Ỷ Thiên Chi Nhất Tần Nhất Tiếu

Chương 20

Phương nữ hiệp là một mỹ nữ rất có khí chất đại tỉ

Nhưng đại tỉ này không có nghĩa là đại tỉ trong xã hội đen, mà có nghĩa là đại tỉ sinh ra sớm, có trách nhiệm chiếu cố ngươi.

Theo nàng nói, này vì dưới nàng có ba đứa em, mà cha mẹ đều mất sớm, sau khi nhập môn, dưới cũng có hai ba mươi sư đệ sư muội.

Đồng chí Lâm Nhất Tần là người hưởng ứng dân số kế hoạch hóa gia đình kêu gọi mỗi gia đình chỉ sinh một con, nửa đời trước đều hưởng thụ chăm sóc chiếu cố của hai người nên không cách nào tưởng tượng nổi nếu cuộc sống còn có mấy chục người nhỏ tuổi hơn ngươi cần ngươi chiếu cố sẽ ra sao.

Nhưng Phương nữ hiệp tựa hồ rất thích ý, nàng nói sư đệ sư muội đều rất đáng yêu, chiếu cố cùng dạy dỗ bọn họ đều rất vui.

Có người xem việc vô tư cống hiến cũng là một loại hưởng thụ. Ở thời đại của Lâm Nhất Tần, loại người này xem như đã tuyệt chủng.

Hai người cùng hơn hai mươi tuổi, cách nhau không xa, nhưng mỗi khi ở cùng chỗ với Phương nữ hiệp, luôn có loại cảm giác an tâm như khi ở bên cha mẹ.

Ví dụ như Phương nữ hiệp có thể so sánh với vệ tinh dự báo thời tiết còn chuẩn hơn, mỗi ngày tự động nhắc nhở cùng kiểm tra xem quần áo Tiểu Lâm có phù hợp với độ ấm hôm nay không, có phù hợp với hành trình không, không hợp liền trở về đổi.

Nàng cáu kỉnh lên thì thật cố chấp.

Lại ví như Phương nữ hiệp cực kì bao che khuyết điểm. Có một lần bạn học Tiểu Lâm rõ ràng do đồng hồ sinh học không đều, bản thân ngủ không tốt ảnh hưởng đến hệ tiêu hóa, bị lạnh phát sinh đi tả, nhưng Phương nữ hiệp chính là đổ cho phòng bếp khách sạn đồ ăn không sạch sẽ, dùng chiêu uy hiếp kinh điển của đại hiệp – bóp nát chân bàn, chiếm được lời giải thích trịnh trọng từ lão bản khách sạn cho tới đầu bếp tiểu nhị.

Lại lại ví như, Phương nữ hiệp từ khi biết bạn học Tiểu Lâm đang tự học viết chữ liền quyết định mỗi ngày phụ trách giúp nàng nghe viết, kiểm tra chính tả, ra đề viết văn, hơn nữa soạn sẵn bảng chữ mẫu một trăm tờ, thái độ dạy học cực kì nghiêm túc, bài chưa viết xong không được đi ngủ, viết sai nhiều bị đánh vào lòng bàn tay.

Cố chấp đến đáng yêu như thế, cũng coi như động vật hi hữu đáng bảo hộ.

Nhưng ngay cả già dặn đến mấy, Phương cô nương hai mươi tuổi hoa dù sao cũng chỉ là thiếu nữ lòng mang giấc mộng. Bởi vậy nàng mắc bệnh nan y chỉ có ở thiếu nữ hoài xuân, hơn nữa chỉ có duy nhất một phương pháp chữa bệnh này.

Loại bệnh này có tên khoa học là – cuồng kết hôn

Danh tính: Phương Định Tầm

Giới tính: nữ

Tuổi: 24 tuổi

Quê quán: Tứ Xuyên

Dân tộc: Hán

Nghề nghiệp: nữ hiệp

Biểu hiện chứng bệnh:

1. Tình trạng ban đầu còn nhẹ, khi người khác đề cập từ ngữ liên quan đến ‘Sư huynh’, biểu hiện cúi đầu, ngại ngùng, ấp úng, tứ chi chậm phản ứng, cũng có hiện tượng mạch máu trên mạch sung huyết.

