Xuyên Thư Chi Nghịch Chuyển Nhân Sinh

Chương 34


Editor: Tĩnh
Sở Diệp đi tìm thôn trưởng.

“Ngươi muốn ở trong núi xây buồng ong?” Thôn trưởng có chút kinh ngạc nói.

Sở Diệp gật đầu, nói: “Đúng vậy.”
Dị trạng nhà Sở Diệp, thôn trưởng đã sớm phát hiện, lúc trước Ngân Sí Ong đàn nhỏ còn hảo, hiện tại nhiều Ngân Sí Ong như vậy, mênh mông khắp nơi ở đâu cũng có thể thấy Ngân Sí Ong đang bay lượng, làm cho thôn dân trong thôn thân tâm đều hoảng sợ.

Tuy nói trong thôn đã dần dần đã tiếp nhận việc Sở Diệp dưỡng ong nhưng mà Sở Diệp dưỡng cũng quá nhiều, nếu lúc Sở Diệp ra ngoài không ai khống chế chúng, Ngân Sí Ong bay loạn khắp nơi thì rất nguy hiểm, người trong thôn cũng không phải là đối thủ của ong đàn!
Trong thôn thôn dân không dám cùng Sở Diệp nói chuyện này, nhưng đã có người tìm ông mong ông nói giúp với Sở Diệp.

Sở Diệp muốn vào trong núi xây buồng ong, để an trí ong đàn, nhờ đó thôn trưởng cũng có thể an tâm mà nói chuyện với thôn dân.

“Trong thôn nếu muốn lên núi thì phải đi khá xa, lại còn nguy hiểm, muốn vào trong núi xây nhà, cũng không dễ dàng, Sở thiếu có từng nghĩ tới đi tìm đội Hồn Sư công trình.”
Sở Diệp đãi ngộ tốt, người trong thôn cũng rất vui lòng hỗ trợ hắn, nhưng lần này thì không giống nhau, Sở Diệp là muốn vò trong núi xây nhà, hơn nữa xem ra ý tứ của Sở Diệp là muốn xây dựng mấy cái buồng ong ở sâu trong núi lận.

Trong thôn đều là người thường, trong núi có sài lang hổ báo, xà trùng chuột kiến quá nhiều, đây là lấy mạng ra đánh cuộc.

Hơn nữa, vận chuyển cũng là vấn đề lớn, trong núi địa hình phức tạp, gạch đá rất khó vận vào đó, dù thôn dân muốn làm, cũng có rất nhiều khó khăn, hơn nữa, tốn một khoảng thời gian không nhỏ.


Sở Diệp sửng sốt một chút, hỏi: “Đội Hồn Sư công trình, nơi này có sao?”
Đội Hồn Sư công trình là chuyên gia phụ trách xây dựng, tu sửa đường xá, đội ngũ giống nhau đều là Hồn Sủng Sư, đội công trình, ra giá khá cao, và chỉ phục vụ cho Hồn Sư.

Thôn trưởng gật gật đầu, nói: “Có có, chỉ là Hồn Sư công trình chào giá không thấp, lúc trước Diệp thiếu xây ba cái phòng, tiêu phí là 20 cái đồng vàng, ngươi nếu muốn mời Hồn Sư công trình vào núi xây ba cái phòng ở, chỉ sợ phải tốn 100 đồng vàng.”
Muốn mời đội Hồn Sư công trình giá là giá trên trời, bất quá, Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn đều là Hồn Sủng Sư, lại thường xuyên lên núi săn thú, thôn trưởng nghĩ Sở Diệp hẳn là cũng không quá thiếu tiền, cho nên mới đề ra cái kiến nghị này.

Sở Diệp gật gật đầu, nói: “Ta đã biết, đồng vàng không vấn đề có, mời đi.”
Thôn trưởng nhìn bộ dạng tài đại khí của Sở Diệp, trong lòng có chút hâm mộ.

