Ra khỏi thành đã là giữa trưa,Du Phàm thuê một con Hắc Câu bậc năm cấp học đồ,vì trong thành không cho cưỡi tọa kỵ nên phải dắt bộ ra ngoài thành mới leo lên chậm rãi đi về phía Hãn hải Sâm Lâm. Hãn Hãi sâm lâm nằm giữa thành Lam Hải và thành Gia Nguyên chỉ là một góc của cái rừng này thôi,rừng này dọc theo bờ biển dài từ quận Thiên Gia tới quận Thiên Ngân,trong đó hệ sinh thái đa dạng, yêu linh cường đại vô số,nghe nói có yêu linh cấp Thiên Hoàng cát cứ trong đó. Vì vậy mà một khoảng bờ biển dài từ thành Lam Hải của quận Thiên Gia đến thành Ngân Nguyệt của huyện Thiên Ngân bị bỏ hoang,yêu linh cường đại chiếm cứ,muốn đi qua lại giữa hai tòa thành chỉ có đi bằng thuyền trên biển,trừ những cường giả trong truyền thuyết mới dám bay qua Hãn Hải Sâm Lâm mà không kiêng kị gì. Dọc đường,Du Phàm ngồi trên Hắc Câu còn Tiêu Thúy Nhi thì cưỡi trên Thiết Giáp Thú của cô,miệng thì nhai thức ăn vặt. Chính cô đã chê hắn mua những thứ vô ích của phàm nhân đó làm gì nhưng những món đồ đó đa phần đều vào bụng cô. Tiêu Thúy Nhi có hơi ngượng ngùng,lúc đầu Du Phàm đưa túi đồ ăn cho cô ăn cô còn mắng hắn,nhưng cầm túi đồ ăn tay cứ bốc miệng cứ nhai đi đươc một đoạn đã hết sạch,đến khi Du Phàm quay sang thì cô đã tiêu diệt cả túi đồ ăn làm Du Phàm cũng câm nín. Hai người cứ thế đi chậm rãi trên đường mòn trong Hãn Hải Sâm Lâm,đôi lúc Du Phàm nhìn thấy có yêu linh lạ xuất hiện là thúc ngựa đuổi theo làm Tiêu Thúy Nhi phải rượt theo lôi cổ hắn về. -“Ngươi không thể đi đàng hoàng trên đường được à,cứ chạy lung tung bảo sao không lạc”. Đến giờ hì cô đã biết vì sao con hàng này lại hay lạc đường rồi,bản tính của hắn là ham chơi cứ thấy có gì thú vị là đi theo đến lúc trở về lại không biết đường cứ thế là lạc. Du Phàm cũng phụng phịu đáp: -“Ta đuổi theo để quan sát nó cho kỹ xem có giống trong sủng giám không rồi sẽ quay về chứ có đi luôn đâu”. Tiêu Thúy Nhi đen mặt: “vấn đề nằm ở chỗ ngươi không biết đường để quay về”. Hai người đấu khẩu qua lại một lát rồi đi đến một gốc cây lớn xuống tọa kị nghỉ ngơi. Du Phàm lấy chìa khóa treo ở cổ xuống triệu hồi Tiểu Hồng và Bạch Tinh ra,cả hai đứa được ra ngoài vui đùa chạy nhảy nên vui mừng cọ cọ với Du Phàm. Nhìn bọn chúng chơi đùa,được một lát Du Phàm gọi chúng lại.Hắn lấy hai viên linh hạch ra đút cho chúng ăn. Tiểu Hồng bây giờ đã là Học Đồ đỉnh giai nó đã tiêu hóa hoàn toàn phần dược tề mà lão gia tử đưa cho chỉ cần chiến đấu thêm một khoảng thời gian nữa sẽ lập tức tấn thăng . Bạch Tinh là cấp Học Đồ cao giai nhưng thể chất nó yếu nhược hơn yêu linh cùng cấp rất nhiều khả năng chiến đấu cũng rất thấp. Du Phàm dùng huyết thạch dã thú mà hắn mua để tăng cường thể chất cho nó để nó có thể phát triển đồng đều hớn và mau chóng tăng cường chiến lực. Chiến lực của một yêu linh chủ yếu dựa vào thể chất cùng ma pháp mà huyết thạch là phương thức tăng cường thể chất tốt nhất còn phương pháp tăng cường ma pháp đơn giản nhất chính là ma tinh. Yêu linh phát triển cực kì mạnh mẽ trong số sao mà chúng sở hữu tức là một yêu linh 1sao phát triển cực kì mạnh mẽ ở cấp Học Đồ mà không cần bất kì tài nguyên gì cường hóa. Nhưng yêu linh chiến sủng của nhân loại thì khác bọn chúng được chủ nhân của mình huấn luyện chiến đấu cùng với việc sử dụng huyết thạch và ma tinh thường xuyên để tăng cường thực lực khả năng chiến đấu mạnh mẽ trong đồng giai thậm chí vượt cấp. Nhưng nếu không luyện tập chiến đấu cho linh sủng tích lũy kinh nghiệm mà chỉ bỏ tiền đập tài nguyên liên tục vào thì chúng khó mà cường hóa thành công,thậm chí xảy ra tình trạng ‘nhờn thuốc’ khiến sau này càng khó cường hóa hơn,từ đó tư chất thấp kém lực chiến đấu cũng không cao so với linh sủng cùng cấp. Vì vậy mà đa phần yêu linh sư đều chọn linh sủng từ cấp ấu thú thấp giai,lúc đó rất dễ điều huấn và cường hóa hơn lúc trưởng thành,lúc tiến một đẳng cấp thì linh sủng sẽ nâng toàn tố chất cơ thể lên một lần nên điều huấn ngay từ đầu sẽ lợi hơn từ tài nguyên tới tư chất. Cũng có nhiều linh sủng sư tham lợi ích nhất thời sẽ cho linh sủng tiến giai nhanh,bỏ qua giai đoạn thích hợp nhất để điều huấn,sau này có cùng đẳng cấp lực chiến cũng thua kém linh sủng khác. Dùng xong hai viên huyết thạch tiểu Hồng liền trực tiếp tấn thăng lên cấp Học Đồ viên mãn khiến Du Phàm cực kì vui mừng. còn Bạch Tinh thì không hề sảy ra biến đổi gì,Du Phàm biết rõ thiên phú nó rất cao nhưng kinh nghiệm chiến đấu còn thiếu hụt rất nhiều. Sau khi cường hóa xong Du Phàm thu chúng lại rồi cùng Tiêu Thúy Nhi tiếp tục lên đường đi làm nhiệm vụ. Đi được khá xa,hai bên đường mòn đều là những cây đại thụ rậm rạp,Du Phàm biết mình đã vào trong nội vi rừng rồi,bỗng nhiên phía trước Du Phàm nhìn thấy dây gai um tùm cản lối đi,hắn biết mình đã đến điểm làm nhiệm vụ rồi.