“Sách toán
tham khảo này nói rất rõ ràng lại toàn diện, rất thích hợp với cậu.” Hứa Triết
Quân đột nhiên đem quyển sách toán tham khảo đến trước mặt Tô Nhan nhưng lại gặp
phải Tô Nhan không tiếp liền hỏi lại, “Như thế nào? Chẳng phải cậu học toán kém
hơn một chút sao?”
Đúng. Là kém một chút. Bằng không thì đã xếp thứ 5 rồi. Tô Nhan ở
trong lòng nói thầm lại nhưng vẫn như trước không tiếp nhận sách tham khảo, lắc
đầu nói, “Mua cũng là cậu mua đi. Tớ không có thể nào xem hết được
đâu.”
“Hả?” Hứa Triết Quân nhăn mày như có chút suy nghĩ nhìn Tô Nhan,
“Trách không được thành tích môn toán của cậu luôn như vậy, bình thường bài tập
cũng làm cho có, làm cho Mộc Thiên học theo mà lại không xem sách tham
khảo.”
Mộc Thiên? Tô Nhan đột nhiên nhớ tới cách xưng hô lẫn nhau của
Hứa Triết Quân và Tần Mộc Thiên. Một cái là Mộc Thiên a còn một cái là A Quân
nha. Thật là làm cho cô nhịn không được mà mơ màng vạn phần nha. Rất có tình
yêu!
“Đing…” Lần này Hứa Triết Quân trực tiếp cầm lấy sách tham khảo
trên tay đi xuống, nhìn thấy nha đầu đang thất thần trước mắt thì hắn phải bất
đắc dĩ nói, “Như thế nào lại thất thần như vậy? Đi, trả tiền
đi.”
“Hoan nghênh lần sau lại đến” Ra khỏi cửa hàng sách, Tô Nhan chỉ
cảm thấy trên mặt một trận gió lạnh thổi qua, trong lòng thật lạnh, thật là lạnh
mà thôi. Hành động rồi, rút cuộc là đã hành động rồi. Nhìn quyển sách tham khảo
trong tay, bạn học Tô Nhan khóc không ra nước mắt, không nói gì cũng không hỏi
lại ông trời. Hàng động của cô đột nhiên trở nên trung thực, liền cứ như vậy mà
trả tiền sách.
“Còn thất thần cái gì? Về nhà.” Nhìn đến mặt Tô Nhan lúc đỏ lúc
trắng, biểu tình không ngừng biến sắc khiến Hứa Triết Quân không khỏi nghĩ đến,
nha đầu này rất nhạy cảm.
“Hả? Ừ.” Tô Nhan gật gật đầu, đi theo sau Hứa Triết
Quân.
“Nha đầu, có hay không nghe người ta nói cậu rất nhạy cảm
chưa?”
“Tớ rất nhạy cảm? Cậu đang tính chê cười tớ
sao?”
“ừ, tớ không chỉ có chê cười cậu mà vẫn cười lạnh đó thôi.” Hứa
Triết Quân mặt có chút suy nghĩ nói.
“Phốc…” Tô Nhan hoàn toàn hỗn loạn rồi, Hứa yêu nghiệt này nha
thật là có thể tự mình hiểu lấy a. Nói chính mình có nụ cười lạnh sao, rất đúng
đó.
Nhìn Tô Nhan đang ở trên đường không kiêng nể gì mà cười loạn
lên, Hứa Triết Quân đột nhiên vươn tay đến sờ sờ đầu của cô rồi nói, “Ngoan,
đừng làm ầm ĩ. Xem cậu dọa những người qua đường kìa, giờ họ chẳng dám đền gần
chúng ta quá ba thước rồi.”
