Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 50

Vị tiểu huynh đệ này, ngươi không thể đi vào, công hội của chúng ta chỉ có luyện dược sư mới được vào.” Một vị nhân viên đi ra, mặt không đổi sắc ngăn cản Diệp Thạch đang muốn đi vào công hội.

Diệp Thạch nhăn chặt mày, chỉ vào Trang Du, bất mãn hỏi: “Vì sao hắn có thể đi vào mà ta không thể đi vào?” Y vừa mới nhìn thấy Trang Du chính là từ bên trong công hội đi ra.

Nhân viên liếc mắt nhìn Trang Du một cái, thản nhiên nói với Diệp Thạch: “Hắn là được vị luyện dược sư này mang vào, luyện dược sư cấp hai có thể mang theo ba người đi cùng, nếu ngươi có thể tìm được luyện dược sư đi cùng ngươi, ngươi cũng có thể tiến vào…

Ta biết rồi, ta sẽ ở bên ngoài chờ.” Diệp Thạch căm giận trả lời, âm thầm lo lắng Mộ Thần sẽ ném ba trăm nguyên thạch vào trong nước*.

*ý là ném vào nước là không tìm lại được. junvu2412

Trang Du nhìn Diệp Thạch, thản nhiên nói: “Diệp Thạch, ngươi nếu thật muốn đi vào, Nhược Phong có thể mang ngươi đi cùng.

Diệp Thạch liếc mắt nhìn Trang Du một cái, lạnh lùng nói: “Không cần, ta ở bên ngoài chờ hắn là được rồi.

Diệp Thạch cúi đầu nghĩ thầm trong lòng, tên Lam Nhược Phong kia biết yêu thuật, nhìn thấy hắn, trong lòng mình liền lạ lạ, vẫn nên cách tên đó xa một chút thì tốt hơn, gần đây ảnh hưởng từ yêu thuật của tên đó đối với mình tựa hồ càng ngày càng nhỏ, nghĩ chắc là yêu thuật của hắn cũng không lợi hại lắm.

Nghe nói ngươi đã dọn đến Mộ gia?” Trang Du hỏi Diệp Thạch.

Diệp Thạch gật đầu: “Đúng vậy.Là Mộ thúc thúc muốn ta dọn vào.” Diệp Thạch có chút phiền toái, ở trong lòng tặng cho Trang Du một cái xem thường, Trang Du hàng này thật quái lạ, mình và hắn không có giao tình gì, người này lại muốn cùng mình nói chuyện tào lao.

Mộ Nhị gia kêu ngươi dọn vào là ngươi liền không để ý nguyên tắc dọn vào ăn nhờ ở đậu? Diệp Thạch, làm người phải có tự tôn.” Trang Du chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn Diệp Thạch nói.

Diệp Thạch mở to mắt nhìn Trang Du, nhịn không được thầm nghĩ, người này đang nói gì đấy?

Diệp Thạch nghe không hiểu, đơn giản mặc kệ Trang Du, chỉ bất an nhìn vào bên trong công hội luyện dược sư.

Trang Du nhìn Diệp Thạch một bộ dạng xa cách, nhịn không được hờn dỗi, hắn có ý tốt nhắc nhở Diệp Thạch, Diệp Thạch lại có bộ dạng này.

Lam Nhược Phong nhìn Diệp Thạch, an ủi: “Ngươi không cần quá lo lắng, chứng thực luyện dược sư cấp một không khó, công hội luyện dược sư sẽ cho năm lần cơ hội, chỉ cần có thể luyện ra một viên đan dược cấp một là được.

Nhược Phong lúc trước chứng thực lần đầu tiên đã thông qua.” Trang Du tự hào nói.

Lam Nhược Phong mang trên mặt vẻ thản nhiên mỉm cười, chứng thực luyện dược sư cấp một không khó, nhưng người thông qua cũng không nhiều lắm. Bởi vì nó không chỉ yêu cầu luyện dược sư có tài nghệ thuần thục, càng cần luyện dược sư có tâm tính tốt, có một vài luyện dược sư, mình tự luyện đan đều có thể thành công, tiến vào luyện đan thất của công hội luyện dược sư, lập tức liền héo.

Diệp Thạch bĩu môi, thầm nghĩ hai người này cũng thật rảnh, còn chưa đi.

Diệp Thạch, Mộ Thần học luyện đan đã bao lâu?” Lam Nhược Phong thản nhiên hỏi Diệp Thạch.

Diệp Thạch gãi đầu, nói: “Ta cũng không biết, đại khái khoảng một tháng đi.” Hình như tới một tháng cũng chưa đủ.

Lam Nhược Phong híp mắt, nói: “Mới một tháng sao? Vậy Mộ Thần lần này muốn thành công chứng thực luyện dược sư cấp một, khả năng sẽ có một chút khó khăn.

Mộ Thần chính là nôn nóng như vậy.” Trang Du lắc lắc đầu, thở dài một tiếng nói. j/v/2/4/1/2

Diệp Thạch tuy rằng trong lòng cũng nghĩ vậy, nhưng mà thua người không thua trận, nói: “Làm sao có thể, chứng thực luyện dược sư cấp một cũng không khó, Mộ Thần thông minh như vậy, hẳn là có thể thông qua.

Lam Nhược Phong: “

Vài người đang nói chuyện, Mộ Thần được một thiếu nữ diện mạo xinh đẹp đưa ra, thiếu nữ nhìn Mộ Thần, trong mắt tràn đầy sùng bái.

Mộ thiếu, chúc mừng ngươi trở thành luyện dược sư cấp một, trong Mặc thành chúng ta,người giống như ngươi còn trẻ mà đã là luyện dược sư cấp một rất là hiếm thấy, Mộ thiếu sau này nhất định tiền đồ vô lượng.” Thiếu nữ đầy khen ngợi nói.

Mộ Thần cười cười, nói: “Mượn cát ngôn của tiểu thư.

Lam Nhược Phong nghe được lời của thiếu nữ, sắc mặt đổi đổi, Mộ Thần thế mà thật sự trở thành luyện dược sư cấp một? “Mộ thiếu, ngươi đúng là thâm tàng bất lộ, thật sự là làm cho người ta không tưởng được.

Mộ Thần không để bụng, cười nói: “Chỉ là luyện dược sư cấp một mà thôi, không coi là thâm tàng bất lộ gì, Lam thiếu đã là luyện dược sư cấp hai, so với ngươi thì ta còn kém xa.

Mộ thiếu quá khiêm tốn.” Lam Nhược Phong nhìn Mộ Thần nói.

Diệp Thạch nhìn quần áo trong tay Mộ Thần, hỏi: “Đây là cái gì? Quần áo của luyện dược sư sao? Nhìn phong cách ghê. Ta có thể mặc không?

Trang Du nhăn mày nói: “Diệp Thạch, quần áo của luyện dược sư tượng trưng cho thân phận của luyện dược sư, không thể tùy tiện mặc loạn.

Diệp Thạch bĩu môi, ủ rũ nói: “Vậy thì thôi.

Mộ Thần nhìn bộ dáng Diệp Thạch ủ rũ, đi qua, thấp giọng nói: “Trở về rồi cho em mượn mặc, được không?

Diệp Thạch nghe được lời của Mộ Thần nhất thời đôi mắt sáng ngời.

Trang Du nhìn đôi mắt Diệp Thạch tỏa sáng, trong lòng ê ẩm, nhìn bộ dáng Mộ Thần, thật đúng là có thể vì Diệp Thạch mà liều lĩnh hết thảy, Mộ Thần hắn có cần phải diễn giả làm thật đến mức này sao?
Bình Luận (0)
Comment