Xuyên Về Truyện Ngược, Nữ Chính Kết Đôi Cùng Phản Diện

Chương 25

Cảnh tượng này quả thực là một khoảnh khắc lịch sử, chắc chắn sẽ được ghi vào sử sách của trường Kimberleyton.

Bởi vì Phó Cảnh Ngôn đang cầm micro, mà hệ thống âm thanh của trường Kimberleyton lại cực kỳ tốt, nên tiếng ợ hơi của gã lúc này quả thực là vang dội đến mức làm điếc tai!

Cảm xúc của toàn bộ khán giả lên xuống thất thường, trực tiếp giúp Tạ Tri Ý tăng một làn sóng điểm.

Tạ Tri Ý rất hài lòng.

Trước đây, những lúc Phó Cảnh Ngôn bị mất mặt chỉ xảy ra trước mặt Trì Lâm và Tạ Tri Ý chỉ biết được qua lời kể của Trì Lâm, chỉ gây ra tổn thương trong phạm vi nhỏ.

Nhưng gã lại cố chấp, không từ bỏ, cứ muốn làm trò ở nơi đông người – vậy thì chỉ có thể để gã mất mặt trước đám đông mà thôi.

"Errrrrrrrrr."

[Tài năng ợ hơi.] – ý chỉ tiếng ợ đặc biệt dài.

Tạ Tri Ý ngắm nhìn kết quả do hệ thống tăng cường, không khỏi cảm thán, quả thật là lợi hại.

Còn Phó Cảnh Ngôn đang đứng dưới ánh đèn sân khấu thì cảm thấy mình như điên rồi.

Gã không hiểu tại sao mọi chuyện lại thành ra như này!

Lý trí chia làm hai nửa, một nửa đang hét lên: Dừng lại! Mày đang tự hủy hoại bản thân!

Nửa kia thì lại không thể kiềm chế được mong muốn biểu diễn mạnh mẽ của mình – Nhìn đi! Tôi ợ siêu dài! Khà khà!

Mọi người trong khán phòng đều choáng váng.

Trì Lâm là người đầu tiên phản ứng, vừa vỗ tay vừa hô lên một tiếng đầy chân thật: "Đỉnh thật!"

Với tiếng hô này của anh, bầu không khí bắt đầu sôi nổi, mọi người đồng loạt khen ngợi gã xứng đáng được ghi vào kỷ lục Guinness, trở thành người đàn ông ợ hơi lâu nhất thế giới!

Lãnh đạo nhà trường, các thành viên trong ban giám đốc ngồi dưới khán đài đổ mồ hôi như tắm, khăn tay lau mồ hôi ướt đẫm, đành phải cố gượng cười vỗ tay theo.

Trong tình huống tình địch tự biến mình thành kẻ ngốc, phản ứng của Thượng Quan Sâm và Trì Lâm lại giống nhau đến kỳ lạ. Thượng Quan Sâm vừa vỗ tay vừa bước ra từ phía bên kia sân khấu, tỏ ra hả hê như thể mình đang thiếu một bó hoa để tặng.

So với Phó Cảnh Ngôn thì việc anh ta trượt tuyết ngã hay đánh rơi vợt tennis chẳng là gì cả!

"Thật sự phải khâm phục tài năng đặc biệt của anh Phó trong lĩnh vực này!" Thượng Quan Sâm cong môi cười với khán giả bên dưới, lập tức nhận được một tràng pháo tay nhiệt liệt.

Phó Cảnh Ngôn lộ ra một biểu cảm vô cùng phức tạp, hết sức vi diệu.

Tạ Tri Ý quan sát, thấy hệ thống chưa báo hiệu gì, tức là hiệu lực của thẻ đặc biệt vẫn chưa hết hạn. Là người gần hiện trường nhất, cô nhận ra – Phó Cảnh Ngôn hoàn toàn có ý định làm lại một vố.

Trên khán đài, Đường Bắc Thanh kinh ngạc quay đầu lại, thấy Thái tử nhếch môi cười lớn.

