Yêu Giả Vi Vương

Chương 1182

- Đội đưa dâu của Hoàn Nhan gia? Hiên Viên Huyết Kỵ? Hoàn Nhan Liệt?

Tiêu Lãng nghe giọng của Long Lạc hì nheo mắt lại, suy nghĩ thứ nhất là hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc. Dù sao Hoàn Nhan gia không có nữ nhân xuất sắc gì, có thể xứng đôi với Long gia chỉ có hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc. Hơn nữa đám người Tu Kiếm, công tử của Phó gia, Thanh Lê cũng đến, rất có thể thật sự là hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc.

Tiêu Lãng cực kỳ nghi hoặc, chẳng phải Long Kỵ công tử đã chết rồi sao? Vì sao hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc vẫn gả đến đây? Tiêu Lãng nghĩ đến mặt mày nha hoa, biểu tình hiền dịu của hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc là lòng Tiêu Lãng rối loạn như tơ vò.

Long Ngạo Chí Cao Thần không ở, Vô Lượng lão nhân vốn định lờ đi nhưng nghe nói đám người Tu Kiếm, công tử của Phó gia, Thanh Lê đến, rồi còn Hiên Viên Huyết Kỵ thì nghi hoặc truyền âm ra ngài:

- Lão tổ tông nhà các ngươi ra ngoài làm việc, ta là Vô lượng. Rốt cuộc có chuyện gì? Tại sao đám người Tu Kiếm, công tử của Phó gia, Thanh Lê, Hiên Viên Huyết Kỵ cũng đến?

- A?

Long Lạc nghe thanh âm xa lạ thì sợ hãi run lên, khủng hoảng quỳ một gối nói:

- Thì ra là Vô Lượng đại nhân. Lúc trước Long Lạc may mắn gặp mặt Vô Lượng đại nhân một lần, xin hỗi... Ta có thể tiến vào bẩm báo được không?

Vô Lượng lão nhân liếc Tiêu Lãng, truyền âm:

- Có chuyện gì cứ nói ở bên ngoài, đừng nói nhảm nhiều!

Long Lạc không dám nói nữa, cung kính giải thích chuyện từ đầu đến đuôi.

Long Lạc lên tiếng:

- Vô Lượng đại nhân, lão tổ tông của ta đi đâu? Tại sao đại nhân ở đây? Vô Lượng đại nhân có thể truyền tin cho lão tổ tông nhà ta để ngày mai lão tổ tông trở về uy hiếp một chút không?

Vô Lượng lão nhân bực bội, làm sao lão biết Long Ngạo Chí Cao Thần đi đâu? Vô Lượng lão nhân truyền tin cho Long Ngạo Chí Cao Thần rồi nhưng không thấy hồi âm, nói không chừng vẫn đang bị đồ điên Tiêu Dao Vương rượt đuổi.

- Cái quái gì vậy trời?

Vô Lượng lão nhân tức giận thở hắt ra, truyền âm nói:

- Được rồi, ngươi đi xuống đi, ngày mai ta sẽ xuất hiện chấn nhiếp, cũng sẽ báo tin cho Long Ngạo. Các ngươi cứ làm việc của mình.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Tiêu Lãng nghe Long Lạc giải thích xong trong đâu như trúng sét đánh, hiểu ra vụ việc. Long gia vì cố ý làm nhục Tiêu Lãng hoặc dụ hắn đi ra mà cưỡng ép Hoàn Nhan gia, để một công tử của Long gia thay Long Kỵ công tử cưới hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc.

Chuyện này đúng là đã làm nhục Tiêu Lãng, ít nhất lúc này hắn hận không thể giết sạch người Long gia.

Tiêu Lãng không có tơ tưởng gì với hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc nhưng thân như huynh muội. Hoàn Nhan Nhược Thủy từng cứu Tiêu Lãng một lần, Hoàn Nhan gia có ơn với hắn. Tuy Tiêu Lãng đã giết Hoàn Nhan Lệ nhưng hắn vẫn nghĩ rằng Hoàn Nhan Tuyệt Sát, hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc là người thân của hắn.

Hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc thậm chí không muốn lấy cả Long Kỵ công tử, bây giờ khuất nhục gả cho một vị công tử của Long gia, Tiêu Lãng khỏi đoán cũng biết lấy tính cách của hai tỷ muội cùng lắm là sau đại hôn ngày mai sẽ tự sát.

Tiêu Lãng cúi đầu nghiến răng nghiến lợi, toàn thân toát ra khí lạnh băng.

- Long Lạc? Long Ngọc?

Sát khí trên người Tiêu Lãng không thể che giấu đi, nhưng lúc này bản thân hắn giữ mạng còn khó chứ đừng nói là cứu người. Lòng Tiêu Lãng dấy lên ngọn lửa, đầu óc tràn ngập giận dữ và không cam lòng.

Vô Lượng lão nhân liếc qua, lạnh lùng nói:

- Tiểu tử, ngươi muốn cjhết liền sao? Ngươi muốn đụng vào người Long gia? Nghe nói hai tỷ muội kia có quan hệ tốt với ngươi? Hừ hừ, có lão phu ở đây, ngươi ngoan ngoãn cho ta, nếu không thì ngươi tùy thời sẽ chết sớm!

Tiêu Lãng không nói chuyện, im lặng thật lâu sau đứng dậy, mạnh quỳ xuống.

Tiêu Lãng cầu xin:

- Đại nhân, có thể cho ta thấy mặt tỷ muội Hoàn Nhan gia một lần không? Ta bảo đảm sẽ không làm bậy, chỉ muốn gặp một mặt.

Bùm!

Đáp lại Tiêu Lãng là một lũ phong nhẹ nhàng, hắn bay dính vách, não chấn gất xỉu.

Vô Lượng lão nhân liếc Tiêu Lãng, thu lại tầm mắt, lạnh lùng cười:

- Xem ta là đồ ngốc sao? Muốn liều mạng giết mấy người Long gia? Mơ đi!

Vô Lượng lão nhân nhướng mày, thần thức tản ra tra xét với khoảng cách xa nhất nhưng không thấy bóng dáng Long Ngạo Chí Cao Thần đâu.

Vô Lượng lão nhân sốt ruột khẽ thở dài:

- Long Ngạo, chẳng lẽ ngươi đã chết? Tại sao không báo tin tiếng nào? Ài, mặc kệ, ta chờ ở đây một tháng, sau một tháng mà ngươi chưa trở về thì tra sẽ giết Tiêu Lãng thay ngươi. Ta không xen vào mấy chuyện khác, coi như không uổng chúng ta quen biết nhau.

Hôm sau!

Long gia không biết Long Ngạo Chí Cao Thần bị Tiêu Dao Vương truy sát. Đa số đệ tử tinh anh của Long gia đã bị đưa đi nhưng trong Long bảo vẫn có rất nhiều người. Đệ tử trực hệ, chi thứ của Long gia có quá nhiều, cộng với vô số gia tộc phụ thuộc Long gia, cho nên hôm nay Long Ngọc công tử đại hôn, Long bảo rất náo niệt.

Trong thành bảo giăng đèn kết quả, nhiều khách nhân đến chúc mừng sớm từ từ Long vực đứng trên quảng trường, chờ đội đưa dâu của Hoàn Nhan gia.

Thiên Tôn của Long gia bị Tiêu Lãng giết chỉ còn sót một người, nhưng Thiên Tôn gia tộc phụ thuộc Long gia có hơn mười người, cộng với Thiên Tôn các sơn lĩnh Long vực, Thiên Tôn đứng trên quảng trường nhiều đến mấy trăm người.

Long Lạc mặt mày hồng hao. Trong khoảng thời gian này Long Lạc mượn uy phong của Long Ngạo Chí Cao Thần thành công nắm quyền to tại Long vực, mọi người, bao gồm nhiều hậu kỳ Thiên Tôn đều xem gã như thiên lôi, sai đâu đánh đó. Lần này Long gia trấn áp Hoàn Nhan gia, cưới hai đóa tiên hoa đẹp nhất Thần Vực cứu lại danh dự cho Long gia, nên lúc này tâm tình của Long Lạc rất tốt.