“À.. ừ.” Tô Nhan nghe lời đình chỉ mà dừng cười, im lặng đi bên
người Hứa Triết Quân. Đột nhiên cô ngẩng đầu nhìn đến, nghênh diện một khuôn mặt
mê đắm nhưng là người có khuôn mặt điển trai này đi theo cô. Ánh mắt Tô Nhan
cùng ánh mắt của hắn tại đây gặp nhau thoáng qua, một phần vạn giây va chạm. Cô
cảm nhận được giống như là thiên nhai lưu lạc nhân gian, gặp lại làm gì như đã
từng quen biết. T_T
Cứ suy nghĩ như vậy làm cho khuôn mặt của Tô Nhan càng trở nên
hắc ám, dù thế nào thì Tô Nhan cũng là tam trung nhất bá vương, thế mà hôm nay
thực sự là lạc hổ bình dương bị yêu nghiệt hàng, đều biến thành hellokitty cả
rồi. Người ta đều là không ngừng hướng về phía trước mà đi, chỉ có mình cô đang
hướng phía trước mà đi lại càng suy nghĩ ngày càng sa đọa.
“Cậu hay uống trà sữa hương vị gì vậy?” Hứa Triết Quân đột nhiên
dừng lại hỏi.
“Mạt trà.” Còn đắm chìm trong bi thương cùng hối tiếc nên Tô Nhan
không hề nghĩ ngợi gì mà trả lời.
“Chờ tớ ở đây.” Nói xong, Hứa Triết Quân liền xoay người đi đến
quán trà sữa ven đường.
Nhìn bóng dáng Hứa Triết Quân, trong lòng Tô Nhan không khỏi cảm
khái nói : may mắn tớ cũng vẫn còn là minh chủ của hội uy thực
a.
Nhìn chằm chằm ly trà sữa ấm trong tay, Tô Nhan không khỏi cảm
khái nói : Nửa ngày sủng vật cuối cùng không thỏa mãn a.
Về nhà, Tô Nhan đem phiếu điểm cho cha mẹ, cười hì hì mà nói,
“Kính thưa mẹ yêu quý của con, cùng lão ba anh minh của con, con gái của hai
người rút cuộc không phụ sự mong đợi của mọi người, thành tích học tập được nâng
cao một bước. Lần này còn xếp thứ 8 nhé.”
Nghe được tin tức này, mẹ Tô lập tức buông xong nồi trong tay
xuống, bay ra từ sau tấm bình phong. Cầm lấy phiếu điểm, vừa thấy liền lập tức
cười đến mức giống như đóa hoa nở rộ, vô cùng thân thiết ôm Tô Nhan nói, “Ai
nha, A Nhan của nhà chúng ta thật sự là ngoan, kết quả học tập tốt như vậy.” Mắt
thấy lão Tô ở thư phòng đọc sách vẫn không có phản ứng, mẹ Tô lúc này đẩy cửa
phòng ra liền một trận sư tử Hà Đông rống, “Tô Uyên, anh còn không mau đến xem
con gái bảo bối của mình có kết quả học tập tốt thế này.”
Cha Tô nghe xong lập tức buông quyển sách trên tay, tiếp nhận
phiếu điểm tinh tế xem xét, “Ừ, lần này điểm tổng xác thực không sai là có tốt
hơn lần trước.” Cha Tô vừa lòng gật gật đùa, chuyện vừa chuyển tiếp tục nói,
“Bất quá môn toán của con vẫn còn kém chút a. A Nhan à, con nếu có thể đem thành
tích toán học nâng cao lên một chút thì con có thể hi vọng xếp vị trị thứ 5
trong năm học này.” Nói xong, cha Tô còn không quên ý vị thâm trường nhìn Tô
Nhan liếc mắt một cái.
“Vâng ạ. Cha nói rất đúng.” Tô Nhan vừa nghe, lập tức lấy ra mấy
quyển sách toán tham khảo mới mua rồi nói, “Cha xem, con nhất thời phát hiện
thành tích toán của con vẫn không tốt hơn mấy, lập tức bỏ chạy đến phía tây
thành phố mua mấy quyển sách toán tham khảo, cố gắng trong thời gian nghỉ đông
đem thành tích môn toán nâng cao lên một chút.” Hứa yêu nghiệt a, tớ thực là
trách lầm cậu. Cậu quả nhiên có tầm nhìn ra trông rộng, tại thời điểm mấu chốt
đã cứu tớ một phen.
Nhìn đến mấy cuốn sách toán tham khảo, mẹ Tô lại vừa lòng nở nụ
cười, “A Nhan của nhà chúng ta ngoan như vậy. Đến đây, mẹ đãi con rất nhiều món
ăn, rất là bổ.”
