Xuyên Về Truyện Ngược, Nữ Chính Kết Đôi Cùng Phản Diện

Chương 42

Hôm đó, cả Trì Lâm và Tạ Tri Ý đều đi làm muộn.

So với thường lệ, hai người trễ mất một tiếng mới ra khỏi nhà.

Mà ra khỏi cửa cũng đã là sau khi thay một bộ đồ mới.

Tạ Tri Ý ho nhẹ vài tiếng.

Trì Lâm khẽ cười.

Dẫu đã đeo kính râm, Tạ Tri Ý vẫn không dám nhìn thẳng vào ánh mắt đầy thắc mắc pha chút "hiểu rồi", xen lẫn sự ghen tỵ và phê bình ngầm của trợ lý Trì Lâm.

Trì Lâm trừng mắt: "Nhìn gì mà nhìn?"

Trợ lý vội vàng: "Không dám không dám."

"Anh đi làm đây, bảo bối." Trì Lâm quay lại, vô cùng tự nhiên nói với Tạ Tri Ý.

Tạ Tri Ý lập tức đỏ ửng cả vành tai, trong đầu không khỏi tái hiện lại cảnh cách đây nửa tiếng khi anh gọi "bảo bối". Cô lấy tay che mặt: "Đi... đi nhanh đi."

Dù phải bất đắc dĩ thay bộ đồ trưởng thành mà anh đã tốn công chuẩn bị, nhưng vẻ mặt Trì Lâm vẫn ngập tràn thỏa mãn. Khi ra khỏi cửa, khóe môi anh vẫn nhếch nhẹ lên, cuối cùng cũng không đòi đưa cô đến công ty nữa.

Chờ xe chạy đi, Trì Lâm chống một tay lên cửa kính, trầm ngâm một lúc. Thôi thì để lần sau anh tự mình đến xem thử cái gã "ông chú trung niên trơn nhớt" mà cô gọi là sếp là người thế nào cũng được!

...

Gần đây, công ty hỗ trợ giúp đỡ trong việc lên kế hoạch công việc cho Tạ Tri Ý, nhưng chủ yếu vẫn là do cô quyết định hướng đi chính cho mình.

Sau khi họp với cả đội, cô đã xác định được nội dung và chủ đề cho các video sắp tới, rồi về khu vực làm việc riêng, mở điện thoại xem thử dữ liệu.

Lượng fan của cô khá lớn, suốt hành trình từ một người bình thường đến khi trở thành một influencer đình đám, fan của cô cũng cực kỳ gắn bó, có thể gọi là fan "vợ" và fan "mẹ" luôn.

Mới đây, video tốt nghiệp của cô vừa lên và trong phần bình luận cứ tràn ngập những dòng như:

[Hu hu hu, chúc mừng vợ tốt nghiệp!]

[Cưng sắp bước ra khỏi cổng trường rồi! Mãi yêu cưng!!!]

[Ahem, vậy là tuổi kết hôn hợp pháp của Ý Ý đã đến rồi đúng không?]

[Tiền mừng cưới chuẩn bị xong (không phải đâu).]

Người hâm mộ luôn sẵn sàng theo dõi cô chia sẻ những sự kiện quan trọng trong cuộc đời và đương nhiên họ càng muốn chứng kiến cô từng bước tiến tới hạnh phúc hơn.

Mặc dù tài khoản của Tạ Tri Ý chủ yếu chia sẻ về cuộc sống và tài năng của bản thân, nhưng cũng không thiếu những khoảnh khắc "ngọt ngào" để fan có thể "hóng". Với nhan sắc xinh đẹp và ổn định, cô cũng ngày càng thu hút nhiều fan couple hơn, số lượng càng lúc càng tăng.

Đối với Tạ Tri Ý "hôn nhân" như một bông hoa gần ngay trước mắt.

Trì Lâm yêu cô, cô yêu Trì Lâm, họ giữ cho riêng mình những bí mật chỉ họ mới hiểu và sẵn sàng bước đi cùng nhau suốt cuộc đời này.

