Yêu Đúng Lúc, Gặp Đúng Người (Đúng Thời Điểm, Đúng Người)

Chương 2

2.1

Cuối tuần thời gian thường trôi rất nhanh, chơi game một chút , ngủ một chút, liền qua rồi.

Thứ Hai Diêu Viễn đi làm, buổi trưa chị họ Diêu Hân Nhiên đến trường tìm cô ăn cơm.

Hai người cùng đến căn tin, trên đường, Diêu Hân Nhiên tính tình luôn tùy tiện cẩu thả cười bảo: “Gần đây tin đồn của em với đại thần nào đó thực hot, mọi người trong bang đều nói nếu như em gả cho Quân Lâm Thiên Hạ thật, thì chúng ta đều xem như gà chó lên trời rồi.”

Diêu Viễn toát mồ hôi, vội thuật lại một cách khách quan đại khái chuyện phát sinh mấy ngày nay.

Diêu Hân Nhiên nghe xong tấm tắc: “Hoặc là thấy em thao tác tốt muốn kéo vào bang phái, hoặc chính là đại thần quá nhàm chán, 999 đồng vàng kia hắn hoàn toàn là đang dùng để trêu em.”

Diêu Viễn chỉ thở dài.

Ăn cơm xong, Diêu Hân Nhiên liền leo lên em yêu lái đi mất, trước khi đi còn nói với Diêu Viễn: “Tối chắc chị sẽ lên Thịnh Thế chơi một chút, em cũng lên đi, khẳng định có kịch hay để xem.”

Cũng không nói rõ xem có kịch gì hay.

Có điều hôm đó Diêu Viễn đăng nhập xong liền lập tức được biết, bất kể là kênh thế giới hay kênh bang phái đều đang khí thế ngất trời bàn tán chuyện tối nay Phó bang chủ Thiên Hạ Bang- Ngạo Thị Thương Khung cùng Thịnh Thế đệ nhất mỹ nhân- Thủy Điều Ca Dao sẽ cử hành hôn lễ long trọng.

Kỳ thật tin tức này một tuần trước đã được phát tán trên kênh thế giới rồi , chẳng qua do Diêu Viễn không thường chú ý mấy chuyện bát quái, mà có nhìn thấy cũng không mấy quan tâm nên mới không biết..

Lúc này Diêu Hân Nhiên gửi cho Diêu Viễn một tin nhắn: “Nghe nói tân nương trước đây là bạn gái của Quân Lâm Thiên Hạ, nhưng khi đó cô ta còn chưa tỏa sáng cho nên còn chưa có danh hiệu đệ nhất mỹ nhân. Nghe nói sau khi nhận được danh hiệu tại trang chủ đệ nhất mỹ nhân liền bị đá ngay tắp lự. Thế là nghe nói, Quân Lâm Thiên Hạ không phải gay thì chính là yêu nhân (nữ nhân chơi tài khoản nam). Cuối cùng, nghe nói, Quân Lâm Thiên Hạ nghe xong những điều ‘Nghe nói’ này, hừ lạnh một tiếng, đồ sát luôn người buôn nhảm với hắn.”

Diêu Viễn: “…”

Những người khác đương nhiên cũng có nghe qua những lời “nghe nói” kia, A Di trên kênh bang hội cảm khái : “Mấy người đã xem ảnh Thủy Điều Ca Dao đăng trên diễn đàn chưa? Nhan sắc nhường kia mà Quân Lâm Thiên Hạ nỡ đá.”

Hoa Khai: “Đấy mà là đệ nhất mỹ nhân, thật quá khôi hài, tỷ tỷ, em còn chưa đăng ảnh vàng ảnh bạc của mình lên thế nào đã có đệ nhất mỹ nhân được?”

A Di: “Ha ha ha lần sau Hoa Hoa đăng ảnh lên diễn đàn, ta nhất định ủng hộ em!”

Á Tế Á: “Nghe đồn lần trước bang chủ của chúng ta nói em họ của chị ấy, cũng chính là Quân tỷ tỷ, mới thực sự là mỹ nữ, hehe!”

Nhược Vi Quân Cố: “Khụ, đừng chém nữa.”

