Xuyên Thư Chi Bảo Bối Là Hiệu Ứng Cánh Bướm

Chương 42


Xuyên thư chi bảo bối là hiệu ứng cánh bướm_ Chương 42
- Tác giả: Hoàng Hôn Họa Nguyệt.
Chương 42: Kết quả thi và lễ tổng kết 2
Hàn Diệp trố mắt nhìn điểm số của mình bằng đôi mắt không thể tin được, Nhã Ánh Nhi đang để ý đến Hàn Diệp, liền thuận mắt nhìn sang điểm của y lập tức che miệng cười:" Ô, giờ mình mới biết thì ra nam thần top đầu của trường điểm số cũng chẳng giống như lời đồn a, điểm số như vậy mà cũng ngoi lên được bảng xếp hạng nam thần học sinh trường này chắc bị mù hết rồi."
Nhã Ánh Nhi không hề khách khí mà châm chọc, chọc đến Hàn Diệp tức đến đỏ mắt.
Điểm của y từ trước đến nay luôn nằm trong top ba toàn khối vậy mà hôm nay lại tuột xuống một khoảng dài.
Bên cạnh Nhã Ánh Nhi lại tiếp tục thêm dầu vào lửa:" Ây chà, điểm vậy mà đứng thứ năm từ dưới đếm lên nha, chậc chậc"
"Cô thôi ngay đi!".

Lục Bạch nhanh chóng đi tới ôm vai Hàn Diệp vỗ về.
"Không sao..

Hẳn là do anh sơ suất thôi, năm sau lại cố gắng lên là được."

Hàn Diệp cắn răng vùi đầu vào lồng ngực Lục Bạch.
Hàn Diệp bên này điểm số chật vật bao nhiêu Hàn Liên bên kia càng vui vẻ bấy nhiêu.

Hiện tại lớp cậu vẫn đang trong giai đoạn chuẩn bị, lát nữa còn có lễ tổng kết nên sớm nhất là mười giờ trưa mới bắt đầu mở rạp thế mà hiện tại đã có vài người ở ngoài trường đến hỏi chổ ngồi khiến mọi người trong lớp càng thêm bận túi bụi.
Tiếng trống trường vang lên, tất cả học sinh trong trường đều tụ về sân cờ để chuẩn bị cho buổi lễ tổng kết, ghế của lớp đã sớm được chuẩn bị, mọi người nhanh chóng bước vào vị trí, ổn định chổ ngồi.

Trên khán đài, hiệu trưởng đã có tuổi cùng khuôn mặt phúc hậu nở nụ cười từ ái đọc một bài diễn thuyết dài dòng làm Hàn Liên một trận não nề buồn ngủ.
Ngồi nghe diễn thuyết tận nửa tiếng đồng hồ hiệu trưởng mới đi xuống, cô tổng phụ trách trẻ đẹp đi lên, vô cùng hiểu ý mà bắt đầu đi vào phần cuối cùng_ phần trao quà cho học sinh.
Đầu tiên là trao giải cho cá nhân có thành tích xuất sắc trong các cuộc thi, nếu là những năm ngoái thì những học sinh đạt giải huyện, tỉnh thành phố sẽ rất háo hức mục này, nhưng năm nay có Hàn Liên và Hàn Diệp hai cái giải cấp quốc gia đè trên đầu họ muốn háo hức cũng không được.

Quả nhiên cô tổng phụ trách đã nêu tên của Hàn Liên và Hàn Diệp lên nhận quà còn khen lấy khen để một hồi.

