Hắn thu hồi tiểu Hồng lại chạy thật nhanh về nhà,vừa vào cửa liền thấy một người đàn ông trung niên đang nói chuyện với lão gia tử,người này tóc ngắn đỏ,bô dáng khoảng 3,4 mươi tuổi,mặt trắng không râu rất có khí thế nhưng đứng bên cạnh lão gia tử thì rất cung kính. Người đàn ông này thấy Du Phàm vào khẽ sửng sờ trong chốc lát rồi quay sang lão gia tử: -“Đứa trẻ năm xưa đã lớn thế này rồi ư,mới đây mà đã 10 năm rồi,thời gian trôi thật nhanh”. Lão gia tử cũng cảm khái nói: -“Đúng vậy,thời gian trôi thật mau,ngoảnh đi ngoảnh lại đã 10 năm”. -“Ngài có muốn đưa nó vào trong điện không,ở đó nó sẽ được dạy dỗ trong môi trường tốt nhất,được lựa chọn linh sủng ưu tú nhất.Nam tử tóc đỏ nói với lão gia tử”. -“Không cần,những gì cần biết nó đã biết,nó sẽ bước trên con đường mình đã chọn,tự lựa chọn đồng đội thích hợp cho mình,đó mới là còn đường riêng của nó,sau này nếu nó nguyện ý sẽ gia nhập thần điện”. Trung niên nam tử cũng thở dài nói: -“Vậy cũng tốt,có ngài dạy dỗ sẽ không kém hơn trong điện.Ngài định khi nào thì trở lại,mấy lão gia hỏa trong điện rất nhớ ngài”. Lão gia tử trầm ngâm một lát rồi nói: -“một tuần nữa là sinh thần 11 tuổi của nó,ta đã lên sẳn lịch trình du hành cho nó rồi,sau đó ta sẽ đi đến nơi kia một chuyến”. -“Ngài định vào nơi đó lần nữa à.Trung niên nam tử giật mình thất thanh nói”. Lão gia tử gật đầu nặng nề: -“đúng vậy,ta cần một kết quả chính xác”. Du Phàm đứng cạnh nghe họ nói chuyện tuy không hiểu rõ lắm nhưng cũng đoán được đại khái,sau khi hắn lên đường lão gia tử cũng sẽ đi đâu đó,nghe giọng điệu của trung niên nam tử kia thì nơi đó rất nguy hiểm,còn có lai lịch của cha mẹ hắn nữa,mặc dù có nhiều thứ muốn hỏi,hắn cũng không dám mở miệng ra hỏi,chỉ im lặng nhu thuận đứng bên cạnh. Nam tử tóc đỏ nói chuyện với lão gia tử một hồi rồi cũng chuẩn bị ra về,trước khi đi để cho Du Phàm một khối ngọc bài: -“Du lão,mặc dù hắn chưa gia nhập thần điện,nhưng hắn cũng là thiếu chủ của thần điện,điều này không thể chối cãi được”. Lão gia tử cũng lên tiếng,quay sang nói với Du Phàm : -“được rồi,ngọc bài này ngươi cất giữ cẩn thận,tối nay ta sẽ nói cho ngươi điều ngươi cần biết”. Du Phàm sờ sờ ngọc bài trong tay,chất ngọc tuyệt phẩm,màu xanh ngọc,trên có khắc 3 chữ:Nhân Linh Điện ,mặt sau có một chữ Du. Nam tử trung niên rời đi,Du Phàm và lão gia tử đi vào nhà,lão gia tử cũng nói cho hắn biết về lai lịch của cha mẹ hắn cũng như chiếc ngọc bài. Cha hắn tên là Du Thiên,là con trai út của lão gia tử,lão gia tử có 2 con trai,đứa con trai lớn thì đang ở một địa cảnh khác du lịch,Du Phàm cũng có chút ấn tượng vì hồi nhỏ từng gặp qua một lần nhưng thời gian quá lâu nên hắn cũng không rõ mặt mũi,còn đứa con trai thứ hai là cha của hắn,mẹ hắn thì lão gia tử chỉ ậm ừ cho qua chứ không nói rõ lai lịch,chỉ biết là con cháu của một cổ gia tộc. Chiếc ngọc bài là thần điện bài,đẳng cấp cao nhất của Nhân Linh điện,đây là một trong những thế lực mạnh nhất trên đại lục có thể tưởng tượng quy mô cùng thực lực khủng bố của nó. Cha của hắn là một trong cửu điện chủ trong Nhân Linh điện,thực lực cực mạnh,nhưng đã mất tích cùng mẹ hắn trong lần đại thú triều quy mô hơn 10 năm trước,hắn mới ra đời không lâu đã mất cả cha lẫn mẹ sống cùng với lão gia tử ở trong một hôn trang nhỏ bé,ngọc bài này cũng chứng minh thân phận thiếu chủ của hắn,con trai của một trong cửu đại điện chủ Nhân Linh điện. -Ngươi cất giữ cẩn thận,không cần thiết thì không cần lộ ra ngọc bài,vì cha của ngươi năm đó tính tình nóng nảy,cương trực,gây thù chuốc oán khắp nơi.Kẻ thù của hắn lúc này ngươi chống lại không nổi đâu,kể cả trong Nhân Linh điện cũng có người không vừa mắt cha ngươi,ta nghi ngờ năm đó cha ngươi bị người ta hãm hại,nếu biết ngươi là con trai hắn rất có thể sẽ hạ sát thủ với ngươi,vì quyền lợi và tài nguyên mà chiếc ngọc bài này mạng lại cực lớn,kẻ tham lam sẽ không bỏ qua,nếu sau này đến thần điện thì hãy tìm người của Viêm Hỏa điện,tên lúc nãy tên là Phác Thông,điện chủ điện Viêm Hỏa,sau này có khó khăn thì đến tìm hắn,những thứ ngươi nên biết chỉ có bấy nhiêu thôi,mau đi nghỉ sớm đi. Ban đêm,Du Phàm không ngủ mà mở mắt trầm tư,hắn nhớ những lời mà lão gia tử nói,cha mẹ hắn bị hại trong thú triều,đến nay không rõ tung tích,rất có thể đã chết,kẻ thù của cha mẹ thì rất nhiều,hắn cần cường đại hơn nữa để tìm ra kẻ hãm hại cha mẹ hắn cũng như đi tìm tung tích của 2 người bọn họ. Du Phàm sốc lại tinh thần chậm rãi nhập tâm vào tu luyện, nếu thực lực hắn đủ cường đại mọi chuyện sẽ trở nên cực kì dễ dàng.Bây giờ linh hồn lực của Du Phàm đã đạt đến trình độ cấp Học Đồ viên mãn hắn có thể ký kết thêm với chiến sủng nữa. Không gian linh hồn lực trong cơ thể Du Phàm tràn đầy dường như chỉ cần chạm nhẹ một cái liền vỡ ra.Ở bên ngoài của vùng không gian linh hồn lực có một viên tinh tú sáng lấp lánh chính là không gian yêu linh của Tiểu Hồng cùng một viên tinh tú cạnh bên nhưng lại mờ mịt không chút quang mang chính là không gian chiến sủng còn trống. Lão gia tử liếc nhìn hắn đang chăm chỉ tu luyện,lão biết câu chuyện vừa rồi là một cú sốc rất lớn đối với hắn,một đứa trẻ chưa đầy 11 tuổi,lão cũng không biết làm hơn ngoài thở dài,con đường này rất chông gai,nó phải tự bước tiếp lên tương lai phía trước,đối mặt với những thứ cần phải đối mặt.