Diệt Hồn không biết tại sao Tiêu Lãng biến thành Vực Ngoại Thiên Ma, cũng không biết hắn làm cách nào sống sót trong vực diện Thiên Ma, càng không hiểu hắn làm sao mang theo mấy trăm Thiên Ma Vương trở về. Diệt Hồn chỉ biết gã gặp rắc rối. Nếu Tiêu Lãng có thể chỉ huy mấy Vực Ngoại Thiên Ma này thì sợ là trên trời dưới đất không có chỗ cho đám người Vân Tử Sam đứng.
Tiêu Lãng dùng hành động thực tế giải đáp nghi hoặc của đám người Vân Tử Sam. Tiêu Lãng nói vài câu với Ma Thanh Thanh ở cạnh mình.
Ma Thanh Thanh phất tay, hét to:
- A lỗ!
A lỗ nghĩa là giết. Ma Thanh Thanh ra lệnh, con mắt chính giữa của mấy trăm Thiên Ma Vương chợt lóe ánh sáng ám kim, mấy trăm đợt công kích linh hồn bắn hướng đám người Vân Tử Sam.
Rất quái lạ là...
Những công kích linh hồn này chỉ tấn công đám người Vân Tử Sam, Vô Ngân Thiên Đế, Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao, Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ, Lạc Diệp Thiên Đế Lạc Diệp Tùng thì nhanh chóng né sang bên.
Bởi vì mới nãy mọi người đều nhận được Tiêu Lãng truyền âm:
- Tất cả không muốn chết lập tức lùi ra, hôm nay ta chỉ giết đám Diệt Hồn!
Ngoại hình Tiêu Lãng thay đổi nhưng giọng nói thì không. Mọi người giật bắn người, rất nhiều người mừng như điên. Tuy Tiêu Lãng biến thành Vực Ngoại Thiên Ma, tuy rằng giờ phút này có mấy trăm Thiên Ma Vương nhưng nhiều người không chút lo lắng.
Có Tiêu Lãng ở thì vấn đề gì cũng không thành vấn đề.
Đây là suy nghĩ trong lòng nhiều người. Nếu Tiêu Lãng trở về thì thế cục đã đảo ngược rất lớn, ánh sáng chiến thắng lóe lên từ phương đông.
Mộc Tiểu Đao khóc sướt mướt:
- Ca, ca. Ta biết ngay ca sẽ không chết! Thực lực của Mộc Tiểu Đao cường đại lên nhiều, trên tay gã có thần binh Đại Đế. Lúc Tiêu Lãng không ở, Mộc Tiểu Đao cảm giác gã biến thành người lớn, có thể gánh chịu nhiều thứ. Nhưng khi Tiêu Lãng trở về, Mộc Tiểu Đao cảm giác gã vẫn là một đứa trẻ, cần hắn chống đỡ một mảnh bầu trời.
Trong lòng Vô Ngân Thiên Đế cực kỳ phức tạp. Vô Ngân Thiên Đế luôn tính ra Tiêu Lãng sẽ là tân Đại Đế, gã chưa bao giờ tin tưởng hắn đã chết. Tiêu Lãng được cơ duyên lớn trong cấm địa cổ thần, đột phá Bán Thần cảnh, còn được một thanh thần binh Đại Đế. Vô Ngân Thiên Đế rất cảm kích Tiêu Lãng, muốn trở về giúp đỡ hắn một phen. Ai ngờ sau khi Vô Ngân Thiên Đế trở về vẫn không thể thay đổi cục diện, ngược lại biến càng tệ hại. Nhưng bây giờ Tiêu Lãng vừa xuất hiện liền đảo ngược cục diện, quan trọng nhất là Vô Ngân Thiên Đế cảm giác khí thế cường đại từ người hắn đè ép gã, làm gã có cảm giác thất bại, dường như có chạy cỡ nào cũng không thể đuổi kịp bước chân của Tiêu Lãng.
