- Bao nhiêu? Bản đồ Thiên Châu này cần một ngàn vạn huyễn thạch sao? Chưởng quỹ xác định không nhầm chứ?
Tại một thành bảo buôn bán các loại vật phẩm trong tiểu thành, trong mắt Tiêu Lãng đầy hồ nghi hỏi. Hắn và Thanh Minh sau khi thuê được một gian phòng, lập tức đi ra ngoài tìm hiểu tin tức, chuẩn bị mua một bản đồ, thuận tiện đi tới Thần Khải phủ phía nam Thiên Châu. Nhưng bọn họ lại không ngờ một bản đồ lại mất một ngàn vạn huyễn thạch...
Thái độ của lão già trông coi trong cửa hàng thật ra rất tốt. Lão cười nói:
- Đây là bản đô chi tiết nhất về Thiên Châu. Tinh Trần các chúng ta xưa nay không báo giá ảo. Tất cả Tinh Trần các Thiên Châu đều có giá như vậy. Nếu không... Khách quan mua bản đồ đơn giản một chút vậy? Một bản đồ như vậy chỉ cần một trăm ngàn huyễn thạch!
Tiêu Lãng nghi ngờ hỏi:
- Ta muôn đi Thần Khải phủ. Bản đồ này có chỉ đường không?
Lão già đáp lại:
- Bản đồ này chỉ ghi sơ lược về khu vực của hai trăm hai mươi năm vạn phủ vực Thiên Châu. Mỗi phủ vực có ít nhất mấy chục vạn toà thành trì. Ngoại trừ phủ thành ra đều không ghi rõ. Khách quan muốn đi Thần Khải phủ, có bản đồ này tất nhiên có thể đại khái nhận ra đường đi. Chỉ có điều... Khách quan, thứ cho lão hủ nói thẳng. Thần Khải phủ ở đầu phía nam Thiên Châu. Nơi này là phía đông Thiên Châu. Nếu khách quan muốn qua bên kia, sợ là rất khó khăn!
- Hai trăm hai mươi năm vạn phủ vực? Mỗi phủ vực có mấy chục vạn toà thành trì sao?
Tuy rằng Tiêu Lãng và Thanh Minh cũng biết Thiên Châu rất lớn, Đông Vực Nam Man Bắc Minh Tây Hoang thêm vào biển Thần Hồn, cũng chỉ lớn bằng nửa Thiên Châu, nhưng nghe lão già này nói chuyện như vậy, vẫn khiến hai người khiếp sợ...
Tiêu Lãng kinh ngạc một lát, lập tức bắt đầu nói chuyện với lão già:
- Chưởng quỹ, ngươi nói quá khó khăn, lời ấy giải thích thế nào?
- Ha ha, hai vị chắc hẳn vừa mới tới Thiên Châu đúng không?
Lão già cười híp mắt nói, gặp Tiêu Lãng gật đầu, lúc này mới tiếp tục nói:
- Phủ vực nhỏ nhất của Thiên Châu cũng phải rộng vạn vạn dặm. Cho dù cường giả Nhân Hoàng muốn bay ngang qua cũng phải mất thời gian ba đến năm năm. Còn không nói đến những rừng già hoang vực trong các phủ vực có hung thú hoành hành, mười đại cấm địa sinh mệnh. Cho dù sơn tặc khắp nơi, cũng sẽ khiến các ngươi khó có thể đi nổi nửa bước. Thần Khải phủ và Phá Thiên Phủ ít nhất cách nhau tới mấy chục vạn phủ vực. Cho dù các ngươi có thực lực cường giả Nhân Hoàng, để các ngươi bay thẳng một đường, không gặp bất kỳ mối nguy hiểm nào, sợ rằng cả đời này đến chết cũng chưa bay tới Thần Khải phủ...
Tiêu Lãng và Thanh Minh nhìn nhau. Trên mặt Tiêu Lãng đầy vẻ cay đắng. Hắn tu luyện chiến kỹ Thiên Ma. Cho dù không tiếp tục đột phá, đạt được tam trọng đỉnh phong, đột kích tâm ma. Theo thời gian trôi đi, tâm ma cũng có khả năng rất lớn sẽ đột nhiên. Hắn không nắm chắc có thể tiếp tục vượt qua tâm ma lần thứ ba, tâm ma lần thứ tư!
