Yêu Giả Vi Vương

Chương 716

- Mẹ nó, saoThiên Đế này công kích lại hung tàn như vậy?

Bên trong thân thể Tiêu Lãng vẫn còn sót lại mấy ngàn Thảo Đằng, đầu tiên trị liệu cho hắn trước. Tiêu Lãng vượt qua tâm ma lần thứ tư, chiến kỹ Thiên Ma đạt được ngũ trọng, lực phòng ngự của hân thể cường đại dị thường, khiến hắn may mắn sống sót.

Đao quang này không chỉ xé rách Vô Tình Kiếm Khí, còn đánh tan vòng bảo hộ của chiến xa chí tôn, lại dễ dàng xé rách mấy chục vạn phân thân Thảo Đằng, đánh nát một tấm chắn có mấy chục đạo ấn, cuối cùng suýt nữa giết chết hắn với phòng ngự cường đại như thế. Cường độ công kích này hầu như có thể đạt được thực lực Thiên Đế Chí Tôn!

Đương nhiên nếu như Tiêu Lãng là Thiên Đế Chí Tôn, tuyệt đối sẽ bị đám người vừa nãy giết chết dễ dàng. Bởi vì tốc độ Tiêu Lãng phát ra công kích quá chậm! Thiên Đế Chí Tôn cường đại đến mức nào? Sợ là người của quân đoàn Quỷ Vũ Sát kia còn chưa kịp tạo thành đại trận, đã bị giết chết?

Không kịp nghĩ nhiều, bởi vì phía trên mặt biển đã truyền đến tiếng phá nước. Những võ giả mặt quỷ này đang đuổi theo. Tiêu Lãng cũng không cảm nhận được khí tức của cường giả Thiên Đế kia. Nhưng giờ phút này hắn bị thương nặng. nếu như một khi bị cuốn lấy, hắn lấy cái gì để ngăn cản công kích của cường giả Thiên Đế kia?

Thân thể Tiêu Lãng điên cuồng lao xuống dưới biển sâu. Hắn căn bản không dám xé rách không gian bay vượt qua hư không, bởi vì giờ phút này hắn bị trọng thương. Các cơ năng trong thân thể đều ở tình trạng kém nhất. Hơn nữa trước kia hắn phóng ra hơn một trăm vạn chữ tình, tâm thần cực kỳ mệt mỏi, căn bản không kịp nghỉ ngơi khôi phục. Hiện tại nếu hắn sử dụng bay vượt qua hư không tuyệt đối chỉ có tử mà không có sinh.

Hắn chỉ có thể liều mạng bơi xuống phía dưới, đồng thời cố nén sự mệt mỏi ở sâu trong linh hồn phóng ra mấy trăm chữ tình. Những chữ tình này đều to bằng nắm tay, cũng chỉ có hào quang bảy màu. Đây là công kích tình thương.

Công kích tình thương đối với võ giả cấp thấp rất hữu hiệu. Hắn đã từng dựa vào tình thương và Thảo Đằng truy sát Thiên đế Sơn Dã lên trời xuống đất. Võ giả trúng tình thương tâm thần cũng sẽ chìm trong một cảm giác đau thương đột ngột, không thể tự kiềm chế!

Mấy trăm chữ tình hóa thành từng lưu quang, lần lượt tập trung phóng vào một võ giả mặt quỷ. Tiêu Lãng lại kéo thân thể tàn phế bị trọng thương bắn nhanh xuống dưới biển sâu.

Cục diện nguy hiểm như vậy, Tiêu Lãng cũng không cảm thấy tuyệt vọng, thậm chí không có ảo tưởng người của Mê Thần Cung tới cứu hắn. Hắn không cho rằng mình sẽ chết, bởi vì dưới biển sâu hắn có vô số sự giúp đỡ!

Vèo!

Phía trước xuất hiện một con hải thú. Con hải thú kia nhìn thấy Tiêu Lãng lập tức thân thiết nhanh chóng bơi lại gần hắn. Ánh mắt kia xem ra không khác gì nhân loại. Mắt Tiêu Lãng nhất thời sáng ngời, khống chế một phân thân Thảo Đằng bay xuống phía dưới, bắn vào bên trong thân thể con hải thú kia truyền lại một ý niệm.

Tiêu Lãng đánh ra mấy trăm chữ tình kia đã có tác dụng, thành công khiến mấy chục người lao xuống trước hết rơi vào bên trong tình thương, dừng lại ở nguyên tại chỗ, cũng khiến hắn thành công chạy trốn tới mấy trăm dặm dưới biển sâu.

Thiên Đế kia hiển nhiên đánh giá sai về mức độ cường đại của thân thể Tiêu Lãng. Hắn cho rằng Tiêu Lãng chắc chắn phải chết, mới có thể sai mấy chục người đi thu thập thi thể và bảo vật trên người Tiêu Lãng.

- Ừm?

Thân thể mười mấy người kia đột nhiên dừng lại, Thiên Đế trên biển lập tức phát hiện ra. Hắn hồ nghi quan sát mấy lần, sau đó vung tay nhất thời lại có mấy trăm người bay xuống dưới biển. Bọn họ lại phát hiện Tiêu Lãng đã trốn thoát, chỉ có thể nhìn thấy một bóng lưng mơ hồ. Mà mười mấy người kia lại giống như những kẻ ngốc, đứng sững ở trong biển, trên mặt đầy vẻ đau thương.