“Hì, mẹ à..”Tô Nhan nhìn nhìn cái máy tính trong phòng, muốn nói
lại thôi rồi sau đó quay sang nhìn người mẹ thân yêu nhất của
mình.
Mẹ Tô cùng cha Tô hai người trao đổi ánh mắt, lại nhìn bảng báo
cáo thành tích rồi cuối cùng đem ánh mắt tập trung lên chồng sách tham khảo
trong tay Tô Nhan.
“Con cam đoan, mỗi ngày sẽ đọc sách đúng giờ. Học tập đúng giờ
không lơ là.” Tô Nhan lập tức giành nói trước, cho thấy lập trường của chính
mình vì cô vô hạn yêu Internet, vì cơ tình tốt đẹp, vì không thể ly khai hủ
giới. Đừng nói kết quả học tập tốt, chính là cắt đất đền tiền, hiệp ước không
bình đằng, cô đều không thể oán hận được lấy một câu.
“Chiều đi học về thì nên học bài, buổi tối cơm nước xong cho con
nghỉ ngơi một lát.” Cha Tô nghĩ nghĩ, thành tích học tập của con gái rất tốt nên
tóm lại cũng nên thưởng, không thể không thưởng nên cũng gật đầu đáp
ứng.
Tô Nhan nghe xong, lập tức chạy nhanh trở về phòng của mình. Nhìn
chồng sách toán tham khảo trong tay, Tô Nhan cảm thấy thân thiết không biết phải
nói thế nào, không nhờ nó thì yêu cầu của cô cũng sẽ không dễ dàng được chấp
nhận như vậy. Nhớ tới Hứa yêu nghiệt, Tô Nhan lại sinh ra cảm giác cảm kích, đây
là ân nhân của cô nha.
Ăn cơm chiều xong, Tô Nhan đã nhận được chỉ thị đặc biệt liền vui
sướng nằm trên võng thả lỏng thể xác và tinh thần. Du lịch trên thế giới vẫn là
tuyệt nhất, Tô Nhan đột nhiên nhìn đến đốm sáng nổi trên QQ của mình. Đốm sáng
ấy dĩ nhiên là Hứa yêu nghiệt. Ai nha, Hứa yêu nghiệt, cô còn chưa có cảm ơn hắn
nha.
Hứa Yêu
Nghiệt : Ăn cơm xong rồi sao?
Tô Tiểu
Nhan: Uh, ăn xong rồi. Đang trong thời gian tiêu hóa.
Hứa Yêu
Nghiệt: ……
Tô Tiểu
Nhan: Đúng rồi. Hôm nay thực sự cảm ơn cậu.
Hứa Yêu
Nghiệt: Cảm ơn tớ vì cái gì?
Tô Tiểu
Nhan: Hôm nay ít nhiều nhờ cậu khiến cho tớ mua mấy quyển sách toán tham khảo
kia, cha mẹ tớ mới nhanh như vậy đồng ý cho tớ mỗi ngày đều được giải trí một
lúc.
Hứa Yêu
Nghiệt : Vậy sao? Vậy thì cậu phải nhớ đọc sách cho tốt
vào.
Tô Tiểu
Nhan: Tớ như thế nào có cảm giác cậu sắp thành cha mẹ tớ
thế.
Hứa Yêu
Nghiệt : Ngoan… Không có việc gì đừng nghĩ lung tung.
Tô Tiểu
Nhan : Cậu xem, cậu xem. Đó hoàn toàn là khẩu khí của trưởng bối đối với tiểu
bối?
Hứa Yêu
Nghiệt : Vậy cậu nên tự mình kiểm điểm, khi nào không giống một tiểu bối
sao?
Tô Tiểu
Nhan : Cậu nghĩ như vậy thì có thể làm trưởng bối của tớ
sao?
Hứa Yêu
Nghiệt :…….
Cậu vẫn là
nhanh chút lớn lên đi. Hứa Triết Quân run rẩy đè thái dương, bất đắc dĩ thở dài.
Logout.