"Tốt, Nam Cung Diệp đích xác không phải là người tốt. Một khi đã như vậy, ngươi cũng không cần tức giận vì hắn! Không đáng."
Mộ Dung Khuynh Nhan mở miệng trấn an Bạch Trạch, đương nhiên, đây cũng là ý tưởng chân thật trong lòng nàng.
"Chủ nhân, tuy rằng ngươi nói vậy rất có đạo lý, nhưng ta vẫn không quen nhìn bộ dáng vênh váo tự đắc kia của Nam Cung Diệp," Bạch Trạch nâng đầu, ngạo kiều mở miệng nói, "Hắn cho rằng bản thân mình là ai a! Hắn cư nhiên dám từ hôn, cho dù từ hôn, cũng nên là chủ nhân ngươi nói ra mới đúng. Hắn căn bản không xứng với chủ nhân."
"Ta thật sự là chướng mắt hắn." Đáy mắt Mộ Dung Khuynh Nhan hiện lên một tia sáng lạnh lẽo, "Ta sẽ chứng minh cho mọi người thấy, là Nam Cung Diệp hắn không xứng với ta, mà không phải ta Mộ Dung Khuynh Nhan không xứng với hắn."
"Chủ nhân, nói như vậy, có phải ngươi đã có ý tưởng gì hay không?" Sau khi nghe Mộ Dung Khuynh Nhan nói, trước mắt Bạch Trạch sáng ngời, biểu tình vội vàng hiện lên trên mặt, thật giống như đang nói,
nhanh nói cho ta biết, nhanh nói cho ta biết.Sau khi Mộ Dung Khuynh Nhan gật gật đầu, mới chậm rãi mở miệng nói, "Đại hội gia tộc sẽ nhanh chóng được cử hành, đến lúc đó người của tứ đại gia tộc đều sẽ tham gia. Nam Cung Diệp tuy rằng đã được nằm trong danh sách nhập học vào học viện Huyền Vũ, nhưng một cơ hội để nổi bật như vậy, ta nghĩ hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua."
"Chủ nhân, ngươi muốn trong đại hội gia tộc đánh bại hắn sao?" Bạch Trạch lập tức liền minh bạch ý tứ của Mộ Dung Khuynh Nhan, nó gật gật đầu, tin tưởng mười phần mở miệng nói, "Chủ nhân, cố lên, ta tin tưởng ngươi nhất định có thể làm được."
Mộ Dung Khuynh Nhan không nói gì thêm, nhưng tự tin trên mặt lại đủ để thuyết minh hết thảy.
"Đại hội gia tộc lần này, ta là nhất định phải thắng." Đáy mắt Mộ Dung Khuynh Nhan hiện lên một tia ánh sáng, "Vừa lúc nhân cơ hội này, có thể rời khỏi Mộ Dung gia."
Đối với gia tộc Mộ Dung, trong lòng nàng không có một chút lưu luyến gì. Ở trong trí nhớ của nguyên chủ, ôn nhu duy nhất, chỉ sợ chính là cha mẹ nàng—— Mộ Dung Hi Chiếu cùng Trần Nhược Thủy. Hiện tại hai người đều đã không ở gia tộc Mộ Dung, nàng lưu lại cũng không có gì tốt.
Nhớ tới phụ mẫu của chính mình, đáy mắt Mộ Dung Khuynh Nhan bỗng hiện lên một tia nghi hoặc.
Ở trong trí nhớ của nàng, Mộ Dung Hi Chiếu cùng Trần Nhược Thủy có tình cảm rất tốt. Nhưng, một khi đã như vậy, vì sao lại có sự tồn tại của Mộ Dung Khuynh Tuyết ở đây?
"Chủ nhân, ngươi đang suy nghĩ gì a?" Mắt thấy Mộ Dung Khuynh Nhan đột nhiên không nói, Bạch Trạch có điểm kỳ quái, "Chủ nhân, ngươi có phải lo lắng về đại hội gia tộc hay không?"
Rốt cuộc hiện tại Nam Cung Diệp đã là trung kỳ Tâm Động kỳ, mà chủ nhân bất quá chính là vừa mới đạt Trúc Cơ kỳ mà thôi. Hai người chênh nhau vài cấp bậc. Nếu như chủ nhân muốn đánh bại Nam Cung Diệp, chỉ sợ là một việc rất khó khăn.
"Không có." Mộ Dung Khuynh Nhan lắc lắc đầu, quên đi những chuyện lung tung lộn xộn trong đầu, "Ta cũng biết, hiện tại ta muốn đánh bại Nam Cung Diệp không phải một việc dễ dàng. May mà, hiện tại cách đại hội gia tộc vẫn còn thời gian một tháng, ta nhất định phải trong đoạn thời gian này nhanh chóng tăng lên năng lực của mình mới được."
"Ta nhất định sẽ trợ giúp chủ nhân." Bạch Trạch nắm chặt tay nhỏ, tuy rằng nhìn không ra, nhưng nó vẫn mang một bộ dáng rất nghiêm túc.
"Rất tốt." Mộ Dung Khuynh Nhan nhìn Bạch Trạch trước mắt, đột nhiên dời đề tài, "Bạch Trạch, hay là ta đặt lại tên cho ngươi đi!"
Nàng thật sự là không có cách nào đem viễn cổ thần thú Bạch Trạch trong truyền thuyết liên hệ cùng với tiểu bạch đoàn trước mắt.