Bông hoa ấy cô chỉ cần với tay là có thể hái được, nhưng như bao cô gái trước khi bước vào hôn nhân, cô cũng có chút lo lắng, không biết mình có thể chuẩn bị cho cuộc sống hôn nhân thực tế đầy thử thách hay không.

Về điều này, Trì Lâm vô cùng tôn trọng cô. Bởi vì Tạ Tri Ý vẫn còn rất trẻ, mới vừa tốt nghiệp, anh không vội vã, nhưng anh cũng không ngừng thể hiện mong muốn về hôn nhân, tuần trăng mật và cả chuyện có con nữa…

Ví dụ, lúc anh "l*n đ*nh", sẽ thì thầm vào tai cô những câu chuyện mơ mộng về việc đi du lịch cùng nhau, ngủ ở những lâu đài cổ ở Châu Âu, hay đi trăng mật ở những hòn đảo hoang vắng không ai khác ngoài hai người…

– Dừng lại!

Tạ Tri Ý vội vàng ngừng ngay những suy nghĩ, uống một ngụm nước để che giấu đi khuôn mặt đang đỏ lên.

Tóm lại… Thời gian sẽ trả lời.

Tạ Tri Ý nghĩ, thay vì lên kế hoạch chi li, cô sẽ để mọi chuyện tự nhiên đến, kết quả sẽ tự đến thôi.

Đó là thế giới cô đã chọn và cô tin rằng họ sẽ đi rất xa cùng nhau.

...

Mặc dù tuần trăng mật còn xa, nhưng chưa đầy hai ngày sau, Tạ Tri Ý thật sự có cơ hội đến một hòn đảo.

Một chương trình truyền hình thực tế về cuộc sống của các cặp đôi đã liên hệ với công ty quản lý của cô, chương trình này rất ưa chuộng nhan sắc, tài năng nấu ăn và nhiều khả năng khác của cô và đã mời cô tham gia — dĩ nhiên, còn có cả CP của cô.

"Tổ chương trình mời em tham gia quay trực tiếp cuộc sống ở biệt thự ven biển trong 3 đến 4 ngày." Người đại diện giải thích với cô: "Nếu tham gia, thật sự sẽ trợ giúp rất lớn đến độ nổi tiếng của em, vì còn có những cặp minh tinh khác tham gia. Xét theo giá thị trường, báo giá quay chụp cũng rất cao đấy."

Tạ Tri Ý nghe vậy cũng hơi dao động. Vì sau khi nghe kế hoạch chương trình, cô cảm thấy nó rất phù hợp với hướng đi công việc của mình. Hơn nữa, ai mà chẳng cần kiếm tiền khi bước ra ngoài xã hội, công việc quay phim thì là công việc của người khác quay cho mình, chẳng cần chỉnh sửa hay thiết kế gì cả, chỉ việc hưởng lợi mà thôi.

Nhưng điều duy nhất không chắc chắn là – chương trình này có thể mời được Trì Lâm hay không.

Hiện tại, Trì Lâm đã tiếp quản công việc kinh doanh của nhà họ Trì, ông cụ Trì đã lui về hậu trường, tài sản ròng của Trì Lâm đã tăng vọt, anh thật sự rất bận rộn.

Người đại diện cũng hiểu rõ yếu tố này, bày tỏ: "Tổ chương trình muốn quay là cuộc sống đời thực, nếu cậu Trì thường xuyên phải ra ngoài xử lý công việc cũng không sao. Những nội dung thương nghiệp có thể không tiết lộ thì có thể thương lượng với tổ chương trình."

Tạ Tri Ý vẫn đang suy nghĩ, dự định về nhà sẽ hỏi Trì Lâm, dù không thành công, cô cũng sẽ không cảm thấy tiếc nuối.

