Tại cổng trường Kimberleyton, Bùi Tử Yên đang đợi Thượng Quan Sâm.
Điện thoại trong tay cô ta bỗng reo lên, khi nghe máy, giọng nói trầm thấp đầy uy quyền của ba cô ta vang lên từ đầu dây bên kia: "Con và Thượng Quan Sâm tiến triển thế nào rồi? Còn cái cô Tạ Tri Ý kia, đã xử lý xong chưa?"
Mọi chuyện đều do ba cô sắp đặt. Trước đây, mỗi lần nghe điện thoại của ông ta, cô ta đều tỏ ra cung kính và báo cáo thành tích.
Nhưng giờ, Bùi Tử Yên không còn như vậy nữa, cô ta dịu dàng nói: "Chúng con tiến triển rất tốt. Thượng Quan Sâm rất tôn trọng con."
Đầu dây bên kia im lặng một lúc, rồi tức giận quát: "Cái gì mà tiến triển tốt? Con tưởng con đang yêu đương à? Tôi hỏi con có ép được Thượng Quan Sâm cưới con chưa, còn cái cô Tạ Tri Ý kia... nếu con không xong, tôi sẽ giúp con xử lý!"
Bùi Tử Yên không đồng tình nói: "Làm sao có thể áp đặt ý chí của mình lên người khác như vậy? Như vậy thật không công bằng với Thượng Quan Sâm."
Ba cô ta ngây người. Ông ta không thể tin được rằng con gái mình lại nói ra những lời như vậy. Chẳng lẽ phương pháp tẩy não của nhà họ Thượng Quan lại đỉnh đến vậy sao? Có thể khiến người nhà Bùi trở nên thế này?
"Ngừng cái kiểu lương thiện giả tạo này đi! Hoặc là được vào làm dâu nhà họ Thượng Quan, hoặc là cút ngay đến tỉnh bên, đừng có phí thời gian ở đây nữa! Nếu không, con biết hậu quả rồi đấy!"
Bùi Tử Yên biết rõ quy củ gia đình. Cô ta mỉm cười, giọng nói bình tĩnh: "Nếu con hy sinh vì hạnh phúc của mọi người, con sẵn lòng."
Ba cô ta tức đến muốn phun ra lửa: "Con bị điên rồi à?!"
Bùi Tử Yên cười một cách bình thản, một cách khoan dung cúp máy.
Thực ra, trước đây cô ta không phải như vậy. Cướp người yêu, hãm hại tình địch là chuyện thường ngày. Nhưng không hiểu sao, từ lúc nào đó, quan niệm sống của cô ta đã thay đổi hoàn toàn.
Bây giờ chỉ muốn mọi người đều hạnh phúc. Và điều làm cô ta vui nhất chính là thấy người khác cười.
"Áaaaaaa… Đừng đuổi theo tôi mà!"
Lúc này, một tiếng kêu thảm thiết đã thu hút sự chú ý của Bùi Tử Yên.
Cô ta vội vàng tiến lên, chặn một người đàn ông đang chạy và khóc, nhẹ nhàng hỏi: "Anh bị làm sao vậy? Ai bắt nạt anh?"
Viên Phong mềm yếu ngã vào lòng cô ta: "Có, có người đuổi theo tôi!"
Bùi Tử Yên ôm lấy gã, nhìn về phía những kẻ đang đuổi theo, hóa ra là Thượng Quan Sâm và đám đàn em của anh ta.
Thượng Quan Sâm lịch sự nói: "Cô Bùi, chuyện này cô đừng xen vào. Kẻ xấu không đáng để phụ nữ thương hại."
Bùi Tử Yên cúi đầu nhìn khuôn mặt đỏ bừng và tay chân yếu ớt của Viên Phong, nói: "Nhưng mà, anh có nghĩ anh ấy rất đáng thương không?"
Viên Phong: "Cái quái gì đang diễn ra vậy sjosiuwieuw…"
Nhưng tất cả những gì gã có thể nói là "Ư ư ư ha ha ha."