Doreamon: “Quân tỷ tỷ login ? Tỷ tỷ chị cùng bang chủ Quân Lâm Thiên Hạ … Rốt cuộc có quan hệ thế nào? Hôn lễ của nhân vật có vai vế trong đại bang phái đều tổ chức ở Thiên Hi Cung, muốn tham gia phải có thiếp mời, nếu chị thân với bang chủ bọn họ chúng ta liền có thể lấy được thiếp mời vào xem náo nhiệt rồi. Em rất muốn xem, trước giờ chưa bao giờ được xem người ta cử hành hôn lễ, huống hồ lại to như vậy.”

Diêu Viễn thấy tiểu cô nương này hứng trí phừng phừng như vậy, thật sự không nỡ dập tắt, nhưng…”Ta cùng Quân Lâm Thiên Hạ thật sự không thân thiết gì đâu.”

Vừa nói xong lời này, trong kênh nói chuyện riêng của cô liền hiện ra một tin nhắn, Quân Lâm Thiên Hạ: “Ngạo Thị Thương Khung cùng Thủy Điều Ca Dao cử hành hôn lễ, muốn đến tham gia không?”

Diêu Viễn trong lòng tự nhủ, lời này mà hỏi trên kênh thế giới có phải cuộc đời bình an của cô đi tong rồi không?;

Nhược Vi Quân Cố: “Tôi? Tôi có thân với họ đâu.”

Quân Lâm Thiên Hạ: “Không sao, tôi cũng đi .”

Vấn đề là, đại ca à tôi với anh một chút cũng không thân mà ?!

Lúc đó không hiểu là thần thánh phương nào khiến Diêu Viễn như mất năng lực ngôn ngữ, chỉ có thể gửi đi gương mặt : >_
Quân Lâm Thiên Hạ: “Ngoan.”

“…” Anh giỏi!

Quân Lâm Thiên Hạ: “À, cô còn thiếu tôi tiền thì phải”

Có ý gì? Uy hiếp? Đại thần anh sao đến uy hiếp người cũng không theo lẽ thường vậy? Chẳng khác gì hôm đi dạo trên núi Tử Vân, hoàn toàn không biết cái gọi là biểu cảm.

Diêu Viễn nhìn Doreamon vẫn đang kêu gào muốn đi tham gia hôn lễ trên kênh bang hội.

Á Tế Á: “Tiểu Rae à, người khác kết hôn thì có gì đáng xem, cũng không phải là chính mình kết hôn.”

A Di lăng nhăng lập tức kêu lên: “Tiểu Á muốn kết hôn sao? Ta đồng ý!”

Á Tế Á: “Biến! Nếu là Quân tỷ tỷ chơi tài khoản nam thì ta nguyện gả, hehe!”

Đọc đến đây, người chơi nghèo Diêu Viễn cười đáp: “Cưới tiểu Á thì sau này tiền không phải nghĩ rồi.”

Hoa Khai: “Tiểu Quân cậu lười như thế, dựa hơi nhà giàu hoặc làm phú bà xác thực là chọn lựa không tồi!”



Quân Lâm Thiên Hạ: “Đến không?”

Đồng chí đại thần này cũng thật là… hiếu khách. Diêu Viễn nhìn mấy người trong bang tiếp tục ầm ĩ , không biết giải quyết thế nào, nghĩ ngợi một lúc liền hướng đại thần nói: “Hôn lễ… Tôi có thể dẫn theo vài người theo cùng không?”

Bên kia im lặng một lát rồi trả lời: “Được, đến đây, tôi đứng trước cổng đón nhóm cô, biết Thiên Hi Cung không?”

Đồng ý đơn giản như vậy sao?

“Biết .” Nhưng anh đứng đón từ cổng không phải lại thêm chuyện cho người ta buôn bán sao?

Quân Lâm Thiên Hạ: “Vậy được, tôi chờ em.”

Diêu Viễn nhìn câu “Tôi chờ em” kia không khỏi hơi sửng sờ, lập tức vỗ vỗ mặt mình, “Bình tĩnh, anh ta là chủ nợ, cho nên câu “Tôi chờ em” này nói ra đầy đủ sẽ là Tôi- chờ- cô- trả- tôi- tiền…” Nghe nói chủ nợ… Có tiền… Nhà giàu?

“Quân Lâm bang chủ, anh hẳn cũng giàu nhỉ?”

