Lam Dao quay mặt đi, đẩy con gấu đầy lông ra, vừa khóc vừa la.
Hắn cười ha ha, xé rách xiêm y của nàng. Dáng người thướt tha mê người như ẩn như hiện lộ ra, hắn nhìn thấy côn th*t nhanh chóng to hơn.
Hắn cầm lấy côn th*t ma xát giữa chân nàng, Lam Dao muốn đạp vào ngực đẩy hắn ra, trái lại bị hắn nắm lấy đầu gối mở hai chân. Hắn tỉ mỉ nhìn tiểu huyệt của Lam Dao.
Lam Dao cảm thấy vô cùng xấu hổ, uy hiếp:
- Mao hùng! Ta nói cho ngươi biết! Sư phụ của ta là yêu nương Lam Tâm của Ma Giáo! Ngươi bắt nạt ta như vậy, bà ấy sẽ không bỏ qua cho ngươi! Chắc chắn sẽ băm ngươi ra vạn đoạn! Đầu thân hai nơi! Lăng trì xử tử! Ngũ mã phân thây...
Nàng nói rất nhiều, chợt nghe hắn nhíu mày nói:
- Hửm?
Khụ một tiếng, lại hỏi tiếp:
- Nàng gọi ta là Mao Hùng sao?
Người này không mắng chửi người, cũng không đánh người nhưng khí tràng quá mạnh mẽ làm người ta sợ hãi không lý do. Lam Dao bị hắn hỏi như vậy, lập tức không dám lên tiếng. Sợ hãi quay mặt đi, không dám nhìn hắn nữa.
Tử Dương nghĩ thầm rằng: Nàng đúng là thiếu thu thập!
Thấy nàng hơi ngoan một chút, hắn buông lỏng hai chân nàng, trái lại tách dâm huyệt của nàng ra. Nhục huyệt xinh đẹp non mềm, cái động vừa chặt vừa nhỏ, chỉ có hắn mới biết được cắm côn th*t vào mất hồn biết bao nhiêu.
Lam Dao liếc trộm hắn một cái, chỉ thấy ánh mắt dâm tà của hắn, mặt Lam Dao hoàn toàn đỏ bừng. Nàng vội vàng che lại, e lệ nói:
- Ngươi đừng nhìn.
Hắn đẩy tay nàng ra, giống như tên lưu manh, lưu manh nói:
- Lão tử không chỉ muốn nhìn, còn muốn liếm.
Nói xong hắn liền chui đầu vào giữa hai chân Lam Dao, liếm tiểu huyệt nàng.
Lam Dao cảm nhận được đầu lưỡi của hắn tiến vào tiểu huyệt của mình, vách hang đều bị hắn liếm láp, tiểu huyệt nhanh chóng ẩm ướt, hắn thuần thục liếm sạch nước của nàng, liếm làm Lam Dao dục tiên dục tử, không nhịn được rên rỉ.
Ngay khi nàng bay bay như đám mây, bỗng nhiên hắn ngậm lấy âm vật của nàng, thân thể Lam Dao run rẩy, ngay sau đó bị hắn dùng lực mút mà kêu lớn tiếng.
- A... A a, người đừng, a... Ta không chịu nổi.
Đợi hắn mút đã rồi, toàn thân Lam Dao xụi lơ vô lực, d*m thủy giàn giụa ẩm ướt bắp đùi nàng.
Hắn vươn tay lau miệng, nhìn hai mắt Lam Dao mê ly, hai má đỏ bừng, dâm ma trong lòng hoàn toàn được thả ra. Một tay hắn đè lên vai nàng, một tay nắm lấy cằm nàng, cúi người hôn lên môi nàng, vừa kịch liệt lại mãnh liệt.
Lam Dao bị hắn hôn một lát liền cảm thấy không thở nổi. Nàng đẩy hắn ra theo bản năng, hắn giống như một ngọn núi, không thể lay động.
Thấy nàng bắt đầu không ngoan, hắn dùng một tay nắm lấy cổ tay nàng, chế trụ trên đỉnh đầu.
Bộ ngực to của nàng lắc lư theo thân thể, ánh mắt hoảng sợ nhìn hắn, căn bản không thể tách ra. Khác với tội phạm cưỡng gian, hắn không đánh mặt nàng, chỉ thích đánh mạnh vào bộ ngực to của nàng.
Bộ ngực to non mềm như đậu hủ, vừa mềm vừa to. Bàn tay to của hắn phát ra từng tiếng "bốp bốp". Bộ ngực của Lam Dao nhanh chóng bị hắn làm cho vừa sưng vừa đỏ, nhưng hắn còn cảm thấy không quá sức, dùng sức nhéo nhũ hoa của nàng.
Lam Dao khóc lóc cầu xin như thế nào hắn đều coi như không nghe thấy, hắn tàn nhẫn cười nói:
- Bây giờ đã kêu đau, lát nữa nàng phải làm sao bây giờ. Lão tử mới bắt đầu chơi nàng thôi.
Hốc mắt Lam Dao đều đã khóc đỏ, hai tay cũng bị hắn nắm lấy lâu lắm rồi, đều bắt đầu run lên. Nàng hơi run rẩy, đáng thương tội nghiệp cầu xin hắn:
- Nếu ngươi đòi tiền, ta sẽ cho ngươi tiền. Nếu ngươi muốn nữ nhân, ngươi thả ta ra, ta đi tìm nữ nhân tới cho ngươi. Ta cầu xin ngươi... Cầu xin ngươi đừng lăn qua lăn lại ta.
Hắn cười ha ha:
- Đợi tiểu huyệt của nàng bị ta đâm nát, ta sẽ suy nghĩ đến chuyện có thả nàng đi hay không.