Xuyên Thành Vị Hôn Thê Bị Phá Sản

Chương 6

Edit by MaiAnh
Beta by DiiHy


Bạch Chỉ Nịnh ở bệnh viện dưỡng thương hai, ba ngày đã khôi phục được khá tốt, liền cự tuyệt Hạ Thừa Diễn muốn bám lấy mình, chính mình gọi xe trở về Sướng Ngu.


Là nhóm nhạc nữ xuất đạo dưới trướng Sướng Ngu truyền thông, Sweetheart Girl gồm có bảy người, ở Sướng Ngu cũng có một không gian làm việc riêng, bình thường nếu có yêu cầu hợp ca, đều sẽ ở chỗ này tập luyện trước.


Khi Bạch Chỉ Nịnh trở về, trừ đội trưởng Triệu Tinh Nghiên không có ở đây, năm người còn lại đều xuất hiện.


“Chị Chỉ Nịnh, chị đã về! Thân thể có khỏe lên nhiều không?” Vừa thấy cô đến, thành viên nhỉ tuổi nhất trong nhóm Tiểu Thất vội vàng tiến lên hỏi thăm.


Bạch Chỉ Nịnh ở bệnh viện mấy ngày nay đã đem hồi ức của ba năm trước đây mà sắp xếp lại cũng được chín phần, bởi vậy bây giờ nhìn thấy những người này cũng không có áp lực gì lớn. Còn nhớ rõ đây là đồng đội, năm đó quan hệ không tệ với mình, Bạch Chỉ Nịnh mỉm cười đáp: “Yên tâm đi, chị không sao, mấy ngày nay đã làm cho mọi người lo lắng rồi.”


“Đừng tự mình đa tình, có ai rảnh mà lo lắng cho cô." Trong nhóm người có tính tình thẳng thắn nhất là Lão Ngũ, không nhịn được liền mở miệng lẩm bẩm. Từ trước đến nay chuyện đấu đá nhau trong nhóm nhạc nữ luôn nghiêm trọng hơn nhiều so với nhóm nhạc nam. Khi tham gia tiết mục, Lão Ngũ đã nhìn Bạch Chỉ Nịnh không vừa mắt. Hiện tại lại ở cùng một nhóm càng thấy chướng mắt.


Cô chỉ tôn trọng người có thực lực chân chính, nhưng Bạch Chỉ Nịnh tính là cái gì, mới bước vào giới giải trí không lâu đã cùng giám đốc của công ty dây dưa không rõ. Lần ra mắt này cô ta lại xảy ra chuyện, làm hại buổi ra mắt bị huỷ, không biết nhóm bên cạnh sẽ chế diễu các cô như thế nào.


Lão Tứ đứng cách cô ấy gần nhất vội vàng đụng cánh tay nhỏ giọng nhắc nhở: “Đều là người cùng một nhóm, ít nói một chút đi.” Ngay sau đó Lão Tứ lại quay qua xin lỗi Bạch Chỉ Nịnh: “Em đừng cùng cô ấy tranh chấp, mọi người đều hoan nghênh em trở về.”


Bạch Chỉ Nịnh lắc đầu tỏ vẻ không ngại, cô biết Lão Ngũ chỉ hiểu lầm quan hệ giữa cô cùng Hạ Thừa Diễn, chứ thật ra cũng không có ác ý. Trên thực tế, trong nhóm ngoại trừ trưởng nhóm Triệu Tinh Nghiên thật sự ghét cô, còn những người khác đều có thể ở chung hoà bình.


Nếu không, cũng sẽ không xảy ra sự cố, giàn giáo tự nhiên bị rơi xuống. Việc này do nhân viên công tác bị Triệu Tinh Nghiên mua được ra tay. Năm đó cô cũng trải qua, chỉ là không nghĩ tới lần này ngược lại có thể trọng sinh.


Nhất thời Bạch Chỉ Nịnh không biết nên cảm tạ đối phương hay là nên thống hận đối phương.


Nhưng còn chưa ở văn phòng nghỉ ngơi một lát, liền có trợ lý đến tìm Bạch Chỉ Nịnh: “Chị Chỉ Nịnh, phía trên gọi chị đến văn phòng một chuyến.”


Phía trên trong miệng trợ lý là chỉ người phụ trách riêng các hoạt động của nhóm của các cô, Bạch Chỉ Nịnh hơi sửng sốt một lúc, ngay sau đó liền đồng ý: “Biết rồi, chị sẽ đến ngay.”


Thấy cô vừa sắp đi ra ngoài, Lão Tứ nhịn không được nhắc nhở một câu: “Phía trên cũng kêu đội trưởng lên, em……”


Bạch Chỉ Nịnh thoáng kinh ngạc, ngay sau đó nói cảm ơn rồi đi ra ngoài.


