Thiên Tâm nhiệt tình tiếp đón, bốn người Tiêu Lãng một đường thông suốt đi vào trong cổ bảo. Ba người Cao Sơn và Độc Long bị dẫn tới phòng riêng. Tiêu Lãng gỡ mặt nạ ra một đường tiến vào trong đại sảnh.
- Tiêu Lãng, bây giờ ngươi chính là khách quý. Người bình thường mời ngươi cũng mời không được rồi!
Một giọng nói vang dội như tiếng chuông. Một lão già tóc trắng, sắc mặt hồng hào từ chủ vị đứng lên, ý cười đầy mặt nhìn Tiêu Lãng. Đó chính là Thiên Tôn Hiên Viên?
- Tham kiến Thiên Tôn!
Đối mặt với cường giả như vậy, Tiêu Lãng tất nhiên không dám chậm trễ, vội vàng làm bộ như sắp quỳ xuống. Không cần quan tâm hắn là phụ thân của Đại thần Thiên Vũ, hay là nhân vật đỉnh cao trong võ đạo, cái quỳ này cũng đáng giá.
Nhưng một lực lượng đột ngột tác dụng lên trên đùi hắn, nâng hắn dậy. Thiên Tôn Hiên Viên cười ha ha nói:
- Tiêu Lãng, ngươi đã đưa Tiểu Vũ trở về, đối với ta mà nói chính là ân tình cực lớn. Sau này gặp ta không cần hành lễ! Ngươi không phải khách khanh nhất đẳng của nhà chúng ta sao? Hiên Viên Thành ngươi có thể tự do ra vào.
Tiêu Lãng nhếch miệng cười một tiếng nói:
- Thiên Tôn quá khách khí, Tiêu Lãng kinh hoàng!
Thiên Tôn Hiên Viên lại cười lớn lên:
- Ha ha, tiểu tử ngươi kinh hoàng cái rắm! Một đám Thần Tổ của Hoàn Nhan gia còn bị ngươi đùa bỡn trong tay, tại sao gặp ta, ngươi lại kinh hoàng như vậy?
Bên trong đại sảnh có một đám cường giả Hiên Viên gia đang ngồi. Giờ phút này bọn họ liếc mắt nhìn nhau, âm thầm kinh hãi. Thiên Tôn Hiên Viên vẫn rất nghiêm túc, hôm nay lại đùa với tiểu tử này sao?
Tiêu Lãng lại nở nụ cười, trong lòng đã cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Thiên Tôn Hiên Viên nói như vậy, ý tứ đã rất rõ ràng, sẽ không ép Tiêu Lãng gia nhập Hiên Viên gia, vẫn tiếp tục làm khách khanh là được.
Chỉ có điều có thể nói đùa như vậy, khiến Tiêu Lãng nảy sinh cảm giác thân thiết đối với lão đầu này. Những nhân vật lớn như lão già này, quả nhiên không có một người nào là ăn cơm khô, thủ đoạn lung lạc lòng người lợi hại đến cực điểm.
Sau khi Tiêu Lãng ngồi xuống, rất quan tâm hỏi:
- Thiên Tôn, chuyện của đại nhân Thiên Vũ thế nào rồi? Ta có thể gặp hắn một lần không?
Tiêu Lãng nói một câu, khiến nụ cười trên mặt Thiên tôn Hiên Dật cứng lại. Bầu không khí bên trong đại sảnh đột nhiên trở nên nặng nề. Hiên Viên Thiên Tâm khe khẽ thở dài nói:
- Có chút khó khăn. Tuy đại nhân Tu La đáp ứng, nhưng thi thể Tiểu Vũ đã chuyển biến xấu. Nếu muốn ngưng tụ thân thể, còn cần một loại bảo vật. Mà loại bảo vật này... Thần Vực không có!
- Ai, Tiểu Vũ của ta thật đáng thương...
Thiên Tôn Hiên Viên đau khổ nhắm mắt lại, thần sắc thống khổ kia hoàn toàn không phải là giả vờ. Có thể nhìn ra được tình cảm của hắn đối với Đại thần Thiên Vũ rất sâu nặng. Giờ phút này không thể lập tức phục sinh cho Thiên Vũ, khiến hắn cảm thấy bi thương.
