Yêu Giả Vi Vương

Chương 1094

Võ giả tu luyện, bên trong thân thể hội tụ năng lượng cường đại, sẽ tự động phóng thích khí tức. Thực lực càng mạnh khí tức càng cường đại. Cho dù thu liễm thế nào cũng không thể che giấu được. Cũng như đám người Thiên Tôn Hiên Viên và Thiên Tôn Lưu Hỏa, Tinh quân Hình Thiên, cho dù người mù cũng có thể cảm nhận được khí tức cường đại ẩn chứa trên người bọn họ.

Trong Tu La Cung xuất hiện một võ giả không có bất kỳ khí tức nào, câu cá ở trên hồ nước? Nếu như không phải Tiêu Lãng đi nhầm chỗ, như vậy tu vi của người này đã đạt đến mức độ trở lại nguyên trạng, bằng không làm sao lại không tiết ra ngoài một chút khí tức nào?

Cho nên Tiêu Lãng lập tức quỳ một gối xuống, cung kính nói:

- Tiêu Lãng tham kiến Thần Chí Cao đại nhân.

Nam tử mặc hắc y, không nói gì cũng không quay đầu lại tiếp tục câu cá. Tiêu Lãng cũng không dám đứng lên, càng không dám nói lời nào, vẻ mặt vô cùng cung kính, xuất phát đến đáy lòng! Đây là sự tôn kính chân thành khi một võ giả đối mặt với nhân vật đứng trên đỉnh cao nhất của võ đạo.

- Đứng lên đi.

Chỉ một lát sau nam tử kia cuối cùng mở miệng, trong lời nói không có bất kỳ cảm xúc nào, nghe không ra vui mừng hay tức giận.

Sau khi Tiêu Lãng đứng lên, nghiêm túc đứng thẳng, nhìn bóng lưng và cử động của nam tử kia, ánh mắt nhìn thẳng.

Nam tử tiếp tục trầm mặc tiếp tục câu cá, không biết có phải trong hồ không có cá, hay là hắn không có mồi câu? Sau khi câu một canh giờ, dây câu cũng không có một chút động tĩnh nào.

Tiêu Lãng nhìn thấy không hiểu nhưng không dám hỏi dò. Đợi mãi nửa canh giờ, nam tử áo đen mới quay nghiêng mặt lại, thản nhiên nói:

- Ngươi có biết, vì sao không có cá mắc câu không?

- A...

Tiêu Lãng hơi nhíu mày. Thần Chí Cao lại kiểm tra hắn sao?

Lời này không tiện tiếp. Nếu như là người bình thường sợ là nhất định sẽ nói, Thần Chí Cao uy vũ. Nếu là Ngư Nhi hẳn sẽ nói các loại nịnh bợ như quỳ bái không dám tới gần.

Lần này Tiêu Lãng đi Yêu Vực, từng gặp rất nhiều nhân vật lớn, biết bọn họ khẳng định không thích nghe nói những lời nịnh bợ. Hắn lập tức trầm ngâm một chút, nhìn bóng lưng và khuôn mặt của Thần Chí Cao, trong lòng thoáng động nói:

- Thần Chí Cao đại nhân câu không phải là cá, mà là sự yên tĩnh! Cá không có linh trí của loài người, tất nhiên không hiểu được sự yên tĩnh, cũng sẽ không mắc câu.

Nam tử áo đen bỗng nhiên xoay đầu lại, ánh mắt như điện quét qua người Tiêu Lãng một chút, hơi gật đầu nói:

- Chẳng trách Dạ Hậu và Hình Thiên đều thích ngươi. Ngươi quả nhiên có chút khác với tất cả mọi người.

Tiêu Lãng chắp tay hành lễ tự giễu nói:

- Thần Chí Cao khen quá lời. Nếu như Tiêu Lãng thật sự có gì không giống, sợ là chỉ có thần khí thể này!

- Ha ha!

Người áo đen cười dài, cũng không nói chuyện thân thể lóe lên chậm rãi biến mất ở trên hồ nước bên. Mà thân thể Tiêu Lãng lại bị bạch quang bao chùm, một giây sau lại được đưa ra khỏi cung điện.

- Đi thôi!

