Yêu Giả Vi Vương

Chương 247

Mặt dày vô sỉ, chuột nhắt nhát gan. Tả Kiếm, Vân Tử Sam thầm chửi. Vân Tử Sam nghi ngờ có phải mới rồi Tiêu Lãng lừa nàng, sàm sỡ không phải trả tiền không? Nếu không thì tại sao Tiêu Lãng không ứng chiến cục diện như vậy? Cho dù là nam nhân hèn nhát cỡ nào ở trước mặt nữ thần mình ngưỡng mộ nên là máu nóng dồn não đi?

Nhưng Tiêu Lãng từng giết Chiến Vương cảnh, bắt sống Huyết Hồng Nguyệt là sự thật. Vân Tử Sam nghi hoặc, hảo cảm đối với Tiêu Lãng đã hoàn toàn tan vỡ.

Man di này mạnh mẽ hôn nàng, còn bị Tả Kiếm bắt gặp làm nàng xấu hổ đến không dám nhìn mặt gã. Tả Kiếm chính là một trong những người mạnh nhất thế hệ trẻ, người nàng rất muốn lung lạc. Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.vn

Vân Tử Sam kiềm không được lên tiếng:

- Thiếu tộc trưởng, nếu Tả tướng quân muốn kiến thức vu thuật thần kỳ của ngươi thì hãy chiều ý hắn đi.

Tiêu Lãng không ứng chiến thì Tả Kiếm không tiện ra tay, dù sao nếu gã giết chết Yêu Tà thì không biết ăn nói sao với Quân Thần Độc Cô Hành, rất có thể tương lai bị hủy hoại.

Vân Tử Sam rất muốn chứng thật Tiêu Lãng có vu thuật hay không, nên nàng không tiếc khích tướng. Nếu Tiêu Lãng thật sự có vu thuật thì nàng có thể bỏ qua chuyện hôm nay bị khinh nhờ, nếu là giả mạo thì hắn chết cũng chẳng đáng tiếc.

- Được rồi!

Khiến Tả Kiếm, Vân Tử Sam bất ngờ là Tiêu Lãng đồng ý.

Tiêu Lãng hoàn toàn không nhìn Tả Kiếm, mắt hắn đầy tình cảm nhìn Vân Tử Sam.

Tiêu Lãng nói:

- Nếu điện hạ đã nói thì bổn tộc trưởng sẽ chơi cùng hắn, nhưng ta có một điều kiện!

Tả Kiếm mừng rỡ hỏi ngay:

- Có cái gì thì nói mau!

Tiêu Lãng lười biếng quay đầu nhìn Tả Kiếm nói:

- Thứ nhất, ký giấy sinh tử, điện hạ làm chứng, chút nữa nếu ta có giết ngươi thì Tả gia các ngươi không được trả thù. Thứ hai, chiến trường không thể ở trong Thanh Y thành. Chúng ta đi bên ngoài chơi, không được có người đứng xem. Vu thuật của tộc ta có uy lực cường đại, không thể bị tiểu nhân nhìn trộm, hơn nữa dễ dàng ngộ thương người thường, nếu nguyên soái truy cứu thì ta không gánh nổi. Nếu ngươi đồng ý chúng ta lập giấy sinh tử thì đi ngoài Thanh Y thành, thuận tiện xin công chúa điện hạ nửa canh giờ sau nhặt xác giúp ngươi.

Điều kiện của Tiêu Lãng không quá đáng, rất rõ ràng dứt khoát. Lời của Tiêu Lãng khiến Tả Kiếm, Vân Tử Sam ngẩn ngơ.

Tiêu Lãng dứt khoát như vậy không lẽ hắn thật sự có năng lực xử lý Tả Kiếm?

Nghĩ đến Huyết Sắt, Chiến Vương cảnh của Huyết Vương triều bị Tiêu Lãng giết, còn có Tam hoàng tử của Huyết Vương triều, Huyết Hồng Nguyệt bị hắn bắt trở về giữa thiên quân vạn mã, Vân Tử Sam nghi hoặc do dự.

Nhưng mà!

Trong cục diện như vậy làm sao Tả Kiếm có thể khiếp chiến? Nếu không ứng chiến thì thanh danh của Tả Kiếm sẽ bị hủy hoại, sau này sinh ra tâm ma, có ảnh hưởng rất lớn cho tu luyện sau này, cả đời không có hy vọng trở thành cường giả.

Tả Kiếm đành cắn răng nói:

- Được!

Tả Kiếm đã đồng ý. Vân Tử Sam nóng nảy, xem ra Tiêu Lãng thật sự có tài. Hai người đều là thiên tài tuyệt thế của Chiến Vương triều, ai chết cũng là tổn thất của vương triều, của nàng.

Trải qua một thời gian, trong đầu Vân Tử Sam đã nguôi giận.

Vân Tử Sam hốt hoảng nói:

- Cái này... Tả công tử, Yêu thiếu tộc trưởng, chuyện quyết đấu chỉ là Tử Sam đùa một chút. Hai người đều là tinh anh của vương triều, không cần tổn thương hòa khí...

Vân Tử Sam chưa nói hết câu đã bị Tiêu Lãng đánh gãy:

- Chuyện này làm sao đùa được?

Tiêu Lãng vẻ mặt châm chọc nhìn Tả Kiếm, nói:

- Điện hạ yên tâm, ta sẽ khống chế uy lực vu thuật, cố gắng không giết chết hắn, tối đa là tàn phế, bán thân bất toại!

Tả Kiếm cười lạnh một tiếng, cắn răng nói:

- Ta cũng không giết hắn, sẽ không biến hắn thành phế nhân, cùng lắm khiến hắn thành thái giám. Điện hạ đừng nói nhiều nữa. Người đâu, cầm bút tới, ký sinh tử lệnh!

