Mã Thiên Dực nói: "Ông giải thích không rõ, ông căn bản là giải thích không rõ vì sao muốn đem vợ con tất cả đều đưa ra nước ngoài, ông đã sớm ý thức được mình sẽ xảy ra chuyện, sớm muộn gì cũn sẽ gặp chuyện không may, ông vì người nhà của mình mà lo lót đường lui, cũng là vì làm chuẩn bị bỏ trốn sau này của chính ông."
Liêu Vĩ Trung thản nhiên nói: "Tôi nói nhiều cũng không có bất luận tác dụng gì, công tác của ủy ban kỷ luật các người cũng là tìm một sai lầm nhỏ bé, mà phủ định nỗ lực suốt đời của tôi, tôi thừa nhận, ông thành công rồi!"
Vô luận Liêu Vĩ Trung nhấn mạnh gã thuần khiết thế nào, thế nhưng khi gã trốn đi đã từ trong nhà máy chuyển đi bảy mươi ba triệu, số tiền này trực tiếp chuyển vào tài khoản tiết kiện của con gã ở ngân hàng quốc tế, cái này đủ để cấu thành tội tham ô của gã.
Khi Liêu Vĩ Trung bị bắt trở về, tâm lý phòng tuyến của Tiết Chí Nam cũng bắt đầu sụp đổ, bằng chứng gã ta lợi dụng quan hệ trắng trợn tuồng hàng ra bên ngoài bán cũng đã chứng thực, đồng thời tinh thần Dương Vân dưới sự trị liệu của Trương Dương dần dần bình phục, đã ủy thác luật sư chính thức khởi tố Tiết Chí Nam, Liêu Vĩ Trung hai người.
Tuy rằng đại hội tỉnh tới gần, trên mặt của các vị thường ủy Nam Tích cũng không thấy nhiều sắc mặt vui mừng, lần này trong sự kiện Liêu Vĩ Trung chổ có ý châm chọc chính là, sổ sách của nhà máy thuốc lá thật không có tra ra cá nhân Liêu Vĩ Trung có tồn tại bất luận vấn đề gì, nếu như không phải trong lúc cuối cùng gã ta chạy trốn đã chuyển bảy mươi ba triệu từ trong nhà máy, ủy ban kỷ luật đã không tra ra bất luận chứng cứ gì về mặt kinh tế, về phần mê gian Dương Vân, không liên quan đến kinh tế, hơn nữa căn cứ theo tình huống nắm giữ hiện nay mà xem, Liêu Vĩ Trung cũng là một người bị hại, Tiết Chí Nam bày ra chuyện này, theo tình tiết của vụ án thâm nhập điều tra, lại có phát hiện, Dương Tinh cũng không phải là không chút hay biết đối với chuyện này, nguyên nhân đích thực làm cô ấy và Tiết Chí Nam trở mặt chính là Tiết Chí Nam sau đ1o không có cho cô ấy một triệu đã đáp ứng.
Trong các thường ủy thậm chí rất nhiều người cho rằng, lần này Liêu Vĩ Trung tham ô, là Mã Thiên Dực bức ra, chính là Mã Thiên Dực từng bước ép sát khiến cho Liêu Vĩ Trung nghe tin lập tức hành động, cho nên cuối cùng khí tiết tuổi già khó giữ được, nói lý ra thậm chí có người nghĩ rằng, nếu như không phải Mã Thiên Dực làm quá, có thể Liêu Vĩ Trung sẽ không đi ra bước này.
Mã Thiên Dực nói: " Sự kiện của Liêu Vĩ Trung nhìn như rất bình thường, thế nhưng lại có tính đại biểu tương đương, thứ nhất hắn gần về hưu, thứ hai vợ con của hắn đều ở nước ngoài, hắn là một lỏa quan không hơn không kém."
Các thường ủy khe khẽ nói nhỏ, phần lớn người đều là lần đầu tiên nghe được khái niệm lỏa quan.
