 

Thấy Ôn Cảnh Hinh nói xin lỗi, Tả Dữu lại thấy ngại, bèn bước tới gần.

 

Cô gãi đầu, trong lòng biết chắc chắn Ôn Cảnh Hinh là vì nể mặt ba mẹ cô, cũng vì giờ hai người họ là một cặp đôi bị buộc chung thuyền nên mới chịu ra tay giúp đỡ.

 

Cô không thể nào không biết điều như vậy, trái lại còn nghiêm túc nhìn anh, nói:

 

“Anh yên tâm, từ mai trở đi, em cũng sẽ cố gắng phối hợp vì cặp đôi của tụi mình, nỗ lực tạo nhiệt!”

 

Ôn Cảnh Hinh còn chịu khó tạo nhiệt như thế, cô đương nhiên không thể kéo chân sau.

 

Ngữ điệu nghiêm túc của cô khiến mối quan hệ cặp đôi mờ ám này nghe như một thương vụ hợp tác chiến lược dài hạn.

 

Ôn Cảnh Hinh trong chốc lát không biết nên nói gì, chỉ đành gật đầu.

 

“Được, vậy cùng nhau cố gắng.”

 

“OK! Chiều nay em nhất định sẽ nghiêm túc hơn!”

 

Hôm qua với hôm nay cô đều gần như quên mất bản thân đang có "quan hệ đặc biệt" với Ôn Cảnh Hinh, hoàn toàn quên mất rằng giờ họ đã là đồng minh.

 

Nhưng may mà giờ tỉnh ra vẫn còn kịp.

 

Dù Tả Dữu không định chơi trò tình ái như kiểu Lăng Tiêu và Lan Thanh Vũ, nhưng cũng không thể bình lặng đến mức khiến người khác tưởng giữa cô và Ôn Cảnh Hinh không có bất cứ quan hệ gì.

 

Còn một điều nữa.

 

Nghĩ đến chuyện vừa rồi Lăng Tiêu lại còn có thể mặt dày mà hỏi cô có phải vẫn còn thích hắn không?

 

Tả Dữu đúng là muốn phun sạch bữa tối ra luôn.

 

Cô thật sự không hiểu sao loại đàn ông tự tin lố bịch như Lăng Tiêu lại có thể tồn tại trên đời.

 

Dù cô có phớt lờ thế nào, phản ứng lạnh lùng ra sao, hắn ta vẫn tin chắc rằng cô đang cố tình thu hút sự chú ý của hắn, rồi lại tự sướng trong lòng.

 

Chỉ nghĩ thôi mà Tả Dữu đã thấy phát rồ.

 

Đúng lúc làm cặp đôi với Ôn Cảnh Hinh, biết đâu còn có thể khiến Lăng Tiêu nhìn rõ hiện thực, đừng mơ mộng ảo tưởng hão huyền nữa.

 

“Ừ, nghỉ ngơi một chút đi, chắc sắp đến giờ tập hợp rồi.”

 

Thấy cô vẫn chưa thay đồ, Ôn Cảnh Hinh nhắc cô mau về phòng chuẩn bị.

 

Tả Dữu ừ một tiếng, xoay người đi thu dọn.

 

Khoảng nửa tiếng sau, đạo diễn bắt đầu nhắc mọi người chuẩn bị xuất phát.

 

Tất cả các khách mời đều thay đồ xong, chỉnh lại đầu tóc trang điểm mới bước ra ngoài.

 

Giờ phút này ai nấy đều trông như những minh tinh gọn gàng sáng sủa, chẳng còn vẻ lấm lem bùn đất buổi sáng khi vừa từ đồng ruộng và núi trở về.

 

“Được rồi, mọi người ra xe thôi, khoảng nửa tiếng nữa sẽ đến trấn trên.”

 

Đạo diễn vừa ra lệnh, cả đoàn bắt đầu xuất phát.

 

Chiếc xe đậu sẵn ngoài cổng là một chiếc minibus mười mấy chỗ, vừa đủ cho cả nhóm khách mời và mấy nhân viên tổ chương trình.

 

Mọi người vừa lên xe, tưởng có thể nằm nghỉ một lúc cho thoải mái.

 

Ai ngờ đạo diễn không chịu để yên, giữa đường cũng phải bày trò.

 

Tả Dữu và Lưu Duyệt ngồi cùng dãy, vì trưa không ngủ, đường lại xóc nảy như ngồi ghế bập bênh nên cô bắt đầu lim dim ngủ gật.