Trì Lâm cười nhìn Tạ Tri Ý trên sân khấu – Phó Cảnh Ngôn vừa ợ hơi vừa bị tiêu chảy. Tốt nhất nên biến mất khỏi đất nước này đi.

Trì Hướng Dương: "Em có thể làm được, em cũng có thể làm được, ợ... ờ... ờ... ê?"

Cậu gãi đầu: "Sao vậy? Anh ấy làm sao mà ợ hơi dài thế? Quá đỉnh!"

Đường Bắc Thanh: "..."

Trì Lâm: "..."

Trì Hướng Dương, người duy nhất trên cả khán đài thực sự cảm thấy ngầu.

Cũng khá là ngầu đấy.

Trong khi đó, Tạ Vi Lan đang chuẩn bị cho tiết mục nhảy của mình thì cảm thấy vô cùng lo lắng.

Không biết sao ả lại nhớ đến cảm giác sợ hãi khi bị một lực lượng bí ẩn điều khiển.

Vì vậy, trong suốt tiết mục nhảy, ả cố gắng không làm bất kỳ hành động gì quá đáng, sợ rằng mình lại vô tình tiết lộ tâm tư hoặc gặp phải tình huống xấu hổ như Phó Cảnh Ngôn.

Khi Tạ Tri Ý cùng Trì Lâm và những người khác rời khỏi hội trường, hệ thống cuối cùng cũng gửi thông báo:

["Thẻ tài năng" có hiệu lực tức thì đã hết hạn!]

[Phát hiện cảm xúc của Phó Cảnh Ngôn có biến động lớn giá trị hóa ác tăng 6787 điểm.]

Tạ Tri Ý cảm thấy rất sảng khoái.

Quá đã! √

Sau sự kiện đó, Phó Cảnh Ngôn tạm thời biến mất.

Gã không còn tỏ ra kiêu ngạo, cũng chẳng khoe khoang như trước, có lẽ cần một thời gian để vượt qua cú sốc này.

Tuy nhiên, sự việc này lại mang đến một tác dụng phụ – đó là sự tự tin của nam chính lại tăng lên.

Giống như để chứng minh rằng ai cũng có thể mắc sai lầm, Thượng Quan Sâm lấy lại sự tự tin và thậm chí còn trở nên kiêu ngạo hơn trước – điều này thể hiện rõ nhất qua buổi dạ tiệc xa hoa mà gia tộc Thượng Quan tổ chức.

Mọi người trong giới đều biết rằng buổi dạ tiệc này được tổ chức để "tuyển phi" cho Thượng Quan Sâm và vẫn có vô số người đổ xô đến tham dự, điều này chứng tỏ địa vị cao quý của anh ta.

Tất nhiên, Tạ Vi Lan cũng nhận được lời mời tham dự buổi dạ tiệc này. Ba mẹ Tạ vô cùng vui mừng và bắt đầu chuẩn bị trang phục dạ hội cho cô, thậm chí còn muốn thuê cả một đội ngũ chuyên nghiệp để làm tóc và trang điểm.

Bây giờ Tạ Vi Lan đã trở thành niềm hy vọng của cả gia đình! Nếu có thể đánh bại những cô gái nhà giàu khác gả vào nhà Thượng Quan thì sự nghiệp của gia tộc Tạ chắc chắn sẽ phát triển mạnh mẽ!

Tạ Vi Lan cũng nghĩ vậy, nên ả đi quay phim cũng không quên tán tỉnh Thượng Quan Sâm. Bởi vì hai người đã từng có quan hệ thân mật và ả cũng không còn giữ hình tượng ngây thơ nữa, nên những cuộc trò chuyện giữa họ ngày càng trở nên táo bạo hơn, khiến người khác đỏ mặt.

Đàn ông mà, toàn là kiểu chỉ biết nghĩ bằng nửa dưới thôi! Đôi mắt Tạ Vi Lan ánh lên vẻ đầy tự tin, quyết tâm sẽ nổi bật và thu hút mọi ánh nhìn trong bữa tiệc thượng lưu!