Vừa rời khỏi văn phòng, cô tình cờ gặp tổng giám đốc Cố. Việc được mời tham gia chương trình giải trí dành cho người nổi tiếng là một chuyện quan trọng. Tổng giám đốc Cố hỏi thăm vài câu, hơi nhướng mày khi biết đó là chương trình giải trí cho cặp đôi.

"Em vẫn chưa kết hôn đúng không?" Giám đốc Cố lịch sự hỏi, mà không khiến cô cảm thấy ngại ngùng.

Tạ Tri Ý gật đầu: "Đúng vậy."

Giám đốc Cố khẽ gật đầu, hiểu là có một người yêu lâu dài và ổn định. Anh ta cười một cái, không khỏi có chút cảm thán: "Còn trẻ thật tốt."

Tạ Tri Ý biết điều, trả lời: "Anh cũng còn trẻ mà."

Giám đốc Cố cười và nhẹ nhàng chỉ tay về phía cô.

Về đến nhà, Tạ Tri Ý nói với Trì Lâm về chương trình này.

Dù Trì Lâm luôn tham gia vào công việc của cô, nhưng lần này lại hoàn toàn là Trì Lâm sẽ tham gia, cô không chắc liệu anh có muốn hay không, nhưng cô sẽ hoàn toàn tôn trọng quyết định của anh.

Không ngờ, Trì Lâm lại bày tỏ thái độ rất tích cực. Nghe xong, anh lập tức gọi điện cho trợ lý để điều chỉnh lịch trình.

Sau khi gọi xong, anh đột nhiên nhớ ra gì đó, hỏi Tạ Tri Ý: "Cái ông tổng giám đốc Cố nói thế nào?"

Tạ Tri Ý trả lời thẳng thắn: "Anh ấy cũng khá ủng hộ."

Trì Lâm hừ một tiếng: "Anh ta chỉ quan tâm xem nhân viên có kiếm được tiền cho mình không, bọn nhà giàu đều thế cả."

Tạ Tri Ý cong mắt cười, lại gần, dựa vào cánh tay anh, nhẹ giọng nói: "Vậy anh muốn em kiếm tiền không, ông chủ?"

Trì Lâm cảm thấy tai mình ngứa, xoa nhẹ rồi kéo cô vào lòng, cúi đầu đùa: "Anh cũng là ông chủ sao?"

Tạ Tri Ý khẽ hôn lên môi anh, cười nói: "Không phải sao."

"Phải!" Trì Lâm nghiêm túc nhìn cô, sau đó kéo cô vào trong lòng: "Vậy giờ anh sẽ ‘khai thác’ em."

Tất nhiên, người lao động chính hiệu như Tạ Tri Ý không để cho ông chủ bóc lột mình quá mức.

Sau một lúc, cô đẩy anh ra, thở hổn hển rồi hỏi: "...Vậy kết luận của anh là gì?"

Trì Lâm cười một cách đầy thỏa mãn, ghé lại cắn nhẹ lên mũi cô rồi mới lười biếng nói: "Đi đi."

Anh ấy bình thường chẳng có kỳ nghỉ, lần này lại coi như một chuyến du lịch hai người.

Mặc dù so với những gì anh tưởng tượng có chút khác biệt, nhưng dù sao thì chương trình cũng không phải livestream 24 giờ. Ngoài giờ làm việc, không phải tất cả thời gian đều là của anh và Tạ Tri Ý sao?

Nghĩ vậy cũng thấy khá phấn khích.

Trì Lâm ngồi thẳng người hơn một chút, đồng thời ôm lấy eo Tạ Tri Ý để cô ngồi lại ngay ngắn.

"Nhưng mà hợp đồng cụ thể, tôi phải xem kỹ lại đã." Anh dùng ngón tay dài chỉnh lại cổ áo, lúc này thật sự có khí chất của một doanh nhân trưởng thành: "Ông chủ độc ác của em có thể sẽ bóc lột em, nhưng bảo bối của em thì không đâu."

Tạ Tri Ý cười khúc khích: "Biết rồi."