Quân Lâm Thiên Hạ: “…”

Quân Lâm Thiên Hạ: “Ừ”

Diêu Viễn tỉnh táo lại, cảm thấy mình đúng là ẩm IC, bây giờ lại còn có tư tưởng muốn dựa dẫm đại gia rồi sao?

Diêu Viễn xấu hổ không biết phải nói gì tiếp theo.

Bên kia ngừng một chút rồi nói tiếp: “Rất giàu”

Diêu Viễn bên này vừa cầm cốc trà lên uống một ngụm muốn an thần lập tức sặc một cái phun hết ra, ho khan liên tục.

Quân Lâm Thiên Hạ: “Đùa thôi, mấy người đến đây đi, tôi chờ.”

Diêu Viễn lại cảm giác đó cũng không giống lời nói đùa, có điều anh ta kê cho cô cái bậc thang mà bước xuống đã là tốt lắm rồi. Hảo cảm đối với Quân Lâm Thiên Hạ trong lòng Diêu Viễn bất giác nhiều thêm một chút. Người này thực ra nói chuyện cũng rất có duyên mà.

Trên thực tế, người ngồi sau màn hình điều khiển Quân Lâm Thiên Hạ lại là kẻ nói chuyện sóc óc có tiếng.

Nhược Vi Quân Cố: “Đúng rồi, tôi có thể mang theo bao nhiêu người?”

Quân Lâm Thiên Hạ: “Tùy em”

Thật sự là quá dễ nói chuyện , Diêu Viễn tán thưởng, hoàn toàn quên mất ngay từ đầu hôn lễ này là người ta “Uy hiếp” cô đi .

Sau đó Diêu Viễn vào bang hỏi: “Những ai muốn đi tham gia hôn lễ?”

Doreamon: “Hôn lễ của Phó bang chủ Thiên Hạ Bang sao? Muốn đi! Đương nhiên muốn đi!”

Á Tế Á: “Ủa? Ngoại trừ Quân Lâm Thiên Hạ, Quân tỷ tỷ còn quen nhân vật cấp cao nào của bang bọn họ vậy? Tài phú quan Ôn Như Ngọc sao?”

Nhược Vi Quân Cố: “Khụ, không nhất định phải là cấp cao, người mới trong bang họ cũng có thiếp mời mà”

Thế nên, Quân Lâm Thiên Hạ bang chủ loáng một cái đã luân lạc xuống cấp người mới rồi.

Diêu Hân Nhiên gửi tin nhắn riêng cho nàng: “Chị đăng xuất trước, bị lãnh đạo thúc viết báo cáo, bực ghê, tan ca rồi còn không cho người ta sống yên ổn. Lát nữa nếu có người đến cướp cô dâu nhớ phải gọi điện thoại, chị muốn xem đại tuồng.”

“…”

2.2

Bách Hoa Đường vốn không có nhiều thành viên, cuối cùng tổng cộng cũng chỉ có bốn người Doreamon, A Di, Hoa Khai cùng Diêu Viễn đi tham dự hôn lễ xa hoa nọ.

Diêu Viễn thực ra định đưa mấy người bạn đi, sau đó lặng lặng cáo lui, nhưng nghĩ đi nghĩ lại như thế thì bản thân quả thực rất vô trách nhiệm, đành thôi.

Khi họ đến được tọa độ phụ cận Thiên Hi Cung thì bên kia cả biển người đã có mặt rồi.

Doreamon: “Đông quá đi!”

Doreamon: “Chờ chút, hình như em thấy đại thần Quân Lâm Thiên Hạ, anh ta đứng trước cổng làm cái gì vậy? !”

Diêu Viễn đọc được câu này liền lập tức nhìn về hướng cổng chính của Thiên Hi Cung, quả nhiên, đang đứng bên cạnh cánh cửa hào nhoáng rực rỡ là một nhân vật còn hào nhoáng rực rỡ hơn.

Toàn thân đều là trang bị cực phẩm khiến người ta thèm rỏ dãi lại cộng thêm khí chất sẵn có, cường thế trong truyền thuyết khiến người qua đường rối rít chiêm ngưỡng nhưng cũng không dám tới quá gần.

A Di: “Tôi có vẻ như đã đánh giá thấp hôn lễ này của Thiên Hạ Bang rồi, thậm chí có thể khiến cả đích thân bang chủ đại nhân đến ? !”