Trên khuôn mặt lạnh băng của Tiêu Ma Thần lộ ý cười. Tiêu Ma Thần không nghĩ nhiều, càng không thấy xấu hổ, vừa nhanh chóng tránh né vừa nhìn chằm chằm vào Tiêu Lãng.
Tiêu Ma Thần cười nhỏ giọng nói:
- Tiêu Lãng, ta biết ngay ngươi sẽ không chết. Loại người như chúng ta là thiên chi kiều tử, Thiên Châu tuyệt đối không phải là điểm cuối trong cuộc đời chinh chiến của chúng ta!
Mấy nhà vui mấy nhà sầu.
Đám người Vân Tử Sam khổ không thể tả, mấy trăm đợt công kích linh hồn bắn ra. Một mình Thanh Mộc Thạch đứng đằng trước nhất đỡ một phần lớn. Vân Tử Sam, Diệt Hồn, Vọng Nguyệt các chủ mau chóng né nhiều đợt công kích nhưng vẫn trúng vài cái. Công kích linh hồn của đám người Vân Tử Sam rất cường đại, trừ Diệt Địa ra những người khác mau chóng tỉnh táo lại. Nhưng Vực Ngoại Thiên Ma ở phía xa đã giết tới, đám người Vân Tử Sam rơi vào khổ chiến.
Thật ra mấy Thiên Ma Vương cũng rất bực mình, lòng cực kỳ khủng hoảng.
Bởi vì sau khi đám Thiên Ma Vương lao ra khỏi vực diện Thiên Châu thì đường hầm kia bỗng rung động, sau đó không gian sụp đổ từng mảng. Đường hầm bị hủy đi? Đám Thiên Ma Vương không hiểu tại sao xảy ra chuyện như vậy nhưng chúng lờ mờ đoán ra, chắc là hai đại thống lĩnh gián điệp đã giở trò.
Đám Thiên Ma Vương không trở về được, bây giờ chỉ có nước giết hết cường giả của vực diện Thiên Châu, chiếm lấy vực diện này. Nhưng Ma Thanh Thanh ra lệnh rất lạ, không được đụng vào người khác, chỉ giết bốn cường giả Bán Thần cảnh. Trong lòng Thiên Ma Vương khủng hoảng, buồn bực vì không thể quay về, đám Thiên Ma Vương trút hết tức giận lên người đám người Vân Tử Sam.
Không thể không nói Diệt Hồn, Vân Tử Sam được đến lực lượng tín ngưỡng khiến thực lực cường đại nhiều. Diệt Hồn, Vân Tử Sam trái né phải trách, mỗi lần công kích sẽ mang đi một sinh mệnh Thiên Ma Vương. Vọng Nguyệt các chủ cũng không kém, bản thên gã là thần thú, lực phòng ngự, công kích đều thuộc hàng đỉnh cấp.
Chỉ khổ cho phụ tử Thanh Mộc Thạch, Thanh Mộc Ngọc, Diệt Địa. Phụ tử Thanh Mộc Thạch, Thanh Mộc Ngọc tu luyện linh hồn nên đám Thiên Ma Vương bắn ra công kích linh hồn gần như vô hiệu với hai người. Vấn đề ở chỗ linh hồn của Thiên Ma Vương đều rất mạnh, công kích mạnh nhất của Thanh Mộc Ngọc, Thanh Mộc Thạch không hiệu quả với Thiên Ma Vương. Diệt Địa là thảm nhất, gã có thực lực kém nhất trong đám người Vân Tử Sam, công kích của gã không thể trọng thương Thiên Ma Vương. Diệt Địa bất đắc dĩ chạy trốn.
Tiêu Lãng mang theo Mộc Tiểu Yêu, Ma Thanh Thanh đứng ở phía xa. Tiêu Lãng chưa biết bay, do Mộc Tiểu Yêu mang theo. Tiêu Lãng không lỗ mãng đi tới chỗ Vô Ngân Thiên Đế, Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao, dù sao bên này còn có mấy trăm Thiên Ma Vương, nếu giết lầm thì rắc rối.
