Yêu Em Đến Đau Lòng

Chương 9.2

Đả thương Mạnh Chấn Sênh , Diệp Bằng Huyên cũng không dễ chịu chút nào.

Lúc này cô đang ngồi trong phòng làm việc đối diện với một chồng hóa đơn biên lai, tim đập mạnh loạn nhịp thất thần , mà thứ đang chiếm hết toàn bộ tâm tư suy nghĩ lúc này của cô chính là không có tin tức của Mạnh Chấn Sênh.

Kể từ hôm chia tay không vui đó , anh không còn mỗi ngày đến gặp nữa, đã một tuần trôi qua cô bắt đầu thất hồn lạc phách , lúc làm việc thường thất thần , may là bây giờ cô đã thăng chức lên làm tổng kế toán rồi , nếu không thì chắc chắn cấp trên sẽ nhìn cô chằm chằm hoặc cô nhất định sẽ được " quan tâm."

Cô nhớ rõ lúc đó cô nói với Mạnh Chấn Sênh rằng vẫn là bạn tốt , chính anh cũng nói sẽ làm theo lời cô vậy tại sao đã nhiều ngày rồi vẫn không gặp anh ?

Lúc trước cho dù cô không tha thứ chuyện anh là đồng lõa với Tổ Minh , luôn tức giận bày ra vẻ mặt lạnh nhạt cho anh xem , anh đều không từ bỏ , nhưng lần này lại...... Anh muốn cắt đứt quan hệ sao ?

Nhớ lại trong một năm nay anh bước vào cuộc đời và cuộc sống của cô , anh đã thấy cô vui vẻ đắm chìm trong tình yêu, cũng chứng kiến cô bị lừa gạt tổn thương và phẫn nộ, anh giúp cô , bảo vệ , thương tiếc và chăm sóc cô.... Có anh bầu bạn , lúc nào cũng vững vàng kiên định , cẩn thận chăm sóc , tựa như một dòng suối ấm áp làm dịu đi nội tâm của cô.

Anh...... thật sự yêu cô !

Nhớ lại lúc bờ vai cứng ngắc, bóng dáng cô đơn của anh ngày hôm đó , lòng cô nhịn không được đau từng đợt.

Lòng cô biết rõ anh rất tốt , cảm giác tim đập nhanh đối với anh cô âm thầm giấu sâu trong lòng chỉ vì cô luôn coi đoạn tình cảm này như quan điểm lúc đầu của mình.

Nhưng khi cô đem chuyện này kể cho Ánh Hồng , cô ấy lại hung hăng mắng cô một trận.

Cô ấy mắng cô không biết tốt xấu, không biết quý trọng , bỏ qua một người đàn ông tốt yêu thương cô thật lòng , còn khiến anh tức giận bỏ đi.

Còn về chuyện những lo sợ về luân thường , cô cũng bị Ánh Hồng trách vì lo sợ không đâu.

" Cậu cũng không phải là vợ của Mạnh Tổ Minh thì sao tính là chị dâu được ? Huống hồ bạn gái chính thức của người ta cũng không phải là cậu , cậu thật sự coi là như vậy sao ?" Ánh Hồng lời lẽ sắc bén, không chút lưu tình nói.

Những lời này độc thì có độc nhưng ngay lập tức đã cảnh tỉnh cô.

Cô đoán trong lòng Mạnh Chấn Sênh cũng nghĩ như vậy ? Chỉ là anh sợ cô tổn thương nên mới không trực tiếp nói giống như Ánh Hồng .

Nghĩ lại cũng đúng , Mạnh Tổ Minh đã là quá khứ , một đoạn ký ức , tất cả những chuyện dính dáng đến anh sớm nên mất đi cùng với anh rồi .

Cô còn cố kỵ phiền não chuyện gì nữa ?

Cô nên mở rộng lòng mình, đối mặt với tình cảm chân thật của bản thân, tiếp nhận tâm ý của Mạnh Chấn Sênh !

Diệp Bằng Huyên bỗng nhiên thoải mái, buồn lo trong lòng cũng được thay thế bởi vui mừng, khuôn mặt nhỏ nhắn ảm đạm vô thần ban đầu cũng trở nên rạng rỡ, cô chợt hiểu hạnh phúc sớm đã ở bên cạnh cô.

Cô nhanh chóng cầm lấy điện thoại muốn gọi cho Mạnh Chấn Sênh , vừa mở điện thoại lên giây sau cô lại chần chừ.

Hạnh phúc ở bên cạnh cô nhưng một tuần trước đã chính tay cô đẩy nó đi !

Bảy ngày này anh có thay đổi tâm ý, quyết định từ bỏ người phiền phức như cô không ? Nếu không sao lại không có tin tức gì của anh , ngay cả điện thoại cũng không gọi cho cô ?

Vừa nghĩ mới đây , đúng lúc điện thoại trên bàn làm việc vang lên , hại cô tim đập nhanh lên , cô vội vàng cầm điện thoại lên nghe.