Hoa Khai: “Không thể không thừa nhận, đủ lợi hại! À mà tiểu Quân, người cậu quen đâu? Phải đưa ra thiếp mời mới có thể đi vào.”

Diêu Viễn vừa tính thông qua tin nhắn riêng nói chuyện với Quân Lâm Thiên Hạ thì người nãy giờ vẫn đứng ở cổng chính thu hút sự chú ý kia cũng nhìn thấy cô, sau đó thản nhiên đi về phía bọn họ, cẩm y phiêu động, phù quang lược ảnh.

Diêu Viễn lúc ấy lại cảm thấy có chút hồi hộp, đương nhiên, so với chút hồi hộp của cô thì mấy người bạn bên cạnh nhiển nhiên càng không bình tĩnh.

A Di: “Tôi nãy giờ vẫn phát ngôn trên kênh bang phải đúng không? Đúng không?? Vì sao vị đại thần kia lại đi đến chỗ chúng ta vậy?? !”

Doreamon: “Aaaaaa!”

Quần chúng đứng xem tại hiện trường cũng không ngừng ầm ĩ trên các kênh phụ cận “Quân Lâm Thiên Hạ là muốn đón ai sao? !” “Ai mà hoành tráng vậy?”

Còn Diêu Viễn mãi cho đến khi Quân Lâm Thiên Hạ đứng trước mặt mình rồi, mới chậm nửa nhịp, theo đại lưu mà “A” một tiếng.

Tiếng “A” kia có hai hàm nghĩa: Một là Diêu Viễn vừa nhìn con trai nhà người ta đến ngây ngẩn, hai chính là cảm giác đau thương phát sinh khi đột nhiên trở thành tâm điểm dư luận.

Quân Lâm Thiên Hạ nói trên kênh phụ cận: ” Đến rồi à?”

Diêu Viễn chuẩn bị trả lời, nghĩ tới điều gì đó, liền lập tức chuyển sang chế độ nói chuyện riêng: “Vâng.” Thực ra anh cứ đứng ở cổng mà gửi tin nhắn cũng được mà , cần gì phải đích thân đi tới? Khí thế bức người như vậy thật có chút chói mắt.

Quân Lâm Thiên Hạ như cũ ở phụ cận nói xong: “Nhược, tổng cộng là mấy người?”

Diêu Viễn vẫn để chế độ nói chuyện riêng trả lời : “Bốn người.” Đang yên đang lành gọi tắt tên người ta làm cái gì vậy???

Quân Lâm Thiên Hạ: “Trừ em ra còn có A Di, Doreamon, Hoa Khai phải không?”

A Di: “Bị điểm danh ? !”

Doreamon: “A a, đại thần gọi tên tôi !”

Hoa Khai: “Mầy người đều không để ý đến chữ “Nhược” trên kia sao? ?”

Diêu Viễn kiên cường bất khuất quyết không từ bỏ ý định: “Quân Lâm bang chủ, đổi sang chế độ nói chuyện riêng có được hay không?”

Quân Lâm Thiên Hạ: “Tạm thời không muốn” Câu nói này khiến quần chúng đọc được liền như lọt vào sương mù, đại thần quả nhiên vô cùng thâm ảo.

Diêu Viễn nghĩ, chẳng lẽ đây chính là… Sang chảnh trong truyền thuyết?

Quân Lâm Thiên Hạ: “Ta đưa thiếp mời cho Nhược, để cô ấy phát cho mấy người.”

Đứng ở cách đó không xa tận mắt thấy bang chủ đại nhân nhà mình một giây trước làm thần giữ cửa, một giây sau đi phát truyền đơn mà ngửa cổ lên trời lệ rơi đầy mặt không ai khác chính là đệ nhất tài phú Thiên Hạ Bang Ôn Như Ngọc: “Bang chủ hôm nay quá khủng bố! !”

Quần chúng: “Lại là Nhược Vi Quân Cố, xem ra thân phận bang chủ phu nhân là không chạy đi đâu được rồi”

Diêu Viễn thật sự là khóc không ra nước mắt, oan không có cửa báo, nhận giao dịch gửi đến từ Quân Lâm Thiên Hạ xong liền nhất nhất tắt hết tất cả các cửa sổ nói chuyện riêng của đội hữu hỏi han tới tấp, chỉ để lại có một

Quân Lâm Thiên Hạ: “Được rồi”

Bây giờ thì muốn nói chuyện riêng ?

