Yêu Giả Vi Vương

Chương 924

Tộc Thiên Ma Thần đúng là cường đại. Trong đại sảnh xa hoa toàn là nam nữ khoảng bốn mươi tuổi, nam tuấn nữ tú, trông thì rất trẻ nhưng thực lực cực kỳ cường đại. Thấp nhất đều là Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp, ngang ngửa với Thiên Đế của Thiên Châu, số lượng rất ít.

Quả nhiên thần thể có khác.

Những Vực Ngoại Thiên Ma này rất có thể trở thành đỉnh cường giả Đại Thần, người so với người tức chết người.

Ma Tuyết và Tiêu Lãng xuất hiện khiến một đám Vực Ngoại Thiên Ma liếc qua. Nhiều Vực Ngoại Thiên Ma nhìn hướng Ma Tuyết, lộ vẻ ái mộ. Một số nữ Vực Ngoại Thiên Ma nhìn Tiêu Lãng, trong mắt chớp lóe, bởi vì khí thế của hắn rất mạnh nhưng khuôn mặt thì xa lạ.

Rất nhanh, ánh mắt của bầy nam Vực Ngoại Thiên Ma chuyển dời. Khi thấy Tiêu Lãng và Ma Tuyết cùng xuất hiện, bầy Vực Ngoại Thiên Ma có kẻ phát ra địch ý. Tiêu Lãng không chút e dè, ánh mắt lạnh băng đáp trả, cực kỳ huênh hoang, bá đạo.

Có Ma Tuyết chống, tối nay chỗ này sẽ đổ máu, Tiêu Lãng còn sợ cái gì? Tiêu Lãng nhịn nhục quá nhiều trong vực diện Thiên Ma rồi, hắn không muốn tiếp tục làm rùa rút đầu.

Ma Tuyết nghiêng mặt truyền âm cho Tiêu Lãng:

- Ma Phi, điệu thấp chút.

Tiêu Lãng mỉm cười, thu lại ánh mắt khiêu khích, cùng Ma Tuyết đi vào trong.

Một thanh niên Vực Ngoại Thiên Ma đi tới, khiêu khích liếc Tiêu Lãng, cúi đầu cầm tay Ma Tuyết giơ ra nhẹ hôn lên mu bàn tay.

Thanh niên Vực Ngoại Thiên Ma vẻ mặt cười xấu xa nói:

- Ma Tuyết điện hạ tôn quý xinh đẹp, thật vinh hạnh lại được gặp điện hạ. Ma Cốt cực kỳ nhớ nhung đêm kiều diễm đó.

Giọng Ma Cốt không lớn không nhỏ lại khiến vài thanh niên Vực Ngoại Thiên Ma biến sắc mặt. Mặt Ma Tuyết ửng hồng. Ma Cốt nhìn chằm chằm Tiêu Lãng, thấy hắn không tức gian như gã tưởng mà vẻ mặt mỉa mai.

Ma Tuyết nhanh chóng biến trở về bình tĩnh, thản nhiên rút tay về, không nóng không lạnh đáp:

- Ma Cốt điện hạ nói đùa, đêm đó chúng ta chỉ cùng uống một ly trà, lấy đâu ra kiều diễm?

Ma Tuyết trừng Ma Cốt, dường như đang cảnh cáo gã không nên nói lung tung.

Ma Cốt khiêu khích Tiêu Lãng nhưng thấy hắn không có phản ứng gì thì mất hứng.

Ma Cốt mỉm cười nói:

Ma Tuyết, vị này là ai? Tại sao trước kia chưa từng thấy mặt?

Ma Tuyết nhìn bốn phía tập trung về hướng mình, chỉ vào Tiêu Lãng, giới thiệu:

- Vị này là Ma Phi, một đệ tử tộc Thiên Ma Thần được thuộc hạ của ta phát hiện trong Địa Ngục Hải, mới trở về nên dẫn cho các vị nhận biết.

- A?

Mắt Ma Cốt lóe tia châm chọc, lạnh lùng cười:

- Thì ra là... Tạp chủng trong Địa Ngục Hải.

- Ha ha ha ha ha ha!