" Bộ phận kế toán nghe ạ." Cô nói

" Bằng Huyên đúng không ? Tôi là cửa hàng Nam Kinh Yuki đây." Thì ra là điện thoại của chủ cửa hàng chi nhánh gọi đến.

" Dạ , có chuyện gì không ?"

" Kế toán trực ca hôm nay bên tôi sốt, tôi muốn nhờ cô có thể điều một trợ lý kế toán đến đây thay được không ?" Chủ cửa hàng tuy cũng có học qua kế toán nhưng người trong cửa hàng hôm nay không đủ, cô không có cách nào ngồi quầy được nên khôn khéo dò xét hỏi.

" Ngay bây giờ sao ? Hôm nay các trợ lý đều ra ngoài thay ca rồi.... " Bằng Huyên ngừng lại suy xét một chút , chợt nói : " Tôi tự mình đi được rồi, trước tiên cô chịu khó chống đỡ một chút ."

Cửa hàng Nam Kinh vào giờ ăn chính buôn bán rất được, khách trà chiều cũng không nhiều nên nếu bây giờ cô đi bận đến chiều là có thể trở về văn phòng rồi , kế toán buổi tối vừa lúc cũng không sai biệt lắm cũng sẽ đến nhận ca làm.

" Được ,cảm ơn cô nha! Chạy xe cẩn thận ! "

Đối phương vội vàng cúp điện thoại , Diệp Bằng Huyên cũng nhanh chóng thu dọn bàn làm việc, lập tức báo cáo với tổng giám đốc một tiếng rồi nhanh chóng giúp đỡ thay ca. Còn về vấn đề tình cảm của cô tạm thời để qua một bên đi !

Những lời muốn nói, nên nói đều đợi sau khi tan ca lại nói tiếp.

*** Phượng Minh hiên độc chế tác*****

Giờ nghỉ cơm trưa của công ty xây dựng Viễn Hồng, Mạnh Chấn Sênh bất đắc dĩ lái xe đi gặp một cuộc hẹn .

Sở dĩ nói " bất đắc dĩ " là vì cuộc hẹn này không phải do chính anh đồng ý mà là do mẹ anh đến hỏi thư ký lịch trình của anh, lựa ngày anh rảnh rỗi không có hồ sơ mà hẹn giùm anh , sau đó dùng phương pháp bất đắc dĩ ném cuộc hẹn cho anh.

Cả một tuần nay tâm tình của anh vô cùng sa sút, bị Diệp Bằng Huyên chọc tức đến khí huyết cuồn cuộn mà lại không biết nên như thế nào cho phải , bản thiết kế cũng vẽ không hài lòng , phiền muộn đến phát điên , mà mẹ anh vào lúc này lại can dự vào.

Trước đây mỗi ngày anh không ở nhà bà trách anh không biết chạy đến chỗ nào lêu lổng , một tuần nay anh ngoan ngoãn ở nhà bà lại nói anh kỳ quái giống như tự kỷ.... Làm mẹ thật đúng là có nhiều chuyện phiền não !

Thật ra anh rất rõ , nói trắng ra anh đã ba mươi mà vẫn còn độc thân . Cho nên anh đoán cuộc hẹn này trăm phần trăm là cuộc hẹn xem mắt.

Mạnh Chấn Sênh dựa theo địa chỉ mà mẹ anh cho , lúc đến nơi nhìn thấy tấm bảng hiệu anh thầm kêu không ổn.

Đây....... hình như là một trong những cửa tiệm của công ty Bằng Huyên thì phải ?

Nếu như bị cô phát hiện mình tham gia buổi hẹn xem mắt hình như không được tốt lắm.....

Anh đứng ngay cửa, ánh mặt trời gay gắt chiếu xuống, anh bắt đầu buồn bực vì sự chần chừ của mình.

Do dự chuyện gì ? Chẳng lẽ còn sợ gặp Bằng Huyên sao ?

Nếu gặp cô thì sao chứ ? Là chính cô muốn đẩy tình yêu của anh ra,anh đương nhiên có thể theo sự sắp xếp của mẹ đi gặp những cô gái khác !

Một lúc sau anh mắng chính bản thân mình đã nghĩ quá nhiều rồi.

Bằng Huyên đã thăng lên làm tổng kế toán , chỉ cần ngồi ở công ty các kế toán ở cửa hàng thích hợp là được , không cần đến các chi nhánh làm việc nữa nên chắc sẽ không gặp cô được.

Nghĩ như vậy anh cũng không đứng ngay cửa nữa mà bước vào cửa tiệm đến cuộc hẹn.

*** Phượng Minh hiên độc chế tác*****

Đã có người trong lòng nên dù hoa có đẹp thế nào cũng không vừa mắt. Bởi vì có thể báo cáo với mẹ nhiệm vụ này , Mạnh Chấn Sênh ăn xong buổi trưa không ngon này.