Sở Diệp lúc mới tới Long Nhai Thôn, thôn trưởng kỳ thật không xem trọng, một đại thiếu gia bị gia tộc đuổi đi, có lẽ căn bản là không có chỗ dựa, bị sung quân tới đây, có lẽ nếu không bao lâu, liền sẽ khóc lóc chạy về đi, kết quả bây giờ phải vì Sở Diệp mà suất đầu.

Thôn trưởng liền nhanh chống liên hệ xong với người của đội Hồn Sư công trình, Sở Diệp cùng người của đội công trình ký kết khế ước, ước định vào trong núi kiến tạo tám buồng ong cở lớn nhưng ở những nơi khác nhau, tổng cộng 300 đồng vàng, Sở Diệp trước thanh toán một trăm đồng vàng coi như tiền đặt cọc.

Khi đôi Hồn Sư công trình vào thôn, không ít người đều chạy đi ra ngoài xem náo nhiệt.

Đội Hồn Sư công trình tổng cộng năm người, đội trưởng đội công trình tên là Ngu Sơn.

Ngu Sơn khế ước là một con Ngàn Đủ Rết cao cở 100 mét, giờ phút này trên người con rết cột hơn mấy ngàn cân gạch đá uy phong lẫm lẫm.


Theo sau con rết là một con Bùn Lầy Thú, Bùn Lầy Thú là một loại Hồn Thú đặc biệt, thức ăn của nó chính là bùn đất, nhổ ra một loại bùn lầy giống như xi măng.

Còn ba người còn lại thì khế ước với Xuyên Sơn Giáp, Thương Hùng, Linh Phong Hầu.

Thôn dân ngày thường rất ít khi nhìn thấy Hồn Sư, một lần liền nhìn thấy năm cái, tức khắc nghị luận sôi nổi.

Ngàn Đủ Rết hình thể quá mức dọa người, trong thôn mấy cái hài tử bị dọa oa oa khóc lớn.

Người của đội công trình không ở trong thôn dừng lại quá lâu, liền trực tiếp đi theo Sở Diệp vào núi.

Trừ bỏ người của đội công trình mặt khác Sở Diệp còn ở trong thôn tìm thêm 10 người tới làm giúp.

Nếu thôn dân đơn độc vào núi thì không an toàn, nhưng là đi theo đội Hồn Sư công trình, thì tính nguy hiểm liền giảm bớt đi phần nào.

Ngàn Đủ Rết thì vận chuyển, Bùn Lầy Thú thì cung cấp bùn lầy, Xuyên Sơn Giáp thì khai nền, Thương Hùng thì khuân vác gạch đá, Linh Phong Hầu thì làm trợ thủ, có mấy chỉ Hồn Sủng làm việc, hiệu suất cực cao.

Không đến bảy ngày, đội công trình liền đem tám gian nhà ở xây xong.

Tiền nào của nấy, người của đội Hồn Sư công trình hàng năm vì một ít đại gia tộc mà giúp đở xây dựng phòng ốc, xây nhà.


Nên làm việc rất chuyên nghiệp.

Sở Diệp sảng khoái thanh toán ố tiền còn lại, mặt khác tặng đội công trình mười hủ mật ong coi như làm tạ lễ, người của đội công trình thập phần vừa lòng.

Đội Hồn Sư công trình tới mau, đi cũng mau, lại khiến thôn dân nghị luận một phen.

“Hồn Sủng Sư liền lợi hại, có một con rết lớn như vậy hỗ trợ vận chuyển, một lần vài ngàn cân, đều không thấy mệt.”
“Ngươi không thấy con Xuyên Sơn Giáp kia đào đất đâu, phần phật mà đi, chỉ đài vài cái liền đào xong.”
“Bùn Lầy Thú mới lợi hại, nó ăn chính là đất, nhổ ra lại là bùn lầy.”
“Người của đội Hồn Sư công trình thật là lợi hại, bất quá, cũng quý a! Nghe nói lần này Diệp thiếu tốn mấy trăm kim đấy.”
“Tốt như vậy, chỉ làm có mấy ngày, cư nhiên liền phải tốn vài trăm kim tiền công.”
“Một thôn nói các ngươi có giám xây phòng ở trong núi sao? Còn đằng này phòng ở cư nhiên là xây cấp cho ong mật ở, như vậy, nơi đám ong mật đó ở còn tốt hơn so người ở.” Một cái thôn dân chua lòm nói.