Hắn không có nhiều thời gian. Theo bản thân hắn suy đoán, sợ là nhiều nhất cũng không sống quá ba đến năm năm. Tuy rằng tốc độ của chiến xa Thiên Cơ chắc hẳn có thể đạt được ngang với tốc độ của Nhân Hoàng ngũ trọng. Nhưng ngang qua một Phá Thiên Phủ chắc hẳn phải mất một, hai năm? Phá Thiên Phủ và Thần Khải phủ cách nhau mấy chục vạn phủ vực. Hắn sợ chưa đi được nửa được đã phải chết!
Mắt lóe lên một lát, Tiêu Lãng lại hỏi dò:
- Chưởng quỹ, có biện pháp nào có có thể nhanh chóng đi Thần Khải phủ hay không?
Lão già mỉm cười không nói. Tiêu Lãng không mua đồ muốn tìm hiểu thông tin miễn phí, rõ ràng hắn mặc kệ. Tiêu Lãng chỉ có thể nhịn đau lấy ra một trăm ngàn huyễn thạch, mua tấm địa đồ kia. Lúc này lão già mới cười híp mắt mở miệng:
- Phương pháp nhanh nhất thì có, cũng chỉ cần mấy ngày. Biện pháp chính là... ngồi Truyền Tống Trận đi! Chỉ có điều chi phí sử dụng Truyền Tống Trận rất đắt. Ví dụ như từ Phá Thiên Phủ đến Thạch phủ bên cạnh, cần ba viên huyền thạch Hoàng phẩm! Cho nên nếu muốn ngồi Truyền Tống Trận đi thẳng tới Thần Khải phủ, ít nhất cần trăm vạn huyền thạch...
- Trăm vạn huyền thạch?
Tiêu Lãng và Thanh Minh trợn tròn mắt. Đây chính là đi cướp cũng cướp không đủ. Tiêu Lãng lập tức hỏi:
- Lão trượng, làm sao thu hoạch được huyền thạch?
Tu luyện cần huyền thạch. Đi Thần Khải phủ cũng cần huyền thạch. Nếu như muốn tìm đến chỗ Tiểu Đao cứu ra Hồng Đậu, chỉ có thể mau chóng thu hoạch huyền thạch, rất nhiều huyền thạch.
Lão già vừa cười vừa nheo mắt lại, không trả lời Tiêu Lãng, trái lại chào hàng vật phẩm:
- Hai vị khách quan, ta này có một quyển chỉ nam đi lại trong Thiên Châu. Bên trong có rất nhiều kiến thức thông thường về Thiên Châu. Trong đó cũng có cả phương pháp thu hoạch huyền thạch. Chỉ cần một trăm ngàn huyễn thạch là có thể mua được!
- Ta mua!
Tiêu Lãng lại ném ra một trăm ngàn huyễn thạch.
Nụ cười trên mặt lão già càng rõ nét. Lão lại quay về Thanh Minh nói:
- Vị khách quan này vẫn là Chúng Sinh thất trọng chứ? Ta này có quyển võ đạo tâm kinh, có lẽ không có tác dụng gì lớn đối với việc tu luyện Chư Vương cảnh, nhưng đối với bình cảnh Chúng Sinh cảnh ngược lại có tác dụng lớn vô cùng. Giá của nó cũng chỉ một trăm ngàn huyễn thạch!
Nhìn ánh mắt Thanh Minh sáng rực lên, Tiêu Lãng cắn răng lại nói:
- Ta mua!
Ánh mắt lão già quay lại, quét qua trên người Tiêu Lãng, nói:
- Vị tiểu ca này, ngươi tu luyện chính là chiến kỹ Thiên Ma chứ? Ta có một quyển giản lục tu luyện chiến kỹ Thiên Ma, chắc hẳn sẽ có trợ giúp đối với ngươi. Cũng chỉ mất một trăm ngàn huyền thạch!
- Ta cũng mua!
Trong lòng Tiêu Lãng đang chảy máu.