Thật ra Tạ Tri Ý cũng nhận được thư mời, với những dòng chữ do Thượng Quan Sâm tự tay viết.

Tuy nhiên, cô cũng chẳng thèm xem kỹ, dạo gần đây cô đều bận rộn với "món quà Giáng Sinh" của mình.

Tạ Tri Ý nghĩ thầm, phải nói là Trì Lâm sắm cho cô cái bếp quá là đỉnh của đỉnh luôn ấy.

Không chỉ thiết kế thông minh, giúp việc nấu nướng dễ dàng hơn bao nhiêu, mà còn đầy đủ dụng cụ hiện đại nữa chứ. Nếu như ở nhà họ Tạ, khả năng nấu ăn chỉ được 50 điểm thì ở đây, cô tự tin lên tận 99 điểm luôn ấy!

"Nhưng tôi nghi ngờ là anh làm vậy chỉ để có thể ăn món nóng hổi ngay lập tức thôi đấy." Tạ Tri Ý trêu chọc. Dạo này, nhà họ Tạ chẳng còn ngửi thấy mùi thơm từ bếp nữa rồi.

Trì Lâm dựa vào khung cửa bếp, nhìn Tạ Tri Ý đứng đó, đeo tạp dề, cặm cụi điều chỉnh nhiệt độ lò nướng. Khóe môi anh không tự chủ được mà cong lên.

Sườn mặt của em ấy như được vẽ bằng từng nét bút tỉ mỉ, từng chi tiết đều hoàn hảo đến lạ. So với lần đầu gặp thì em ấy chẳng khác gì nhưng lại có gì đó rất khác.

Nói chung là… em ấy đẹp đến không thể tả. Cho dù anh có mạnh miệng đến đâu, có phủ nhận thế nào, vẫn không thể phủ nhận rằng em ấy luôn khiến anh say mê.

"Đúng đó, thế không được sao?" Trì Lâm mỉm cười đáp.

Tạ Tri Ý đặt phần đã chuẩn bị vào lò nướng, đóng nắp lại, quay lại nhìn anh, cười: "Được mà."

Bầu không khí tuy nhẹ nhàng nhưng lại có sức hấp dẫn không thể diễn tả.

Trì Lâm nhìn cô, hơi hé môi định nói: "Tạ Tri Ý, tôi…"

"Ding dong ding dong…"

Tiếng chuông cửa đột ngột vang lên.

Trì Lâm: "…"

Tạ Tri Ý vừa bận chuẩn bị nguyên liệu vừa vẫy tay: "Ra mở cửa đi."

Anh bị cô sai bảo, đành mặt nhăn mày nhó đi ra mở cửa.

Đường Bắc Thanh giơ máy quay lên, nửa gương mặt lấp ló sau ống kính: "Chào!"

Trì Lâm lập tức lấy tay che ống kính: "Chào mẹ mày!"

Đường Bắc Thanh tủi thân thu máy quay lại, miệng lẩm bẩm: "Là Tri Ý nhờ tôi tới quay mà!" Rồi thuận tiện đóng cửa lại – dĩ nhiên, anh ấy cũng muốn được nếm thử đồ ăn của Tạ Tri Ý.

Tạ Tri Ý hôm nay định trổ tài làm món dâu tây Dragon's Breath (Dạ Long Châu) cao cấp - món tráng miệng dùng ni-tơ lỏng để tạo hiệu ứng khói. Tất cả những dụng cụ chuyên dụng như bình đựng ni-tơ lỏng, máy làm đường... đều do Trì Lâm sắm cho cô, không dùng thì phí.

Đường Bắc Thanh, một người nổi tiếng trên mạng xã hội, đề nghị Tri Ý quay video lại quá trình làm bánh vì theo anh ấy, fan hiện nay thích xem người làm hơn là chỉ xem công thức. Hơn nữa, theo Bắc Thanh thì nhan sắc của Tri Ý có thể "càn quét" 95% các beauty blogger khác. Chỉ cần lên hình là đảm bảo thu hút fan ngay.

"Hello em yêu!"