Diêu Viễn nhấp một ngụm trà ngậm trong miệng, tắt đi nốt

Quân Lâm Thiên Hạ: “Ngoan, đừng giận. Đi thôi, hôm nay tuy không phải ngày đại hỉ của chúng ta nhưng tốt nhất cũng không nên tới trễ.”

“Phụt!” Diêu Viễn rút mấy tờ khăn giấy lau màn hình, sau đó run rẩy gõ chữ, “Quân Lâm bang chủ, anh nhận nhầm người phải không ? Chúng ta? Đại hỉ?… Tôi với anh mới quen nhau được bao lâu?”

Quân Lâm Thiên Hạ: “Ừ, hơi nhanh thật, thôi để mấy hôm nữa.”

Diêu Viễn: “…”

Bởi vì Diêu Viễn mãi không trả lời các bạn nhỏ, cho nên các thành viên Bách Hoa Đường bắt đầu làm loạn trên kênh bang phái.

Hoa Khai: “Người Tiểu Quân quen trong Thiên Hạ Bang hóa ra lại là lão đại của bọn họ, Tiểu Quân hư quá, còn nói cái gì mà người mới!”

Doreamon: “Quân tỷ tỷ quá đỉnh!”

Nhược Vi Quân Cố: “Tôi đem thiếp mời giao dịch nhóm, mọi người vào đi, tôi đi trước đây”

A Di: “Lần trước thấy trên kênh thế giới nói Quân tỷ tỷ cùng bang chủ Thiên Hạ Bang có gian tình ta còn đánh cái rắm, chẳng lẽ thật sự có sao? Nước mắt lưng tròng!”

Đọc được câu này thì Diêu Viễn cũng nước mắt lưng tròng luôn, cảm thấy nơi này thật sự không hợp ở lâu, nhưng cuối cùng vẫn là không đi nổi. Giao dịch xong, vài nhân vật thượng cấp nhìn đã thành quen trong Thiên Hạ Bang lần lượt phấn khích xuất hiện tại cổng chính, sau đó nhất tề hướng về Nhược Vi Quân Cố gào lên một tiếng Đại tẩu!

Biểu cảm trên mặt Diêu Viễn trước máy tính lúc đó quả thực chỉ có thể dùng chữ “囧” để hình dung mà thôi.

Sau đó cả đoàn người cùng tiến vào Thiên Hi Cung, bao gồm cả Nhược Vi Quân Cố.

Nhược Vi Quân Cố âu cũng là do nội ngoại kết hợp đâm bị thóc chọc bị gạo mà bị ép vào, công kích bên ngoài tỷ như ——

Ôn Như Ngọc: “Tôi lúc đầu còn thấy kỳ quái, bang chủ hôm nay thế nhưng đích thân ra ngoài tiếp khách , thì ra là đang chờ Đại tẩu”

Lạc Thủy: “Như Ngọc ngươi thật không sợ chết! Xin chào Đại tẩu!”

Vân vân

Nội bộ công kích tỷ như ——

Hoa Khai: “Đại tẩu? !”

Doreamon: “Aaaaaa!”

A Di: “Quân tỷ tỷ, tỷ đã thành phu nhân của Quân Lâm Thiên Hạ rồi sao? ! Ối trời ơi!”

Vân vân

Trong khi Diêu Viễn hồn lìa khỏi xác, màn hình hiện lên một tin nhắn riêng

Quân Lâm Thiên Hạ: “Nhược, đưa thiếp mời ra”

Cô nhấn vào thiếp mời.

Quân Lâm Thiên Hạ: “Chọn “Xác định” ”

Chọn xác định.

Là trong hoàn cảnh hỗn loạn như vậy, Nhược Vi Quân Cố bị Quân Lâm Thiên Hạ “khống chế” xách vào Thiên Hi cung.

Cung điện nguy nga tuy rằng ít người hơn so với bên ngoài một chút, nhưng các nhân vật đang đi đi lại lại có thể nói đều là trâu bò nhất đẳng trong game cả!

Doreamon: “Aaaaaaaaa!”

Hoa Khai: “Tiểu Rae, ngươi có thể đừng làm ồn nữa được không? Đau hết cả đầu!”