Trong lòng Tiêu Lãng thoáng động, đột nhiên mở miệng nói:
- Thần Vực không có? Vậy Yêu Vực có không?
Thiên Tâm nhíu mày nói:
- Yêu Vực tất nhiên có. Chỉ có điều chắc hẳn không phải là bốn đại hoàng tộc Yêu Vực, sợ cũng không lấy ra được.
- Bốn đại hoàng tộc?
Thân thể Tiêu Lãng chấn động, đột nhiên mở miệng nói:
- Đại nhân Thiên Tâm, có thể nói chuyện riêng một chút không?
Thiên Tâm kinh ngạc, Thiên Tôn Hiên Viên cũng sửng sốt. Hắn lập tức phất tay nói:
- Tất cả các ngươi lui xuống đi.
Có thể ngồi ở bên trong đại sảnh này đều là nhân vật lớn của Hiên Viên gia. Bọn họ đều cảm thấy có chút bất mãn, thầm nói một võ giả nho nhỏ như Tiêu Lãng, lại phải nói chuyện kín đáo như vậy, còn muốn tách bọn họ ra? Hắn tự cho rằng mình là một nhân vật lớn sao?
Chờ sau khi mọi người lui ra, Tiêu Lãng trầm ngâm một chút, rồi mới lên tiếng:
- Ta đã từng có một thần hồn, là một cây Thảo Đằng, còn có thể tiến hóa. Sau khi hoá hình, nàng bị hộ vệ thiếp thân, một tàn hồn dùng Đại Na Di mang tới Yêu Vực. Có người nói thân phận nàng tại Yêu Vực rất tôn quý...
- Đại Na Di!
Ánh mắt Thiên Tôn Hiên Viên và Thiên Tâm đồng thời sáng lên. Đại Na Di sao? Chỉ cần là võ giả đạt được cấp bậc Thiên Tôn đều có thể làm được. Vấn đề là... đó chỉ là tàn hồn lại có thể sử dụng Đại Na Di, còn là hộ vệ thiếp thân của cây Thảo Đằng kia?
Thiên Tôn Hiên Viên đột nhiên nhớ tới một chuyện, bỗng nhiên đứng lên quát lớn nói:
- Trong bốn đại hoàng tộc Yêu Vực có một hoàng tộc là bộ tộc Tử Mị Đằng? Tiêu Lãng, ngươi lập tức nói tỉ mỉ về tin tức của Thảo Đằng kia cho ta biết.
Hiên Viên Thiên Tâm cũng kích động đứng lên. Kỳ thực căn cứ vào tin tức Tiêu Lãng cho hiện tại, cơ bản đã xác định được thân thế của Mị Nhi. Thị nữ thiếp thân của người bình thường có thể là võ giả cấp bậc Thiên Tôn sao? Hơn nữa hình thái nguyên thủy còn có thể không ngừng tiến hóa. Điều này hoàn toàn phù hợp với đặc điểm của bộ tộc Tử Mị Đằng trong truyền thuyết.
Tiêu Lãng cũng rất là kích động. Hắn làm bạn với Mị Nhi nhiều năm. Nếu quả thật nàng chính là hoàng tộc Yêu Vực, thật ra có thể nhờ Thiên Tôn Hiên Viên nghĩ biện pháp phái người đi truyền tin. Nói không chừng hắn còn có thể gặp mặt nàng một lần.
Hắn rất nhớ tinh linh nhỏ nhắn xinh xắn kia...
Ngay lập tức hắn nói ra một vài chuyện về Thảo Đằng. Sau khi hắn nói Mị Nhi hoá hình trở thành một tinh linh nhỏ nhắn xinh đẹp, đặc biệt trên đầu có một cái sừng nhỏ màu đỏ, ánh mắt Thiên Tôn Hiên Viên nhất thời trở nên nóng bỏng. Hắn vung tay lên nói:
- Không sai. Thảo Đằng kia của ngươi tuyệt đối là con cháu hoàng tộc Tử Mị Đằng! Tiêu Lãng, quan hệ giữa ngươi và nàng như thế nào?
