Đến khi Du Phàm hồi thần nhìn ra bên ngoài thì cuộc chiến đã đi đến hồi kết,chỉ thấy trên không trung có một chiếc lồng giam bằng ma pháp khổng mà hai diệt thế ma vật thì đã bị giam giữ ở trong đó,cho dù bọn chúng điên cuồng tấn công muốn phá vỡ lồng giam thoát ra ngoài nhưng vô kế khả thi. Chiêu thức này chính là kĩ năng chung cực của yêu linh hệ thời gian,nó bẻ cong lực lượng thời gian nhốt đối phương vào một khoảng thời không khác với khoảng thời không mà chúng ta đang sống,có thể nhìn thấy ngay trước mắt chúng ta nhưng để đi đến đó có lẽ sẽ mất trăm nghìn năm.Muốn thoát khỏi khoảng thời không đó phải có lực lượng cường đại hơn hoặc hiểu rõ về lực lượng thời gian thì mới có thể thoát ra,mà hiển nhiên hai diệt thế ma vật bị nhốt bên trong không thuộc vào một trong hai điều kiện trên. Liếc nhìn các chiêu thức có sức phá hoại khủng bố của hai diệt thế ma vật nhưng đánh vào chiếc lồng năng lượng kia chỉ có thể tạo thành những gợn sóng nhỏ sau đó bình phục trở lại khiến Du Phàm trong lòng nghi hoặc không thôi. Lúc trước hắn còn lo lắng cho Thời Quang Tiên không chống đỡ nổi thế công của hai diệt thế ma vật nhưng chỉ trong một khoảnh khắc hắn thất thần mà chiến cuộc bên ngoài đã nghịch chuyển long trời lỡ đất thắng lợi nghiêng hẳn về bên phía Thời Quang Tiên. Du Phàm hồi thần quay sang A Li kế bên hỏi: “A Li,lúc nãy đã sảy ra chuyện gì,làm sao mà chỉ trong khoảnh khắc hai diệt thế ma vật đã bị giam giữ ?” A Li giơ bàn tay nhỏ của nó nâng chiếc kính bên mắt ra vẻ tri thức nói: “Chủ nhân,lúc nãy Thời Quang Tiên đại nhân đã sử dụng ‘linh ấn’,đó là một siêu cấp kỹ năng từ thời thượng cổ”. Theo như lời A Li Du Phàm liền biết được lực lượng mà Thời Quang Tiên đã sử dụng có tên là “Linh ấn”.Kỹ năng này giúp yêu linh tích tụ lực lượng kết thành ấn ký sau đó tích trữ lại,khi cần thiết yêu linh sẽ phá vỡ ấn kí bạo phát lực lượng khiến chiến lực yêu linh tăng đến mức khủng bố,lúc nãy ở phía sau Thời Quang Tiên có đến năm chiếc ấn kí hiển nhiên nàng đã kết thành công năm chiếc ấn kí,nàng chỉ sử dụng có một cái ấn kí thôi mà chiến lực đã tăng tới mức khủng bố. Du Phàm liếc nhìn bốn tòa tế đàn xung quanh gần như đã bị quang mang mộng huyễn bao phủ thì khẽ mỉm cười thở nhẹ ra một hơi nhưng lập tức Du Phàm liền choáng váng đầu óc.Lúc này hắn mới nhận ra sự khác lạ của cơ thể,vừa nhìn thấy Du Phàm hận không thể ngất luôn ngay lập tức. Làn da khô héo co rút nhăn nheo,huyết nhục toàn thân gần như mất hết,cả cơ thể như một bộ xương khô được bao bọc trong lớp áo choàng đen,mái tóc bạc dài mộng huyễn lúc này đã xơ xác tiêu điều chỉ còn lại vài sợi,lúc này Du Phàm nhìn giống như một lão nhân gần đất xa trời chứ không phải một thanh niên thanh xuân phơi phới. -“Cơ thể của ta,ta còn chưa muốn chết a..”