“Ngươi cũng không nhìn xem đám ong mật đó có thể kiếm bao nhiêu tiền, Diệp thiếu nếu đã chịu chi lớn như vậy thì cũng nghĩ đến là có thể kiếm trở về.”
……
Trong núi buồng ong đã xong, Sở Diệp đem đại bộ phận ong đàn an trí vào ở trong núi, chỉ chừa một phần năm trong nhà để làm thủ vệ canh nhà.

Chờ Sở Diệp đem ong đàn dàn xếp tốt, cũng đã qua ba ngày thời gian.

Trên núi tám gian buồng ong, các thải chứa 50 cái thùng nuôi ong, mùa đông nhiệt độ không khí rất thấp, Ngân Sí Ong đã có cấp bậc còn hảo, Ngân Sí Ong bình thường dễ dàng đông chết.

Sở Diệp ở trên núi xây dựng buồng ong, nhằm giúp Ngân Sí Ong có chổ tránh né gió lạnh, xác xuất sống cũng sẽ đề cao lên rất nhiều.


“Nhiều thùng nuôi ong như vậy, hẳn là đủ dùng một đoạn thời gian đi.” Sở Diệp nhìn Ngân Sí Ong đang ở trên không trung mà bay múa, bỗng nhiên có chút không xác định.

Lúc trước Sở Diệp cố ý tìm Vương thợ mộc làm 200 cái thùng nuôi ong, cho rằng đủ nhiều rồi, dù ong đàn lần thứ hai khuếch trương cũng sẽ đủ dùng.

Ai biết được Tiểu Ngân sau khi tiến lên cấp 5, liền điên giống nhau liên tục thu nạp ong đàn, Sở Diệp đành phải lại đặc thêm 200 cái.

Tiểu Ngân thỏa thuê đắc ý ở không trung bay múa một vòng, mấy con Ngân Sí Ong sở cấp cũng ở trước mặt Tiểu Ngân mà nhảy múa.

Vũ đạo của Ong mật thông thường đại biểu cho tin tức nào đó, nhưng giờ phút này mấy con Ngân Sí Ong ở trước mặt Tiểu Ngân là đang nhảy múa vũ đạo thần phục.

Lâm Sơ Văn nhìn Tiểu Ngân, cười cười, nói: “Tiểu Ngân huyết mạch sau khi thức tỉnh, thì uy áp đối với ong đàn lực tựa hồ đã tăng cường lớn hơn.”
Trong khoảng thời gian này, Tiểu Ngân thu nạp ong đàn đã chiếm một phần tư ong đàn trong núi, có xu thế muốn cùng tiểu ong chúa tranh phong.

Chờ Tiểu Ngân tiến giai cấp 7, đại khái liền tiếp quản toàn bộ ong đàn trong núi, một khi Tiểu Ngân tiếp nhận ong đàn, hơn phân nửa Long Nhai Sơn, liền có thể xem như hậu hoa viên của Tiểu Ngân.

Sở Diệp cười cười, nói: “Từ từ tới đi, không nóng nảy.”
Sau khi thu xếp xong cho đám Ngân Sí Ong, Sở Diệp liền mua một ít toái Hồn Tinh, ném cho ong đàn.

Toái Hồn Tinh giá cả không cao, bất quá nếu mua thường xuyên cũng là một bút tiêu dùng không nhỏ, bất quá, đồng vàng cũng đưa lại chỗ tốt cũng không nhỏ, ong đàn chất lượng tăng lên không ít, gần nhất có không ít Ngân Sí Ong bình thường, lột xác thành Ngân Sí Ong cấp 1.

Ngân Sí Ong bình thường, rốt cuộc cũng không đem lại chỗ tốt gì nhiều, nhưng loại thượng phẩm giai Ngân Sí Ong, mới là thứ mà Sở Diệp muốn..

Bình Luận (0)
Comment