Yêu Em Theo Cách Của Anh

Chương 16

Tại sân thượng, Vũ Huy và Mạnh Nhi đứng song song với nhau, bình thường chỉ cần ai nhìn vào đôi mắt nhu hòa như nước của vị đàn anh này thì sẽ trở nên siêu lòng mà mê mệt anh, nhưng mà đối với nhóc con họ Khang thì ngoại trừ người thân và người yêu của mình ra, thì ai trong mắt cậu cũng trở nên lu mờ, cho nên Vũ công tử của chúng ta không thể tránh khỏi trường hợp này

Vũ Huy nhìn nhóc con dễ thương một lúc lâu, sau đó mới cất giọng hỏi

- Em nói cho anh biết những điều Chính Quân nói khi trước đều là nói dối đi

Gì?? Dối cái gì nhỉ?? Anh Quân có nói gì sao ta?? Mạnh Nhi ngơ ngác chẳng hiểu đầu đuôi, cậu hỏi lại hắn

- Hả?? Anh Quân nói gì nhỉ?? Anh ấy tính tình rất ghét nói dối, người ta dám nói sai sự thật liền bị anh ấy đánh thê thảm, thì bản thân anh ấy làm sao có thể làm gương xấu được??

Vũ Huy tâm tình đã nặng bây giờ lại sầu hơn, đối với nhóc con vừa gặp liền yêu này, tình cảm của anh dành cho cậu mỗi ngày đều tăng lên chứ không hề giảm đi, từ một công tử đào hoa phong nhã lại trở thành một kẻ si tình vì ai kia, nhưng mà khi nghe tên họ Khúc kia nói em ấy là người của hắn, tâm anh liền lạnh thấu đi, nhìn những ngày sau đó hai người tự tại nắm tay nhau cười nói ra về, ai biết được Vũ Huy bây giờ buồn đến thế nào không??

-Tiểu Nhi!!có phải là tên kia ép buộc em đi với hắn không?? Cứ nói đi!! Hắn nếu thật sự làm vậy thì cho dù thế lực nhà anh không bằng nhà hắn, nhưng Vũ Huy anh vẫn sẽ bảo vệ em mà!!

Mạnh Nhi cuối cùng cũng hiểu lời hắn nói, cậu trực tiếp lắc đầu rồi hướng hắn cười nhẹ nhàng, đoạn đáp

- Thật xin lỗi anh Huy!! Nhưng mà những điều anh ấy nói là sự thật, người em thương là Chính Quân!! Điều này không sai đâu ạ

- Hắn ta tính tình nóng nảy, hơi chút là đánh người, em quen hắn lỡ có chuyện gì làm phật lòng họ Khúc kia, chỉ sợ em chịu thiệt mà thôi!!

- Chính Quân rất tốt!! Anh ấy tuy có nóng tính thật, nhưng là đối với em luôn bảo vệ từ phía sau, Quân rất tốt!! Anh Huy đừng nói như vậy!!

Vũ Huy tim đập thình thịch mà tiến đến gần, vươn tay bắt lấy bàn tay nhỏ của Mạnh Nhi, định nói thêm gì đó thì cả một đoàn người lớp 10A xuất hiện, Chính Quân thấy viễn cảnh như vậy liền nổi điên

- Tao đã từng nói, nếu mày còn dám chạm vào A Nhi của tao, thì ở cái Trung Quốc này không thiếu đất chôn mày mà?? Này là mày tự chuốc họa vào thân đó!!

Cả một lớp nghe bạo long mở miệng, cũng liền nhốn nháo cả lớp

- Buông em út của chúng tôi ra!!

- Anh trai buông nhóc ấy ra đi, cậu nhóc đó là con của nhà họ Khang đó!!

- Vũ Huy!!! Tốt nhất chúng ta nên giữ tình hữu nghị, mọi người ở đây đều nằm ở giới kinh doanh, anh chắc cũng biết cách ứng xử mà!!

Trong khi Vũ Huy vẫn còn chưa hiểu đầu đuôi con cua gì thì lại một tốp người kéo lên, phi thẳng lên đạp vào lưng của lớp trưởng 10A khiến cậu ấy ngã lăn ra đất, tốp người đó hét lên

- Huy bọn tớ đến bảo vệ cậu đây, đừng sợ tập thể này luôn ở bên cậu!!