Tiêu Lãng nheo mắt nhìn chằm chằm đám người Vân Tử Sam, Diệt Địa, Thanh Mộc Ngọc, mắt lạnh băng. Nếu Tiêu Lãng có thể trở về thì... Đám người đó không sống được. Tiêu Lãng đi một vòng trong vực diện Thiên Ma, lòng hắn đã rất lạnh, tuyệt đối không mềm lòng.
Máu đen bắn tứ tung, thực lực Diệt Hồn mạnh cỡ Ma Xà đại thống lĩnh, Ma Đầu đại thống lĩnh, giết vài Thiên Ma Vương không tốn bao nhiêu công sức. Vân Tử Sam là thần thể, có thần thông thiên phú. Giờ phút này, người Vân Tử Sam lóe ánh sáng bảy sắc hình thành vòng bảo hộ bảy sắc, nhiều công kích của Thiên Ma Vương không thể đánh vỡ.
- Điện chủ, cứu mạng...
Diệt Địa rất thảm, một tay bị bóp nát, lưng thì máu thịt bầy nhầy, giờ gã không dám tùy ý công kích mà chỉ nhanh chóng chạy trốn và công kích truy binh.
Vù vù vù vù vù!
Diệt Hồn tùy tay đánh ra một con hắc long do lực lượng hủy diệt biến thành hướng tới ba con Thiên Ma Vương truy sát Diệt Địa. Sau đó Diệt Hồn không quan tâm nữa, bởi vì có mấy chục con Thiên Ma Vương đuổi theo sau lưng gã.
Uy lực công kích của Diệt Hồn cực lớn, không gian run run. Ba con Thiên Ma Vương truy sát Diệt Địa vội vã tránh né. Diệt Địa thở phào một hơi, nhanh chóng trốn ra xa.
Một tiếng hừ lạnh vang bên tai Diệt Địa:
- Hừ!
Diệt Địa bản năng liếc hướng Tiêu Lãng, thấy một luồng sáng trắng đen bay tới, chớp mắt nhập vào đầu gã. Trong linh hồn Diệt Địa cảm giác hoảng hốt, thân thể đứng ngây ra giữa không trung. Ba con Thiên Ma Vương thấy vậy liền vòng một đường cong, vuốt sắc bén mạnh cào ngực Diệt Địa.
Diệt Địa, chết!
Nhìn Diệt Địa không kịp phát ra tiếng hét, nhìn thịt nát đầy trời, lưng đám người Vân Tử Sam lạnh buốt. Thanh Mộc Ngọc, Thanh Mộc Thạch run cầm cập. Đám người Vân Tử Sam liên tục chạy xung quanh, dẫn theo đám Thiên Ma Vương vòng quanh chiến trường Thiên Ma, giết từng con. Đám người Vân Tử Sam đều thấy ánh sáng kia, biết Tiêu Lãng động tay chân.
Mắt Diệt Hồn xoe tròn mấy lần, tức giận quát:
- Tiêu Lãng, có gan thì quang minh chính đại đi, ngươi chỉ có chút bản lĩnh này sao? Đâm dao sau lưng?
Vân Tử Sam đánh ra một luồng sáng bảy sắc đẩy lùi hơn mười Thiên Ma Vương, lạnh nhạt nói:
- Tiêu Lãng, Tử Sam kính nể ngươi là nhân vật, không bằng chúng ta đơn đả độc đấu? Cho dù có chết thì Tử Sam nguyện ý chết trong tay ngươi.
Tiêu Lãng mỉm cười, lúc này hắn trong bộ dạng Thiên Ma Vương nên nụ cười hơi dữ tợn, ánh mắt âm u nhìn Vân Tử Sam.
Tiêu Lãng truyền âm nói:
- Công chúa điện hạ, đừng dùng chiêu này nữa. Nếu Tiêu ta còn trúng bẫy của công chúa thì ta đúng là đồ ngu. Ha ha... Nhưng dù sao công chúa nói đơn độc đấu, ta vẫn có thể thành toàn ngươi!