Rất nhanh ký xong sinh tử lệnh, việc này bị thị nữ đứng bên ngoài nhanh chóng truyền tin khắp Vân Yên các.

Trong phút chốc Vân Yên các bạo động.

Cường giả mạnh nhất thế hệ trẻ đối đầu với vu thuật sư trẻ tuổi nổi bật nhất gần đây? Lại còn quyết đấu sinh tử?

Cuộc chiến vương giả của hai vua tiểu sư tử xảy ra trước tiên.

Nghịch Thương cảm thán một câu 'hồng nhan họa thủy' sau đó chạy hướng hành hương lâu. Nam Cung Ngọc Nhi, Thống lĩnh hàn môn Dạ Phi, Đông Phương Ngạo Nhiên đi theo. Long Nha Phỉ Nhi vẻ mặt lo lắng chạy theo sau.

Tim Trà Mộc rớt cái bịch, không biết Tiêu Lãng nổi điên làm gì. Trà Mộc sai người báo tin cho Quân Thần Độc Cô Hành, sau đó chạy như bay tới.

Tả Kiếm không nhìn mọi người, kiêu ngạo đi ra ngoài, thân hình phiêu dật, bàn chân lướt đi ra Vân Yên các. Đi được mấy bước Tả Kiếm đạp nóc nhà trệt, Tu Di Giới lóe sáng, một thanh họa kích hai thước xuất hiện trong tay, từ xa chỉ vào Tiêu Lãng đi ra khỏi Vân Yên các.

Tả Kiếm cười to bảo:

- Yêu Tà, bên ngoài thành nam trăm dặm, Tả Kiếm cung chờ đại giá, cuộc chiến này không chết không ngừng!

Tả Kiếm nói xong Huyền khí vờn quanh hóa thành sao băng chạy nhanh lên nóc nhà, cực kỳ phong cách lao hướng thành nam.

Hành động của Tả Kiếm có ẩn ý riêng, hơn nữa lúc này lòng tự tin của gã lên đến đỉnh điểm. Tả Kiếm chợt nhớ một vấn đề, trận chiến này dù Tiêu Lãng có được thần thông quái dị cỡ nào thì gã sẽ không chết.

Bởi vì trong Thanh Y thành có ba tuyệt thế cường giả, trong số đó có cô nãi nãi của Tả Kiếm! Tả Kiếm lớn tiếng nói chuyện, rêu rao lao hướng thành nam là muốn kinh động Tả Bình Bình. Có Tả Bình Bình ở, Tả Kiếm sẽ không chết, gã có thể thoải mái đấu một trận.

- Người đâu, chuẩn bị ngựa!

Tiêu Lãng quát to:

- Người đâu, chuẩn bị ngựa

Người đi theo sau lưng Tiêu Lãng run lên, đi có mấy bước mà còn chuẩn bị ngựa gì?

Long Nha Phỉ Nhi dẫn theo Hồng Y Vệ lập tức dắt một chiến mã đến. Tiêu Lãng nhảy người lên ngựa, liếc Thiên Tầm đứng trong góc ra hiệu. Thiên Tầm lập tức chạy ra ngoài.

Tiêu Lãng chắp tay với mọi người, cười nói:

- Công chúa điện hạ và các vị hãy chuẩn bị rượu thịt đi, chờ ta chém đầu Tả Kiếm rồi chúng ta cùng nhau nâng cốc.

Mọi người té ngửa nhưng không ai bật cười, ánh mắt phức tạp nhìn Tiêu Lãng giục ngựa chạy nhanh đi thành nam, như thấy một dũng sĩ đi không còn trở về.

Đông Phương Ngạo Nhiên hưng phấn nói:

- Đi, chúng ta đi xem!

Mấy người khác cũng rục rịch.

Mắt Vân Tử Sam chớp lóe, phất tay nói:

- Yêu Tà thiếu tộc trưởng nói không được đi xem trận chiến, các vị đừng đi, ở lại đây chờ tin tức đi!

Đông Phương Ngạo Nhiên không cho là đúng nói:

- Sao có thể bỏ qua đại chiến như vậy được? Chúng ta quan sát từ xa, không tới gần là được.

Đông Phương Ngạo Nhiên lắc người chạy hướng thành nam.

- Cuộc chiến vương giả không thể bỏ qua!

Thống lĩnh hàn môn Dạ Phi là người thứ hai hành động. Mấy người khác nhìn nhau, cùng chạy hướng thànhn am. Vân Tử Sam nặng nề thở dài, dẫn theo hai Chiến Vương cảnh đi theo mọi người.

Nhưng mà...

Đoàn người mới đi đến cửa thành nam, rất nhiều Trấn Bắc quân bao vây ngoài thành nam, truyền quân lệnh của Quân Thần Độc Cô Hành.

- Theo thỉnh cầu của Yêu Tà phó Thống lĩnh, mọi người không được quan chiến, ai trái lệnh, chém!

Phía tây Thanh Y thành, trong lầu các Tả gia, Tả Bình Bình ngồi trong hậu viện.

Tả Bình Bình nhận được tin tức, tức giận quát:

- Thằng ngu Tả Kiếm dấn thân vào nguy hiểm? Không giết Huyết Man tử mà nội chiến? Yêu Tà? Ngươi dám bị thương thì ta sẽ lấy mạng ngươi!

Tả Bình Bình vỗ mặt đất, người không có Huyền khí vờn quanh, âm thầm bay lên trời, hóa thành tàn ảnh nhanh như chớp bay hướng thành nam.

Bình Luận (0)
Comment