Đám nam sinh của lớp Chính Quân cũng không vừa, vội vàng bẻ cổ tay xoa cái cổ mình,đáp lại

- Á à đừng nghĩ đàn anh, đàn chị lớp trên thì chúng tôi không dám đụng nhé!! Xin lỗi đây phải thất lễ rồi

Thế rồi cả hai bên liền xông vào đánh nhau một trận khói lửa, kẻ mắng người chửi, khung cảnh hoảng loạn vô cùng

- Mẹ mày thằng con nhà bán xe ô tô, mày chết với tao

- Đồ cái thứ buông kim cương có ngày bị cướp vào nhà

- Cái con nhỏ này mày dám cào mặt bổn tiểu thư à??

- Thế lớp bà có quyền đánh lớp tôi hả??

- Chết này!! Chết này, chúng mày chết đi, hôm nay lớp tao không đánh lại lớp mày thì nhà hàng của ba tao sẽ đóng cửa một ngày

- Mẹ kiếp, bộ móng tay tao mới làm xong, hôm nay sẽ hy sinh vì bản mặt dày của mày

- Thằng khốn con ông chủ quán bar, hôm nay tao đánh cho ba mày nhận không ra luôn

- Mày đừng tưởng cha mày kinh doanh bất động sản thì tao không dám làm gì nghe thằng tai to bụng bự, lần sau dám đến quán bar tao liền tính tiền mày lên gấp mười nhé!!!

Cả một sân thượng liền giữa ra trận chiến của hai lớp 10A và lớp học sinh ưu tú 11A, nhìn cái đám người không khác gì tổ ong vỡ này, Chính Quân xoa bóp thái dương rồi hét lên

- Một là các người dừng lại hết, còn hai là hội Tín Phong ngày mai sẽ đến từng nhà người một rồi san bằng cả thảy, mau chọn đi!!

Một lời uy hiếp trực tiếp làm kẻ đang đấm, người chuẩn bị ăn đạp, người nắm tóc nắm áo dừng lại hết, cả một đoàn người liền tản ra ai trở về lớp nấy, ánh mắt hậm hực nhìn đối phương. Chính Quân hướng sang Huy Vũ hỏi

- Người yêu của tao mày còn dám chạm vào, rõ là không muốn sống nữa hả??

Mạnh Nhi thấy anh đã bừng bừng nộ khí liền khiếp đảm không thôi, vội vàng rút tay ra khỏi Vũ Huy, chạy đến chỗ Chính Quân vuốt vuốt ngực anh!!

- Quân!! Đừng giận, anh Huy chỉ muốn nói chuyện với em thôi, anh ấy không làm gì cả, chỉ là hiểu lầm là hiểu lầm mà!!

Anh nhìn nhóc con mang về mặt kinh sợ hướng mình xoa bóp, cơn giận cũng liền tiêu tan, chỉ nhẹ nắm tay cậu vào tay mình, đoạn định kéo đi, nào ngờ Mạnh Nhi lại dừng chân, hướng Vũ công tử vẫn còn trong trạng thái mê man cúi người xin lỗi!!

- Huy!! Em biết anh là người tốt, thật xin lỗi vì phụ tình cảm của anh, chỉ mong sau này anh tìm một người tốt hơn nhé!!!

- Được rồi!! Em không cần nói nhiều, đi với anh

Chính Quân rất không vừa lòng khi để cậu ở nơi đây, lời Mạnh Nhi vừa dứt thì anh liền kéo cậu đi, đoàn học sinh lớp 10A thấy vậy cũng liền rút quân, tuy bộ dang của ai cũng thê thảm, nhưng những vị công tử tiểu thư lần đầu đi học được đánh nhau như thế này, trong lòng ai cũng đều vui vẻ mà khoát vai nhau về lớp, để lại lớp 11A đi đến kéo Vũ Huy đang thất tình về lại phòng học mà an ủi!!

Mọi học sinh trong lớp 10A vừa đi vừa cười nói chuyện với nhau rất vui vẻ, tuy Chính Quân không thích tiếp xúc với người khác, nhưng sau vụ việc này, anh liền vừa nắm tay bảo bối của mình vừa hướng mọi người nói

- Tối chủ nhật này sang nhà tôi làm tiệc!! Ai vắng mặt liền bị ăn đòn

Cả một đám học sinh nghe vậy tuy có giật mình thật, nhưng mà nhìn bạo long dù sao đã hòa nhập với lớp hơn, các vị công tử tiểu thư đều nhiệt liệt hưởng ứng

Mạnh Nhi cũng chẳng ngại chỗ đông người mà đưa ngón tay cái lên khen thưởng bạn trai của mình!!!

---------****------

Thông báo là sắp hết hè, Cỏ 1/9 này tựu trường rồi, huhu
Bình Luận (0)
Comment