Đường Bắc Thanh lao như một cơn gió vào phòng bếp, sau lưng vang lên giọng nói giận dữ của Thái tử: "Con mẹ nó! Ăn nói cẩn thận đi!"

Tạ Tri Ý ngẩng đầu cười nói: "Anh tới rồi."

Cô không phản đối việc Đường Bắc Thanh tới đây, dù sao cũng là tháp tín hiệu số 2, không tận dụng thì phí.

"Ừm ừm, em cứ làm việc đi!" Đường Bắc Thanh giơ máy ảnh lên, tự nguyện làm quay phim.

Trì Lâm vội vàng chạy đến giật lấy máy ảnh của anh ấy. Đường Bắc Thanh chỉ có thể phản đối trong im lặng, cuối cùng vẫn vô dụng, anh ấy chỉ biết ấm ức mà lấy điện thoại ra quay.

Vốn dĩ Trì Lâm rất khó chịu vì sự tồn tại của Đường Bắc Thanh, nhưng đột nhiên anh phát hiện ra, nhìn Tạ Tri Ý qua máy ảnh, hóa ra lại có một vẻ đẹp khác.

Hình ảnh trong khung hình được cố định, tập trung và không bị làm phiền. Anh quay phim cho cô, giống như đang ghi lại từng khoảnh khắc, từng chuyển động của cô vậy. Còn cô thì tỉ mỉ và kiên nhẫn, giống như đang tạo ra một tác phẩm nghệ thuật.

Đường Bắc Thanh đang đứng bên cạnh bỗng dưng cảm thấy mình có chút thừa thãi.

Từ khi nào mà họ lại có vẻ như đang trong thế giới riêng, tách biệt với mọi thứ xung quanh?

Cuối cùng, món bánh cũng hoàn thành. Những quả dâu tây tươi ngon được tách rời, sắp xếp lại và biến thành những chiếc bánh kem nhỏ xinh bên trong, vừa đẹp mắt lại vừa ngon miệng.

Trì Lâm ban đầu còn tiếc không nỡ ăn, anh dùng điện thoại chụp ảnh món bánh từ mọi góc độ trước khi cho phép người khác thưởng thức.

Còn Đường Bắc Thanh thì nhanh chóng cắt ghép đoạn video 15 giây, thêm nhạc nền nhẹ nhàng và gửi cho Tạ Tri Ý.

Tạ Tri Ý xem qua video, thấy đoạn clip được cắt rất gọn gàng, hình ảnh cô xuất hiện cũng không quá nhiều nên đã đăng lên Weibo.

[Ôi trời ơi, hôm nay có video rồi!]

[Không hổ danh là cô ấy! Biến quả dâu tây thành món mình không thể mua nổi!]

Weibo lập tức tràn ngập bình luận, mọi người đều khen ngợi hình ảnh của Tri Ý trên video.

[Ôi trời! Cô ấy xuất hiện rồi! Mình đã thấy gì vậy!]

[Ôi mẹ ơi, chỉ nhìn thấy góc nghiêng thôi mà đã thấy đẹp quá rồi!]

[Người đẹp, nấu ăn giỏi còn biết cả Taekwondo nữa! Cô ấy là thần tiên tỷ tỷ à!]

Chỉ trong một buổi chiều, số lượng người theo dõi của Tạ Tri Ý tăng lên hàng nghìn.

Trì Lâm khá ngạc nhiên, còn Đường Bắc Thanh thì cho rằng việc này là bình thường, vì với nhan sắc của Tạ Tri Ý không nổi tiếng mới là chuyện khó tin.

Đường Bắc Thanh đang lướt qua khu bình luận của cô thì thấy có người hỏi anh quay phim là ai? Rất ghen tị với anh quay phim đó..

Anh ấy ngẩng đầu liếc nhìn Thái tử đang rót trà cho Tạ Tri Ý rồi tự nhiên đưa cho cô. Khuôn mặt góc cạnh, sắc sảo, nước da trắng lạnh, đường nét lập thể thâm sâu. Anh rõ ràng là một người đàn ông có thể dựa vào mặt để kiếm cơm.

