(12 Chòm Sao) Mạt Thế Nữ Phụ Xưng Vương

Chương 23

Trời bắt đầu nóng hơn, ánh nắng chói chang như muốn thiêu đốt tất cả mọi thứ.

Các anh và các cô thu dọn đồ đạc vất lên xe. Chỉ cần những thứ đủ cần là được rồi.

"Ôi má ơi, sao khí hậu nơi này thất thường thế, tao nóng muốn chết rồi"__Nhân Mã.

"Nghe nói nơi này khí hậu mưa nắng thất thường, từ lúc chuyển mạt thế nơi này khí hậu cũng khắc nghiệt hơn, nắng thì như thiêu, lạnh thì như cắt da cắt thịt"__Bạch Dương.

Nhân Mã nhìn mấy anh đang bê đồ vô xe, khẽ cười khẩy

"Không tìm cô ta nữa sao?"__Nhân Mã.

Sư Tử nhìn biểu cảm chán ghét của Nhân Mã với các anh. Anh cảm giác được điều gì đó, nhưng rất đau.

"Vẫn sẽ tìm"

"Ồ"__Nhân Mã.

Cô tưởng trải qua vụ này não của mấy tên này sẽ thông minh hơn chứ, ai dè vẫn thế à.

"Nhân Mã, đừng tám nhảm nữa, ra đây"__Xử Nữ hướng Nhân Mã gọi, lúc nào cũng long nhong ra khỏi đàn, làm bạn của nó bọn cô cũng rất mệt.


"Đây đây"__Nhân Mã.

"Bây giờ chúng ta xuất phát đi đâu?"__Ma Kết.

Xử Nữ lôi bản đồ trong Balo ra

"Chúng ta phải hành trình đi qua con sông lớn này, điểm đến cuối cùng chính là thành phố F, chúng ta phải viện trợ cho họ"__Xử Nữ.

"Viện trợ gì vậy?"__Cự Giải.

Xử Nữ suy nghĩ rồi giải thích

"Chắc là giúp gϊếŧ zombie chăng?"__Xử Nữ.

"Mà thôi, đến đó rồi tính, chúng ta còn một đoạn đường rất gian nan nha"__Song Ngư.

Mọi người chuẩn bị xong thì lên xe, Xử Nữ ngó trước ngó sau.

"Sao vậy?"__Bảo Bình.

"Con Bình đâu?"__Xử Nữ.

Bảo Bình "à" một tiếng, dơ tay chỉ lên trần xe.

"Nó ngồi trên đó đó"__Bảo Bình.

Xử Nữ thở dài, lại là cái sở thích thất thường của con này nữa rồi đúng không?.

"Nhưng mà nè Xử Nữ, cậu có cảm thấy Thiên Bình có cái gì khác so với thường ngày không??"__Cự Giải.


"Ý mày là sao?"__Xử Nữ.

"Mặt nó không có lạnh tanh nữa"__Song Ngư.

Thường thường Thiên Bình là kiểu người sống chết cũng sẽ không bao giờ gỡ cái khí lạnh xa cách đấy xuống, nhưng từ khi đi từ quỷ môn quan về thì cái khí lạnh trên người nó như biến mất tiêu.

"Tao biết mày nghĩ gì, có phải mày nghĩ đấy không phải con Bình đúng không?"__Bảo Bình.

"Ừ"__Cự Giải.

"Tao xác định rồi, đó vẫn là Thiên Bình bọn mình quen biết, chỉ là... không hiểu tại sao nó thành ra như vậy thôi"__Bảo Bình bóc vỏ kẹo mút

Dưới sự nghi hoặc thì chiếc xe đã khởi động. Cái người bị mang ra thảo luận vẫn rất thảnh thơi ngồi trên trần xe.

Nếu có người nhìn thấy chắc nói cô điên, vì trời nắng chang chang lại đi ngồi trần xe, nhưng không hề, Ruby phục vụ rất tốt, lấy ghế trong không gian, kèm theo cái ô để cạnh, Thiên Bình ngồi xuống uống nước mát.


"Cô...đang làm cái quái gì vậy?"__Khoé miệng Thiên Yết giật giật.

Anh định bảo cô vào xe nhưng khi trèo lên thì thấy cảnh này.

"Nghỉ mát, bộ không thấy?"__Thiên Bình mặt lạnh

"Có ai nghỉ mát giữa thời mạt thế không, còn nữa giữa cái nắng thiêu người cô lại đi nghỉ mát là cái quỷ gì"__Thiên Yết

"Ừ"__Thiên Bình. Nhưng cảm giác như vậy rất thích.

Thiên Yết đầu hàng, anh không nói lại được cô nữa.

"Lần đó, cảm ơn cô"__Thiên Yết.

Thiên Bình nhíu mày nhìn anh, Lần đó? Cô đã làm gì à?.

"?".