2. Sau khi quen được hai ba ngày, bệnh trạng tăng thêm. Chủ động đề cập cụm từ mấu chốt ‘sư huynh’, nhưng chỉ là ngẫu nhiên. Đối với ‘làm sao nắm quyền chủ động trong quan hệ nam nữ’ cùng ‘18 chiêu khiến chàng yêu thảm bạn’ đều biểu hiện hứng thú không tầm thường. Hiện tượng mạch máu trên mặt sung huyết giảm bớt, nhưng đối với việc muốn học tập vấn đề này vẫn còn ngại ngùng.

3. Sau khi nhận thức một tuần, hiện tượng mạch máu sung huyết trên mặt hoàn toàn biến mất, hơn nữa ba câu không rời ‘Sư huynh’, thường trong lúc dạy học một vấn đề cũng suy ra ba. Bắt đầu đố với chủ nghĩa hiện thực tác phẩm ‘luật hôn nhân’ phát sinh hứng thú.

4. Bắt đầu có ảo giác cùng nghe lầm, thường mơ mộng hão huyền cảnh sư huynh cầu hôn cùng cảnh kết hôn. Bắt đầu nghiêm cẩn định danh sách khách mời cùng tổ chức thu tiền biếu trong hôn lễ.

5. Bắt đầu nghiên cứu kĩ, tiến hành quy hoạch danh sách con trai con gái tương lai, diện mạo, sở thích, nghề nhiệp,…, cũng chuẩn bị tốt tình huống khi nàng/hắn không đạt yêu cầu, liền thực thi gia pháp ra sao, thủ đoạn thế nào,vv…

6. … … … … … …

Phương án trị liệu: mau mau đem nàng gả ra ngoài.

Bác sĩ điều trị: Lâm Nhất Tần

Thời gian chẩn đoán: mồng tám tháng giêng công nguyên năm 1321

Mùng chín tháng giêng công nguyên năm 1321, Lâm Nhất Tần may mắn xem bộ phim ‘Dương Tiêu cùng Cô Hồng Tử khuynh thành’ ở cự li gần. Tuy không đến gần xin chữ kí diễn viên, nhưng từng tình tiết phim cũng đủ rung động trái tim trạch nữ (không phải hủ nữ), cũng đủ khiến người ta sững sờ.

Nhưng khi sân khấu hạ màn, chuyện nàng lo lắng chỉ còn một: Phương cô nương.

Đi dọc khách sạn vòng thứ nhất:

Từ triệu chứng trên có thể thấy, thiếu nữ thuần khiết dáng yêu này vô cùng chờ mong tình yêu và hôn nhân, với tính cách cố chấp, nàng căn bản chưa chuẩn bị chút gì cho thứ gọi là ‘thất tình’

Chỉ là thần vạn năng cũng không có cách nào mở miệng nói cho nàng: ‘Sư huynh cô cùng đối thủ mĩ mạo gian tình không hề bình thường!”

Haiz, vô luận hai nam kia là thẳng là cong, trong ba người, thương tâm sâu nhất vẫn sẽ là Phương Định Tầm.

Tuy rằng trong ‘luật hôn nhân’ có điều khoản đảm bảo quyền lợi của nguyên phối, nhưng trên dưới ngàn năm nay, trên thế giới nào có ‘luật yêu đương’ đẻ bảo vệ người vô tội bị thương hại trong tình yêu đâu.

Dọc khách sạn vòng thứ 11:

Lâm Nhất Tần thật sự không dám nghĩ đến việc nhìn nàng kia thảo luận về hôn lễ đầy ngượng ngùng hạnh phúc, nói về quần áo trẻ nhỏ đầy ôn nhu, toàn bộ hóa thành tuyệt vọng bi thương cùng điên cuồng.

Đúng vậy, tuyệt vọng cùng điên cuồng.

‘Bồ thảo giai như tơ, bàn thạch có phải không thể nào di chuyển?”

Kỳ thực bàn thạch có gì tốt? Giơ lên cao rồi đập xuống chẳng phải sẽ tan xương nát thịt. Nữ tử cố chấp như thiêu thân, tại niên đại này bị người tín nhiệm nhất phản bội lừa gạt, nàng sẽ trở nên như thế nào liền dùng đầu gối cũng có thể biết đáp án.

Dọc khách sạn vòng thứ 28:

Yêu đương cùng luận võ thật sự rất giống, người thua sẽ bị thương, niên đại đặc thù, nữ nhân càng dễ thua.

Nữ 24 tuổi, chưa hôn phối, nàng đã không còn đường lui.

Cứ như vậy không nói cho nàng, xem như chưa có gì phát sinh?

Khiến cho nàng cùng một kẻ căn bản không yêu nàng, một nam nhân hư hư thực thực GAY bên nhau trọn đời?

