Du Phàm gương mặt phấn chấn đi ra khỏi công hội luyện dược sư trên người vẫn mặc chiếc áo bào của luyện dược sư trên ngực trái còn có một chiếc huy hiệu hình đỉnh lô có ba ngôi sao cực kì chói mắt. Vị sư phụ tiện nghi mới nhận được của Du Phàm sau khi cùng hắn lấy chứng nhận của luyện dược sư cấp 3 liền cho hắn rời đi đên ngài mai mới hẹn gặp hắn tại khách sạn để thảo luận về luyện dược. Du Phàm híp mắt nhìn ánh trời chiều đỏ quạch tâm trạng của hắn bây giờ rất tốt nên quyết định dạo chợ trời chuyên mua bán các đồ vật linh tinh. Chợ trời tên như ý nghĩa đó là một khu chợ tập trung rất nhiều yêu linh sư buôn bán tự do ngoài trời,ở đây hàng hóa tuy không được bảo đảm nhưng lại rất dễ mua được bảo vật với giá rẻ. Du Phàm bước vào khu chợ nhìn hàng hóa hai bên đường đủ các loại hình nhưng hắn không mua bất cứ thứ gì mà chỉ chậm rãi quan sát. “Nguyên linh quả giá rẻ đây…” “ma tinh hỏa hệ cấp 3 chất lượng bảo đảm đây” “đến đây đến đây trứng yêu linh 3sao giá cực kì ưu đãi đây” … Cả khu chợ cực kì tấp nập cả người mua lẫn người bán tạo nên một bầu không khí đặc trưng của chợ trời khác hẳn với mấy cửa hàng của các thế lực lớn. Quan sát một hồi Du Phàm dừng lại trước quầy của một lão giả mà thứ hắn nhìn chăm chú là một sợi dây leo màu xanh đen có phần khô héo. Du Phàm vừa đinh đưa tay ra cầm lấy sợi dây leo kia thì một giọng nói già nua cùng nụ cười cực kì thân thiên vang lên bên tai. “He he he chào mừng anh bạn nhỏ đến với quầy hàng của Mệnh lão” Du Phàm ngước mắt nhìn lên liền biết được chủ nhân của giọng nói kia.Gương mặt già nua đang nở một cười cực kì hiền lành khiến đôi mắt dường như híp thành một đường thẳng,mái tóc màu muối tiêu trên đầu được búi cao có chút lộn xộn ngay cả quần áo cũng có chút lam lũ bộ dáng như lão gia gia vùng nông thôn. Nhìn gương mặt đang cười hiền từ nhưng Du Phàm lại cảm thấy có gì đó cực kì gian manh của lão giả hắn không khỏi híp mắt lại cười nói: “Lão gia gia đây là cái gì a” Mệnh lão vẫn duy trì gương mặt cười nói với Du Phàm: “Đằng tâm của yêu linh 5sao viễn cổ Huyền Thanh Đằng Vương thứ này cực kì quý giá a,anh bạn nhỏ quả nhiên biết nhìn hàng”. Du Phàm nghe nói tới yêu linh 5sao liền trực tiếp câm nín hắn cực kì hoài nghi tính chân thật trong lời nói của lão giả phải biết linh vật cấp 5 đâu dễ dàng gặp được như thế này huống chi là tại một khu chợ trời hỗn tạp nữa chứ. Nhưng chưa đợi Du Phàm lên tiếng phản bác từ trong bao tay trữ vật tiểu A Li đã truyền âm cho hắn: “Chủ nhân đúng như lời lão già kia nói cái dây leo khô kia đúng là đằng tâm của Huyền Thanh Đằng Vương cấp 5sao cực kì quý hiếm xem ra lão ta cũng không phải dạng vừa đâu”. Du Phàm nghe được lời A Li thì sửng sốt kinh ngạc nhìn sợi dây leo trong tay lúc đầu hắn có linh cảm cực mạnh sợi dây leo này rất có ít cho hắn nhưng xem ra cái giá bỏ ra cho dù bán luôn cả hắn cũng mua không nổi a. Mặc dù đã biết là cái giá của nó hắn không có khả năng chi trả nhưng Du Phàm vẫn hướng lão giả hỏi: “Lão gia gia giá của nó là bao nhiêu a” Nụ cười trên gương mặt của lão già càng thêm sâu lão nhanh chóng đáp lời Du Phàm: “Rất rẻ nể tình anh bạn nhỏ lần đầu đến với quầy hàng của ta nên chỉ lấy giá ưu đãi 1999 nguyên tinh thạch thôi” Du Phàm vỗn còn định cò kè mặc cả nhưng nghe đến cái giá hắn trực tiếp câm nín.Nguyên tinh thạch là một loại tiền tệ đặc thù dành cho yêu linh sư cấp vương sử dụng thông thường giá trị một nguyên tinh thạch tương đương 100 vạn kim đừng nói là 1999 cho dù là một nguyên tinh thạch hắn cũng móc không ra. Lão giả dường như đoán được ý niệm trong đầu Du Phàm liền nhanh miệng tiếp lời: “Tiểu hữu không cần lo lắng ai đến quầy hàng của Mệnh lão ta đều có cơ hội nhận được linh vật miễn phí cực kì dễ dàng a”. Du Phàm nghe thế liền trợn tròn mắt có chút hồ nghi nhìn lão giả nói: “Nhận miễn phí? Lão gia gia ngài không đùa với ta đấy chứ” “Khà khà khà đúng vậy anh bạn nhỏ không nghe lầm đâu” Vừa nói lão giả vừa đưa tay chỉ chỉ một cái bảng