Đường Bắc Thanh nhìn qua nhìn lại Tạ Tri Ý và Trì Lâm, nghĩ thầm, số fan này không là gì cả.

Nếu hai người này có thể mở một kênh cặp đôi, anh ấy cam đoan chắc chắn sẽ gây bão!

Đường Bắc Thanh tiện tay đăng đoạn video ngắn anh tự làm lên vòng bạn bè, ngay lập tức thu hút sự chú ý của nhiều người nổi tiếng trong giới truyền thông, ai nấy đều bắt đầu để ý đến Tạ Tri Ý.

Cùng lúc đó, tin tức này cũng gây xôn xao trong giới thượng lưu.

Nhóm bạn của Triệu Tân Nguyệt đang bàn tán về việc [Tạ Tri Ý có ý định trở thành người nổi tiếng trên mạng phải không?]

[Trước giờ không biết Tri Ý lại biết nấu ăn nữa. Chắc là học lén đấy.]

[Nhìn cô ấy có vẻ cũng muốn nổi tiếng thật. Mình thấy trên trang cá nhân của cô ấy cũng có kha khá fan rồi.]

[@Vi Lan, nhưng ở đây chúng ta có diễn viên chính quy luôn đó!!]

Ý là làm diễn viên vẫn cao quý hơn làm người nổi tiếng mạng xã hội nhiều.

Tạ Vi Lan cũng vào xem tài khoản của Tạ Tri Ý, dù có hơi ghen tị với sự ủng hộ của Đường Bắc Thanh dành cho chị gái, nhưng sau khi thấy các chị em nói chuyện, ả lại thấy đắc ý.

Đúng rồi, ả là diễn viên, tiếp xúc toàn là ngôi sao! Bây giờ, ả quen biết nhiều người trong giới giải trí, tương lai sáng ngời!

Có lẽ chị ả sợ ả sẽ nổi tiếng sau này, nên muốn tích góp chút danh tiếng để gia tăng giá trị cho bản thân, hừ…

[Các cậu biết gì không? Nghe nói nhà họ Trì có ý muốn kết thông gia với nhà họ Trần đấy…]

[Tớ kể cho nghe, hôm đó tớ thấy Trần Bội Bội đi theo ông cụ nhà họ Trì!]

[Hahahaha, thế là kế hoạch của ai kia coi như tan tành nhỉ!!]

Nhìn những dòng tin nhắn trong nhóm, nụ cười trên môi Tạ Vi Lan càng rạng rỡ.

Xem ra, việc chị ả từ bỏ Thượng Quan Sâm mà chọn Trì Lâm, quả là đi sai một nước cờ…

Tối đó, khi Tạ Tri Ý về nhà, cô em gái Tạ Vi Lan đã chủ động đến gần chào hỏi.

"Chị ơi, em thấy bài đăng trên Weibo của chị rồi, chúc mừng chị cũng có fan rồi nhé!"

Tạ Tri Ý lịch sự đáp: "Không có gì đâu, làm sao so được với em."

Thấy chị gái cũng hiểu ý, Tạ Vi Lan mỉm cười đầy tự mãn.

"Chị nói đùa rồi, em mới bắt đầu sự nghiệp mà, làm sao so được với chị."

Ả lại tiếp tục khách sáo thêm vài câu, rồi đột nhiên như vừa nhớ ra điều gì đó, nói: "À đúng rồi, chị có biết chuyện này không, Trì Lâm anh ấy…"

Tạ Tri Ý ngẩng đầu lên: "Sao thế?"

Tạ Vi Lan nhận ra chị gái quan tâm đến Trì Lâm, trong lòng càng thêm đắc ý.

Người mà chị quan tâm sắp có người yêu khác rồi đấy!

"Không có gì đâu, em không nên lắm miệng thế!" Tạ Vi Lan nói rồi che miệng cười: "Chị ngủ ngon nhé!"

Xem ra ả phải dùng biện pháp nào đó mới nhanh chóng tóm được Thượng Quan Sâm!