 

Ngay lúc đó, đạo diễn ở phía trước bất ngờ cầm loa gọi lớn:

 

“Mọi người tỉnh dậy nào, đường xa buồn chán quá phải không?”

 

Khách mời: “……”

 

Không có buồn chán nha…

 

“Nếu thấy buồn chán, hay là tụi mình cùng xem chút gì vui vẻ nha?”

 

Không ai phản ứng lại, đạo diễn đành tự mình tiếp tục chương trình.

 

Nói xong, anh ta bật màn hình TV mini đã chuẩn bị từ sáng, trên màn hình bắt đầu chiếu đoạn ghi hình đã cắt dựng sẵn.

 

“Mọi người đoán xem đây là gì nào?”

 

Dù không ngủ được, mọi người cũng phải tỉnh táo mà xem xem đạo diễn định bày trò gì nữa.

 

Trình Hạc lên tiếng trước: “Gì vậy? Xem TV? Xem phim hả?”

 

Dọc đường chẳng có gì chơi, nếu đạo diễn định bật phim hay show thì cũng đỡ buồn thật.

 

Ngồi bên cạnh, Hoắc Uyển Uyển lườm anh một cái: "Phim nửa tiếng? Nhà anh làm phim gì mà ngắn vậy?"

 

Hơn nữa với cái tính của đạo diễn, sao có thể để bọn họ thoải mái thế được?

 

【Phải công nhận Trình Hạc đoán ra phim điện ảnh cũng là một tài năng…】

 

【Tôi cũng không đoán ra là gì, nhưng chắc chắn là có liên quan đến video rồi. Không biết sẽ là đoạn nào đây?】

 

Phòng livestream cũng bắt đầu rôm rả đoán xem đạo diễn định phát cái gì.

 

Lưu Duyệt quay sang hỏi Tả Dữu: “Cậu nghĩ đạo diễn sẽ phát gì?”

 

Tả Dữu nằm tựa vai cô, lười nhác dụi dụi đầu như một con mèo không xương, rồi nói: “Có khi là đoạn video lần trước mình quay ở bãi biển á.”

 

Tập trước, đạo diễn đã giao cho mỗi người nhiệm vụ quay lại cảnh đẹp nhất quanh biệt thự để làm tài liệu phân tích cho nhóm chuyên gia tâm lý.

 

Sau đó, mọi người nộp đoạn clip về cho tổ đạo diễn.

 

Lúc đó, họ nói là sẽ dựa vào cảnh quay mỗi người chọn để phân tích tính cách và quan điểm tình yêu.

 

Mà cả tập trước đã xong rồi, kết quả phân tích thì vẫn chưa thấy.

 

Lần này đạo diễn lôi màn hình ra chắc là chuẩn bị công bố kết quả phân tích đây.

 

Lưu Duyệt sững người một lúc rồi bật cười:

 

“Tớ cũng nghĩ thế!”

 

Hai người lại cùng suy đoán giống nhau.

 

Tả Dữu cũng nheo mắt cười: “Không hổ là chúng ta, chị em tốt!”

 

Trong khi hai người đang vui vẻ, ở hàng ghế sau, bầu không khí giữa Lan Thanh Vũ và Lăng Tiêu lại vô cùng gượng gạo.

 

Từ lúc Lăng Tiêu nói ra mấy lời ban nãy, tâm trạng của Lan Thanh Vũ vẫn chưa khá lên chút nào.

 

Cô không phải vì đau lòng, mà là vì tức.

 

Dù đã trở lại phòng điều chỉnh tâm trạng nửa tiếng, nhưng vẫn thấy bực bội.

 

Vừa lên xe, chỉ cần thấy mặt Lăng Tiêu là nụ cười của cô liền tắt ngúm.

 

Cô vốn định tránh xa hắn, nhưng ai ngờ mọi người lại rất “tâm đầu ý hợp” mà sắp xếp cô và hắn ngồi cạnh nhau.

 

Cô cũng không tiện phản đối ngay lúc đó — fans trên mạng mà thấy, thể nào cũng sẽ đổ hết trách nhiệm lên đầu cô.

 

Cô muốn cắt đứt quan hệ với Lăng Tiêu, nhưng nhất định không phải là cô chủ động, mà phải để Lăng Tiêu làm ra chuyện sai trái trước mặt mọi người.

 

Như vậy, cô mới có thể mượn cơ hội này để bán thảm, từ đó ép Lăng Tiêu mất hết giá trị cuối cùng.

