Xuyên Về Viễn Cổ Chủng Điền Ký

Chương 41


Để ăn mừng Lâm Diệp chính thức trở thành một thành viên của bộ tộc Miêu Tộc, các thú nhân cố ý vì cô cử hành nghi thức hoan nghênh.

Đống lửa được đốt lên trên đất trống rộng rãi, bộ tộc đã thật lâu không có náo nhiệt như vậy, các thú nhân vây quanh Lâm Diệp không ngừng khiêu vũ hoan hô, cho dù điệu nhảy của bọn họ chỉ là việc xoay vòng vòng không có kết cấu gì, nhưng mọi người vẫn rất cao hứng.

Tâm tình của Lâm Diệp cũng bị bọn họ lây nhiễm, không tự chủ được cùng bọn họ khiêu vũ.

Bọn họ cùng nhau nhảy múa.

Hiện tại có không ít thú nhân trẻ tuổi đi tìm đối tượng chính mình ngưỡng mộ trong lòng để khiêu vũ, trên đất trống ngẫu nhiên có thể thấy được các thú nhân có đôi có cặp.

Thời gian dần qua ngừng lại, bên tai của Lâm Diệp đều là tiếng hoan hô vui vẻ của các thú nhân, nhưng giờ phút này cô đột nhiên cảm thấy những sự náo nhiệt này đều cách cô rất xa, trong lòng vô cùng tĩnh lặng.


Cô đứng ở vị trí trung tâm của sự náo nhiệt, cảm thấy vô cùng mờ mịt.

Bỗng nhiên, quanh thân cô bị một hơi thở quen thuộc bao vây.

Dương đứng ở trước mặt cô, không tự chủ vuốt mái tóc, ánh mắt có chút hoảng hốt: "Cô có thể cùng tôi khiêu vũ không?"Các giống đực khác đều chạy tới chỗ các giống cái mình yêu thích để khiêu vũ rồi, hắn, hắn cũng muốn cùng cô khiêu vũ.

Chờ thật lâu vẫn không nghe thấy câu trả lời của cô, Dương thất vọng cúi đầu, cô không muốn khiêu vũ với hắn.

Đang lúc Dương muốn rời đi, một mình tìm một chỗ an ủi tâm hồn bị thương, tay của hắn đụng phải một thứ ấm áp.

Lâm Diệp kéo tay của hắn, vừa cười vừa nói: "Được, chúng ta cùng khiêu vũ.

"Dương bị sự kinh hỉ đột nhiên xuất hiện làm cho choáng váng đầu óc, không thể suy nghĩ được gì, chỉ biết ngây ngốc để Lâm Diệp lôi kéo hắn xoay vòng quanh.

Sau khi nhảy hết một vòng, Lâm Diệp cảm thấy tâm tình tốt hơn nhiều.

Cô cười tủm tỉm nói với Dương: "Tôi về sơn động trước, anh tiếp tục chơi đi.

"Dương nhìn theo bóng lưng của Lâm Diệp rời đi, nắm chặt hai tay, ở trên dường như còn sót lại một chút xúc cảm mềm mại tinh tế tỉ mỉ của giống cái!.


! Ngày hôm sau các thú nhân giống cái đều đi vào sơn động của Dương, để học tập Lâm Diệp cách dựng căn nhà tranh.

Tối hôm qua tộc trưởng đã sắp xếp xong, thú nhân giống đực tiếp tục ra ngoài đi săn, thú nhân giống cái học tập dựng căn nhà tranh.

Trong thế giới của thú nhân, sức lực của các thú nhân giống cái mặc dù so ra kém hơn giống đực, nhưng so sánh với đàn ông trưởng thành ở trên trái đất cũng không kém bao nhiêu, loại chuyện dựng căn nhà tranh như này các cô hoàn toàn có thể làm được.

Lâm Diệp muốn dựng một vài căn phòng ở trước sơn động của Dương, vừa hay có thể vừa dựng nhà vừa dạy các cô.

Cô đã nghĩ tới rồi, cô muốn dựng căn nhà ba gian, trong đó một gian dùng để ngủ, một gian dùng để tiếp đãi khách, còn có một gian dùng để đặt các đồ vật linh tinh khác.

Phòng để ở không giống với phòng bếp kho củi, ngoại trừ bên ngoài phải dựng vô cùng kiên cố, thì cũng phải tăng cường việc tránh gió, dùng cây trúc làm thành hàng rào tường vây thì vẫn có chút hở, nếu muốn ngăn cản được gió tuyết mùa đông thì nhất định phải ngăn lại những lỗ hở này.

Vì vậy sau khi cô quyết định dựng xong căn nhà tranh thì dùng bùn chát lên hàng rào tường, như vậy miễn cưỡng coi như là "căn phòng bằng gạch đất" rồi.

Không có biện pháp nào cả, hiện tại điều kiện và sức lực lực đều có hạn, cô chỉ có thể làm được đến trình độ này thôi, đợi sau này có điều kiện cô sẽ tiếp tục làm phòng bằng gạch đất chính thức, nói không chừng còn có thể làm ra phòng bằng xi-măng nữa.


Để chống cự với mùa đông gió tuyết, cô còn xây xong lò sưởi trong tường ấm áp.

Trước khi dựng nhà cô đào một đường dẫn lửa ở trên mặt đất, sau đó bên trong đường dẫn lửa lát một tầng phiến đá, bên trên phiến đá còn lát một tầng bùn, để làm mặt bằng.

Khi dựng nhà phải bố trí hai cái lò ở phía trước và phía sau phòng ở, một cái lò dùng để thêm lửa, cái lò khác để thông khí truyền khói, khi mùa đông đến có thể đảm bảo trong phòng vẫn ấm áp.

Lò sưởi trong tường cũng có tác dụng sưởi ấm, ngoài ra còn có thể dùng để chiếu sáng và nấu cơm.

.

Bình Luận (0)
Comment