A Di: “Quân tỷ tỷ, đừng đứng xa như vậy, người ta sợ lắm, sao lại toàn trâu bò thế này!!”

Hoa Khai: “Hứ, vậy tự động đi ra chỗ Tiểu Quân đi.”

A Di: “Nhưng mà… nhưng mà người bên cạnh tiểu Quân không phải chính là trâu bò trong một đàn trâu bò này sao??!”

Hoa Khai: “Nhìn là thấy không có tiền đồ!”

Người vẫn luôn đứng sát với Nhược Vi Quân Cố nãy giờ chính là thần nhân của server Quân Lâm Thiên Hạ, lấy anh ta làm trung tâm, nội trong bán kính nửa màn hình không có bao nhiêu người dám tùy tiện lảng vảng. Khụ, nói trắng ra, kỳ thật chính là vị đại thần này thường ngày làm việc quá vô tình quá sắc bén, khiến người ta không có cảm giác thân thiện.

Tất nhiên là ngoại trừ vị Quan Tài Phú của Thiên Hạ Bang, Ôn Như Ngọc, đang đứng từ xa hét lên: “Bang chủ, ngài có muốn đến tuyên bố giờ lành không?”

Quần chúng quay sang nhìn thần nhân.

Thần nhân Quân Lâm Thiên Hạ chậm rãi phát biểu trên kênh phụ cận: “Không có hứng thú, cũng không phải là ta kết hôn.”

Đối với loại logic này, quần chúng cũng không biết bình luận gì hơn.

Mà Diêu Viễn nghe lời này sao lại cảm thấy như có một tầng nghĩa khác? Trước đó còn bị người trong bang anh ta gọi là tẩu tử nữa chứ, người này cuối cùng là muốn giở trò mèo gì vậy?

Diêu Viễn đứng cạnh anh ta đột nhiên cảm thấy tương lai rất mờ mịt, bản thân cô lại không am hiểu nghiền ngẫm lòng người, cũng không muốn bị hố, vì vậy trực tiếp hỏi: “Đại thần, bạn bè anh gọi tôi là… cái đó đó… Là đùa thôi phải không?”

Quân Lâm Thiên Hạ: “Không, là tôi gợi ý”

Nhược Vi Quân Cố: “…”

Diêu Viễn đột nhiên nghĩ đến một điểm: Thiên hạ đệ nhất mỹ nhân sắp kết hôn nghe nói từng có một đoạn tình cảm với anh ta? Không phải là muốn gọi cô đến khích tướng mỹ nhân chứ? Nhưng cũng không đúng, mỹ nhân không phải do tự anh ta đá sao?

Nhược Vi Quân Cố: “Đại thần, chuyện anh cùng đệ nhất mỹ nhân rốt cuộc là như thế nào vậy?” Câu hỏi của Diêu Viễn hoàn toàn không có ý gì khác.

Quân Lâm Thiên Hạ lần này không dùng tin nhắn riêng trả lời cô, cũng không nói trên kênh phụ cận, đại gia trực tiếp lên kênh thế giới phát ngôn: “Nhược Vi Quân Cố, em hỏi chuyện cùng Thủy Điều Ca Dao là như thế nào, câu trả lời của anh là không có quan hệ. Từ đầu đến cuối, trong lòng anh chỉ có em.”

Diêu Viễn lúc đó không ngừng trợn mắt há mồm, tim đập lỡ luôn hai nhịp, kinh hoàng đến phát nấc lên.

A Di: “Quân tỷ tỷ! Em thật sự không có một chút cơ hội nào sao? !”

Hoa Khai: “Hờ hờ, Tiểu Quân thường xuyên làm ra mấy chuyện kinh người luôn, tỷ như lần trước đánh phó bản, không đủ người liền trực tiếp một chọi ba, đẹp trai đừng hỏi! Hay như trên kênh thế giới có người kêu chỉ nuôi mỹ nữ, cô nàng thế nhưng đi báo danh ngay! Lại tỷ như vớt được cả Quân Lâm Thiên Hạ! Thật khiến người ta không yêu cũng không được mà!”

Diêu Viễn thực bất đắc dĩ nghĩ, đại khái là giải thích thế nào cũng vô dụng rồi.