Tâm tình của Long Ngọc càng tốt hơn. Long Ngọc mặc áo đỏ, nhận vô số tiếng chúc mừng ghen tỵ, hâm mộ của các công tử, thỉnh thoảng liếc mắt hướng truyền tống trận, ánh mắt nóng cháy. Long Ngọc nghĩ đến có thể đè hai thân hình hoàn mỹ mà nam nhân trong Thần Vực đều muốn chơi một lần là tim gã đập nhanh rồi.

Vù vù vù vù vù!

Rốt cuộc truyền tống trận sáng lên, mấy trăm người xuất hiện bên trong. Giữa truyền tống trận có mấy thị nữ vây quanh hai nữ nhân tuyệt đẹp mặc cung váy đỏ rực, không cần xem mặt, nhìn dáng người hoàn mỹ kia đã làm nhiều công tử trẻ tuổi mắt mê ly.

Hiên Viên Huyết Kỵ, Hiên Viên Thiên Tâm, Hoàn Nhan Liệt, Hoàn Nhan Tuyệt Sát, đám người Tu Kiếm, công tử của Phó gia, Thanh Lê đều đến. Mai phu nhân đứng giữa hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc, một tay kéo một người. Mặt mọi người không có gì vui tươi hân hoan, đều buồn bã. Giống như hôm nay không phải đưa dâu mà là... Để tang.

Long Lạc mặc kệ sắc mặt mọi người, dẫn người nghênh đón, mang theo đám người Hiên Viên Huyết Kỵ, Hiên Viên Thiên Tâm, Hoàn Nhan Liệt, Hoàn Nhan Tuyệt Sát, đám người Tu Kiếm, công tử của Phó gia, Thanh Lê, Mai phu nhân, Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc cười miễn cưỡng đi vào chủ bảo của Long gia. Hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc im lặng, đi đường vững vàng, theo mọi người vào trong. Dường như hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc đã nhận mệnh.

Một phen lễ bái, mấy phen ồn ào, bái đường thành hôn, hết thảy thuận lợ. Người dưa dâu im lặng ngồi, trong quảng trường nhỏ của Long bảo bày mấy vạn bàn chứng kiến hôn lễ long trọng này.

Nghi thức hôn lễ đã xong, Long Ngọc cầm tay hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc từ tay Mai phu nhân, cười đến tận mang tai. Long Ngọc vươn tay cùng vén khăn trùm đầu hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc lên, nụ cười đông trên mặt.

Long Ngọc thấy đôi mắt chết lặng, cảm nhận năng lượng dâng trào vận chuyển trong thân thể hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc. Mắt Long Ngọc biến sắc bén như dao.

Long Ngọc vừa thụt lùi vừa quát to:

- Các ngươi dám tự sát? Có tin là ta giết cả tộc các ngươi không?

Hoàn Nhan Nhược Thủy bật cười:

- Ha ha ha ha ha ha!

Nụ cười cực kỳ thê mỹ.

Hoàn Nhan Nhược Thủy nhìn toàn trường, cao giọng quát:

- Long Ngọc phu quân, chúng ta đã bái đường thành thân, bây giờ tỷ muội chúng ta là người của Long gia, chúng ta chết liên quan gì đến Hoàn Nhan gia? Phụ thân, xin hãy tha thứ cho chúng ta bất hiếu, kiếp sau vẫn sẽ làm nữ nhi của người!

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc vận chuyển năng lượng sôi sục, người dấy lên ngọn lửa đốt cháy năng lượng thân thể định tự bạo. Vô số Thiên Tôn có mặt không kịp ngăn cản, dù sao hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc tự đốt cháy năng lượng trong người mình.

Vù vù vù vù vù!

Chính lúc này, một bóng người xuất hiện trong sân, năng lượng tinh thuần như gió thổi đến. Lửa cháy trên người hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc chợt biến mất, năng lượng bị giam cầm.

Vô Lượng lão nhân có hai chân mày trắng như kiếm bén lạnh lùng trừng hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc, thản nhiên nói:

- Muốn chết? Không phải các ngươi muốn là được! Ngoan ngoãn vào động phòng đi!

Bình Luận (0)
Comment