Chương 2:thiếu niên tóc bạc. Bầu trời hoàng hôn nhuộm vàng cả khu thảo nguyên mênh mông bao la bát ngát những đám mây hồng trên bầu trời trôi về phía chân trời xa xăm,trên 1 mỏm đá nằm trơ trọi trên thảo nguyên có một thiếu niên độ mười tuổi đang đứa mắt nhìn ra phía xa,cơn gió nhẹ thồi bay mái tóc màu bạc trước trán của cậu,gương mặt non nớt với những đường nét thanh tú,tuy chưa hoàn toàn trưởng thành nhưng có thể thấy được dáng dấp của một thiếu niên tướng mạo phi phàm. Theo ánh mắt của cậu có thể thấy được những yêu linh hoang dã trên thảo nguyên xa xa,đủ các chủng loại từ dã thú,chim chóc,thạch nhân hay thụ yêu…đang vui đùa chạy nhảy hoặc nghỉ ngơi. Trong ánh mắt của cậu có thể thấy được quang mang lấp lánh như ánh sao kèm theo chút mơ mộng cùng ước ao khi nhìn lũ yêu linh ở đàng xa. Bỗng nhiên bên tai truyền đến một giọng nói già nua có vài phần giận dữ: “Thằng nhóc chết tiệt còn không mau về nhà giúp ta đem củi chất vào kho mùa đông sắp đến rồi còn ngồi đây ngây ngốc cái gì”. “Biết rồi.Lão gia tử ngài là chúa cằn nhằn” Cậu bé nhảy xuống tảng đá le lưỡi cười với lão già rồi 1 mạch chạy đi,lão già bất đắc dĩ cười cười rồi cũng chậm rãi đi theo. Thiếu niên kia tên là Du Phàm hơn mười tuổi còn lão già kia là gia gia của hắn gọi Du lão.Từ lúc có nhận thức đến bên giờ Du Phàm cũng không biết cha mẹ mình là ai hình dáng như thế nào,cậu chỉ biết mình là một cô nhi sống một cuộc sống an nhàn tự tại cùng lão gia tử ở một thôn trang hẻo lánh ít người. Người trong thôn cũng không ai biết rõ về Du lão gia tử,chỉ biết chừng 10 năm trước ông ta ôm Du Phàm đang nằm trong tả lót đến đây,sau đó nhờ người dân dựng cho căn nhà nằm ở cuối thôn gần bìa rừng sống tới giờ. Lão gia tử tính tình hơi khó chịuhay cáu gắt nhưng lại rất tốt với Du Phàm,từ bé đến giờ Du Phàm mặc dù không có tình yêu thương của cha mẹ nhưng vẫn không cảm thấy buồn hay tủi thân vì có lão gia tử ở bên cạnh mình. Hằng ngày ngoài làm việc đồng áng sẽ kể cho cậu nghe về thế giới yêu linh và yêu linh sư,đủ thứ điều kỳ bí về thế giới hoang dã,cũng như những hấp dẫn của chức nghiệp yêu linh sư,nên từ nhỏ ước mơ của Du Phàm là thám hiểm thế giới yêu linh,thu phục linh sủng hùng mạnh và bước lên đỉnh cao của con đường yêu linh sư. Buổi tối trong căn nhà cũ 2 gian đơn sơ có hai bóng người đang ngồi nói chuyện cùng nhau dưới ánh đèn dầu leo lắt.Du lão gia tử cất giọng nói với Du Phàm: “Yêu linh thú tộc chiến đấu chủ yếu là cận chiến tấn công trực diện vào đối thủ còn yêu linh yêu tộc thì ẩn mình trong bóng đêm để tấn công tiêu diệt con mồi một cách nhanh nhất”. Du Phàm gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu sau đó đôi mắt lấp lánh nhìn Du lão gia tử: “Lão gia tử linh hồn lực trong cơ thể ta đã đủ cường đại có thể kí kết khế ước yêu linh ngài định chừng nào mới cho ta kí kết đây.” Du lão trầm ngâm trong chốc lát mới mở miệng đáp lại: -“Thằng nhóc thối đợi vài ngày nữa ta sẽ tìm cho ngươi một chiến sủng thật tốt để ký kết.Yêu linh đầu tiên đối với yêu linh sư cực kỳ quan trọng không thể qua loa được ta sẽ lựa chọn kỹ càng yêu linh thích hợp với ngươi”. Du Phàm hưng phấn nhảy dựng lên nói với lão gia tử: -“thật”. Lão gia tử cười gật đầu,nhìn thằng nhóc đang cười đến hưng phấn trước mặt,chim non cuối cùng cũng lớn,phải tự sải cánh bay lên tìm khoảng trời riêng của mình tiểu hài tử trước mặt này đã đến lúc bước trên con đường yêu linh sư tràn đầy hấp dẫn,kỳ ngộ cùng nguy hiểm rồi. Yêu linh sư thông qua hấp thụ lực lượng trong tự nhiên để tu luyện linh hồn lực vào bên trong cơ thể để tăng cường đẳng cấp cũng như chiến lực cho bản thân mình và chiến sủng. Cấp bậc đầu tiên của yêu linh sư chính là cấp độ tập sự hay còn gọi là yêu linh sư học đồ,linh đồ. ở cấp này bên trong cơ thể hình thành một không gian linh hồn lực đủ sức ký kết khế ước với một yêu linh hai yêu linh cấp bậc Học Đồ đến khi tăng lên đẳng cấp cao hơn sẽ mở thêm không gian yêu linh. Không gian linh hồn lực mỗi lần đột phá đẳng cấp sẽ phát triển