Hôm đó đến công ty của Tạ Tri Ý, Trì Lâm sửa soạn kỹ càng.

Lần này là đi chính thức, lại còn gặp gã sếp trung niên kia, phải làm cho ông sếp đó cảm thấy tự ti tới mức không dám mơ mộng gì thêm nữa!

Khi Trì Lâm và Tạ Tri Ý cùng bước vào công ty, mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía họ.

Gương mặt sắc nét, vóc dáng chuẩn chỉnh cùng bộ vest sang trọng khiến Trì Lâm thoạt nhìn chẳng khác nào một nam minh tinh ghé thăm.

"Úi giời ơi, anh kia là ai thế?!"

"Cậu chưa xem video à? Đó là bạn trai của Tạ Tri Ý đấy!"

"Ôi, tôi là fan cứng của cặp này đây! Nghe bảo là bạn học từ hồi đại học, yêu nhau bao năm rồi, xứng đôi vừa lứa dã man luôn!"

Trì Lâm đứng bên cạnh Tạ Tri Ý nghe những lời bàn tán xung quanh, vẻ ngoài thì bình thản nhưng trong lòng thì đắc ý không để đâu cho hết.

Anh càng mong đợi chương trình thực tế kia hơn nữa.

Khi đó, cả đất nước sẽ biết được anh và Tạ Tri Ý hợp nhau đến mức nào.

Cứ như thế là xác định luôn!

Vào thang máy, Trì Lâm mới nghiêng đầu hỏi cô: "Công ty của em phần lớn là con gái đúng không?"

Tạ Tri Ý không hiểu ý anh, trả lời: "Đúng, sao vậy?"

Trì Lâm tháo kính râm, thì thầm: "Cảm giác như họ chưa bao giờ gặp trai đẹp vậy."

Tạ Tri Ý dở khóc dở cười trước thái độ tự mãn của anh, mà trong lòng lại thấy đáng yêu lạ kỳ.

Cô tự nhủ có lẽ mình đã không thể cứu vãn được rồi.

"Ding" Thang máy đến nơi, cửa từ từ mở ra.

Trì Lâm định bước ra, vừa ngẩng đầu đã thấy một người đàn ông trông cực kỳ nổi bật đang đứng không xa.

Người này không còn trẻ, nhưng dáng dấp được giữ gìn rất tốt. Ngũ quan không bị thời gian bào mòn, ngược lại còn mang vẻ điềm đạm, phong độ.

Nói đơn giản, đó chính là một "ông chú đẹp trai".

Trì Lâm chưa kịp đánh giá gì trong lòng, thì người đàn ông kia quay đầu nhìn thấy Tạ Tri Ý, nở nụ cười dịu dàng: "Tri Ý đến rồi à?"

Tạ Tri Ý gật đầu, nghiêng người giới thiệu với Trì Lâm: "Đây là sếp của em, tổng giám đốc Cố. Tổng giám đốc Cố, đây là bạn trai tôi, Trì Lâm."

Trì Lâm: "!" Chuyện quái gì đây?

Tổng giám đốc Cố khẽ nhướng mày, ánh mắt sắc bén nhìn Trì Lâm một chút, ngay lập tức nhận ra chàng trai này không phải người tầm thường.

Mặt mũi cậu thanh niên này khá quen, hình như từng xuất hiện trên các tờ báo tài chính của thành phố.

Quả nhiên, một cô gái như Tạ Tri Ý thì mắt nhìn đàn ông cũng không phải dạng vừa.

Trì Lâm tiến lên bắt tay tổng giám đốc Cố, cả hai đều cảm nhận được khí thế từ đối phương.

Dù trong lòng Trì Lâm đang gào thét dữ dội, nhưng bên ngoài vẫn rất bình thản, khẽ cười: "Nghe danh đã lâu, cảm ơn ngài Cố đã chăm sóc em ấy."

Một câu vừa tỏ ý biết ơn, vừa ngầm khẳng định chủ quyền.