nhỏ bên bàn. Du Phàm nhìn theo tay của lão già liền nhìn thấy một tấm bảng nhỏ ghi hàng chữ xúc xắc Mệnh lão. Không đợi Du Phàm có phản ứng lão già đã lấy từ trong người ra một cái hộp cùng 3 con xúc sắc rồi nói: “Anh bạn nhỏ chỉ cần dùng vật phẩm thế chấp tương đương liền có thể tham gia chương trình đổ xúc sắc cùng mệnh lão a”. Du Phàm nghe đến dỗ xúc xắc liền có chút hào hứng nhưng rất nhanh liền ý thức được phải có vật phẩm thế chấp mới được mà trên người hắn tuy có đồ quý giá nhưng hắn cũng không nỡ đem ra a.Hắn trầm ngâm trong chốc lát nhìn chăm chú vào lão già nói: “Lão gia gia ngài sẽ không lừa gạt tiểu hài tử ta đấy chứ”. Ha ha mỗi bên sẽ lần lượt đỗ xúc sắc bên nào đạt được yêu cầu sẽ trực tiếp thắng,đây là trò chơi dựa vào vận khí nên anh bạn nhỏ không cần lo lắng ta gạt ngươi a”.Mệnh lão tiếp tục dụ dỗ Du Phàm bộ dáng giống như lão gia gia nhà hàng xóm cho đường khiến lũ trẻ khó có thể chối từ. Sau khi dằn vặt đắn đo cuối cùng Du Phàm cắn răng nói với lão giả: “Được ta cược cùng ngài nhưng ngài hứa là không lừa gạt ta đấy nhé !”. Lão giả híp mắt cười búng tay một cái bên cạnh lão liền có một sinh vật kì lạ hiện ra.Sinh vật này có bộ dáng như một con búp bê bằng gỗ bay lơ lửng cực kì quỷ dị,sau khi nó xuất hiện liền trực tiếp huy động hai tay dựng nên một kết giới bao bọc lão giả cùng Du Phàm bên trong. Du Phàm hết từ kinh ngạc này đến kinh ngạc khác hắn cho dù kiến thức phi phàm cũng không đoán được ra con yêu linh của lão giả kia là chủng loại gì chưa kể đến tấm màn chắn mà nó tạo ra tuy trong suốt nhưng Du Phàm biết người bên ngoài không thể nhìn thấu vào trong nhưng bên trong có thể quan sát được bên ngoài quả là một chiêu thức ngụy trang cực kì lợi hại. A Li từ trong không gian bao tay bay ra la lên: “Không ngờ là Rối Thiên Đường yêu linh tiên tộc hệ tệ cùng siêu linh mặc dù huyết mạch cùng lực lượng của nó cực kì loãng nhưng đúng là cực kì quý hiếm”. Gương mặt hiền từ của lão già hiện lên nét sửng sốt sau đó la lên: “Ồ yêu linh của anh bạn quả thật đặc biệt còn có thể nói được tiếng nhân loại a”. Du Phàm bất đắc dĩ ôm tiểu bất điểm kia vào lòng cười khổ nói: “Nó cũng không có sức chiến đấu chỉ có một kĩ năng duy nhất là hiểu tiếng nhân loại mà thôi”. Vừa nói Du Phàm vừa quan sát con Rối Thiên Đường của lão giả kia,theo như lời của Thời Quang Tiên thì yêu linh tiên tộc cũng như tiên hệ cực kì thưa thớt mà lão giả này lại có được đủ chứng tỏ lão ta cũng là một đại nhân vật nhưng không hiểu vì lí do gì lại đi bán chợ trời. Mệnh lão cười híp mắt nói: “vậy chúng ta bắt đầu anh bạn muốn đặt cược cái gì để đổi lấy đằng tâm của ta”. Du Phàm lấy từ trong không gian trữ vật ra viên tiến hóa thạch mộc hệ quý hiếm của hắn có chút không nỡ nói: “Ta cược vật này”. Mệnh lão nhìn thấy viên tiến hóa thạch thì hai mắt sáng rỡ bộ dáng như viên tiến hóa thạch kia đã là vật trong túi lão khiến Du Phàm có chút khó chịu hừ lạnh một tiếng. “Ngại quá ngại quá không ngờ tiểu huynh đệ lại có được tiến hóa thạch mộc hệ quý hiến như vậy không hổ là anh tài trẻ tuổi a”. Lão cũng lấy sợi đằng tâm đặt cạnh viên tiến hóa thạch của Du Phàm rồi bắt đầu cầm chiếc hộp cùng ba viên xúc xắc bắt đầu lắc. “Lần này chúng ta cược ai đỗ xúc xắc nhỏ hơn sẽ chiến thắng” “leng keng leng keng”. Sau khi lắc xong Mệnh lão liền hướng Du Phàm cười híp mắt nói: “Thật ngại quá lần này ta thắng rồi nhé”. Vừa nói lão vừa mở hộp ra bên trong đúng là con số thấp nhất có thể đạt được 3 mặt đều là một. Lão giả cười khà khà nói: “Tiểu huynh đệ ta là nhà cái dù ngươi đỗ bằng ta thì ta cũng chiến thắng nên viên tiến hóa thạch này là của ta rồi nhé”. Nhưng chưa đợi bàn tay của lão vươn tới chỗ viên tiến hóa thạch Du Phàm đã lên tiếng: “Chờ một chút Mệnh lão ngài nhìn xem ta còn chưa đổ nữa a lỡ đâu ta đỗ được con số nhỏ hơn thì sao”. Du Phàm bộ dáng bình tĩnh thong dong không nóng không vội nhìn Mệnh lão lên tiếng dường như hắn có thể đổ ra xúc xắc nhỏ hơn ba mặt một kia.