Khi Ma Tuyết nói Tiêu Lãng đến từ Địa Ngục Hải thì ánh mắt mọi người trong đại sảnh lạnh lùng hơn. Nữ Vực Ngoại Thiên Ma vốn nóng bỏng nhìn Tiêu Lãng giờ mắt lóe tia chán ghét, nhiều người quay đầu đi. Ma Cốt chưa dứt lời thì vài người đã cười ồ lên.

Vù vù vù vù vù!

Mặt Ma Tuyết lạnh băng. Tiêu Lãng nhích người, vận chuyển chiến kỹ Thiên Ma, lắc người bóp cổ Ma Cốt phía đối diện trước khi gã kịp phản ứng. Tiêu Lãng một tay xách Ma Cốt lên, trong mắt tràn ngập sát khí.

Tiêu Lãng âm trầm nói:

- Ngươi nói ai là tạp chủng, ngươi nói thêm câu nữa xem?

Sát khí trên người Tiêu Lãng mạnh cỡ nào?

Không ai biết. Nhưng bây giờ Ma Cốt cảm nhận thiết thực nhất. Ma Cốt nhìn vào mắt Tiêu Lãng, toàn thân, thậm chí linh hồn cảm giác bị đóng băng, không dám nhúc nhích, không nói nên lời.

Toàn trường xáo động!

Nơi này là chỗ nào? Là Cuồng Thần bảo! Có người dám ra tay? Làm phản sao?

Ma Tuyết biến sắc mặt nói:

- Ma Phi, dừng tay! Nếu không thì ta sẽ giết ngươi!

Ma Tuyết không ngờ Tiêu Lãng làm bừa như vậy, nàng quên dặn hắn không thể làm bậy tại đây.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Tiêu Lãng vứt Ma Cốt đi, gã đập mạnh xuống đất, quay về sau lưng Ma Tuyết.

Ma Cốt bò dậy, rống to:

- Cuồng Thần quân ở bên ngoài mù mắt rồi sao? Không mau bắt tạp chủng này lại, bổn điện hạ muốn nghiền chết hắn!

Vù vù vù vù vù!

Ngoài thổ bảo có mười mấy Thiên Ma Vương xông vào, khí thế cực kỳ cường đại, người mạnh nhất cũng cỡ Diệt Hồn. Toàn bộ Thiên Ma Vương tỏa định Tiêu Lãng, muốn ra tay.

Ma Tuyết sắc mặt trầm xuống, đột nhiên mở miệng nói:

- Ma Phi từ nhỏ sinh hoạt trong Địa Ngục Hải nên không hiểu quy tắc, Ma Cốt nể mặt ta, bỏ qua đi.

Ma Cốt ở trước mặt nhiều hoàng tộc Vực Ngoại Thiên Ma bị Tiêu Lãng bóp trong tay, ngửi thấy mùi chết chóc thì làm sao chịu bỏ qua? Ma Cốt định nói gì thì cánh cửa đại điện bên trái chợt mở ra, một thiếu nữ xinh đẹp dẫn thei một đám thị nữ Thiên Ma Vương đi tới.

Thiếu nữ nhíu mày, mở miệng hỏi:

- Xảy ra chuyện gì mà ầm ĩ quá vậy?

Ma Thanh Thanh!

Con gái duy nhất của Ma Cuồng Đại Thần đi ra, trong phút chốc toàn trường yên lặng. Một thiếu nữ Vực Ngoại Thiên Ma chạy qua báo cáo với Ma Thanh Thanh. Ma Cốt giải thích vài câu, giọng điệu cực kỳ bá đạo, dường như hôm nay không cho Tiêu Lãng một bài học thì quyết không bỏ qua.

- Hừ!

Hôm đó Ma Thanh Thanh biểu hiện rất đơn thuần nhưng hôm nay thì hừ lạnh, có khí thế kẻ bề trên. Ánh mắt Ma Thanh Thanh xẹt qua người Tiêu Lãng, Ma Cốt, cuối cùng nhìn hướng gã.

