Xuyên Thành Tu Tiên Pháo Hôi Nữ Phối Phía Sau

Chương 39


Editor: Ngao1702
Tuy rằng có gia tộc làm hậu thuẫn, nhưng trong đại lục Vân Trạch Mạc gia so với một trong năm đại tiên tông thì yếu hơn quá nhiều.

Nếu là có thể bái nhập Linh Đạo Tông, có sư phụ là Nguyên Anh chân quân đại viên mãn, hắn tự nhiên là thập phần nguyện ý.

Mạc Cửu Tiêu hít sâu một hơi, chính là vẫn áp chế không được nội tâm trở nên kích động.

"Đệ tử! ! Đệ tử nguyện ý!"
"Tốt! Tốt! Tốt!"
Thời Đồng Chu nói liền ba chữ tốt, sắc mặt sung sướng.

"Từ nay về sau, ngươi là đại đệ tử thân truyền của Thời Đồng Chu ta!"
Các trưởng lão phong chủ khác của Linh Đạo Tông sôi nổi chúc mừng.

Mạc Cửu Tiêu ngoan ngoãn tiến lên, đứng ở phía sau Thời Đồng Chu.


Có Mạc Cửu Tiêu làm ví dụ, đệ tử phía dưới đều không khỏi sinh động lên, tuy rằng vẫn có chút khẩn trương, nhưng lại không hề áp lực giống như ban đầu, đều có chút chờ mong nhìn các vị trưởng lão trên đài cao, mong sao mình cũng được lựa chọn.

Vị thứ hai bước ra chính là Hoạ Hiên lão tổ của Phong Triều Dương.

Làm tu sĩ Nguyên Anh đại viên mãn đứng thứ hai trong tông môn, chiến lực cùng các phương diện thực lực khác của Hoạ Hiên tất nhiên đều không dung coi thường, tuy rằng chiến lực so ra thì kém Thời Đồng Chu, nhưng lại là vị bùa chú sư nổi danh giới tu tiên.

Chức nghiệp này khiến vị lão tổ ấy chiếm vị trí cao trong bảng phú hào nhiều người mơ ước.

Nhìn đến Họa Hiên lão tổ có tâm tư thu đồ đệ, mọi người phía dưới càng thêm kích động.

Chính là Thẩm Thanh Nhất nghe xong tiếng thổn thức của người bên cạnh, cũng không khỏi động tâm.

Nàng kiếp trước vốn yêu thích nghệ thuật thư pháp, bùa chú là một trong bốn nghệ của Tu Tiên giới, vì vậy nó là thứ đầu tiên nàng nghĩ tiếp xúc, tìm hiểu.

Thẩm Thanh Nhất giương một đôi mắt thanh triệt nhìn về phía Họa Hiên trên đài cao.

Họa Hiên không khỏi hơi sửng sốt, chờ sau khi nhìn đến giữa mày của Thanh Nhất, hắn vẫn còn ngạc nhiên.

Truyện chỉ được đăng trên Wattpad và VNO.

Bởi vì hắn thế nhưng cảm ứng được một tia nho khí thanh nhã trên người đứa bé này?
Phải biết rằng, Tu Tiên giới trừ bỏ linh khí ma khí, còn có một số loại khí đặc thù.

Sở dĩ đặc biệt, không chỉ là do nó hiếm thấy, mà còn do công dụng độc đáo của từng loại.

Tỷ như Hồng Mông chi khí của thiên địa, chính khí, nho khí các loại.

Mấy thứ này nếu có, cần phải thiên thời địa lợi nhân hòa, còn cần một số đồ vật riêng, nhưng nó là cái gì thì huyền diệu khó tả, cũng không ai giải thích được.


Tu Tiên giới đã không biết có bao nhiêu năm chưa nhìn thấy mấy loại khí này.

Nhưng một đứa trẻ mới có vài tuổi, trên người lại tựa như mang theo một tia nho khí! !
Nếu không phải do công pháp hắn tu luyện, cộng thêm việc hằng năm tiếp xúc với thánh thư bùa chú, chỉ sợ cũng nhất thời khó có thể phát hiện.

Trong lòng Hoạ Hiên không khỏi khẽ nhúc nhích.

Đứa nhỏ này, nếu không có thánh vật Nho gia trong người, thì chắc chắn là một vị đại nho gia chuyển thế.

( đầu thai)
Mặc kệ là loại nào, đều là trăm năm khó gặp, hơn nữa thiên phú còn tốt như vậy.

Cùng người có được thiên hỏa linh thể - Mạc Cửu Tiêu so sánh, có lẽ cũng không kém bao nhiêu, chỉ là! !
Hoạ Nguyệt đứng phía dưới thấy Họa Hiên lão tổ nhà mình chậm chạp không bước tiếp nữa, không khỏi có chút khẩn trương.

Trong nhà đã sớm thương lượng tốt với lão tổ, chỉ cần nàng thông qua tuyển chọn của Linh Đạo Tông, lão tổ liền phá cách thu nàng vì đệ tử.

Nàng thật vất vả thông qua tầng tầng tuyển chọn, chẳng lẽ lão tổ lại muốn đổi ý!.

.


Họa Nguyệt nắm chặt bàn tay giấu dưới ống tay áo.

Bên cạnh, Lục Vũ thấy sư huynh nhà mình thật lâu không có động tĩnh, không khỏi khó hiểu trong lòng.

Những chuyện của sư huynh cùng Họa gia, những người như bọn họ không phải không biết, chỉ là rốt cuộc chuyện này liên lụy tới việc sư thúc đã từng đi xuất gia, bọn họ không tiện nhúng tay.

Tuy rằng bọn họ không thích cách làm của Họa gia, nhưng là vị tiểu nha đầu Hoạ Nguyệt kia tư chất không tồi, bằng không, bọn họ cũng sẽ không đồng ý.

Cảm nhận được sư nghi hoặc của mọi người, Họa Hiên đứng ở đại điện nhìn xuống chúng đệ tử bên dưới.

Sau khi đối mặt với từng đôi mắt đầy sự mong chờ, Họa Hiên không hề nhìn thẳng vào đôi mắt phá lệ thanh triệt kia trong đám người.

"Họa Nguyệt.

".

Bình Luận (0)
Comment