Lão già vô cùng hài lòng trước sự phóng khoáng của Tiêu Lãng. Hắn trầm ngâm một lát mở miệng nói:
- Hai vị khách quan thoải mái như vậy, ta sẽ tiết lộ một vài tin tức cho các ngươi. Chuyện kiếm huyền thạch nói dễ thì dễ, nói khó cũng khó! Có rất nhiều phương pháp. Ví dụ như đi tới các đại gia tộc trong thành làm hộ vệ, một năm một, hai huyền thạch khẳng định có. Cũng có thể gia nhập Phá Thiên quân, lĩnh bổng lộc. Còn có thể đi tới mạch mỏ hoặc là trong trang viên làm cu li, kiếm lấy chút ít huyền thạch. Những biện pháp như vậy tương đối an toàn, tỷ lệ tử vong không cao.
- Còn có biện pháp nào nữa không?
Tiêu Lãng bĩu môi nói. Một năm một, hai cái huyền thạch thì có tác dụng gì! Chiến kỹ Thiên Ma cần số lượng huyền thạch gấp mười lần so với võ giả bình thường. Nếu như đi làm thuộc hạ cho nhà người ta, một năm được một, hai huyền thạch, cả đời này hắn nhất định chỉ dừng lại ở chiến kỹ Thiên Ma tam trọng.
- Ha ha!
Lão già cười thần bí nói:
- Còn có một loại biện pháp nữa, kiếm huyền thạch rất nhanh, chỉ có điều tỷ lệ tử vong rất cao. Ta khuyên hai người tốt nhất là đừng hỏi!
- Ừm?
Mắt Tiêu Lãng sáng ngời, lập tức hỏi:
- Lão trượng nói thử xem!
Lão già cười hì hì, quay đầu nhìn đồ vật trong cửa hàng, lại giới thiệu lên:
- Hai vị khách quan, Tinh Trần các có một loại năng lượng đan rất thần kỳ, dùng một viên có thể không ăn không uống một năm. Nếu như hai vị quyết định đi mạo hiểm, tốt nhất là mua trước trên một vài năng lượng đan đi. Một viên chỉ cần một vạn huyễn thạch. Bán mười viên trở lên!
- Mẹ nhà nó, đúng là gian thương...
Tiêu Lãng thiếu chút nữa muốn hộc máu. Nhưng hắn chỉ có thể cắn răng nói:
- Cho ta mười viên. Mời lão trượng nói tiếp!
Sau khi đưa mười viên năng lượng đan cho Tiêu Lãng, thu lấy mười vạn huyễn thạch, lúc này lão già mới cười híp mắt nói:
- Thiên Châu có bảng mười đại cường giả chí tôn, cũng có bảng Thập đại mỹ nữ. Còn có bảng Thập đại công tử, tất nhiên cũng có bảng mười đại thương hội. Ở tất cả các thành thị lớn nhỏ trong Thiên Châu, Tinh Trần các chúng ta đều có cứ điểm, chỉ có thể đứng thứ ba. Ngươi có thể tưởng tượng thương hội đứng thứ nhất và thứ hai cường đại đến mức nào. Mà kiếm huyền thạch nhanh nhất chính là đi tới thương hội thứ nhất, Tu La điện!
- Luyện ngục Tu La, Tu La điện!
Tiêu Lãng nghe thấy cái tên này cảm giác rất hắc ám tà ác. Thương hội này khẳng định làm những chuyện không thể lộ ra ngoài ánh sáng. Quả nhiên lão già giải thích:
- Tu La điện là thế lực ngầm đứng đầu Thiên Châu, chuyên tiếp nhận các loại nhiệm vụ có tiền thưởng. Nếu ngươi muốn kiếm được huyền thạch nhanh nhất, chỉ có đi Tu La điện nhận nhiệm vụ có tiền thưởng. Chỉ có điều ta vẫn khuyên một câu, loại nhiệm vụ kia có thể kiếm được huyền thạch nhanh... nhưng người chết cũng nhanh!
Tiêu Lãng và Thanh Minh im lặng. Lão già lại cười híp mắt, bắt đầu đề cử các đồ trong cửa hàng.
Tiêu Lãng và Thanh Minh vội vàng chạy giống như một làn khói. Còn tiếp tục ở đây, sợ là huyễn thạch trong Tu Di Giới của hai người không còn tới một hạt, chỉ có thể uống gió tây bắc.