to hơn trước để chứa đựng lượng linh hồn lực lớn hơn và chịu tải lực lượng cường đại của yêu linh chiến sủng. Với mỗi không gian linh hồn lực mới có được từ việc tăng cường cấp độ yêu linh sư có thể dung nạp linh hồn lực của mình vào để thu phục thêm yêu linh mới . Tùy thuộc vào chiến thuật của mỗi yêu linh sư mà lựa chọn con đường khác nhau là tập trung bồi dưỡng chiến lực đỉnh cao hay là thu phục bồi dưỡng yêu linh mới.Trên thế giới cũng có rất nhiều yêu linh sư đi theo con đường cực độ một khống tức là họ chỉ bồi dưỡng một yêu linh duy nhất tất cả tài nguyên đều tập trung vào chiến sủng này.Đương nhiên cách thức này có lợi là chiến lực của chiến sủng đó vô cùng khủng bố nhưng nếu chiến sủng không may vẫn lạc thì yêu linh sư đó coi như mất hết tất cả. Du Phàm đã đạt đến cấp Học Đồ lúc hắn 10 tuổi có nghĩa là hắn đã có khả năng kí kết khế ước yêu linh bây giờ chỉ cần chờ lão gia tử cho hắn chiến sủng đầu tiên hắn sẽ lập tức trở thành một yêu linh sư thực thụ. Cả buổi tối Du Phàm không ngủ mà tập trung vào tu luyện,cậu nhắm mắt,dẫn linh lực từ ngoại giới vào cơ thể,trong cơ thể hắn bình trướng không gian dao động không ngừng tầng linh nguyên đầu tiên đã tràn đầy vô lực hấp thu thêm linh hồn lực từ bên ngoài. Với độ tuổi của Du Phàm trên yêu linh đại lục hầu hết chỉ vừa đạt được lực lượng cấp Học Đồ mà thôi nhưng hắn đã gần đột phá Sĩ Quan có thể chứng minh thiên phú siêu cường của hắn hơn hẳn rất nhiều thiếu niên đồng lứa tất nhiên việc này Du Phàm không hề hay biết gì dù sao quanh năm suốt tháng hắn cũng chỉ quanh quẩn ở nơi thôn trang nhỏ bé này mà thôi. Du Phàm mở mắt thở ra một hơi dài nhìn ánh mặt trời bên ngoài đã bắt đầu vươn lên sau những rặng núi xanh biết,hắn nhảy xuống giường bước ra ngoài thùng nước trước sân bắt đầu vệ sinh cá nhân. Dù một đêm không ngủ nhưng Du Phàm cũng không cảm thấy mệt mỏi tinh thần cực kì phấn chấn ăn bữa sáng mà lão gia tử chuẩn bị cho hắn rồi cất bước ra khỏi nhà. Đi trên đường tới khu đất trồng trọt của gia đình mình,Du Phàm chào hỏi những người dân trong thôn,đa số người trong thôn đều là người bình thường,nhưng cũng có vài yêu linh sư nhưng đẳng cấp không cao làm nhiệm vụ bảo vệ thôn phòng có yêu thú tấn công,ở cái thôn nghèo này muốn tìm một yêu linh sư cường đại không phải là không có nhưng những người kia chủ yếu sinh hoạt ở thành trấn khi có chuyện mới quay trở về thôn. -“Du Phàm.”Một cậu nhóc da đen nhẻm vóc người thô to gọi Du Phàm giọng nói sang sảng cực kì vui vẻ. Du Phàm quay người lại thì ra là Đại Mao ở đầu xóm,lớn hơn Du Phàm 2 tuổi cả hai xem như đôi bạn cùng tiến hằng ngày đều chọc phá khắp nơi không lên rừng lấy tổ chim hay săn thú nhỏ thì cũng ra đồng đào bới tìm côn trùng giun dế. Đại Mao chạy đến gương mặt hưng phấn cười nói: “Du Phàm,ta đã mở ra không gian đầu tiên cha ta hứa sẽ tìm cho ta một yêu linh chiến sủng cường đại để ta kí kết”. “Thật a,chúc mừng ngươi nhé lão gia tử cũng nói là chuẩn bị cho ta một chiến sủng thích hợp” Du Phàm cười tươi chúc mừng Đại Mao có lẽ do hắn cũng sắp có chiến sủng đầu tiên nên cực kì hưng phấn. “Thế à chúc mừng ngươi nhé đến lúc đó chúng ta sẽ quyết đấu cùng nhau”.Đại Mao cũng hưng phấn đáp lại Du Phàm cả hai bá vai hi hi haha đi khắp thôn. Cuối cùng Du Phàm cũng đành phải chia tay người bạn tốt của mình bùi ngùi nhìn hắn đi theo cha vào thành còn mình thì chạy ra đồng giúp đỡ lão gia tử thu hoạch vụ mùa chuẩn bị cho mùa đông sắp tới. Mặc dù đây là thế giới yêu linh nhưng vẫn có nhiều loài thoái hóa linh trí bị loại ra khỏi hàng ngũ yêu linh trở thành dã thú thông thường cung cấp thức ăn và sức lao động cho dân thường trên cánh đồng vẫn có thể nhìn thấy được rất nhiều gia súc phục vụ lao động cho người dân. Du Phàm chạy đến cạnh lão gia tử hướng lão cười hì hì rồi bắt đầu công việc của mình là thu hoạch lương thực trên đồng. Đây cũng chính là cuộc sống bình thường khi chưa trở thành yêu linh sư của Du Phàm một nhân vật đủ sức thay đổi cục diện thế giới trong tương lai.