Mặc dù Vương tiểu thư rất đẹp , còn là tiểu thư khuê các nhưng không phải mẫu người anh thích , không nói lấy nửa câu , cảm giác thật không thú vị.

Bữa cơm này khiến anh nhận thức rõ hơn, ngoài Diệp Bằng Huyên ra , những cô gái khác anh đều không muốn.

Một lần mười tháng, hai lần mười tháng , ba lần mười tháng ..... anh đều nguyện ý chờ cô. Chờ cô nghĩ thông suốt, cảm nhận rõ ràng, đợi cô thấy được anh rất thật lòng với cô.

Kết thúc buổi hẹn, Mạnh Chấn Sênh và Vương tiểu thư cùng nhau đi ra khỏi phòng, đến quầy tính tiền.

" Tính tiền, cám ơn." Mạnh Chấn Sênh cùng lúc đưa hóa đơn và thẻ bạch kim ra.

Nhân viên kế toán nhận lấy, nhanh chóng gõ vài cái vào máy tính rồi nói lên số tiền : " Tổng cộng là 3578 tệ , xin hỏi có cần đánh thống biên không ?"

" Không cần." Anh đơn giản nói. Mở hồ cảm thấy giọng nói của nhân viên kế toán này rất quen thuộc , đang muốn ló đầu lên xem xét thì đúng lúc Vương tiểu thư đứng bên cạnh nói chuyện với anh.

" Ngài Mạnh, rất vui được quen biết anh."

" Tôi cũng vậy." Tâm tình không tốt nên những câu hôm nay anh nói đều không quá năm chữ nhưng vẫn duy trì sự lịch sự vốn có.

" Khiến anh tốn kém rồi, thật ngại quá." Vương tiểu thư có ấn tượng tốt với anh , liên tiếp tìm cách bắt chuyện.

" Đừng khách sáo." Anh nói xã giao.

" Lần sau có cơ hội đến lượt tôi mời anh ." Cô lót đường hẹn lần sau.

" Được." Đây là phong độ, không được cũng phải được.

Không khéo không thành sách, lúc này nhân viên kế toán tạm thời được triệu đến thay ca chính là Diệp Bằng Huyên. Nghe cách nói chuyện của hai người cô có thể đoán được đây chính là cuộc hẹn xem mắt, vốn dĩ đối với những chuyện ăn uống nơi đây mà nói đây là chuyện cô thường thấy , cũng không có cảm giác đặc biệt gì nhưng khi cô vô tình quét mắt xuống tên họ trên tấm thẻ bạch kim cô kinh ngạc đến nỗi thay đổi sắc mặt.

Cô ngẩng đầu nhìn bọn họ , lòng cô thắt lại sau đó đau đớn...

Anh bị cô cự tuyệt liền lập tức sắp xếp xem mắt sao ? Đây gọi là yêu cô sao ? Lừa gạt !

Cô đau lòng tự trách một lúc lâu, kết quả đúng là như vậy !

Cô hít sâu một hơi kiềm chế tâm tình không ổn định của mình , bây giờ là thời gian đi làm , cô không thể thất lễ được.

" Ngài Mạnh , mời ngài ký tên ." Cô đứng dậy cắn răng gọi anh , đưa hóa đơn và bút cho anh.

Mạnh Chấn Sênh lúc này mới ngước mắt lên, bất ngờ nhìn thấy Diệp Bằng Huyên, tim anh đập nhanh .

Nói là sẽ không gặp cô, thế mà lại gặp được! Ông trời là muốn chỉnh anh sao ?

Cô có cho rằng anh có quan hệ với Vương tiểu thư không ? Có thể không tin chuyện anh thật lòng với cô không ?

" Bằng.... " Anh lên tiếng muốn gọi cô nhưng cô lại lập tức cắt ngang lời anh.

" Ký ở đây." Cô làm như không biết anh, cố ý chỉ chỗ ký tên.

Mạnh Chán Sênh thấy cô không muốn để ý đến anh cho rằng cô vẫn để ý đến chuyện ngày hôm đó nên cũng nghiêm mặt không nói nữa, cầm bút lên rồng bay phượng múa ký tên, sau đó cầm thẻ tín dụng và giấy biên nhận không quay đầu lại rời đi.

Âm thanh tiễn khách của các nhân viên phục vụ vang lên , nước mắt của Diệp Bằng Huyên lặng lẽ rơi xuống.

Cô kiểm điểm nghĩ thông suốt cũng không kịp nữa rồi , anh quả nhiên thay đổi tâm ý, quyết định thay đổi mục tiêu.

Sau này sự chăm sóc dịu dàng của anh chỉ thuộc về cô gái khác , nó không dành cho cô nữa rồi.......

Sự mất mác mãnh liệt kéo tới , nước mắt cũng càng rơi xuống dữ dội hơn, cô cắn môi chịu đựng nhưng lại không nhịn được sự chua sót đau đớn trong lòng....
Bình Luận (0)
Comment