Tiêu Lãng nói rất chân thành:
- Ta xem nàng là muội muội. Nàng coi ta là chủ nhân. Chỉ có điều không biết gia tộc các nàng có để mắt tới một võ giả từ vực diện nho nhỏ như ta hay không?
- Gia hoả tốt!
Hiên Viên Thiên Tâm vỗ mặt bàn một cái quát lớn. Gia tộc Tiêu Lãng này quả là thâm tàng bất lộ. Hắn và Thiên Tôn Hiên Viên liếc mắt nhìn nhau, hai người đều nở nụ cười.
Không quan tâm gia tộc Tử Mị Đằng có nhận Tiêu Lãng hay không, nhưng Tiêu Lãng có ân đối với Mị Nhi, gia tộc Tử Mị Đằng là hoàng tộc, thiếu ân tình tuyệt đối sẽ trả lại. Chỉ cần Tiêu Lãng đưa ra thỉnh cầu, vậy có thể có được bảo vật giúp Thiên Vũ ngưng tụ thần thể!
Thiên Tôn Hiên Viên không nói gì. Thiên Tâm vỗ một cái thật mạnh vào vai Tiêu Lãng nói:
- Tiêu Lãng, ngươi có thể đi Yêu Vực một chuyến không? Chỉ cần ngươi có thể mang về loại bảo vật kia, phục sinh cho Tiểu Vũ, ngươi chính là đệ đệ ruột thịt của ta!
Thiên Tôn Hiên Viên gật đầu, rất chờ đợi nhìn Tiêu Lãng. Nhưng Tiêu Lãng trợn tròn mắt, hỏi một câu:
- Không thể phái người đi một chuyến sao? Chỉ cần có thể nhìn thấy Mị Nhi, nói vậy nàng sẽ hỗ trợ. Ta còn phải đi Mộc Long Lĩnh một chuyến...
- Ha ha!
Thiên Tôn Hiên Viên mở miệng, hắn cười khổ nói:
- Bộ tộc Tử Mị Đằng cường đại đến mức nào? Tộc trưởng bọn họ chính là Thần Chí Cao! Đừng nói tùy tiện phái ra một người, cho dù ta đi cũng vô dụng! Việc này tất phải nhờ tới ngươi. Ngươi yên tâm, đoạn đường này lão phu sẽ đi cùng ngươi. Ngươi cứ đi Mộc Long Lĩnh, ta có thể chờ! Tàn hồn Tiểu Vũ đã được chúng ta dùng bảo vật bồi dưỡng, có thể bảo tồn được năm năm.
- Thần Chí Cao?
Thân thể Tiêu Lãng run lên. Lại là Thần Chí Cao sao?
Hắn đi gặp Thiên tôn Mộc Long, không phải là muốn lôi kéo quan hệ với Thần Chí Cao Tu La, phục sinh Âu Dương Lãnh Yên sao?
Nếu như Mị Nhi đúng là bộ tộc Tử Mị Đằng, nếu như thật sự nàng có thân phận tôn quý như vậy, không bằng mình đi tìm Mị Nhi hỗ trợ không tốt hơn sao? Đi Yêu Vực lại có thể tìm hiểu xem Tiểu Bạch thế nào?
Quan trọng nhất là có Thiên Tôn Hiên Viên dẫn theo cường giả đi theo, không phải về mặt an toàn có sự bảo đảm rất lớn sao?
Càng nghĩ Tiêu Lãng càng kích động hơn. Cuối cùng hắn quyết định chú ý, gật đầu nói:
- Được! Chờ sau khi ta từ Mộc Long Lĩnh trở về, sẽ theo Thiên Tôn đi tới Yêu Vực một chuyến! Chỉ có điều... Thiên Tôn, một nhóm nhân loại chúng ta đi Yêu Vực, sẽ không bị giết chết chứ?
- Ha ha!
Thiên Tôn Hiên Viên cười lớn, không để ý chút nào nói:
- Ta tự có biện pháp bảo vệ tính mạng. Ngươi yên tâm đi Mộc Long Lĩnh đi. Thiên Tâm đi cùng ngươi một chuyến. Những chuyện khác chờ Tiêu Lãng trở về rồi nói sau.