Mấy trăm người này lập tức giận dữ đuổi theo Tiêu Lãng. Một người bay vụt lên mặt biển, báo cáo với đại thống lĩnh Thiên Đế kia bẩm báo. Trong mắt đại thống lĩnh loé lên một tia kinh ngạc. Ngay lập tức thân thể hắn bắn xuống dưới biển.

Trên tay Tiêu Lãng có thần binh chí tôn. Mà giờ phút này hắn thiếu nhất chính là thần binh chí tôn.

Đại thống lĩnh thoáng động, hơn một vạn võ giả mặt quỷ kia liền động theo. Trên người Tiêu Lãng có rất nhiều bảo vật. Lần này thành công có thể còn lời hơn so với cướp sạch một vực diện nhỏ.

Chỉ chờ sau khi một vạn người lao xuống mấy ngàn dặm dưới biển sâu, lại phát hiện mấy trăm người ban đầu lao xuống cùng đại thống lĩnh của bọn họ, tất cả lại... quay trở ra. Hơn nữa tốc độ lui về cực kỳ nhanh, trong mắt đầy vẻ hoảng sợ!

- Tình huống thế nào vậy?

Hơn một vạn người này cảm thấy vô cùng mơ hồ. Đại thống lĩnh của bọn họ chính là Thiên Đế. Lẽ nào Tiêu Lãng còn có thần binh chí tôn, bảo vật lợi hại hơn?

Một giây sau, bọn họ đã biết nguyên nhân!

Hải thú, vô số hải thú!

Ít nhất có mấy chục vạn hải thú, tất cả đều bạo động chen chúc về phía bên này. Hơn nữa những hải thú này ít nhất đều là hải thú ba mươi vạn năm trở lên. Phía xa còn có không ngừng hải thú tập trung về bên này...

Hải thú mấy chục vạn năm, bọn họ cũng không úy kỵ. Vấn đề là hải thú quá nhiều. Thực lực của bọn họ ở trong biển cũng sẽ giảm bớt. Hải thú lại sẽ tăng cường. Nhiều hải thú như vậy nếu thật sự khai chiến, sợ là ngoại trừ đại thống lĩnh của bọn họ ra, những người còn lại đừng mơ có ai sống sót.

Cho nên tất cả võ giả mặt quỷ đều không chút do dự, lập tức lấy tốc độ nhanh nhất phóng lên trên mặt biển. Trong đầu mọi người đều nghi ngờ không thôi. Vì sao hải thú lại bạo động? Hơn nữa còn bạo động vừa khéo như thế?

Hải thú rất ít bạo động, trừ phi có võ giả trêu chọc Thú Vương trăm vạn năm, hoặc là Thú Hoàng. Trường hợp khác chính là lúc linh mạch trong biển phun trào cũng sẽ khiến hải thú bạo động. Nhưng linh khí thiên địa xung quanh cũng không thay đổi đến mức nồng đậm. Điều kia nói rõ không phải là linh mạch phun trào.

Về phần trêu chọc Thú Vương, vậy càng không thể nào. Bởi vì Thú Vương đều ở mấy trăm ngàn dặm dưới biển, người không đạt được thực lực Thiên Đế, căn bản không dám xuống hải vực sâu như vậy. Mà mật thám bọn họ ẩn nấp ở xung quanh, căn bản không phát hiện ra có Thiên Đế hoạt động ở gần đó...

Từng con hải thú nổi giận phá nước đến. Từ phía xa hải thú đã bắt đầu thả thần thông ra. Các loại cột sáng, nọc độc, năng lượng sóng, tia lưới, gai nhọn, xúc tu bắn tới

- A! Cứu mạng a! Giết đế cứu ta!

Không ít võ giả thực lực tương đối thấp bị đánh trúng, hoặc là bị thương hoặc là bị bắt. Bọn họ kinh sợ kêu to, và cầu viện những người bên cạnh. Nhưng Đại thống lĩnh của bọn họ, Thiên Đế Quỷ Vũ Sát lại không để ý tới. Tất cả nhanh chóng bay lên phía trên. Bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn thân thể của mình bị vô số hải thú nuốt hết, cuối cùng tử vong.

Hải thú bạo động với quy mô lớn như vậy, trong lòng Thiên đế Quỷ Vũ Sát cũng không hiểu. Hắn không biết có Thú Vương hoặc là Thú Hoàng ở phía sau thúc đẩy hay không, cho nên hắn cũng không dám đi truy sát Tiêu Lãng, chỉ có thể lên mặt biển tự vệ rồi nói sau. Ở trong biển, thực lực của hắn giảm đi rất nhiều. Hơn nữa bộ hạ của hắn đại loạn căn bản không thể tập hợp thành trận pháp, khiến hắn phát ra công kích cường đại.

Cũng may quân đoàn Quỷ Vũ Sát lùi nhanh, cuối cùng bọn họ chỉ bị giết chết mấy trăm võ giả. Người còn lại đều thành công lùi đến trên mặt biển, bay lên trên không trung!

Cho dù bọn họ đã thoát khỏi hải vực, nhưng những hải thú này hiển nhiên không có ý bỏ qua cho bọn họ. Vô số hải thú bắn mạnh lên trên mặt biển, thi nhau bắn ra các loại công kích lên trên trời cao. Rất nhiều hải thú không thể công kích xa, nhưng có mấy vạn hải thú có thể phát ra công kích từ xa. Quân đoàn Quỷ Vũ Sát đều cảm thấy nghi ngờ không thôi. Thoáng cái, bọn họ đã có mấy trăm người bị thương hoặc là tử vong.

Bình Luận (0)
Comment