 

Tả Dữu và Lưu Duyệt vừa mới đoán xong, đạo diễn lập tức nói:

 

“Đúng rồi, Tả Dữu và Lưu Duyệt đều đoán trúng! Đoạn video sắp chiếu cho mọi người xem chính là được quay từ lần đi biển trước của các bạn!”

 

“Đầu tiên, chúng ta xem đoạn VCR số một.”

 

Vừa dứt lời, màn hình tối om bỗng sáng lên.

 

Hình ảnh mở đầu là bầu trời xanh ngắt và mây trắng.

 

Rồi cảnh chuyển sang những con sóng trắng đập vào bờ biển, thỉnh thoảng có thể thấy hải âu bay vụt qua khung hình.

 

Video rất đơn giản, gần như chỉ có hai tông màu xanh và trắng, nhưng lại mang lại cảm giác thư giãn và yên bình cho người xem.

 

Sau đó, chuyên gia tâm lý đưa ra nhận định:

 

“Từ đoạn video này có thể thấy người quay là người có nội tâm rất tĩnh lặng, tính cách đơn giản, không ưa rườm rà, và luôn hướng tới sự rộng mở, tự do như đại dương.”

 

Kết thúc video, mọi người hơi sững người, tưởng rằng sẽ chiếu luôn đoạn tiếp theo.

 

Nhưng đạo diễn lại bật cười:

 

“Chiếu một lèo thì hơi nhàm chán, nên tụi tôi chuẩn bị một trò nhỏ. Dựa trên đoạn video cùng với nhận định của chuyên gia, mọi người hãy đoán xem đâu là video do cộng sự của mình quay.”

 

Nói trắng ra là thử thách độ ăn ý.

 

Xem ai hiểu cộng sự của mình tới đâu.

 

“Đây là video số một. Sau khi phát hết tám đoạn video, mọi người sẽ ghi lại mình nghĩ video số mấy là do cộng sự mình quay. Đoán đúng thì có thưởng, đoán sai thì tất nhiên… có hình phạt!”

 

Thưởng phạt thế nào thì đạo diễn không tiết lộ, nhưng khách mời ai nấy đều bắt đầu hồi hộp.

 

Trình Hạc và Hoắc Uyển Uyển thì ngay lập tức thấy lạnh sống lưng.

 

Hai người họ mà xét ăn ý thì đúng là... thảm.

 

Đây rõ ràng là đạo diễn cố tình "gài" họ rồi còn gì!

 

Những người khác không biểu hiện gì rõ rệt, nhưng ai cũng bắt đầu nghiêm túc.

 

Đạo diễn tiếp tục:

 

“Rồi, mời xem đoạn video số hai.”

 

Người quay đoạn thứ hai có vẻ như đang nằm quay.

 

Đầu tiên là cảnh quay bờ biển, sau đó chuyển lên bầu trời, cuối cùng là hướng thẳng máy quay vào trái dừa treo trên cây.

 

Chuyên gia nhận xét:

 

“Có thể thấy người quay đoạn này là người có tính cách khá thiếu ổn định. Cách chuyển cảnh cho thấy họ chưa rõ ràng mục tiêu ban đầu là gì. Tuy nhiên sau một loạt thử nghiệm, cuối cùng vẫn chọn được thứ phù hợp và thực dụng nhất. Có vẻ là người theo chủ nghĩa thực tế.”

 

Tiếp theo là đoạn ba, đoạn bốn…

 

Mấy đoạn tiếp theo quay cũng khá chỉn chu, góc quay không giống nhau nhưng nội dung lại tương tự nhau: cát biển, nước biển, hoàng hôn – toàn những thứ nhìn rất thư giãn.

 

Nhưng bắt đầu từ đoạn thứ năm trở đi thì bắt đầu thú vị hơn, vì bốn đoạn này dường như quay cùng một địa điểm nhưng góc quay lại khác hẳn nhau, nên hiệu ứng cũng khác nhau hoàn toàn.

 

Ví dụ như đoạn số năm:

 

“Dựa vào cảnh quay, có thể thấy người quay đang đứng cạnh bãi đá ngầm, bên dưới là sóng lớn đập vào. Nhưng tay quay lại rất vững, không hề sợ hãi hay run tay. Có thể thấy đây là người có nội tâm kiên định, không sợ nguy hiểm, và có niềm tin rất mạnh vào mục tiêu của mình.”

 

Ngồi bên giường, Ôn Cảnh Hinh hơi liếc mắt một cái.

Bình Luận (0)
Comment