Thượng Quan Sâm nhìn không nổi nữa, biểu cảm lạnh lùng: "Làm đàn ông mà ngay cả sự trong sáng cơ bản cũng không giữ được! Anh ta còn tư cách sống trên thế gian này không?"
Đám người phía sau đồng thanh: "Đúng vậy!" "Không sai!" "Kẻ hư hỏng không xứng!"
Viên Phong: "Cái quái gì vậy, tôi đang cảm thấy những gì anh ta nói là đúng sao???"
Nhưng gã vẫn chỉ có thể phát ra âm thanh "Ư ư ư a a a ưm" không thể rõ hơn.
Bùi Tử Yên đứng thẳng, dõng dạc nói với Thượng Quan Sâm: "Nếu anh nhất định phải bắt anh ta, vậy hãy bắt tôi đi!"
Thượng Quan Sâm cảm thán: "Cô Bùi…"
Anh ta thay đổi sắc mặt, cuối cùng quay sang Viên Phong: "Giờ anh đã hiểu mình sai ở đâu rồi chứ?"
Viên Phong: "Tôi... tôi biết lỗi rồi..."
Bùi Tử Yên cảm động nói: "Công tử Thượng Quan, anh thật có lòng từ bi."
Thượng Quan Sâm lắc đầu: "Chuyện này không tính là gì."
Hai người bắt tay và nhìn nhau, cả hai đều vô cùng xúc động trước sự cao thượng của đối phương.
Tạ Tri Ý, người vốn định bị Viên Phong làm phiền, đi ngang qua cổng trường, hoàn toàn không thể liên hệ những gì đang diễn ra trước mắt với tổng giám đốc truyện drama, nữ phụ độc ác và nam phụ b**n th**.
Nhìn tới nhìn lui, chỉ cảm thấy hào quang đang chiếu sáng.
Hôm nay lại là một ngày Kimberleyton rực rỡ, thật sự rất khác biệt.
…
Trì Lâm đã dần quen với việc ngủ ở nhà mình sau vài ngày đầu.
Tạ Tri Ý vì để cập nhật cho kênh mạng xã hội của mình, ngày nào cũng nghĩ ra đủ món ngon, tất cả đều dành cho Trì Lâm thưởng thức.
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, Trì Lâm cảm thấy như bụng mình sắp bị những món ăn ngon đó chiếm hết, đành phải vừa ăn vừa lén lút tập luyện.
Trì Lâm nghĩ thầm: Mình phải giữ gìn vóc dáng để tiếp tục chinh phục trái tim của Tạ Tri Ý chứ!
Dĩ nhiên, thỉnh thoảng vẫn có những vị khách không mời mà đến để ăn ké làm phiền.
Đường Bắc Thanh, với lý do là đến bàn chuyện làm ăn với Tạ Tri Ý, thực ra là đến để ngắm nghía những món ăn mà Trì Lâm đăng trên mạng xã hội mỗi ngày.
Đúng vậy! Tên Thái tử này đúng là một kẻ "súc vật"! Kể từ khi Tạ Tri Ý chuyển đến đây, Trì Lâm đã khoe khoang trên mạng xã hội suốt ngày đêm, sợ người khác không biết hay sao ấy!
Trì Hướng Dương tất nhiên không chịu thua, liền cùng với anh trai Đường đến thăm.
Hai người vừa bước vào, lập tức cảm nhận được một không khí khác hẳn.
Cảm giác như "người còn đó, vật còn đó", nhưng mọi thứ lại hoàn toàn khác – đồ đạc vẫn vậy, nội thất vẫn vậy, nhưng lại có cảm giác như đang xâm nhập vào cuộc sống ngọt ngào của người khác.
Trì Hướng Dương vỗ vào ghế sofa, than thở: "Đây cũng từng là nơi em sống, nhưng mọi thứ đã thay đổi quá nhiều!"