Ma Thanh Thanh răn dạy Ma Cốt:

Ma Cốt điện hạ, trong thiên hạ thần tộc cùng một nhà, câu này là thánh tổ nói, ngươi đã quên sao? Tuy Ma Phi xuất thân Địa Ngục Hải nhưng cũng thuộc thần tộc chúng ta, đó là điều không thể nghi ngờ. Ngươi vũ nhục như vậy không tốt đẹp, chuyện hôm nay tuy Ma Phi sai rồi nhưng là do hắn không hiểu quy tắc, thôi bỏ qua đi.

Lời của Ma Thanh Thanh khiến một đám Vực Ngoại Thiên Ma mắt tròn mắt dẹt.

Phụ hoàng của Ma Cốt là đại thống lĩnh, thực lực, địa vị đứng sau phụ hoàng của Ma Tuyết. Bình thường tính cách của Ma Thanh Thanh rất ôn hòa, bây giờ đứng ra bệnh tạp chủng sinh ra từ Địa Ngục Hải? Giọng điệu của Ma Thanh Thanh còn cứng rắn như vậy?

Cái này không chỉ làm mọi người khó hiểu mà chính Ma Tuyết cũng ngạc nhiên liếc Tiêu Lãng. Không lẽ Ma Thanh Thanh vừa gặp đã yêu Tiêu Lãng?

Tiêu Lãng cũng vô cùng kinh ngạc, nhìn chằm chằm Ma Thanh Thanh, càng nhìn lòng càng phức tạp. Ma Thanh Thanh quá giống Âu Dương Lãnh Yên, giờ đột nhiên bảo vệ Tiêu Lãng, bảo sao hắn xuống tay được?

Nhưng không giết Ma Thanh Thanh thì khó làm tình hình hỗn loạn, Tiêu Lãng không có cơ hội thừa dịp loạn giết Ma Tuyết. Trên đường đến đây Tiêu Lãng đã nghĩ thông một vấn đề, hắn kết luận Ma Tuyết sẽ không giết hắn ngay bây giờ mà còn giúp hắn chạy trốn. Bởi vì Ma Tuyết cần chờ phụ hoàng của nàng trở về. Trong khoảng thời gian phụ hoàng Cuồng Thần bảo trở về, một nghịch tặc giết công chúa điện hạ có thể hấp dẫn ánh mắt của tất cả Vực Ngoại Thiên Ma.

Cho nên lát nữa Tiêu Lãng phải giết Ma Thanh Thanh rồi nghĩ cách giết chết Ma Tuyết, làmn hư vậy mới có thể mở đường máu chạy trốn trong hỗn loạn, ẩn núp đi, đây là cách duy nhất.

Tiêu Lãng nhìn chằm chằm Ma Thanh Thanh lần cuối, sau đó cúi đầu.

Tiêu Lãng thầm nghĩ:

- Ma Thanh Thanh, ta cũng không muốn giết nàng nhưng vì sống sót đành... Xin lỗi.

Có Ma Thanh Thanh trấn giữ, Ma Cốt không dám gây chuyện. Tiêu Lãng yên lặng ngồi trong góc nghe các hoàng tử, hoàng nữ ba hoa chích chòe, nói bí mật tộc Vực Ngoại Thiên Ma, nói Đại Thần đối đầu với Ma Cuồng Đại Thần.

Ma Thanh Thanh trò chuyện một lúc sau dường như hơi mệt, đột nhiên muốn rời đi. Ma Tuyết thấy vậy mắt lạnh lùng đi qua nói vài câu với Ma Thanh Thanh, rồi hai người vui cười đi vào một thiên điện bên cạnh.

Trước khi đi Ma Tuyết liếc Tiêu Lãng, truyền âm:

- Chút nữa Ma Thanh Thanh sẽ triệu kiến ngươi đi vào, sau khi vào ngươi lập tức ra tay. Nhớ kỹ phải nhất kích tất sát, tiếp đó lập tức chạy ra bên ngoài, sẽ có người tiếp ứng ngươi chạy trốn.

Tiêu Lãng không ngẩng đầu lên, bàn tay cầm ly trà khẽ run, mặt càng lạnh hơn.

Bình Luận (0)
Comment