Mã Thiên Dực nói: "Trong những năm gần đây hiện tượng lỏa quan xảy ra rất nhiều trong đội ngũ cán bộ của chúng ta, nhìn mãi quen mắt, lúc rất nhiều cán bộ nắm quyền, chạm tay vào có thể phỏng, đem vợ con toàn bộ di dân ra nước ngoài, dễ dàng đem những thứ hủ bại đoạt xuất cảnh, lại lưu được đường lui vì hành vi hủ bại của mình một khi bị lộ ra. Cho dù vô ý lật thuyền, chạy không được, một mình bị bắt, nhưng cũng giữ được an toàn giàu có của người nhà. Có thể chạy được thì chạy, không chạy được thì ngồi tù, cái này đã thành bí quyết hiểu lòng không tuyên ra của đám tham quan. Liêu Vĩ Trung cũng là một người điển hình. Con cái của hắn đều đi học tại nước ngoài, vợ của hắn thì ở tại Anh quốc, trong nước chỉ còn lại có hắn.”
Mã Thiên Dực dừng lại một chút lại nói: "Đây là một loại hiện tượng đáng để chúng ta cảnh giác, theo phát triển của kinh tế và tiến bộ của thời đại, hiện tượng lỏa quan xuất hiện rất nhiều. Tôi cuối cùng tổng kết một chút, hẳn là có sáu nguyên nhân lớn.
Một là bởi tín ngưỡng của một vài quan viên chúng ta xuất hiện nguy cơ; kinh tế phát triển để cho tâm lý của bọn họ trong bất tri bất giác sản sinh biến hóa, bắt đầu trở nên tất cả đều hướng về tiền, mất đi tín ngưỡng không coi trọng tiền tài lúc trước.
Hai là, chế độ giám sát của chúng ta không đủ điều kiện, để cho đám tham quan thừa cơ; tại điểm này đầu tiên tôi thừa nhận sai phạm của mình.
Ba là, quyền lực của quan viên quá lớn, sáng tạo điều kiện khiến cho tham quan muốn làm gì thì làm; mượn nhà máy thuốc lá làm ví dụ, Liêu Vĩ Trung trong nội bộ xí nghiệp nói một không hai, chính bản thân của đảng đã cho hắn quyền nói chuyện tuyệt đối trong nhà máy thuốc lá, hai năm nay sản phẩm của nhà máy thuốc lá hút hàng, chỉ cần hàng qua tay hắn là có thể kiếm tiền, người xung quanh tôn thờ đối với hắn, vì hàng từ trong tay hắn mà a dua nịnh hót, tìm mọi cách xu nịnh, tạo thành vẻ cuồng vọng tự đại của hắn, tự cao tự đại, đem xí nghiệp coi là tài sản bản thân.
Bốn là, bầu không khí xã hội bất chính dẫn đến hiện tượng rất nhiều tham quan ngã xuống nước đều có theo hành động “kéo thuyền”.
Năm là, lãnh đạo cấp trên hoặc cơ quan ban ngành quản lý chỉ mắt nhắm mắt mở, cho đám tham quan này những "ủng hộ liên tục".
Sáu là, phần lớn tham quan sau khi bị phát hiện, bởi vì các loại quan hệ không bị xử lý hoặc xử lý rất nhỏ, “vô hình trung”khiến cho tham quan cả gan làm loạn, người trước ngã xuống, người sau tiến lên.”
Lời nói này của Mã Thiên Dực có thể nói là không lưu tình chút nào, ông không chỉ vạch trần nguyên nhân xuất hiện của hiện tượng lỏa quan, còn ám chỉ tầng lớp lãnh đạo bất lực đối với hiện tượng tham ô. sắc mặt của Lý Trường Vũ và Hạ Bá Đạt rất khó coi, Mã Thiên Dực này nói quả nhiên là lục thân không nhận.