Tổng giám đốc Cố mỉm cười đáp lại: "Không có gì, đó là trách nhiệm của tôi."

Trong suốt quá trình đàm phán hợp đồng, tổng giám đốc Cố không có mặt, mọi thứ đều do người đại diện của Tạ Tri Ý lo liệu. Cuộc trò chuyện kéo dài khoảng một giờ, lưng người đại diện đã ướt đẫm mồ hôi.

Người đàn ông này, thật đáng sợ!!

Đây chính là kiểu doanh nhân dày dạn kinh nghiệm trên thương trường sao? Mới chừng này tuổi mà áp lực mang lại đã ghê gớm như vậy?

Người đại diện vừa lau mồ hôi vừa nghĩ lại, trước đây nghe nói bạn trai của Tạ Tri Ý vừa đẹp trai vừa chiều bạn gái, lại còn giàu có, ai nấy đều ngưỡng mộ.

Nhưng bây giờ ngẫm lại, một người như vậy đâu phải ai cũng tiêu hóa nổi!

Trì Lâm chỉ đến khi chuyện chính đã xong, ký xong hợp đồng, lúc này áp lực tỏa ra từ anh mới dịu đi một chút. Không ai biết được, Trì Lâm đang nghĩ gì trong lòng.

Vừa mới ra khỏi cửa với Tạ Tri Ý, tâm trạng Trì Lâm lập tức bùng nổ.

Sếp của Tạ Tri Ý? Chính là gã họ Cố đó hả?

Hơn 40 tuổi rồi ư?? Độ tuổi này phải có bụng bia hay tóc muối tiêu chứ?

Tại sao lại đẹp trai thế này?!

Các cô gái bây giờ đều thích kiểu này sao? Đặc biệt là người như Tạ Tri Ý, chín chắn hơn bạn bè cùng tuổi!

Một cơn khủng hoảng mạnh mẽ xâm chiếm Trì Lâm, liệu Tạ Tri Ý có thích giám đốc Cố không? Có khi nào thấy mình trẻ trâu không? Trời đất quỷ thần ơi??

Anh kéo Tạ Tri Ý sang một góc, cúi đầu nhìn cô chằm chằm: "Sếp của em bình thường cũng hay quan tâm em à?"

Tạ Tri Ý ngơ ngác, chớp mắt hai cái: "Hả? Đúng vậy mà."

Nghe xong, Trì Lâm như bị đổ cả lọ giấm lên đầu: "Sau này không được để anh ta quan tâm nữa!"

Tạ Tri Ý: "??"

Trì Lâm hung hăng nói: "Anh ta chắc chắn có âm mưu."

Nhận ra bạn trai lại ghen vô cớ, Tạ Tri Ý nhịn cười, vỗ nhẹ an ủi: "Yên tâm, em biết giữ chừng mực mà."

Trì Lâm tuy rất yên tâm về Tạ Tri Ý, nhưng anh vẫn không thích tổng giám đốc Cố kia. Nhìn gương mặt quá đỗi hút hồn của cô, anh mím môi, làm bộ hung dữ: "Hôn anh một cái."

Tạ Tri Ý nhìn quanh: "Đây là công ty đấy!"

Trì Lâm cúi đầu, tiến sát vào cô: "Anh không quan tâm."

Tạ Tri Ý chịu không nổi trước sự vô lý của anh, đành đưa tay xoa đầu anh, rồi ngẩng đầu hôn lên môi anh, cười nói: "Lọ giấm thành tinh."

Cuối cùng, Trì Lâm cũng mỉm cười, cúi đầu hôn cô một lần nữa: "Đúng là anh đấy."

Anh hôn lên trán và má cô, Tạ Tri Ý đấm nhẹ vào ngực anh nói: "Anh đứng đây đợi em, em đi lấy tài liệu rồi chúng ta cùng về nhà."

Lúc này, Trì Lâm dễ chịu hơn nhiều, ngoan ngoãn gật đầu: "Được."