Nhưng đẳng cấp giữa giải nhất và cái giải khuyến khích nó khác nhau lắm tấm bằng khen của Hàn Liên nhìn to hơn nhiều, khung ngoài còn được mạ màu vàng nhìn qua vô cùng quý sờ tộc, còn của Hàn Diệp nhỏ hơn một tí còn chưa tính chỉ nói tới khung chỉ mạ ảm đạm một cái màu bạc thôi đã biết ngay ai hơn ai kém.
Vẻ mặt vốn đã không tốt vì điểm số của Hàn Diệp hiện tại càng đen hơn.
Nhận quà xong hai người đi xuống, Hàn Liên thấy Hàn Diệp cả gương mặt đen xì dường như đã đoán ra được chuyện gì nhưng vẫn thích ngu ngơ hỏi
"A, anh ba sao thế?"
Hàn Diệp không trả lời
"Anh coi điểm thi chưa? Chắc điểm anh cao lắm nhỉ, haizz thành tích của em...!Haizz".

Hàn Liên tiếc nuối thở dài.
Bước chận của Hàn Diệp khựng lại, thấy cậu thở dài thì thả giọng hỏi
"Điểm không tốt sao?"
"Một lời khó nói hết." Hàn Liên trả lời

Tâm trạng của Hàn Diệp nhất thời tốt lên một ít, đúng vậy, dù điểm số của y có bị tuột một tí thì đã sao? Vẫn đủ điểm để ăn đứt thằng học tra Hàn Liên này mà.
Tự an ủi mình một câu, Hàn Diệp liền lấy lại tâm trạng về chổ ngồi.

Mở điện thoại ra nhìn bàn cá cược đang điếm ngược số thời gian công bố kết quả.

Khóe môi Hàn Diệp hơi nhếch lên trong mắt là cao ngạo cùng tự tin không hề kiềm nén.

Hàn Liên a, mày nghĩ mày là cái thá gì mà muốn chống đối tao? Còn lâu lắm.
Hàn Liên nhìn theo bóng lưng Hàn Diệp rời đi khẽ bĩu môi.
Nhìn mặt anh ba của mình chắc hẳn điểm không được tốt lắm nhỉ? Mà cũng đúng ngày nào cũng bận lăn lộn cùng đám công quân trong khách sạn thì thời gian đâu mà ôn bài với ôn thi mà đòi thành tích cao? Hàn Liên khẽ lắc đầu cũng quay trở lại vị trí của chính mình.
Tiếp đó cô tổng phụ trách lại đọc thêm một số giải thưởng khác như giải điền kinh, giải thi Olympic...
"Cuối cùng, hôm nay chào đón ba bạn học có số điểm cao nhất trường lên nhận giải thưởng."
Cô tổng phụ trách vừa dứt lời, bên dưới đã vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
"Đứng vị trí đầu tiền là Hàn Thiên của lớp 11.7 với tổng số 99 / 100 điểm!".
Hàn Thiên đứng dậy bước lên đài, sau lưng là tiếng vỗ tay ào ạt cùng tiếng hét của một số nữ sinh.
Hàn Diệp nhìn Hàn Thiên ở trên đài, trong mắt đều là chán ghét, y nhớ lại kiếp trước, chính người anh nhìn qua ôn nhu này lại chính là kẻ đẩy y vào chổ chết, hừ đợi đi y sẽ từ từ, từ từ mà chăm sóc cho anh hai.

"Đứng vị trí thứ hai là Hoàng Thu lớp 12.4 với tổng số 98.5 / 100 điểm!".
Lần này theo sau tiếng vỗ tay là tiếng la của những nam sinh.
"Và cuối cùng....đứng ở vị trí thứ ba chính là Hàn Liên của lố 6a2 với tổng số 98,25 / 100 điểm"
Hàn Diệp biến sắc đứng bật dậy, khó tin nhìn Hàn Liên đứng dậy từ trong hàng ghế của khối sáu, thẳng bước lên bục.

Xung quanh là tiếng vỗ tay chúc mừng.
Hàn Diệp nghiến răng.
Lại nữa, cảm giác đó lại tới rồi, cái cảm giác mọi thứ vốn là của mình lại bị Hàn Liên cướp mất.
___________________________
Huhu bộ Ta muốn bẻ cong cả thế giới không phải tui không up đâu mà là tui bị bí ý tưởng của bộ đó rùi.

Chu mi nga ༎ຶ‿༎ຶ.

Bình Luận (0)
Comment