Đường Bắc Thanh đồng tình: "Cái gì đã làm thay đổi nơi này?"
Cả hai đồng thanh: "Là tình yêu!"
Cái đuôi của Trì Lâm gần như vút lên tận trời.
Tạ Tri Ý bước xuống cầu thang, nhìn thấy hai người họ, mỉm cười: "Hôm nay có nhiều người quá, vậy thì thử món mì mới làm xem sao."
Vài người đàn ông đã hoàn toàn bị chinh phục bởi tài nấu ăn của cô, Tạ Tri Ý làm gì cũng được hết.
Hiện giờ, Trì Lâm đã rất quen với việc quay phim, thậm chí mỗi khi Tạ Tri Ý đăng video mới, còn có một nhóm fan hâm mộ mở cuộc cá cược – hôm nay anh chàng quay phim có xuất hiện không.
Hiện tại, Tạ Tri Ý dựa vào nhan sắc + tài năng tuyệt đối + những khoảnh khắc ngọt ngào, đã thu hút được 200.000 người theo dõi. Món mì mà cô làm hôm nay là sản phẩm PR cho một nhãn hàng và họ cũng rất muốn hợp tác.
Nhưng Tạ Tri Ý muốn thử trước, đảm bảo hương vị ngon miệng mới đồng ý hợp tác.
Trì Lâm theo cô vào bếp, rất tự giác cầm máy quay.
Nhưng lần này Tạ Tri Ý do dự một chút, ngước mắt lên nói với Trì Lâm: "Hay là... anh cùng xuất hiện với em nhé?"
Trì Lâm chớp mắt mấy cái, rồi mới hiểu ra, cô muốn anh cũng xuất hiện trong ống kính.
Trì Lâm: "!!!"
Thực ra khi Tạ Tri Ý hỏi, cô cũng không chắc chắn lắm. Dù sao thì cậu ấm nhà giàu cũng có thân phận cao quý, không phải ai cũng dễ dàng mời được.
Cô nhìn anh, thử dò ý: "Fan của em rất muốn gặp anh."
Trì Lâm ngày nào cũng lướt xem trang cá nhân của cô, đương nhiên biết fan của cô đang mong chờ điều gì!
Họ đang "ship" cô và anh chàng quay phim! Hơn nữa, họ còn tự động cho rằng hai người đang hẹn hò!
Lúc này đây, anh xuất hiện công khai trong video, chẳng phải là đang xác nhận điều đó hay sao!!!
Trì Lâm ho khan vài tiếng, cố gắng giữ giọng điệu bình tĩnh, làm ra vẻ cao quý: "Vậy thì anh sẽ xuất hiện một chút. Nhưng sau này nổi tiếng rồi phải trả cát-xê cho anh đấy nhé."
Tạ Tri Ý nhìn tốc độ tích lũy theo thời gian thực đang tăng vọt một cách khó hiểu.
Liệu anh có thực sự muốn xuất hiện hay không?
Tại sao tốc độ lại tăng nhanh thế này?
…
Thế là hôm đó, người đảm nhận việc quay phim lại trở thành Đường Bắc Thanh.
Đường công tử vốn chỉ định bụng qua ăn ké một bữa, nhưng lúc này không những phải vác máy ảnh quay phim mà còn bị ép ăn một bụng cẩu lương (ý chỉ chứng kiến cảnh tình cảm ngọt ngào của người khác), cuối cùng còn bị bắt đi mua sắm cùng Thái tử.
Đường Bắc Thanh tức điên: "Tôi là công cụ à?!"
Trì Lâm tỏ vẻ thản nhiên: "Món mì lúc nãy không ngon à?"
Đường Bắc Thanh: "... Ngon." Mặc dù nhãn hiệu hợp tác lần này là mì ăn liền, nhưng không biết Tạ Tri Ý đã làm gì mà ăn vào ngon không tưởng.
Trì Lâm: "Muốn qua ăn tiếp thì đừng càm ràm."
Đường Bắc Thanh: "..."