Sau khi Tạ Tri Ý rời đi, Trì Lâm vênh váo bước ra khỏi góc, rồi lại đối mặt với vị tổng giám đốc Cố kia.

Hai người nhìn nhau, không cần nói gì, mỗi người đều hiểu rõ chuyện vừa xảy ra.

Vẻ mặt của tổng giám đốc Cố rất khoan dung, anh ta thở dài một cách tao nhã: "Tuổi trẻ thật đáng quý."

Lúc này, Trì Lâm đã hoàn toàn điều chỉnh lại tâm trạng của mình, anh nhếch môi, ánh mắt nhìn xuống từ trên cao, giọng nói mang chút tiếc nuối: "Đúng thật."

Tổng giám đốc Cố: "?"

Chưa từng gặp ai nói chuyện thẳng thắn như vậy.

Trì Lâm không thèm bận tâm ấn tượng của mình trong mắt người khác, anh vừa chỉnh lại tay áo vừa bước qua, lơ đễnh nói: "Nhưng dù có già đi nữa, chúng tôi vẫn sẽ yêu nhau bình yên, cũng chẳng thể làm gì được."

Tổng giám đốc Cố: "...?"

Lần đầu tiên thấy có người khoe tình cảm mà bạo dạn đến mức này.

Nhưng không thể không thừa nhận, người đàn ông này thực sự khiến người khác phải ghen tị.

Trì Lâm chưa kịp đi được bao xa thì Tạ Tri Ý đã quay lại.

Vẻ lạnh lùng trên khuôn mặt anh lập tức biến mất, thay vào đó là chút nũng nịu, âu yếm: "Anh đói rồi, về nhà anh nấu cơm thịt lợn nướng cho em được không?"

Tạ Tri Ý theo bản năng xoa xoa mặt Trì Lâm, cưng chiều nói: "Được, em nấu cho anh món canh ăn kèm lần trước nhé."

Trì Lâm mỉm cười ôm lấy cô, xoay người đi vào thang máy.

Trước khi bước vào, anh liếc nhìn tổng giám đốc Cố đang đứng đằng xa với cảm giác ưu việt.

Tổng giám đốc Cố đứng sững sờ một lúc lâu, mãi cho đến khi thang máy đã đi xuống được một đoạn, anh ta mới lắc đầu cười lớn.

Sếp Cố không thể không thừa nhận, tuy mình rất hâm mộ chàng thiếu niên này, nhưng cảm giác rõ ràng nhất trong lòng lại là...

Nếu Tạ Tri Ý và Trì Lâm tham gia show thực tế, chắc chắn sẽ cực kỳ hot.

Bởi vì… sự đối lập này, thật sự quá bùng nổ!

Không lâu sau, chương trình thực tế quan sát đời sống cặp đôi chính thức được công bố.

Ngay khi danh sách các cặp đôi tham gia được tiết lộ, cả mạng xã hội lập tức nổ tung!

Ngoài Tạ Tri Ý và Trì Lâm, còn có một cặp rất nổi tiếng trên mạng, một cặp diễn viên kỳ cựu, một cặp nam diễn viên nổi tiếng cùng bạn gái ngoài ngành và một cặp khác là blogger khoa học với lượng fan khổng lồ.

Không biết thông báo chính thức của những cặp khác thế nào, nhưng ngay lập tức hàng chục triệu fan của Tạ Tri Ý đã nổi lên.

[Chết tiệt! Cô gái bảo bối của tôi thật sự bước chân vào làng giải trí rồi??]

[A a a còn đi cùng anh Trì nữa! Lần này fans CP thật sự như trúng số độc đắc!!!]

[Là chương trình livestream sao? Mỗi ngày 10 tiếng? Tôi xỉu mất!!]

[Người qua đường hỏi thăm: Tôi mới nhập hội vì nhan sắc, chị gái này có đáng được hâm mộ không?]

[Chúc mừng bạn! Bạn vừa đào được kho báu biết đàn, hát, nhảy, làm bánh và... đấm người siêu đỉnh!!!]