Còn có người của Thiên Hạ Bang cũng cười góp

Lạc Thủy: “Thật là ân ái, thật là khiến người ta hâm mộ.”

Ôn Như Ngọc cười nhạo Lạc Thủy: “Hâm mộ bang chủ hay đại tẩu vậy?” Bởi vì Lạc Thủy là nhân yêu.

Lạc Thủy: “Cút!”

Hùng Ưng Nhất Hiệu: “Đại tẩu cùng tôi tái PK một lần đi!” Nghĩ đến lần trước bọn họ đi giết đôi nam nữ dám làm xấu thanh danh bang chủ nhà họ kia, đoạn thời gian đó bang chủ đại nhân không hiểu sao đột nhiên rất để ý đến danh tiếng của mình , phàm cứ kẻ nào nói hắn trêu hoa ghẹo nguyệt, không chịu trách nhiệm, đều bị hạ lệnh giết chết. Lần ấy Hùng Ưng Nhất Hiệu thừa nhận chính mình nhất thời hoa mắt giết nhầm người không nói làm gì, đau đớn hơn chính là, cuối cùng chính mình lại bị giết. Kẻ yêu thích PK như hắn vô cùng thống hận, vô cùng mất mặt! Hắn chưa từng bị người chơi nữ đồ sát chết, mà trang bị đối phương thậm chí còn không phải nhất lưu. Hắn lừa mình dối người mà nghĩ: “Nhất định là nhân yêu!” Đương nhiên, hiện tại thì hoàn toàn không dám nghĩ như vậy.

Hùng Ưng Nhất Hiệu: “Đột nhiên nghĩ ra, nếu cùng tẩu tử PK mà thắng, lão Đại chắc chắn sẽ không buông tha tôi, thế không phải là lại thêm một lần chết sao? Rắc rối quá!”

Ôn Như Ngọc: “Yên tâm, không thể nào .”

Hùng Ưng Nhất Hiệu: “Thật? ! Lão Đại không xử tôi sao?”

Ôn Như Ngọc: “Tôi là nói cậu không thắng được Đại tẩu ấy, ngoài ra theo hiểu biết của tôi về bang chủ, ‘vật sở hữu’ của hắn nếu không được hắn cho phép, cậu đến một chút cơ hội chạm vào cũng không có đâu, cũng chính là nói cậu còn chưa kịp PK với đại tẩu hắn đã đem cậu xử đẹp rồi” Nói xong không quên gửi kèm biểu tượng mặt cười đặc trưng của anh ta.

Hùng Ưng Nhất Hiệu: “…”

Lúc này Ngạo Thị Thương Khung mặc cả bộ y phục tân lang đi về phía Quân Lâm Thiên Hạ, bên cạnh còn mang theo tân nương tử Thủy Điều Ca Dao.

Ngạo Thị Thương Khung: “Bang chủ sama, tốt xấu gì hôm nay cũng là ngày đại hôn của tôi, kính nhờ ngài đừng có đứng đầu đón gió nữa, OK?” Sau đó nhìn về phía Nhược Vi Quân Cố nói tiếp, “Đại tẩu, bang chủ nhà chúng tôi thủ đoạn tuy rằng có chút hung tàn, nhưng làm người vẫn rất nice , tẩu đừng nên khinh thường mà hãy thu nhận hắn đi, muah muah”

Phó bang chủ Thiên Hạ Bang thật cũng quá… Thế là thế nào? Hung tàn cùng nice không phải rất mâu thuẫn sao? Tôi cùng bang chủ mấy người thật không có gì mà! Muah muah. Nội tâm Diêu Viễn yếu ớt lên tiếng , nhưng vô lực phản hồi.

Ôn Như Ngọc: “Được rồi, lão Thương, tôi thấy mọi người đến cũng đông đủ rồi, bắt đầu hôn lễ đi thôi.”

Ngạo Thị Thương Khung: “OK!”

Hôn lễ trong Thịnh thế có 50 loại cho người chơi tùy ý lựa chọn theo sở thích.

Hôn lễ của Phó bang chủ Thiên Hạ Bang chính thức bắt đầu, trước chủ hôn đài xuất hiện một vị Cha xứ tay cầm thánh kinh, mỉm cười nhìn tất cả quan khách cùng tân lang và tân giai nhân.