Trì Lâm đi mua sắm cho Tạ Tri Ý, kéo luôn Đường Bắc Thanh đi làm lực lượng lao động.
Tạ Tri Ý ở lại mấy ngày mà chẳng đòi hỏi gì, ngày nào cũng ngoan ngoãn ở trong phòng, đúng kiểu một người bạn cùng phòng lý tưởng. Nhưng càng như vậy, Trì Lâm lại càng cảm thấy mình chưa làm đủ.
"Em ấy chưa kiếm được tiền, nhà họ Tạ ngu ngốc chắc chắn cũng chẳng thèm quan tâm em ấy, thế nên đương nhiên là tôi phải lo rồi." Trì Lâm nói rất đương nhiên.
Lúc cô đến chỉ có một vali nhỏ xíu, quần áo chắc chắn không đủ mặc. Trì Lâm sợ cô không chịu, nên cố ý chỉ lấy mỗi món một hai cái, từ áo phao đến áo khoác, áo hoodie đến váy. Rồi anh còn mua cho Tạ Tri Ý một cái chăn lông vũ mới, mềm mại xốp xốp, nhìn Đường Bắc Thanh cũng thèm.
"Đây là cách theo đuổi người yêu của cậu cả à, đỉnh quá." Anh ấy nói với giọng chua lè.
"Đây mới chỉ là bắt đầu thôi." Trì Lâm cúi đầu sờ sờ chất liệu bộ đồ ngủ, rồi ngẩng lên nói với nhân viên: "Cảm giác khá thoải mái, lấy thêm một bộ màu hồng và một bộ màu xanh."
Đường Bắc Thanh: "..."
Quá đáng mà, kẻ cuồng người yêu, thật đáng sợ.
Cuối cùng mua sắm xong, công tử Đường còn phải đảm nhận việc đưa Trì Lâm về, vì trợ lý của Thái tử đã đến phía bắc để giúp anh giải quyết công việc.
Đường Bắc Thanh chỉ biết cười khổ - Ai bảo nhà họ Đường giờ dính chặt vào nhà họ Trì, mà Trì Lâm lại đang gánh vác dự án quan trọng nhất của nhà họ Trì.
"Chờ xử lý xong công việc hiện tại và giải quyết xong chuyện lộn xộn trong nhà…" Trì Lâm dựa lưng vào ghế: " …thì tôi có thể bắt đầu theo đuổi rồi."
Đường Bắc Thanh liếc nhìn anh một cái. Cậu biết Trì Lâm đang nói về dự án cạnh tranh với nhà họ Thượng Quan, mà nếu thắng thì nhà họ Thượng Quan sẽ bị áp đảo hoàn toàn. Còn chuyện lộn xộn trong nhà họ Trì, anh ấy cũng chỉ nghe loáng thoáng.
Nhưng nhìn Thái tử thế này, thì rõ ràng là đã bước một chân vào hố sâu tình ái, cả người bắt đầu toát ra mùi vị yêu đương.
Anh ấy vừa định hỏi xem Tạ Tri Ý có đồng ý không thì nghe thấy Trì Lâm tiếp tục: "Cũng phải chuẩn bị chứng minh tài sản chứ nhỉ, còn cả giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà đất, báo cáo tín dụng... Ồ, cả kết quả khám sức khỏe nữa."
"..." Lần này Đường Bắc Thanh hoàn toàn cạn lời.
Anh trai à, anh định kết hôn luôn hay gì vậy??
-
Sau khi thương lượng với nhãn hàng, cô đã quyết định làm quảng cáo thật "chất", không hề có ý định khéo léo lồng ghép vào video để khán giả mua hàng một cách vô thức.
Nhãn hàng này cũng khá nổi tiếng trong giới influencer, đã từng được quảng bá rộng rãi trên toàn mạng. Ban đầu, họ nghĩ Tạ Tri Ý chỉ là một newbie nên có thể dễ dàng điều khiển, nhưng không ngờ cô lại rất hiểu biết và có những ý tưởng vô cùng sắc sảo. Nhãn hàng thậm chí còn muốn hợp tác sâu hơn với c.