Một ngày trước khi xuất phát, tại nhà họ Trì.

Tạ Tri Ý đang kiểm tra lại hành lý. Sau khi xem xét, cô thấy mọi thứ đã được chuẩn bị đầy đủ.

Dù chuyến đi này kéo dài vài ngày để quay chỉ một tập, cũng chẳng cần mang theo quá nhiều đồ.

Sau khi kéo khóa vali, cô quay lại thì thấy Trì Lâm đang nhét thứ gì đó vào chiếc vali lớn của anh.

Cô không nhìn rõ, chỉ thấy thoáng qua một mảnh vải đen: "Anh đang nhét gì đấy?"

Trì Lâm bỗng cứng người, đáp nhanh: "Không có gì!"

Tạ Tri Ý nghi ngờ, đành phải khuyên nhủ: "Giảm trọng lượng lại, đừng mang mấy thứ không cần thiết nhé."

Trì Lâm vội vàng gật đầu: "Biết rồi, biết rồi."

Những thứ này đều có ích!

Rất có ích!

Anh đã sắp xếp xong công việc trước đó, vất vả lắm mới dành được mấy ngày trọn vẹn bên Tạ Tri Ý.

Trì Lâm nhất định phải tận dụng triệt để kỳ nghỉ nhỏ này, để lại những kỷ niệm hoàn hảo và không chút tiếc nuối!

-

Tối đó, khi mọi thứ đã sẵn sàng, hai người nằm cạnh nhau trên giường.

Nghĩ đến việc ngày mai sẽ bắt đầu sống dưới sự theo dõi của máy quay, cảm giác hồi hộp dần xuất hiện.

Trì Lâm biết Tạ Tri Ý nghiêm túc với công việc này hơn anh nhiều, nên chỉ nắm lấy tay cô, khẽ v**t v*. Căn phòng yên tĩnh, mang lại cảm giác an lành.

Không biết bao lâu sau, anh đột nhiên hỏi: "Em chuẩn bị xong hết chưa?"

Tạ Tri Ý mơ màng đáp: "Hả? Đại khái rồi."

Trì Lâm mỉm cười, xoay người ôm cô vào lòng, hôn lên mắt Tạ Tri Ý: "Ý anh là, em đã sẵn sàng để khoe tình cảm với anh trước cả nước chưa?"

Tạ Tri Ý ngước mắt lên, dùng ngón tay nhéo cằm anh: "Anh bớt lố đi."

Trì Lâm lập tức cắn nhẹ đầu ngón tay cô: "Không bớt."

"Ối!" Cô rút tay về theo phản xạ.

Anh cúi xuống, tiếp tục hôn từ mắt, xuống mũi, qua đôi môi, rồi trượt dần xuống cổ.

Nhiệt độ da cô ấm áp, mạch đập đều đều, Trì Lâm bất ngờ cúi xuống để lại một dấu hôn trên cổ cô.

"Trì Lâm!" Tạ Tri Ý không kịp đề phòng, giọng đầy kinh ngạc.

Trên cổ trắng mịn của cô xuất hiện một dấu ửng đỏ rõ rệt.

Trì Lâm thản nhiên lui lại, chiêm ngưỡng "kiệt tác" của mình, rồi nghiêng đầu, để lộ cổ mình ra như mời gọi: "Anh vừa đóng dấu rồi, giờ đến lượt em."

Cô đạp anh một cái dưới chăn: "Đồ trẻ con!"

"Anh trẻ con đấy." Trì Lâm cười gian xảo: "Trong mắt em anh là đồ ghen tuông, đồ trẻ con và chẳng thèm nói lý lẽ."

Anh nói mỗi câu lại hôn cô một cái, đến mức cô chẳng thể giận nổi.

Trì Lâm mỉm cười ôm cô vào lòng.

"Anh là của em, còn em cũng là của anh."

"Và anh muốn cả thế giới đều biết điều đó."

Bình Luận (0)
Comment