Thiên Tôn Lưu Hỏa vẫn ở ngoài cung điện. Hắn dẫn theo Tiêu Lãng bay về phía Tu La Thành. Bay được nửa đường hắn đột nhiên ngừng lại, nhìn qua Tiêu Lãng vài lần nói:

- Ngươi có thể cảm ngộ trạng thái du hồn cũng coi như có duyên với ta. Ta chỉ điểm cho ngươi một câu. Sau đó loại y chuyện như vậy vẫn cố gắng không nên để phát sinh. Trừ phi... ngươi thật sự không muốn lăn lộn ở Hủy Diệt Chi Địa.

Tiêu Lãng gật đầu nói:

- Cảm ơn đại nhân Lưu Hỏa, lần này thật sự do ta lỗ mãng, Lần sau ta sẽ chú ý một chút.

Lưu Hỏa gật đầu nói:

- Được, ngươi tự đi vào trong thành đi. Huyết Kỵ đang ở đó chờ ngươi.

Tiêu Lãng khom người hành lễ sau đó bay vào trong Tu La Thành. Còn chưa bay đến trong thành, hắn đã nghe thấy một tiếng truyền âm vang lên:

- Tiêu Lãng, đến phía đông thành đi, Ta đang ở trong tòa nhà chỗ này.

Tiêu Lãng theo truyền âm bay qua, rất nhanh tìm được tòa nhà của Thiên Tôn Hiên Viên. Thời điểm bay trong Tu La Thành, Tiêu Lãng cảm giác được vô số thần thức xẹt qua hắn. Hơn nữa rất nhiều thần thức còn mang theo thái độ thù địch. Hắn âm thầm nghĩ, Thiên Tôn Lưu Hỏa quả nhiên không nói sai, sau này vẫn không nên đối kháng với người của Tu gia. Bằng không Hủy Diệt Chi Địa này đúng là không nên tiếp tục ở lại được nữa...

Bay vào trong tòa nhà của Thiên Tôn Hiên Viên, dưới sự dẫn đường của thị nữ, Tiêu Lãng tiến vào trong phòng khách chính. Hắn phát hiện trên mặt Thiên Tôn Hiên Viên đầy hồng quang, vẫy tay bảo hắn ngồi xuống, uống một ngụm trà mới lên tiếng:

- Tiêu Lãng, ngươi tiến vào Tu La Cung có gặp được Thần Chí Cao không? Nói cái gì?

Tiêu Lãng nói lại mọi chuyện đã xảy ra. Thiên Tôn Hiên Viên vỗ đùi cười nói:

- Tiểu tử ngươi quả nhiên trâu bò. Dại nhân nhiều năm không cười to thoải mái như vậy. Được rồi, chuyện lần này xem như đã qua. Sau này cố gắng đừng phát sinh xung đột với người của Tu gia. Đại nhân cũng cần mặt mũi.

Tiêu Lãng gật đầu, hỏi:

- Thúc thúc, đại ca Thiên Vũ thế nào?

Nói đến đây, trong nháy mắt mặt mày Thiên Tôn Hiên Viên trở nên hớn hở nói:

- Thành công rồi. Lần này nợ đại nhân một ân tình lớn. Hiện tại Tiểu Vũ cơ bản đã sống lại, chỉ có điều vẫn đang ngủ say cần tĩnh dưỡng mấy tháng. Giờ phút này hắn vẫn ở trong Tu La Cung. Ta không phải chờ ngươi đi ra, mới có thể tiến vào thăm sao.

Tiêu Lãng thấy vậy vội vàng đứng dậy nói:

- Được rồi, vậy thúc thúc đi thăm đại ca Thiên Vũ đi. Ta về Hiên Viên Lĩnh trước. Lần này ta không gặp được đại ca Thiên Vũ. Ta trở lại Thiên Châu trước. Sau này, ta sẽ đến Thần Vực tự phạt ba chén tạ tội.

- Được!

Thiên Tôn Hiên Viên cũng không giữ hắn lại, quay về phía bên ngoài gầm thét một tiếng nói:

- Thiên Long, ngươi hộ tống Tiêu Lãng đi Hiên Viên Lĩnh, bảo Thiên Minh và Thiên Cương tiếp tục đưa Tiêu Lãng đi Thiên Châu.

Một cường giả Thần Tổ hậu kỳ xuất hiện. Tiêu Lãng phất tay cáo từ với Thiên Tôn Hiên Viên, cùng với Hiên Viên Thiên Long truyền tống đi Hiên Viên Lĩnh. Mặc dù nói hiện tại người dám động Tiêu Lãng hẳn là không còn, nhưng cẩn thận một chút vẫn tốt hơn.