Ngay khi video được đăng tải, nhìn thấy tiêu đề, fan của Tạ Tri Ý đã cười nghiêng ngả.
[Chị làm quảng cáo chất thật đấy hahaha!]
[Yêu quá! Thích mấy kiểu thẳng thắn thế này!!!]
[Chúc mừng idol kiếm được nhiều tiền!!!]
Phần mở đầu video đã tràn ngập những bình luận vui nhộn từ người xem:
[Cứ để chị ấy quảng bá đi!!!]]
[Cảm ơn, mình đã mua cả xe rồi! Con mình ăn cũng khen ngon!!]
Sau đó, khung cảnh quen thuộc của căn bếp xuất hiện, cô blogger xinh đẹp quen thuộc cũng xuất hiện và rồi...
Một anh chàng cực phẩm xuất hiện!
Phần bình luận, live chat và lượt chia sẻ tất cả đều nổ tung!
[Trời đất ơi trời đất ơi!!]
[Đây có phải anh chàng quay phim không nhỉ! Có phải không nhỉ!]
[Cứu với, hai người đứng cạnh nhau đẹp đôi quá đi mất!!!]
[Chị gái chỉ tay một cái là anh ấy đã biết cô ấy muốn gì! Độ ăn ý này! Mình ship cặp này quá trời!!!]
Lượng người xem video của Tạ Tri Ý tăng vọt nhờ sự kết hợp giữa người qua đường, fan hâm mộ và cả hội những người thích cắn dường (ship cặp). Chất lượng video cao, cách làm món ăn đơn giản nhưng lại cực kỳ hấp dẫn đã khiến nhãn hàng vô cùng hài lòng.
Ngay lập tức, Tạ Tri Ý nhận được rất nhiều hợp đồng quảng cáo mới. Cô tỏ ra khá bình tĩnh vì đã quen với việc chạy show rồi.
Vấn đề là... chuyện tình cảm mới là thứ cô cần phải học hỏi và cải thiện!
Ở phòng bên cạnh.
Thái tử đang say sưa miệt mài lướt video, đọc bình luận và cười đến mức tai đỏ bừng.
Khi hệ thống thông báo cho Tạ Tri Ý biết giá trị hóa ác của cô đã đạt đến mốc tiếp theo, cô mới phát hiện ra anh đã "cày" cho cô mấy chục nghìn điểm hóa ác với tốc độ +50/s.
[Chúc mừng ký chủ vừa nhận được thẻ [Tài năng thanh nhạc]. Thẻ này có thể được sử dụng lâu dài và cho phép người sở hữu có được tài năng âm nhạc vượt trội như "Giọng hát trời phú", "Tiếng hát tựa thiên sứ", "Tài năng chơi nhạc cụ",…]
Tuy đây là một thẻ có thể tùy chỉnh, nhưng Tạ Tri Ý lại cảm thấy nó có vẻ như được thiết kế để hỗ trợ Thượng Quan Sâm hơn.
Gần đến kỳ thi cuối kỳ của trường Kimberleyton và theo tin đồn, Thượng Quan Sâm - người vừa mới được bầu chọn là "nam thần" của trường (do chính các bạn nam bình chọn) - sẽ đại diện cho sinh viên phát biểu trong lễ bế giảng.
Tạ Tri Ý đoán rằng đó sẽ là một buổi "truyền giáo" quy mô lớn để Thượng Quan Sâm phổ biến "giáo lý" của mình đến với mọi người.
Nếu thêm thiên phú thanh nhạc, cô e rằng Thượng Quan Sâm sẽ truyền bá giáo lý nam đức ra toàn thế giới.
Vì vậy, cô quyết định giữ thẻ này lại, xem tình hình rồi mới tính tiếp.
Số tiền hợp đồng quảng cáo cũng nhanh chóng được thanh toán, tài khoản của Tạ Tri Ý lại đầy lên.