[ Server ] Năm tháng trôi qua, Thịnh Thế trăm hoa đua nở, hôm nay, tại nơi này chúng ta cùng nhau chứng kiến thời khắc hạnh phúc nhất của đôi vợ chồng trẻ.

Mọi người nhiệt liệt chúc phúc.

[ Server ] Ngạo Thị Thương Khung tiên sinh, con có nguyện lấy Thủy Điều Ca Dao tiểu thư làm thê, một đời vì nàng vui vẻ mà vui vẻ, coi bất hạnh của nàng là bất hạnh của mình không? Mời lựa chọn: A, Con đồng ý. B, Không đồng ý cũng không được.

Quần chúng cười ồn ào: “Hóa ra là bức hôn”

Ngạo Thị Thương Khung không biết nên chọn A hay là B, dù sao kết quả cũng như nhau.

[ Server ] Thủy Điều Ca Dao tiểu thư, Ngạo Thị Thương Khung tiên sinh đã trở thành chồng con, con có nguyện cả đời vì chàng vui vẻ mà vui vẻ, coi bất hạnh của chàng là bất hạnh của mình không? Mời lựa chọn: A, Tính sau. B, Giải quyết kín

Hùng Ưng Nhất Hiệu: “Quá tàn bạo! Hình thức này do ai chọn?”

Ôn Như Ngọc: “Chủ chi”

Hùng Ưng Nhất Hiệu: “A Ôn, là cậu chi tiền? Thảo nào thảo nào, hào phóng như vậy!”

Ôn Như Ngọc: “Không phải, là bang chủ.”

“…”

Lạc Thủy: “Bang chủ chuyên môn giết người trong thinh lặng…”

Ngạo Thị Thương Khung: “Bang chủ, ngươi càng ngày càng khát máu, mệt mỏi quá không yêu đương gì nữa!”

Trong khi mọi người còn đang cười đùa, Diêu Viễn nhìn sang Thủy Điều Ca Dao lúc này đang nhìn về phía Quân Lâm Thiên Hạ, còn Quân Lâm Thiên Hạ lại nhìn Ngạo Thị Thương Khung, không khỏi thốt ra một câu: “Kỳ thực người Bang chủ thích chính là Phó bang chủ phải không?”

Quần chúng: “…”

Lạc Thủy: “Người dám lấy bang chủ ra làm trò đùa cuối cùng lúc sinh thời tôi đã gặp được rồi!!!”

Mọi người sùng bái tiếp tục sùng bái, cười lăn lộn tiếp tục lăn lộn, Diêu Viễn lặng lẽ rơi lệ, đọc cho lắm tiểu thuyết bây giờ động một chút là tư duy lệch lạc ngay.

Mà khi Diêu Viễn còn đang mải mất bò mới lo làm chuồng thì Quân Lâm Thiên Hạ đã quay sang cô, nói trên kênh phụ cận: “Muốn anh giết hắn đến chứng minh người anh để ý chính là em phải không?”

“…”

Hôm đó mọi người đều nhịn không được cảm thán, đương nhiên nội dung cảm thán thì chưa kết luận được.

Hội sùng bái Quân Lâm Thiên Hạ : “Quân Lâm bang chủ cùng phu nhân thật thắm thiết!”

Hội các cao thủ vừa là bạn vừa là thù của Quân Lâm Thiên Hạ: “Quân Lâm Thiên Hạ xem như ngươi giỏi, yêu đương mà cũng vô sỉ đến trình độ như vậy!”

Bách Hoa Đường: “Về sau đại khái sẽ không ai còn dám bắt nạt Bách Hoa Đường rồi?”

Diêu Viễn vừa định đăng xuất trước thì Quân Lâm Thiên Hạ gửi đến một tin nhắn riêng khiến cô trong nháy mắt liền đứng hình, đang nấc cụt cũng tắt ngúm.

“Em từng cứu tôi, cho nên tôi bây giờ quay lại là để báo ân, meo~”

Buổi tối, Diêu Hân Nhiên gọi điện cho Diêu Viễn: “A Di kể với chị bây giờ người của Thiên Hạ Bang đều gọi em là tẩu tử rồi? Em và Quân Lâm Thiên Hạ rốt cuộc là như thế nào vậy???”

Diêu Viễn cười khổ “Anh ta kêu ‘meo~’ với em…”
Bình Luận (0)
Comment