Sau một ngày, Tiêu Lãng trở lại Hiên Viên Lĩnh, đi vào trong cổ bảo trực tiếp đến thăm hai người Ma Thần. Hai người vẫn đang hôn mê. Cũng may thân thể chỉ bị tra tấn, đan điền và kinh mạch không có vấn đề lớn. Đám người Tiêu Lãng cũng tới nhanh, bằng không chắc hẳn đã bị phế bỏ.

Tiêu Lãng ở lại Hiên Viên Lĩnh, chờ đợi hai người tỉnh lại. Ngày thứ 3 hai người rốt cuộc đã tỉnh. Nhìn thấy vẻ mặt cười khổ của Tiêu Lãng, lại không hề nói lời nào nhụt chí, đôi mắt Tiêu Ma Thần sáng đến dọa người, trầm giọng cắn răng nói:

- Công tử Ma Đằng đúng không? Cơn giận này Tiêu Ma Thần ta xin thề phải đòi lại, bằng không thề không làm người!

Hiên Viên Thiên Tâm cũng ở trong phòng, nghe được câu này lại có chút bất mãn bĩu môi nói:

- Ngươi đừng nghĩ tới chuyện trút giận. Lần này có thể không chết xem như các ngươi đã gặp may. Ma Đằng xem như nửa người của Tu gia. Người của Tu gia có thói bao che khuyết điểm nhất. Các ngươi tiếp tục ầm ĩ xuống, Tiêu Lãng sẽ không có cách nào ở lại Hủy Diệt Chi Địa được nữa.

Mắt Tiêu Ma Thần loé lên một tia hổ thẹn, nhìn Tiêu Lãng một chút. Hắn lạnh lùng nói:

- Đại nhân Hiên Viên yên tâm, trước khi chưa đủ thực lực ta tuyệt đối sẽ không gây sự. Đương nhiên nếu như chờ tới lúc ta có đủ thực lực, ta sẽ san bằng Thiên Ma tộc.

Tiêu Lãng liếc nhìn Hiên Viên Thiên Tâm một cái bảo hắn đừng nói nữa, lúc này mới vỗ vào vai Ma Thần nói:

- Ma Thần, Vô Ngân! Ta chuẩn bị trở lại Thiên Châu một chuyến. Các ngươi có muốn theo ta trở lại hay không?

Vô Ngân giãy dụa ngồi dậy liếc mắt nhìn Ma Thần. Hai người đều lắc đầu. Ma Thần cay đắng nói:

- Ta đã từng thề, không đạt được Thần Tổ Thiên Tôn gì đó tuyệt đối không trở lại. Muốn về cũng phải áo gấm về nhà. Bây giờ trở về tính là chuyện gì? Ừm... Tiêu Lãng, nếu như ngươi trở lại có thể đưa Tô Triết và Tiêu Bình đến Thần Vực là tốt nhất. Còn phụ thân cứ để người ở lại Thiên Châu dưỡng lão đi.

Vô Ngân cũng gật đầu biểu thị không trở về. Tiêu Lãng chỉ có thể lui ra ngoài kéo Hiên Viên Thiên Tâm nói:

- Đại ca Thiên Tâm, đại ca đừng để ý. Ma Thần tính tình là như vậy! Hơn nữa ta tin tưởng cả đời hắn tuyệt đối có thể đột phá Thiên Tôn.

- Ngươi xác định? Được, ta tin tưởng ngươi.

Ánh mắt Hiên Viên Thiên Tâm sáng lên, nhếch miệng nở nụ cười:

- Vậy bọn họ không cần đi Mai gia nữa, cứ ở lại Hiên Viên gia đi. Ta sẽ cho Tiêu Ma Thần làm trưởng lão. Đương nhiên nếu như tiểu tử này đột phá quá chậm, ta cũng không cho thực quyền.

- Được!

Tiêu Lãng gật đầu, trầm ngâm một hồi nói:

- Ma Thanh Thanh cũng ở lại với bọn họ, phiền đại ca chiếu cố. Ta dẫn Tiểu Đao và Độc Long trở lại Thiên Châu, sau ba ngày nữa sẽ khởi hành.

Hiên Viên Thiên Tâm khinh thường một phen nói:

- Phiền phức cái rắm. Tiểu tử ngươi còn tiếp tục khách khí với ta, ta sẽ đánh chết ngươi! Ta cảnh cáo ngươi, đừng ở Thiên Châu làm con rùa đen rút đầu. Sau một thời gian ngắn lăn trở lại Thần Vực cho ta

Bình Luận (0)
Comment