Phi! Đừng nói cửa sổ, ống khói chuồng chó cũng không có cửa đâu! Quý trọng sinh mệnh, nữ nhân tốt phải rời xa hôn nhân cùng

GAY

Dọc khách sạn vòng thứ 44:

Không bằng thừa dịp sư huynh nàng bị thương nặng, chạy tới thiến hắn? Ừ…chủ ý này không tệ…Nhưng thực thi có chút khó khăn. Hạ độc hay trói hắn đây? Hạ độc có vẻ tiện hơn, khỏi mất công nghe hắn rên rỉ cùng cầu xin…Khụ, khụ! Không đúng, trọng điểm không phải chỗ này! ! Quan trọng không phải là ta hạ thủ, ta muốn tìm người hỗ trợ a!

Người nào đó bắt đầu suy nghĩ ý niệm kinh sợ đáng khinh…, một tiếng cười tà ác khặc khặc vang lên

"Ta không có độc dược, cũng không giúp ngươi đi đối phó người kia nga ~ "

Trước mặt Lâm Nhất Tần đột nhiên xuất hiện một gương mặt trắng bệch phát ra lời nói âm trầm.

Chỉ nghe một tiếng hét thảm, quạ bay đầy trời. Lâm Tiểu Tiên nổi giận lôi đình:

“Ngươi ! ! ! Có tật xấu sao? ? Ngươi đứng hù người trong này làm cái gì?”

Chỉ thấy Vi Nhất Tiếu treo ngược trên xà, đung đưa nhìn nàng, hứng trì bừng bừng nhìn chằm chằm biểu hiện tâm lý rối rắm của bạn học Tiểu Lâm, cười hì hì:

"Luyện công ~~ ta ở chỗ này nhìn ngươi vòng vo 44 vòng rưỡi , hiện tại mới phát hiện ta a ~ "

“ORZ ^:)^ …ta muốn cắn ngươi…Hút máu xong liền sa đọa thành dơi rồi à…hù chết người. Đúng rồi, sao ngươi biết ta muốn đối phó ai?”

Ánh mắt hoài nghi dò xét từ cao xuống thấp, ngươi có Baidu.com, mắt X quang hay đọc tâm đại pháp?

“Ai dà, nhìn ngươi một cái, trong khúc ruột già nghĩ gì đều viết hết lên mặt, có cần phải đoán sao?”

Lâm Tiểu Tiên oán thầm: “Vô văn hóa, một khúc ruột già không được, không được,…, một khúc ruột già còn chẳng phải có…Ác… bị bản thân tưởng tượng mà thấy ghê…”

(p/s: chắc các bạn còn nhớ ruột non là để tiêu hóa chất dinh dưỡng, xuống đến ruột già còn bã và chuẩn bị thải ra ***)

Lúc này oán giận nói:

“Vậy ngươi bảo ta phải làm sao bây giờ, ta không có cách nào nói cho Phương cô nương…”

Vi Vi nới lỏng chân, xoay người 180 độ nhẹ nhàng hạ xuống, linh hoạt như lá rụng, một mảnh hoa tuyết cũng không bị kinh động.

Hắn sờ lọn tóc xoăn của nàng nói:

“Không thể nói thì đừng nói. Mỗi người đều có chuyện riêng của mình, người ngoài không nhúng tay vào được.”

Lâm Nhất Tần uể oải nói: “Ta chỉ không cam tâm thôi, Định Tầm là một cô nương tốt cỡ nào, bị hai cái nam cong hư hư thực thực lừa gạt trêu chọc, chẳng lẽ còn không có quyền lợi biết chân tướng sao?”

“Biết rồi chẳng phải còn bi thảm hơn? Vẫn là để tự bản thân nam nhân kia nghĩ biện pháp giải thích đi.”

Vòng vo quanh khách sạn 44 vòng rưỡi, suy xét một hồi vẫn không ra, thật sự khiến người ta vô lực. Tuy không làm chuyện đuối lí, trong lòng nàng lại run sợ không dám đối mặt Phương nữ hiệp, ngay cai cơm chiều cũng lấy khẩu hiệu giảm béo mà chưa ăn.

Nhưng rất nhanh, nàng sẽ hối hận về quyết định này.

Cái gọi là “phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí”, chỉ có đồ ăn sẽ giúp người vượt qua cửa ải khó khăn, là bạn tốt vĩnh viễn không phải bội.
Bình Luận (0)
Comment