“Gần đây trong tay con cũng không có tiền, sợ là không giúp được.
” Tô Mạn nghịch móng tay của mình, nếu không phải ba bảo cô chờ hai ngày, thì cô đã trực tiếp đuổi Trương gia này ra khỏi nhà họ Tô.
Vừa nhìn thấy cô nói như vậy, mẹ Trương lập tức thay đổi phong cách, than thở nói: “Lúc trước Tiểu Lỗi muốn làm con rể, nhà chúng ta thật ra vốn không muốn, thằng bé là một sinh viên tài giỏi duyệt đại, cố gắng cũng có thể cắm rễ ở Duyệt Thành, nhưng Tiểu Lỗi không nghe chúng ta, nói là chỉ cần ở bên con, mặc kệ điều kiện gì cũng đáp ứng, đương nhiên, sau khi chúng ta gặp con, thì thật sự vừa ý, vẫn đối đãi con như con gái ruột thịt, chỉ là Tiểu Lỗi đến ở rể, con cái đều theo họ con, Trương gia chúng ta chỉ còn lại một đứa cháu trai, Đứa nhỏ trong bụng bạn gái Tiểu Thước chính là đời thứ tư của lão Trương gia, nói như nào thì cũng không thể xảy ra chuyện, là nhà ta không có bản lĩnh, bằng không ông thông gia cũng sẽ không chướng mắt chúng ta, nếu thừa nhận họ Trương, vậy là có hai đứa cháu trai, mẹ còn lo cái gì.
”“Bà cũng nói Tiểu Thước là tôn tử Trương gia các người, không họ Tô, liên quan gì đến tôi chứ?” Tô Mạn nhịn không được nở nụ cười, “Trương gia các người chỉ có một đứa cháu trai, vậy mà còn không cho mua nhà kết hôn sao? Tôi còn chưa từng nghe qua cháu trai nhà chồng mua nhà lại đến tìm thím lấy tiền, Trương Lỗi nếu có tiền, vậy bà đi tìm anh ta đi, tôi tuyệt đối không ngăn cản.
”Nhìn thời gian, Tô Mạn không có ý định nhẫn nhịn nữa.
Mẹ Trương trợn mắt há hốc mồm nhìn Tô Mạn, trước kia chỉ cần bà ta kể khổ, dù có thể lấy được một khoản tiền, cho dù nhà cửa tốn nhiều tiền, cũng không đến mức như vậy, tròng mắt bà ta vừa đảo, chẳng lẽ hai vợ chồng trẻ cãi nhau?“Mạn Mạn! ”Tô Mạn giơ tay ngăn cản lời cô chưa nói ra, “Tôi muốn đến bệnh viện, không có việc gì thì các người cứ về trước đi.
”Nói vậy chẳng khác gì đuổi bọn họ cơ chứ? Mẹ Trương không dám tin nhìn Tô Mạn, càng ngày càng tin tưởng hai người cãi nhau.
Cùng Trương Lệ vẻ mặt ngây thơ ra khỏi Tô gia, mẹ Trương lập tức gọi điện thoại cho Trương Lỗi tìm hiểu tình huống, biết được không có cãi nhau lại sửng sốt, sau đó khóc lóc kể Tô Mạn xem thường bọn họ, còn đuổi bọn họ ra khỏi nhà họ Tô.
“Mẹ biết, Mạn Mạn và ba nó vẫn xem thường chúng ta, nhưng chúng ta không phải cũng cố gắng không tới tìm bọn họ sao, thật sự nhớ Tú Tú và Thừa Thừa mới tới Tô gia một lần, nhưng con nhìn cô ta đi, vào Tô gia ngay cả nước miếng cũng không cho uống, không nói mấy câu liền đuổi chúng ta ra ngoài.
Tiểu Lỗi, con của con họ Tô, chị dâu con không có bản lĩnh chỉ sinh con gái, lão Trương gia chúng ta chỉ có mỗi thằng bé thôi, con làm chú phải giúp thằng bé!”.