Nếu sau này Tạ Tri Ý hối hận, lại đến làm lung lay tình cảm của Thượng Quan Sâm thì phiền lắm!

Để lại vài câu nói mơ hồ như vậy, Tạ Vi Lan uyển chuyển quay về phòng của mình.

Tạ Tri Ý: "?"

Lên cơn động kinh à!?

Trải qua bao nhiêu sóng gió, Tạ Tri Ý đã không còn tò mò vô ích nữa.

Nếu có chuyện gì, Trì Lâm sẽ trực tiếp nói với cô, cô không cần phải nghe những lời đồn đại về anh.

Tuy nhiên… nhìn thấy vẻ mặt đắc thắng của Tạ Vi Lan, cô bắt đầu suy nghĩ về diễn biến của câu chuyện.

Dưới sự can thiệp của cô và các kỹ năng đặc biệt, cốt truyện gốc đã thay đổi rất nhiều, nhưng không thể phủ nhận rằng những tình tiết drama vẫn còn đó.

Ở giai đoạn này, chắc chắn sẽ có những chuyện không hay xảy ra…

Tạ Tri Ý ngồi xếp bằng trên giường, lần lượt xem xét lại toàn bộ cốt truyện, rồi chợt hiểu ra một điều.

Cô nhớ rồi!

Đêm đã xuống, trong một căn phòng tổng thống lộng lẫy xa hoa của khách sạn.

Trong phòng tắm, một bóng người mờ ảo đang tắm rửa sau lớp kính mờ, dáng hình lả lướt phản chiếu qua ánh sáng lờ mờ, hương thơm quyến rũ phảng phất khắp không gian, đầy mùi ám muội.

Thượng Quan Sâm khoác chiếc áo choàng tắm, phần ngực mở rộng, để lộ những đường nét cơ bắp gợi cảm, một mình ngồi bên cửa sổ cao tầng, uống rượu trong tĩnh lặng.

Sự phù phiếm của thế gian không thể lay động anh ta và những vết thương tình yêu càng làm ánh mắt anh thêm phần u uất.

Lá thư mời anh gửi cho Tạ Tri Ý, người anh thầm thương trộm nhớ, vẫn chưa có hồi âm.

Giống như tình yêu của cô dành cho anh, đã hoàn toàn biến mất.

Liệu tình yêu có thể vụt tắt nhanh đến vậy không?

Tạ Vi Lan, em gái cùng cha khác mẹ của Tri Ý, bước ra khỏi phòng tắm, toàn thân chỉ quấn một chiếc khăn tắm mỏng manh. Khuôn mặt ửng hồng, em e lệ tiến về phía anh ta: "Anh Sâm…"

Ánh mắt Thượng Quan Sâm phức tạp. Tại sao anh ta lại nhận lời Tạ Vi Lan, đến cả anh ta cũng không dám thừa nhận.

Là bởi vì ánh mắt của ả có vài nét giống cô sao…

Màn hình điện thoại của anh ta dừng lại ở giao diện cuộc trò chuyện với Tạ Tri Ý, dòng tin nhắn gửi cho cô vẫn chưa được gửi đi.

Thượng Quan Sâm thầm nghĩ: Anh rất muốn hỏi, chẳng lẽ em thực sự không hiểu lòng anh sao? Khi anh ở bên người phụ nữ khác, em sẽ không vì anh mà đau lòng sao? Em sẽ không ghen tuông, phát cuồng vì anh sao?

Thượng Quan Sâm uống cạn ly rượu, từng ngụm cay xé như dội thẳng vào nỗi buồn chất chứa trong tim. Có lẽ nên buông thả bản thân mình, để mặc mình chìm đắm…

Lợi dụng lúc Thượng Quan Sâm vào nhà vệ sinh, Tạ Vi Lan nhanh chóng mở điện thoại của anh ta. Ả nhìn thấy cuộc trò chuyện giữa anh ta và Tạ Tri Ý, gương mặt méo mó vì ghen tị. Sao anh ta lại dám nghĩ về chị ấy khi đang ở bên cô?