Còn chưa tới văn phòng, Bạch Chỉ Nịnh liền đã đại khái biết phía trên sẽ nói cái gì với cô Không thể nghi ngờ là Triệu Tinh Nghiên lại mua người để hại cô, chuyện này chỉ cần nói xin lỗi là xong, mọi người đều ở trong một nhóm, còn phải hợp tác với nhau hơn nửa năm nữa, nếu làm lớn chuyện này lên thì đối với ai cũng không tốt.


Đời trước Bạch Chỉ Nịnh vì nhóm này đúng là cũng làm như vậy. Thậm chí còn lo lắng Hạ Thừa Diễn vì cô mà đắc tội với người khác làm mẹ Hạ không vui, còn nói Hạ Thừa Diễn không cần quản chuyện này, nhưng hiện tại……


Bạch Chỉ Nịnh đi đến văn phòng, không nghĩ tới Hạ Thừa Diễn cũng ở đấy.


Hạ Thừa Diễn vừa thấy cô, liền lập tức đi tới đứng bên cạnh nói: “Chỉ Nịnh, là người kia đã hại em té ngã ở trên sân khấu, chính là cô ta làm.”


Triệu Tinh Nghiên thấy người trong lòng không cho mình chút mặt mũi ngay trước mặt người phụ nữ khác, ngon lửa trong lòng bốc lên, đứng bật dậy mà nói: “Anh lấy chứng cứ ở đâu mà nói là tôi làm! Hạ Thừa Diễn, anh vì một tiểu minh tinh không ra gì mà tình nguyện đắc tội Triệu gia chúng tôi sao?!”


Người phụ trách thấy Triệu Tinh Nghiên dám kêu cả họ tên của Hạ tổng, liền mắng thầm trong lòng, sợ tới mức run lên, ở giới giải trí này dám làm chọc giận Hạ tổng hình như cũng chỉ có Triệu Tinh Nghiên.


Nhưng Triệu gia vốn dĩ là gia đình giàu có, còn cùng Hạ thị còn có không ít thương nghiệp lui tới. Người phụ trách còn nghe đồn, vị tổ tông Triệu Tinh Nghiên này vẫn luôn thầm mến, yêu thương đại thiếu gia Hạ Thừa Diễn. Hạng mục 《 cố lên đi thần tượng 》 là do Hạ tổng đầu tư, nên cô ta mới có thể ý định tự mình tham gia nhằm hấp dẫn chú ý của anh.


Nói đến cùng vẫn là trò điêu khiển của kẻ có tiền mà thôi, Triệu Tinh Nghiên tất nhiên là không sợ, cô ta vì ai mà xuất đạo, mọi người muốn hiểu như thế nào thì tùy.


Chỉ là Triệu Tinh Nghiên lại tính sai một chuyện lớn, đó là Hạ Thừa Diễn ở chương trình trực tiếp mà coi trọng một người tuyến mười tám như Bạch Chỉ Nịnh, điều này làm cô ta tức giận đến điên người. Hôn ước của đứa ngốc Mạc gia kia với Hạ Diễn còn chưa tính, nhưng Bạch Chỉ Nịnh chỉ là một người bình thường thì dựa vào cái gì mà làm cho Hạ Thừa Diễn coi trọng!


Hạ Thừa Diễn ghét nhất là loại phụ nữ luôn bám chặt lấy hắn, giống như vị hôn thê trước của hắn Mạc Nhiên. Chẳng qua cách Mạc Nhiên đối quấn lấy hắn ôn hòa không ít, chỉ là cả ngày muốn dính lấy hắn mà thôi.


Đối mặt với sự uy hiếp của Triệu Tinh Nghiên, Hạ Thừa Diễn lạnh mặt nói: “Cô nhanh nói xin lỗi với Chỉ Nịnh, sau đó tôi sẽ cùng Triệu tổng nói về chuyện này, giới giải trí không thích hợp với cô.”


“Anh còn muốn đuổi tôi ra khỏi giới giải trí?” Sau khi Triệu Tinh Nghiên nghe xong, âm thanh lập tức được nâng cao lên mấy độ. Người phụ trách  nghe cô ta nói cũng thấy chói tai liền nhíu mày khó chịu. Nhìn hai người đang đối chọi gay gắt, đầu của người phụ trách liền lớn lên không ít, chỉ có thể vội vàng phóng ánh mắt qua Bạch Chỉ Nịnh đang đứng bên cạnh Hạ Thừa Diễn ý bảo cô mau khuyên nhủ Hạ tổng.


Chú ý tới hành động của hắn, Hạ Thừa Diễn lập tức trừng mắt nhìn qua, ngon lửa trong lòng càng lớn hơn.


