Du Phàm nhìn lão già rời đi thì mỉm cười,mỗi lần gặp phải lão gia gia là tài sản tăng lên một bậc lão đúng là phúc tinh của mình. A LI trên đầu vai không nhịn được nghi hoặc lên tiếng hỏi Du Phàm: “Chủ nhân tai sao chúng ta lại cho lão già kia biết tin tức về Thanh Huyền Điệp Long?” Du Phàm cất chiếc nhẫn vào trong bao tay rồi nhàn nhạt trả lời: “Con THanh Huyền ĐIệp Long kia khỏi cần nói cũng biết vô cùng cường đại,hiện tại với sức lực của ta hiển nhiên không thể nào đấu với nó rồi.Cách tốt nhất chính là khuấy cái vũng nước đục này trở nên hỗn loạn sau đó sẽ thừa cơ hội mà hành động,hơn nữa mục tiêu của ta là hậu duệ của nó Thanh Lân Long 4sao”. A Li nghe Du Phàm lí giải liền hiểu ra nhe răng cười nói: “Chủ nhân muốn lợi dung những người kia đối phó với Thanh Huyền Điệp Long rồi ở bên cạnh ngư ông đắc lợi”. Du Phàm hắc hắc cười hai tiếng nói: “Đúng vậy,hơn nữa bán cái tin tức cho lão quỷ kia còn có thể đổi lấy một món tài phú lớn nữa đúng là một công đôi chuyện”. Cứ thế một người một sủng vừa đi vừa trò chuyện hướng Long Ngâm cốc mà lên đường. LOng Ngâm Cốc giống như một mê cung với nhiều vách đá cao cùng hang động chằn chịt.Cái tên Long Ngâm Cốc này được người của La thành đặt cho bởi vì gió bên trong cốc thổi vào va chạm vào hang động tạo nên tiếng động như tiếng rồng ngâm,hơn nữa vào mười năm trước đã từng có người nhìn thấy Long tộc cho nên mới chính thức đổi tên thành Long Ngâm Cốc. Long Ngâm cốc hôm nay có thể gọi là đông như trẩy hội,từng nhóm từng nhóm mạo hiểm giả nhập cố khiến lũ yêu linh bên trong cốc không trốn thì cũng chui rúc vào hang ổ không dám ra bên ngoài nữa. “Du Phàm!”. Du Phàm nghe thấy có người gọi tên mình liền quay đầu sang nhìn sau đó liền nhìn thấy Tề Trọng KHải đang hướng hắn vẫy tay. Du Phàm mỉm cười đi đến bên cạnh hướng Tề Trọng Khải chào hỏi: “Yo,ngươi cũng đến đây tìm Long tộc à” Tề Trọng Khải hào sảng cười đáp lời Du Phàm: “Ân,ta cũng muốn đến đây tìm vận may”. Cả hai trò truyện một lúc lâu Tề Trong Khải mới hướng Du Phàm ngỏ lời: “Lúc này bên trong cốc cực kì hỗn loạn ngươi có muốn đồng hành cùng bọn ta hay không?” Tề TRọng Khải hiển nhiên là đi cùng với nhóm người của Tề gia vào cốc tìm Long tộc rồi,hắn cũng muốn báo đáp ân tình hôm trước của Du Phàm nên cũng hướng Du Phàm ngỏ lời mời đi cùng với mình. Du Phàm không chút nghĩ ngợi liền từ chối,không nói bây giờ hắn còn nhiệm vụ quan trọng là phải đi tìm Thanh Huyền Điệp Long nếu như đi cùng nhóm người Tề gia tuy nguy hiểm ít hơn nhưng chiến lợi phẩm cũng coi như là không có. “Không cần,ta muốn đi một mình để thử xem vận may của mình đến bao nhiêu”.Vẫy vẫy tay chào Tề Trọng Khải Du Phàm liền đi