Sau khi nghe Mã Thiên Dực báo cáo, bí thư thị ủy Lý Trường Vũ làm tổng kết lên tiếng, sắc mặt ông ngưng trọng nói: "Tôi rất đau lòng! Tuy rằng chúng ta nhiều lần nhấn mạnh tính tự hạn chế, tính liêm khiết của cán bộ, nhưng vẫn không ngừng có người xảy ra vấn đề, tôi hy vọng đây là lần cuối cùng. Vừa rồi Mã bí thư nhằm vào hiện tượng lỏa quan tiến hành tổng kết, cá nhân tôi cho rằng, trong nước hiện có cán bộ chọn lựa chế độ cục diện hoà hợp giữa người giám sát và người bị giám sát, chế độ pháp luật bị hư hóa, như vậy mặc kệ chế độ thiết trí ra sao, hiệu lực cuối sẽ suy giảm lớn. Biện pháp căn bản giải quyết vấn đề này, cũng không ở chỗ "tra rõ", cũng không ở chỗ "lập hồ sơ", mà ở tính nguyên vẹn trong suốt. Có thể chắc chắn chính là, chỉ cần chân chính làm công khai và trong suốt, người có "chức vị lỏa thể ", cũng thật sự biến thành lỏa thể trước mắt bao người, bọn họ còn muốn dùng "minh tu sạn đạo, ám độ trần thương" ( ngoài mặt thì mang tiếng sửa đường núi, thật ra là ngầm hoạt động bí mật) bình tĩnh vì mình chuẩn bị chạy trốn, cũng sẽ không có dễ dàng như vậy."
Lời nói này của Lý Trường Vũ đưa tới một tràng tiếng vỗ tay, tiếng vỗ tay kết thúc, Lý Trường Vũ lại nói: "Nếu xảy ra tình trạng, phát hiện trong công tác của chúng ta sai lầm, chúng ta cần thay đổi đúng lúc. Trung Quốc có cây cách ngôn, mất bò mới lo làm chuồng vẫn còn chưa muộn, tôi cho mọi người một kiến nghị, phải giảm thiểu tư quyền ở mức độ lớn nhất, giảm bớt chế độ giao dịch quyền tiền, nhất định phải tiến thêm một bước đẩy mạnh xây dựng phản hủ xướng liêm. Chúng ta phải giám sát chặt chẽ đối với các cấp lãnh đạo cán bộ dùng quyền, dùng tiền, người hầu. Chỉ có không ngừng hoàn thiện bộ máy giám sát của chúng ta, mới có thể giảm thiểu những sự kiện hủ bại phát sinh, vừa rồi Mã bí thư nói rất rõ ràng, cũng rất có lý, lỏa quan như Liêu Vĩ Trung trong thể chế chúng ta không ít, xa không nói, chúng ta nói về thị ủy đại viện, đa số con cái của cán bộ đều đưa ra nước ngoài đi học, đương nhiên tôi không phải phản đối xuất ngoại lưu học, có thể đi ra ngoài học tập kinh nghiệm tiên tiến nước ngoài là chuyện tốt, tôi nghe nói những bọn nhỏ này trở về lại chia làm hai loại, một loại là hướng nội, loại kia là hướng ngoại, thanh niên hướng ngoại phái cũng trở về chờ xắp xếp việc làm tại nước ngoài."
Các thường ủy đều phát ra tiếng cười.
Lý Trường Vũ nói: "Nghe rất buồn cười, nhưng suy nghĩ thì không phải chuyện buồn cười như vậy, cán bộ lãnh đạo đều chỉ có chút tiền lương như vậy, nếu như điều tra học phí của con cái, có thể ngoại trừ rất ít mấy người chân chính có thể thu được học bổng, đa số đều là tự trả tiền xuất ngoại đúng không? Tự trả tiền xuất ngoại, vậy những số tiền này là từ đâu mà có?"
Hiện trường nhất thời yên tĩnh, nếu như Lý Trường Vũ thật sự muốn điều tra vấn đề con cái xuất ngoại, sợ rằng sẽ tiếp tục xuất hiện một đống vấn đề lớn, trong các thường ủy ở đây có không ít người cho con cái đi du học nước ngoài.