Không cần hỏi hắn cũng đoán được người này muốn Chỉ Nịnh làm gì. Hiện giờ người chống lưng cho cô là hắn đang ở đây vậy mà những người này còn muốn Chỉ Nịnh nhượng bộ. Nếu hắn không ở đây, thì không biết Chỉ Nịnh sẽ bị đối đãi bất công thế nào nữa!


Cảm thấy uy nghiêm chính mình bị khiêu khích, Hạ Thừa Diễn cũng không hề cố kỵ Triệu gia nữa trực tiếp uy hiếp: “Triệu Tinh Nghiên, cô cho rằng…. nếu những fans hâm mộ ngoài kia biết chuyện này là do cô làm, thì họ sẽ nghĩ như thế nào?”


Nếu thật sự như vậy, cô không chỉ phải rời khỏi giới giải trí, thậm chí còn phải đón nhận vô số áp lực từ dư luận. Hơn nữa, tính chất của chuyện này chính là giết người không thành, tuy rằng Triệu gia thừa năng lực để áp xuống cái tin tức này, nhưng nếu Hạ Thừa Diễn vẫn khăng khăng muốn đem chuyện này làm lớn, thì việc này không dễ dàng mà bỏ qua như vậy.


Triệu Tinh Nghiên tuy rằng ngang ngược, kiêu ngạo nhưng không ngốc, nghe thấy lời uy hiếp của chính người mình thích lâu như vậy, trong lòng liền lạnh xuống một nửa, sau đó cuồng loạn mà hét lên: “Anh còn dám đối xử với tôi như vậy!” liền khóc lóc chạy ra ngoài.


Mục đích xin lỗi vẫn chưa đạt được.


Lãng phí thời gian chỉ để đứng xem trò cười, tâm tình Bạch Chỉ Nịnh vô cùng tệ. Nỗ lực bỏ qua ánh mắt của Hạ Thừa Diễn luôn nhìn về phía mình, Bạch Chỉ Nịnh nói với người phụ trách: “Bây giờ mọi chuyện đã thành ra thế này, nên việc này xử lý như thế nào anh cứ quyết định là được, tất cả tôi đều nghe theo công ty phân phó.”


Người phụ trách một gật đầu, hai đồng ý. Bỏ qua ánh mắt của Hạ Thừa Diễn, hắn liều chết nói một câu: “Được được được, cô cũng đừng quên đăng Weibo báo bình an với fans, lần này cô xảy ra chuyện ngoài ý muốn, làm Nịnh Mộng sắp loạn luôn rồi.”


Nịnh Mông là tên fandom mà fans của Bạch Chỉ Nịnh thống nhất đặt ra. Cũng không thể trách người phụ trách đau đầu chuyện này. Phải biết rằng từ buổi tối ngày Bạch Chỉ Nịnh xảy ra sự cố, đoàn đội phía sau đều phải cố gắng ngăn cản fans hâm mộ bùng nổ trên mạng, mỗi lần sắp bùng nổ liền bị ngăn lại, bên dưới hot search toàn là fans của Bạch Chỉ Nịnh khống chế bình luận. Một đám người thường xuyên chờ để copy paste và mang đồ khống chế bình luận, khỏi phải nói đã dọa đến bao nhiêu người.


Cũng chính vì dân mạng thấy nhiều trường hợp lớn như vậy nên trực tiếp làm lơ các bình luận, nếu không mỗi ngày vừa online liền thấy những cái này cũng không tránh khỏi tâm tình buồn bực.


Người phụ trách cố ý làm như vô tình nói ba chữ “ngoài ý muốn” làm Bạch Chỉ Nịnh trong lòng hừ lạnh một tiếng. Nhưng ở Hạ gia làm con dâu của mẹ Hạ ba năm, cô đã quen với việc phải nhìn sắc mặt của người khác, ngược lại bản lĩnh cùng người khác nói chuyện hoang đường đã luyện được không ít.


Bạch Chỉ Nịnh khéo léo đưa ra đồng ý sau đó rời đi: “Tôi ở bệnh viện đã lâu, mấy ngày nay không huấn luyện được, nên tôi đi về trước.”


Làm một thần tượng, tuy rằng vẻ đẹp bên ngoài là yếu tố cần thiết, nhưng thực lực của bản thân khi đứng trên sân khấu vẫn là thứ quan trọng nhất của một thần tượng, cho nên Bạch Chỉ Nịnh vẫn là không hề xem nhẹ yếu tố đó.


Người phụ trách thấy cô đồng ý liền tán thưởng: “Mặc dù việc luyện tập rất quan trọng, nhưng cũng phải chú ý thân thể, đừng để bản thân mình quá mệt.”


Bạch Chỉ Nịnh đáp lại một tiếng liền đi ra ngoài, Hạ Thừa Diễn liếc mắt cảnh cáo người phụ trách sau đó cũng đi theo ra. Chờ đến khi trong văn phòng không còn người khác, anh ta mới thở dài một hơi, gãi gãi tóc chỉ cảm thấy đau đầu.