Suy nghĩ giằng xé một hồi, cuối cùng ả nảy ra một ý tưởng. Ả chụp lại một bức ảnh với góc quay từ túi xách và đôi chân của mình, gửi thẳng qua cho Tạ Tri Ý.

Đêm nay, bất kỳ ai cũng không được phép giành lấy trái tim của Thượng Quan Sâm!

Ả đã chuẩn bị kỹ càng, nếu đêm nay thành công…

Phía bên kia, Tạ Tri Ý nhận được tin nhắn WeChat từ Thượng Quan Sâm. Mở ra xem, Tạ Tri Ý lại hiểu ra một điều.

Đúng là tối nay rồi!

Một tình tiết máu chó quan trọng trong nguyên tác sắp diễn ra - Tạ Vi Lan mang bầu và bỏ trốn!

Trong một lần ** *n với Thượng Quan Sâm, ả đã có thai. Tạ Vi Lan cố tình chờ đến khi thai nhi lớn, không thể phá bỏ rồi mới công khai gây ra một trận bão tố trong nhà họ Thượng Quan cũng như cả giới hào môn.

Cảnh tượng ấy hệt như ả là phi tần đầu tiên mang thai hoàng tử vậy.

Và bởi vì Tạ Vi Lan mang theo đứa con trốn đi, cô sẽ phải đối mặt với hàng loạt phiền phức. Những rắc rối đó bao gồm việc thu hút sự chú ý của các nhân vật lớn trong giới thượng lưu về phía cô, hoặc khiến nhà họ Thượng Quan trút giận lên đầu cô… cùng với vô số vấn đề khác.

Kịch bản này sẽ đẩy nam chính vào con đường ngược đãi nữ chính, để rồi khi thấy nữ chính đau khổ, anh ta mới cảm thấy mình được yêu thương…

Nhớ lại đoạn tình tiết này, Tạ Tri Ý chỉ muốn lắc đầu ngao ngán.

So với màn kịch này, cô lại càng quan tâm hơn đến đứa trẻ vô tội kia.

Bỏ chạy mang theo đứa con, chạy gì mà chạy? Nghĩ mình là công chúa đang chạy trốn chắc?

Liệu có có trách nhiệm với đứa trẻ hay không? Cô nhất định không để tình tiết này xảy ra!

Bé cưng à, con hãy tìm một người mẹ tốt hơn đi, đừng sinh ra chỉ để trở thành công cụ trong mớ hỗn độn của hào môn này, tốt nhất đừng bước vào thế giới kịch tính này làm gì.

Tạ Tri Ý nói với hệ thống: [Kích hoạt thẻ kỹ năng.]

Hệ thống: [Ký chủ, hiện tại ngài chỉ còn thẻ kỹ năng [Phun lửa].]

Tạ Tri Ý chắp tay: "Xin lỗi, chỉ có thế thôi."

Trên chiếc giường lớn của khách sạn, đôi môi đỏ mọng của Tạ Vi Lan di chuyển từ khuôn mặt điển trai của Thượng Quan Sâm xuống ngực, bụng, rồi dần dần xuống dưới…

Trong căn phòng tối mờ, vang lên tiếng động khiến người nghe không khỏi đỏ mặt, tim đập loạn nhịp.

Đến vị trí trọng yếu, Tạ Vi Lan ngẩng đầu lên, đôi mắt vừa e thẹn vừa quyến rũ, ả dừng lại một chút rồi há miệng...

Bản năng đàn ông của Thượng Quan Sâm đã bị k*ch th*ch đến tột cùng. Anh ta nhìn Tạ Vi Lan với ánh mắt đầy hưng phấn.

[Thẻ kỹ năng đã kích hoạt thành công √]

Đôi môi đỏ mọng của Tạ Vi Lan: "Phừng…"

Ánh lửa chiếu sáng căn phòng tối tăm.

Cũng đồng thời chiếu sáng cả... "c** nh*" của anh ta.

-

Tác giả có lời muốn nói:

#Chim nhỏ bị cháy#

Bình Luận (0)
Comment