Xuyên Việt Ta Kiếm Được Lão Công Cường Tráng

Chương 7

Dẫn Tiểu Tráng về, rửa ráy tay chân cho nó. Cho nó ngồi trong nhà ăn bánh, Lưu Triệt ra ngoài sân ngồi đợi. Quả nhiên lúc sau liền thấy tiếng phụ nữ tru treo ngoài cửa: " Triệu Tiểu Tráng mày ra đây "

Thấy Tiểu Tráng rụt người lại, Lưu Triệt trấn an nó. Ra hiệu nó cứ ở trong này, bản thân thì đi ra ngoài. Thấy ngoài cửa một bà nương và hai phụ nữ trung niên đang đứng chống nạnh. Bộ dáng hùng hổ như đi đòi nợ, Lưu Triệt cười lạnh.

Liền ung dung ra cửa, cười nói: " Mẹ đến chơi đó à mẹ chồng". Hai chữ mẹ chồng đặc biệt kéo dài.

Hai người phụ nữ đằng sau là vợ của em trai cha Tiểu Tráng. Thấy Lưu Triệt ra liền cáo mượn oai hùm núp sau lưng mẹ chồng trừng Lưu Triệt. Triệu lão thái chua ngoa nói: " Thằng Tiểu Tráng đâu bảo nó ra đây. Đang làm việc lại dám trốn về. Còn mày nữa gả vào nhà này rồi mà không thấy mặt mũi. Không qua chào hỏi cha mẹ chồng người trấn trên có gia giáo như thế à? "

Lưu Triệt cười nói: " Tiểu Tráng là con bảo về đó, phân gia rồi mà bên đó sao lại gọi Tiểu Tráng qua làm việc. Muốn gọi nó cũng phải nói với con một tiếng chứ? "

Vợ của em thứ là Lưu Mai liền nói: " Đại tẩu, tẩu nói chuyện với mẹ như thế sao? Phân gia rồi vẫn là con cháu trong nhà qua phụ giúp làm việc thì có gì lạ? "

Lưu Triệt thu lại nụ cười nói: " Nhị đệ tức mẹ và ta đang nói chuyện lúc nào đến phiên muội xen vào? "

Lưu Mai tức tối nói: " Tẩu vô lễ với mẹ nên muội mới phải nói. Tẩu đừng có bắt nạt người khác".

Lưu Triệt nhếch miệng, nói: " bắt nạt người khác? Nực cười, rốt cục là ai bắt nạt người khác? Cả nhà bao nhiêu người lớn, con cái mấy người cũng lớn hơn Tiểu Tráng nữa. Vậy mà bắt thằng bé làm việc một mình dưới đồng giữa trời nắng "

Triệu lão thái nghe vậy liền tức giận: " a phi! Trong nhà còn bao nhiêu việc phải làm. Bảo nó làm chút chuyện thì có sao? Tiểu Hổ và Tiểu Mao còn phải đọc sách nơi nào phải làm mấy việc như vậy"

Lưu Triệt nói: " Vậy để xong việc rồi tự ra mà làm, Tiểu Tráng từ nay phải lo việc trong nhà. Không rảnh rỗi qua đó, nó cũng phải đọc sách"

Triệu lão thái tức tối nói: " Thằng nhỏ ngu ngốc đó thì biết gì mà học. Bảo nó ra đây qua làm nốt việc. Mày nữa thương nó như vậy thì sang phụ nó"

Lưu Triệt ngoáy tai, nói: " Ngu mấy cũng hơn mấy đứa ngu ngốc sáng nay tôi thấy chạy đi chơi của nhà mấy người. Có tôi dạy nó học mấy người khỏi phải lo ha"

Triệu lão thái ốm ngực nhe miệng gào khóc. Hai cô con dâu bên cạnh liền phát huy tác dụng. Giả vờ dỗ dành nhưng thực chất là la to lên để cho làng xóm lại xem. Thấy mọi người tập trung kha khá Triệu lão thái liền vừa khóc vừa nói: " Mày là cái đồ bất hiếu, ở trấn trên xuống liền coi thường người nhà quê có phải hay không? Từ lúc gả vào cửa liền không thấy sang thăm cha mẹ không đỡ đần việc gì còn trợn mắt lên với mẹ chồng. Loại người như mày phải từ ngay, Đại Tráng bất hạnh cưới phải tức phụ như vậy"

Lưu Mai và Trương Thúy Hoa vừa dỗ Triệu lão thái vừa phụ họa chỉ trích Lưu Triệt. Lưu Triệt nhìn người phụ nữ vừa khóc vừa đấm ngực trước mắt. Khóe miệng co rút nói: " Phân gia rồi, hiểu phân gia nghĩa là gì không? Đại Tráng bất hạnh là thật bất hạnh vì phân gia liền được phân cho căn nhà tranh rách nát. Hai mẫu ruộng cạn khô cằn trong khi mấy đệ đệ thì không phải phân gia. Ruộng vườn nhà cửa rộng rãi"

Triệu lão thái tức giận, chỉ Lưu Triệt nói không ra hơi: " Mày...mày"

Lưu Triệt lại nói: " Muốn thôi tôi? Cũng được, trả lại của hồi môn. Hai mươi lượng bạc trắng cha mẹ tôi đưa mấy người. Thêm đồ đạc mấy người lấy lúc tôi bất tỉnh nhân sự đây"

Lưu Triệt thừa biết mấy người này đã bán hết đồ của nguyên chủ. Đổi thành tiền mua ruộng đất, mua đồ tiểu xài. Thấy mọi người xung quanh nghị luận, ba người Triệu lão thái đen mặt. Tức giận nhìn Lưu Triệt quên cả gào khóc.

Lưu Triệt lại tung đòn sát thủ: " Tứ đệ đang học ở trấn trên đi. Người nhà của đệ ấy chèn ép anh cả. Bạc đãi cháu trai, chiếm đồ cưới của đại tẩu cho đệ ấy ăn học. Hay là con lên trấn trên nói cho phu tử của tứ đệ biết nhỉ? " . Google ngay trang ~ TR UMtruyen. C OM ~

Triệu lão thái bị đâm trúng tử huyệt liền la: " Không được... "

Lưu Mai lí nhí nói: " Trường học không cho người ngoài vào đâu. Đại tẩu đừng có dọa người "

Lưu Triệt cười nói: " Không đâu, tẩu tử của muội trước đây cũng học ở đó. Vốn định sang năm thi khảo tú tài đó, phu tử vẫn tiếc nuối vì tẩu không đi học nữa. Chắc chắn mở cửa cho học trò của mình vào"

Trương Thúy Hoa nghe vậy liền biến sắc, biết được Lưu Triệt không phải hạng dễ đối phó. Bên kéo áo Lưu Mai ra hiệu ả ngậm miệng. Rồi thì thầm khuyên nhủ Triệu lão thái.

Vương thẩm từ trong đám người đi ra, hả hê nói: " Tôi nói nhà bà đức hạnh thế nào cả thôn đều biết. Đại Tráng và Tiểu Tráng là con cháu nhà bà. Sao bà có thể phân biệt đối xử như vậy? "
Bình Luận (0)
Comment