.Giọng nói khàn khàn suy yếu từ trong miệng hắn truyền ra càng ngày càng nhỏ đến mức gần như không thể nghe thấy,dường như nếu như nói thêm một từ nào nữa hắn sẽ lăn đùng ra chết bất đắc kì tử. Du Phàm khóc không ra nước mắt hắn không ngờ mình không phải ra ngoài kia chiến đấu nhưng độ nguy hiểm cũng chẳng thua kém gì cuộc chiến bên ngoài,đã vậy cái nhiệm vụ khốn kiếp này lại không có phần thưởng nữa coi như lần này Du Phàm triệt để lỗ vốn. Mặc dù oán hận nhưng hắn vẫn không dừng lại việc cung cấp tiên lực cho tế đàn trung tâm,hắn biết nếu như mình bỏ cuộc giữa chừng thì lũ sinh vật hủy diệt kia đồng loạt thoát ra đến lúc đó không chỉ Thời Quang Tiên gặp rắc rối mà ngay cả hắn cũng không có cơ hội chạy thoát. A Li kế bên nhìn vị chủ nhân trên người chỉ còn lại da bọc xương nhưng vẫn cắn răng truyền tiên lực trong cơ thể để phong ấn các tòa tế đàn,nó thầm nghĩ vị chủ nhân này tuy nhỏ tuổi nhưng lại rất có uy tín,hắn đã nói là sẽ phong ấn bốn tòa tế đàn thì hắn sẽ thực hiện thành công.Trong lòng tiểu A Li cộng thêm vài điểm cho Du Phàm càng thêm quyết tâm giúp đỡ vị chủ nhân nhỏ tuổi này. Du Phàm mà biết được suy nghĩ của A Li chắc chắn sẽ phun ra một ngụm máu rồi nói “khốn kiếp,nếu như ta mà không làm thì sẽ bị lũ quái vật kia giết một mặt khác sau khi chứng kiến thực lực của Thời Quang Tiên khiến Du Phàm không dám không làm,hắn rất sợ sẽ bị nữ nhân mặt lạnh kia dùng tiên kiếm xiên hắn a”. Lúc Du Phàm ngã xuống đất thì bốn tòa tế đàn cũng đã bị phong ấn thành công,cả bốn tòa tế đàn tỏa ra quang mang nhàn nhạt sau đó đồng loạt bay lên không trung di chuyển xung quanh tế đàn trung tâm theo những quy luật nhất định.Theo sự di chuyển của bốn tòa tế đàn ngọn giác phong vố lơ lửng trên cao bắt đầu chậm rãi hạ xuống,chỉ cần nó quay trở lại vị trí ban đầu coi như chiến cuộc hoàn toàn chấm dứt. Thời Quang Tiên lơ lửng trên không trung đưa mắt nhìn ngọn Giác Phong bắt đầu quay trở về vị trí cũ thì khóe môi lạnh lùng khẽ mỉm cười,nàng biết tên nhóc Ngân Nguyệt Tiên Tộc đã thành công phong ấn bốn tòa tế đàn. Nàng đưa ban tay trắng nõn của mình vẽ một vòng trên không trung,chỉ thấy sau đó hai diệt thế ma vật đang bị giam cầm trong nhà giam thời không liền bị đánh văng vào bên trong hắc động bên trên hồ nước,trước khi chúng bị đánh vào nhà giam Thời Quang Tiên còn làm cho nhà giam thời không phát nổ tấn công hai ma vật kia khiến chúng bị thương nặng. Không phải nàng không muốn giết bọn chúng mà là lực lượng của nàng không thể tiêu diệt hoàn toàn chân thân của bọn chúng,vì vậy mới phải đánh chúng bị thương nặng sau đó quăng vào nhà giam. Nàng