vào bên trong cốc. Tề Trọng Khải nhìn Du Phàm rời đi không khỏi có chút ngưỡng mộ,hắn cũng muốn tự mình khám phá,tự mình mạo hiểm,trong lòng thầm quyết định sau chuyến đi này trở về nhà sẽ lên đường khởi hành đi du lịch khám phá thế giới. … Du Phàm mặt không biểu tình nhìn vách đá trước mặt mình,hai ngày qua hắn dựa vào cảm giác của mình mà đi đến cuối cùng thì gặp phải ngõ cụt trước mắt. Ngồi bệt xuống mặt đất Du Phàm lấy mảnh long lân ra cầm trong tay sau đó nhắm mắt lại bắt đầu cảm nhận.Một lúc lâu sau mở mắt ra nhìn vách đá trước mặt mình hắn thì thào nói: “Ta cảm nhận được thứ chúng ta cần nằm ở hướng kia xem ra phải phá đá mà đi rồi”. Nói xong liền trực tiếp cầm lấy chìa khóa yêu linh của Thạch Quy bắt đầu niệm chú ngữ triệu hồi. “Gruuu”. Thạch Quy thể hình khổng lồ bước ra từ không gian ngẩng đầu nhìn Du Phàm kêu lên ý muốn hỏi chủ nhân triệu hồi nó ra đây có việc gì cần. Du Phàm một tay vỗ vỗ cái đầu to đùng của nó một tay chỉ về vách đá trước mặt ra lệnh cho nó: “Thạch Quy,ngươi đào xuyên qua vách đá trước mặt cho ta”. Thạch Quy gật cái đàu to sụ rồi bắt đầu di dời cơ thể khổng lồ của nó đến trước vách đá rồi bắt đầu đào bới. Du Phàm nhìn Thạch Quy đào bới chừng hơn một giờ liền có thể đào xuyên qua vách đá bên kia liền thưởng cho nó viên linh thực rồi thu hồi nó trở về không gian.Nhìn nhìn lỗ hổng trên vách đá trước mặt Du Phàm không thèm suy nghĩ liền nhấc chân đi qua. “Là ngươi,khà khà đi mòn gót giày cũng không tìm được không ngờ đến đây liền có thể gặp được ngươi.Nhóc con mau giao mấy tấm tàn đồ bí cảnh ra cho ta”. Nghe được âm thanh Du Phàm liền sửng sốt quay đầu sang nhìn,không nhìn còn đỡ vừa nhìn Du Phàm liền có cảm giác xui xẻo không nói thành lời,thì ra người vừa mới nói kia chính là tên hắc y nhân mấy ngày hôm trước đuổi theo hắn. Du Phàm nhãn châu xoay tròn bắt đầu suy nghĩ kế sách thoát thân,hắn biết với lực lượng hiện tại của mình cho dù dùng tất cả lực lượng cũng không thể chống lại đối phương nên chỉ có thể chạy trốn. “Khặc khặc tiểu tử lần này ngươi đừng hòng trốn thoát mau chóng giao mảnh tàn đồ cho ta ta còn có thể cho ngươi một cái chết thống khoái”. Hắc y nhân hiển nhiên sẽ không để cho Du Phàm suy nghĩ kế sách chạy trốn liền bắt đầu cầm chìa khóa yêu linh niệm chú ngữ triệu hồi. Cổng không gian mở ra trong tầm mắt Du Phàm liền xuất hiện một con yêu linh thể hình dữ tợn với cặp mắt đỏ ngầu đang nhìn hắn lăm lăm,hàm răng sắc nhọn,tứ chi thon gọn,lông toàn thân đen bóng như muốn hòa tan bóng đêm.
Huyết Nhãn Hắc Báo-3sao-Thú tộc-hệ thường. Là đấu sĩ kiêm sát thủ,tốc độ cực nhanh cộng với sức tấn công cực mạnh có thể tiêu diệt con mồi chỉ trong chớp mắt