Xuyên Việt Ta Kiếm Được Lão Công Cường Tráng

Chương 21

Sáng sớm Lưu Triệt đã dậy, bất chấp kháng nghị bản thân cần nghỉ ngơi của Đại Tráng. Lưu Triệt sắp xếp đồ, mặc quần áo mới cho Tiểu Tráng. Chờ con trai ngồi vững trên lừa nhỏ. Lưu Triệt mới quay lại dặn Đại Tráng: " Đệ đem Tiểu Tráng lên trấn đăng kí học. Huynh ở nhà qua chỗ lí chính bàn bạc việc mua đất rồi coi việc xây nhà mới đi. Đệ cũng sẽ xem xét coi có cửa hàng nào ở trấn trên tốt không để mua"

Đại Tráng gật đầu liên tục, tức phụ nói gì cũng đúng hết. Chờ bóng dáng tức phụ và con trai đi xa Đại Tráng lạnh mặt, lí chính hả? Người này trước đây thông đồng đề tên mình vào danh sách trưng binh đây xem ra phải chèn ép ông ta một trận rồi.

Bên này hai cha con Lưu Triệt cưỡi lừa rất nhanh lên đến trấn trên. Tới cửa trường học, Tiểu Tráng bắt đầu lo lắng sợ hãi. Lưu Triệt đành trấn an nó, gửi hai con lừa hai cha con dắt nhau vào trường. Người canh cửa thấy Lưu Triệt đến thì cười nói: " Lưu Công tử lâu lắm mới lại tới trường. Trương lão sư nhắc cậu suốt đó, hôm nay đến đây có việc gì vậy? "

Lưu Triệt cười, đẩy Tiểu Tráng lên trước, nói: " Lần này muốn cho con trai đi học, Tiểu Tráng mau chào Lý Vượng thúc đi con"

Tiểu Tráng ngoan ngoãn lễ phép chào: " Con chào Lý đại thúc"

Lý Vượng tuy hơi băn khoăn về thân phận Tiểu Tráng xong thấy nó hiểu chuyện đáng yêu, một bộ con nhà gia giáo. Ấn tượng với Tiểu Tráng liền tốt đẹp, liền nói: " Mau vào đi, nhớ thăm Trương lão sư một chút lão nhân gia từ ngày cậu đi luôn buồn đó"

Lưu Triệt cười cảm ơn Lý Vượng rồi dắt Tiểu Tráng vào bên trong. Trường học kiểm tra cơ bản một chút. Thấy Tiểu Tráng thông minh có cơ sở tốt. Liền gật đầu đồng ý nhận Tiểu Tráng, Lưu Triệt lưu loát nộp một trăm năm mươi lượng tiền học cho con trai. Làm mấy lão sư ngạc nhiên, xem ra nông hộ nhưng rất chú ý tới việc học của con cái. Còn tưởng là phải châm chước cho đóng tiền theo đợt. Dù sao Tiểu Tráng cũng là nhân tài châm chước một chút cũng được. Nào ngờ lại được trả tiền sảng khoái như thế.

Sau khi đăng kí học cho con trai, Lưu Triệt cảm thán cũng không khác hiện đại là bao. Đầu năm học bao nhiêu là khoản tiền, tuy rằng trường này học phí hơi tốn kém. Nhưng lão sư giỏi, lại có sách vở cho học sinh luôn nên tính ra cũng không phải là đắt mấy.

Dắt con trai ra khỏi phòng đăng kí học, Lưu Triệt băn khoăn không biết có nên dẫn Tiểu Tráng tới gặp Trương lão sư không. Trong kí ức của nguyên chủ tuy Trương lão sư là người ngoài nhưng đối xử với nguyên chủ rất tốt, quả thực là người cha thứ hai của y. Nên Lưu Triệt cũng có ấn tượng tốt với lão sư này, chỉ là mình dù sao cũng không phải hàng thật. Có chút không biết phải đối mặt thế nào với lão nhân gia.

Thở dài, Lưu Triệt đứng băn khoăn ở cửa phòng đăng kí nhập học. Cuối cùng lúc nhấc chân muốn dắt Tiểu Tráng qua chỗ các lão sư. Thì thấy một lão nhân gia từ xa chạy lại. Đúng vậy, là chạy lão nhân gia đã khá lớn tuổi tóc đã bạc hết. Ách nhưng coi bộ còn sung sức lắm, lão nhân gia khí thế chạy như bay lại chỗ Lưu Triệt. Không đợi y kíp mở miệng liên giáng vào đầu y một đòn.

Lưu Triệt bị gõ choáng váng, Tiểu Tráng sợ hãi ôm lấy cha nhỏ của mình. Lão nhân gia thở phì phò, chỉ thẳng Lưu Triệt mắng: " Tiểu tử thối đến cũng không biết đường đến thăm ta. Mấy tháng rồi, có phải ngươi quên ta rồi hay không? Cái đồ vong ân bội nghĩa này"

Đối mặt lão nhân gia chỉ tay mắng mình. Nếu sửa lại bối cảnh một chút thì Lưu Triệt lúc này khá giống mấy kẻ bạc tình. Đang bị thiếu nữ lên án....Lưu Triệt xoa cái trán đau của mình ngượng ngùng nói: " lão...lão sư"

Lão nhân gia vẫn nổi cơn giận mắng: " A! còn biết ta là lão sư...nói, tại sao lâu nay không đến trường? Dù không thể thi cử vẫn có thể học. Có phải ngươi chán học rồi không? Là ai trước đây sống chết đòi theo ta học hả? Cái đồ bại hoại này "

Lưu Triệt sờ mũi...xem ra lão nhân gia là buồn vì không được học trò cưng đến thăm đi. Tiểu Tráng thấy có người mắng còn đánh cha nhỏ liền thút thít nói: " Gia gia người đừng đánh cha con"

Nghe tháy giọng con nít, cơn giận của Trương lão sư liền xẹp xuống. Nhìn bé con ôm lấy chân học trò mình. Dùng thân hình nho nhỏ cố gắng bảo vệ cho cha. Trương lão sư bỗng cảm thấy, hình như mình hơi quá rồi.

Ho khan để bớt xấu hổ, Trương lão sư nói: " Khụ...tiểu Triệt đứa nhỏ này là ai? "

Lưu Triệt cưới vợ lúc nào mà có con lớn tới như vậy rồi. Nhìn lão sư nghi hoặc, Lưu Triệt thở dài xem ra lão nhân gia không biết chuyện nguyêm chủ bị ép gả đi. Đành dỗ Tiểu Tráng nói: " Tiểu Tráng ngoan, đây là lão sư của cha nhỏ. Lão sư rất tốt với cha nhỏ vừa rồi mắng cha nhỏ là để dạy cha nhỏ thôi "

Tiểu Tráng chùi nước mắt, nói: " Nga..con hiểu lầm lão sư.. Xin lỗi người "

Trương lão sư không có vợ con, liền xem nguyên chủ như con ruột. Lão sư vốn không thể phản kháng đối với con nít. Tiểu Tráng lại manh như thế, lão sư nhất thời liền vui vẻ chân chó lấy lòng Tiểu Tráng. Cuối cùng tranh bế Tiểu Tráng ra hiệu Lưu Triệt đi theo mình để nói chuyện thêm. Nhìn lão nhân gia vui vẻ nói chuyện với Tiểu Tráng. Lưu Triệt buồn cười đi theo hai người.
Bình Luận (0)
Comment