liếc nhìn ra bên ngoài không gian đảo Đầu Lâu nhưng không có đi về hướng đó mà trực tiếp bay về phía ngọn giác phong.Nàng biết kẻ đứng đằng sau tất cả mọi chuyện đang ở đó nhưng không thể làm gì được đối phương,lúc trước khi bị hai diệt thế ma vật vây công nàng đã cố ý khiến mình rơi xuống thế hạ phong để dẫn dụ đối phương nhưng kẻ kia dường như quá khôn ngoan không hề bị mắc câu,mà nàng thì lại không thể rời khỏi đảo Đầu Lâu cho nên cả hai bên đều không làm gì được nhau. Lúc bước vào Thời Quang Tiên liền nhìn thấy bộ dáng như sắp chết của Du Phàm,nàng khẽ mỉm cười đưa tay phát ra một đạo tiên lực ôn nhuận về phía hắn sau đó đứng một bên chờ đợi. Chỉ thấy đạo tiên lực kia du nhập vào cơ thể Du Phàm liền phát huy tát dụng,co thể của hắn dần dần trở nên bình thường trở lại,làn da trắng nõn sáng bóng riêng chỉ có mái tóc là chưa mọc lại được như cũ,dù sao thì đó cũng là lực lượng đặc biệt của Ngân Nguyệt Tiên Tộc nàng cho dù có giúp cũng vô phương chỉ có thể đợi chi đến khi nó tự mọc lại mà thôi. Du Phàm tỉnh lại liền nhìn thấy Thời Quang Tiên đang bay lơ lửng ở trên không,liếc nhìn bàn tay của mình đã trở lại bình thường sau đó đưa tay sờ sờ mặt mình một lúc lâu Du Phàm mới thở phào một hơi,xem như nàng ta còn có lương tâm. -“Yo,cám ơn ngươi đã giúp đỡ,vì cái nhiệm vụ này mà xuýt chút nữa góp luôn mạng của mình vào a”. Du Phàm nhìn Thời Quang Tiên bằng ánh mắt cảm kích,vừa nói Du Phàm vừa cảm khái,cái nhiệm vụ nguy hiểm này làm hắn suýt nữa phải bỏ mạng. Sờ khắp toàn thân cơ thể mình Du Phàm đã tương đối hài lòng nhưng khi đưa tay lên sờ trên đầu thì thần sắc Du Phàm cực kì cổ quái,hắn huơ tới huơ lui nhưng chỉ là một mảng bóng láng không hề có vật cản gì.Gương mặt của Du Phàm đang vui vẻ dần dần trở nên tái nhợt,đôi môi run rẩy một lúc lâu từng chữ từng chữ được nhả ra từ trong cổ họng của hắn như rít gào: -“TÓC CỦA TA A….” Phải biết điểm mà Du Phàm ưng ý nhất trên cơ thể hắn chính là mái tóc màu bạc bắt mắt kia a,lần này thì xong rồi trực tiếp biến thành đầu trọc.Trong lòng hắn cho rằng dù mình không có mái tóc bạc chói mắt kia thì vẫn là hình tượng thiếu gia anh tuấn tiêu sái nhưng dù sao có tóc thì vẫn hơn a. A Li vỗ đôi cánh nhỏ bay đến bên cạnh Du Phàm mở miệng nói: -“Chủ nhân,ngài không cần lo lắng chỉ cần qua một thời gian ngắn là nó sẽ mọc trở lại”. Du Phàm nghe được tiểu A Li bên cạnh an ủi thì trong lòng cảm động,bây giờ mất thì cũng mất rồi chỉ còn cách chờ nó tự mọc lại thôi. Thời Quang Tiên đứng bên cạnh trầm mặc,tâm thần nàng cố chút không yên đôi mắt luôn gắt gao quan sát động tĩnh bên ngoài,trong lòng nàng đang có dự cảm không hề tốt đẹp gì sắp sửa sảy ra trên chính hòn đảo này.