Nghĩ một lúc, cô bước ra khỏi phòng và gõ cửa phòng bên cạnh: "Trì Lâm, anh ra phòng khách em có việc muốn nói."
Lúc này, Trì Lâm đang vừa lướt xem bình luận vừa cười vì đoạn "Độ ngọt này khẳng định là thật đó": "!"
Anh suýt ngã khỏi giường, vội đáp: "Tới liền, tới liền!"
Tạ Tri Ý ngồi ở phòng khách tầng một, chờ Trì Lâm tới, ngẩng lên và thấy anh mặc bộ đồ ngủ lông màu xanh lam.
Còn cô đang mặc bộ màu hồng, cũng do Trì Lâm mua.
Tạ Tri Ý chớp mắt.
Trì Lâm cũng chớp mắt.
Ban đầu, cô chỉ định nói chuyện nghiêm túc, nhưng bầu không khí bỗng trở nên hơi... ngọt ngào - dù cả hai đều cố gắng làm lơ.
Cuối cùng, hai người ngồi xuống cạnh nhau trên sofa, hai cái chân lông xù xì vô tình chạm vào nhau.
Tạ Tri Ý cố nhịn thật lâu, rồi không nhịn được nữa, chỉ vào phía sau lưng anh: "Anh có cái đuôi kìa."
Trì Lâm quay đầu lại nhìn, có vẻ hơi không hài lòng với hình ảnh đáng yêu này của mình. Rồi anh quay lại, đưa tay kéo cái mũ trên đầu Tạ Tri Ý ra.
"Em cũng có tai nè." Anh cười nhẹ, nụ cười ấy thật dễ thương.
Khoảng cách giữa hai người rất gần, hơi thở của Tạ Tri Ý phả vào mặt anh.
Ngón tay của Trì Lâm khẽ cuộn lại.
Tạ Tri Ý chớp mắt, mím môi, định nói chuyện chính: "Em gọi anh xuống để trả tiền nhà..."
Trì Lâm "Ừm" một tiếng nhưng tay vẫn không buông.
Tạ Tri Ý nắm chặt chiếc thẻ ngân hàng trong tay.
Là một chuyên gia về thể loại sảng văn nhưng đường tình cảm trong truyện của cô lại luôn bị chê là quá sơ sài. Vì thế, bây giờ cô cảm thấy hơi bối rối, không biết nên nghĩ gì về tình huống này. Dù vậy, trái tim cô vẫn không thể không đập nhanh hơn một chút.
Cô nhìn vào gương mặt hoàn hảo của Trì Lâm ở khoảng cách gần, lòng ngập ngừng một hồi rồi cuối cùng cũng không nhịn được. Cô đưa tay lên, vuốt nhẹ lên mái tóc của anh.
Trì Lâm ngửi thấy mùi hương dịu nhẹ của sữa tắm thoang thoảng trên cổ áo và ống tay áo của cô.
Anh cũng nhận ra má cô ửng hồng.
Trái tim anh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, cả người như bồng bềnh trên mây.
Anh nghĩ: Chắc hẳn cô cũng có cảm tình với mình?!
Hay là... cô thích mình thật đấy?
Đúng rồi, nhất định là thế!
Một ý nghĩ táo bạo chợt lóe lên trong đầu Trì Lâm, anh nắm lấy tay cô và kéo nhẹ xuống.
Tạ Tri Ý ngẩng phắt lên, nhìn thẳng vào anh.
Rồi Trì Lâm khẽ cúi đầu, đôi mắt đen láy của anh che phủ bởi hàng mi dài, đổ bóng xuống làn da trắng. Ánh mắt anh nhìn cô chằm chằm, nóng rực.
Anh thì thầm vào tai cô: "Việc trả tiền nhà ấy... em có thể trả bằng cách khác mà."
-
Tác giả có lời muốn nói:
Thái tử: Muốn thơm thơm Q3Q