Một bên là Hạ tổng, một bên là Triệu gia, vậy phải làm sao bây giờ!


Bạch Chỉ Nịnh vừa định sẽ đi nhanh một chút, bỏ qua Hạ Thừa Diễn ở phía sau, không nghĩ sẽ bị hắn ngăn lại ở cửa.


Trên mặt người đàn ông anh tuấn đều là khó hiểu cùng buồn bực, cuối cùng cũng nhớ đây là nơi công cộng, xác định xung quanh không còn người khác, Hạ Thừa Diễn mới đem nghi hoặc của mình ra hỏi.


"Chỉ Nịnh, rốt cuộc là em bị làm sao vậy, từ ngày ở bệnh viện, em vẫn không chịu để ý đến anh.”


Trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng Bạch Chỉ Nịnh nói thẳng: “Cảm ơn anh trước kia đã chiếu cố tôi, nhưng bây giờ tôi chỉ quan tâm đến sự nghiệp, không muốn suy nghĩ chuyện tình cảm. Cho nên là Chỉ Nịnh làm cho Hạ tổng thất vọng rồi, Hạ tổng vẫn nên sớm khôi phục lại trạng thái tốt ban đầu.”


Thật ra còn một lý do quan trọng nhất  cô không muốn nói, ngoại trừ không muốn lại chịu cảnh mẹ chồng nàng dâu xảy ra bất hoà như đời trước, trong lòng Bạch Chỉ Nịnh vẫn luôn cảm thấy áy náy với một người.


Đó là thiên kim Mạc gia, nghe nói trí lực của cô ấy có chút vấn đề, vốn là vị hôn thê của Hạ Thừa Diễn.


Ở đời trước Bạch Chỉ Nịnh biết Hạ Thừa Diễn có hôn ước với một cô gái. Lúc ấy trong lòng là tức giận lại rối rắm, cô thật sự rất thích Hạ Thừa Diễn, người đàn ông này thật lòng đối xử tốt với cô, nhưng lại không muốn chen chân vào giữa quan hệ của người khác đã làm cho cô bị dày vò.


Sau này biết Mạc gia bởi vì phá sản mà chủ động từ bỏ hôn ước với Hạ Thừa Diễn, lúc ấy Bạch Chỉ Nịnh mới quyết định tiếp tục cùng Hạ Thừa Diễn ở bên nhau, tuyệt đối không thể nào làm một kẻ thứ ba.


Nhưng mà sau khi kết hôn, cô mới từ trong miêng Hạ mẫu biết được, lời từ hôn không phải do Mạc gia đưa ra, mà là do Hạ Thừa Diễn vì muốn ở bên cô đã đến Mạc gia từ hôn ước.


Sau này cô còn biết Hạ Thừa Diễn lúc trước coi thường Mạc gia bị phá sản, đẩy Mạc tiểu thư ngã xuống đất, thậm chí giậu đổ bìm leo, nhẫn tâm cự tuyệt Mạc tiểu thư đến xin giúp đỡ.


Từ khi đấy, cái nhìn của Bạch Chỉ Nịnh đối với Hạ Thừa Diễn dần dần thay đổi, người đàn ông này không có chút nhân từ nào, đây thật sự là người mà trước kia coi yêu sao?


Cảm giác mình đã chen chân vào hôn ước giữa hai người, Bạch Chỉ Nịnh càng thêm áy náy, cô muốn đến Mạc gia hỏi thăm, hy vọng có thể làm chút gì giúp đỡ họ. Nhưng cuối cùng lại nhận được tin tức Mạc gia tan cửa nát nhà. Vậy mà lúc cô đi hỏi Hạ Thừa Diễn, người đàn ông này chỉ đáp lại cô một câu ngắn ngủi.


“Anh với bọn họ có quan hệ gì cả.”


Tự nhiên lòng Bạch Chỉ Nịnh lạnh xuống, rõ ràng người người đàn ông  trước mắt còn ôn nhu hỏi cô buổi tối muốn ăn gì, nhưng Bạch Chỉ Nịnh lại không cảm nhận được một chút tình cảm ôn nhu nào.


Áy náy lần lượt tăng lên khi mẹ Hạ luôn miệng dùng từ “Con ngốc” để nói về Mạc tiểu thư, phóng đại lên vô số lần. Người làm mẹ như thế này, chỉ nghĩ làm sao để lợi dụng được con dâu để mang đến chỗ tốt cho chính mình, huống chi là con trai bà?


Những áy náy vẫn luôn theo cô đến lúc chết.


Mà đời này lại có thể sống lại một lần nữa, cô chỉ muốn cách xa Hạ Thừa Diễn một chút thôi.


01/08/2020

Bình Luận (0)
Comment