Lý Trường Vũ nói: "Tôi đề nghị, từ hôm nay trở đi, phàm là vợ chồng và con cái, nếu không phải là công tác cần, ở nước ngoài, hoặc định cư tại nước ngoài, hoặc là nhập quốc tịch nước ngoài, hoặc là lấy được quyền tạm trú vĩnh viễn tại nước ngoài, không được đảm nhiệm vị trí chính thức torng đảng cũng như là thành viên trong các cơ quan ban ngành quan trọng, tất cả những người có con em đi du học nước nooài, sẽ phải tiến hành đối chiếu kiểm tra cẩn thận"
Hạ Bá Đạt cười cười nói: "Bí thư Lý, đề nghị của ông có vẻ rất có bệnh hình thức, tôi cũng báo trước một tiếng, con của tôi học luật tại Anh quốc, nhưng mà nó giành được suất đi này từ trong kinh"
Lý Trường Vũ nói: "Lão Hạ, tôi không phải là nhằm vào ông, chỉ muốn nói rõ tình huống, chứng minh con cái ra nước ngoài là hợp tình hợp lý, chỉ cần giải thích rõ ràng là được, cái này cũng là tránh cho trong đội ngũ cán bộ của chúng ta xuất hiện trường hợp như Liêu Vĩ Trung"
Mã Thiên Dực nói: "Không sai, trước khi Liễu Vĩ Trung xảy ra chuyện đã chuyển đi bảy mươi ba triệu đồng, số tiền này rất khó truy trở về"
Phó bí thư thị ủy Ngô Minh nói: "Tôi đồng ý với đề nghị của bí thư Lý, hiện tượng lỏa quan cần phải làm rõ ràng, đem vợ con tất cả đều đưa ra nước ngoài, còn bản thân thì ở trong nước làm bậy, người như vậy sao có thể đủ tư cách làm cán bộ?"
Hạ Bá Đạt nói: "Xem ra tôi thật sự phải kêu con trai nhanh chóng trở về, nếu không cái chức thị trưởng này tôi không làm được nữa"
Lý Trường Vũ nói: "Lão Hạ, tôi không phải là muốn ám chỉ gì ông cả, ai mà không biết thành tích của con ông rất là có tiếng, dùng bản lĩnh thật của mình để giành lấy học bổng" Lý Trường Vũ ngoài miệng thì khích lệ Hạ Bá Đạt, nhưng trong lòng càng ngày càng phản cảm đối với Hạ Bá Đạt, Hạ Bá Đạt cố ý nói như vậy, mục đích là muốn chống đối mìh.
Hạ Bá Đạt nói: "Tôi cảm thấy rằng lời nói của Lý bí thư không được toàn diện, loả quan đúng là phải phòng, loả quan tiềm tàng cũng càng phải phòng"
Lý Trường Vũ nói: "Loả quan tiềm tàng, lão Hạ, những lời này của ông tôi không hiểu lắm"
Lý Trường Vũ nói: "Tôi cho một ví dụ, ví dụ như tiểu Trương của uỷ ban thể dục, vị hôn thê của hắn làm việc lâu dài tại Mỹ, quan viên như vậy không phải là loả quan chứ?"
Ai cũng không ngờ rằng Hạ Bá Đạt lại đem đầu mâu chuyển hướng về Trương Dương, các thường uỷ đều không nói chuyện, bởi vì không tiện nói, Hạ Bá Đạt đem vấn đề của Trương Dương ra làm khó xử Lý Trường Vũ, thế nhưng ông ta tựa hồ đã quên rằng, Sở Yên Nhiên còn là con gái của tỉnh trưởng Tống Hoài Minh.
Lý Trường Vũ là ai chứ, lập tức nắm được ngay cái tâm lý này của Hạ Bá Đạt, mỉm cười nói: "Vị hôn thê hôn phu không thuộc về trong phạm vi mà tôi nói"
Lý Trường Vũ từng bước ép sát: "Sở Yên Nhiên là con gái của Tống tỉnh trưởng mà, dựa theo cách nói của bí thư Lý, Tống tỉnh trưởng có phải cũng không thích hợp đảm nhiệm chức vụ hay không?"
Lý Trường Vũ lạnh lùng nhìn Hạ Bá Đạt, lão già này căn bản là cố ý chống đối đây mà, ông ta thản nhiên nói: "Lão Hạ, tôi nói rồi, tiền đề là không phải công tác cần, còn con gái của Tống tỉnh trưởng ở lâu dài tại úước Mỹ là do công tác cần"