Thiên Yết nhìn vẻ mặt của Thiên Bình là biết ngay cô không nhớ gì nữa, anh có chút thất vọng.

"Hồi còn nhỏ, là cô cứu tôi, chứ không phải là Liên Hoa đúng không?"__Thiên Yết.

Thiên Bình ngừng uống nước liếc nhìn Thiên Yết.

"Có sao?".

"Lúc đó tôi là người ghét tất cả, ngay đến cả cha mẹ tôi cũng lạnh nhạt, mặc dù tôi rất muốn gần họ, cứ như vậy cho tới khi tôi bị ngã xuống hồ nước, lúc đó không biết bơi, lại không có người ở gần đó, lên tôi dần chìm xuống trong tuyệt vọng, nhưng lúc đó...là em đã cứu tôi"__Thiên Yết.
Thiên Bình biểu cảm lạnh nhạt, đó không phải ký ức của cô, mà là của nguyên chủ đã đi đầu thai kia.

"Chuyện xưa lắc xưa lơ thì kể làm gì"

"Nhưng đó lại là thứ giúp tôi như bây giờ. Cái lúc em nhảy xuống cứu tôi, tôi không nhìn rõ nên nhầm tưởng Liên Hoa đã cứu mình...tôi xin lỗi"__Thiên Yết.

Ruby bên cạnh chấm nước mắt

"Thật là tội nghiệp, chủ nhân hay người cho cậu ta cơ hội đi"

Thiên Bình dừng động tác khuấy nước lại.

"Ta không thể yêu"

"?"__Ruby

"Tại sao vậy?"__Tiểu quỷ.

"Nếu như ta có tình cảm với một ai đó, ta sẽ mất kiểm soát và gϊếŧ chết người đó, giống như lần đó...."__Thiên Bình siết chặt tay.

Chuyện này cũng khá lâu rồi, cô không muốn nhắc lại

Ruby khiếp sợ, chủ nhân của nó thật đáng thương, không những mang trong người ác linh mà còn không thể có một tình yêu.
"Đừng kể mấy chuyện cũ nữa, tôi ghét chúng"__Thiên Bình

Thiên Yết nhíu mày

"Tại sao?"

"Tôi tưởng anh phải biết chứ, tôi không muốn nhớ lại cái con điên đã lao đầu vào yêu anh hồi đó, tôi của bây giờ, cũng như anh hồi nhỏ, ghét tất cả mọi thứ"__Thiên Bình.

Đúng vậy, cô ghét bị làm phiền, ghét những người coi mình là nhất. Vả lại đấy là nguyên chủ, không phải cô, tại sao cô phải nghe mấy cái chuyện vô vị đó chứ

Thiên Yết nhíu mày

"Cô thay đổi cũng thật nhanh"

Thiên Bình im lặng uống nước, nói chuyện riêng với Ruby.

"Chuyện chị bảo em làm, có kết quả chưa?".

Ruby ủ rũ

"Không có, em không tìm được bất cứ manh mối nào hết, cứ như cô ta biến mất vậy"

Thiên Bình suy tư, tiểu quỷ không hề bảo gì có nghĩa cô ta vẫn còn sống, mà hơn hết, rốt cuộc một tiểu thư không động tay chân như cô ta sao có thể thoát được?. Còn đám người đã đưa cô ta đi là vì lí do gì?.
"Nam phụ!!"__Thiên Bình bóp chặt cốc nước.

"Cô làm sao vậy?"__Thiên Yết.

Thiên Bình thấy mình biểu lộ cảm xúc trên mặt vội thu liễm lại

"Không có gì đâu".

Nếu có nữ phụ thì cũng sẽ có nam phụ si tình. Nhưng... không đúng, nam phụ tuy mạnh ngang nam chính nhưng những người bắt nữ chính hoàn toàn không có trong cốt truyện, hơn nữa nam phụ ở căn cứ F, làm sao mà gặp cô ta sớm vậy được, để đến được đó cũng phải trải qua mấy lần sinh tử.

"Rối não quá"__Thiên Bình xoa thái dương.

Ruby ủ rũ, nó lại không làm được việc rồi, có bị mắng không!?

"Được rồi, em làm tốt lắm"__Thiên Bình.

"Hả?"__Ruby.

Tiểu quỷ chỉnh lại hàm cho Ruby. Lần đầu tiên trong đời nó được chủ nhân khen. Cảm giác suиɠ sướиɠ là đây sao.

KÍT!!!!!!!!

Xe phanh gấp lại, mọi người đều đổ về phía trước, bên trên may Thiên Yết và Thiên Bình bám kịp nên không bị rơi xuống.
"Chuyện gì vậy?"__Thiên Yết

"Có năm người đứng chặn đường bọn mình"__Nhân Mã.

Xử Nữ và Ma Kết đảm nhiệm xuống xe dò hỏi.

"Mấy người là ai?, Sao lại chạy ra chặn đầu xe bọn tôi?"__Xử Nữ

"Xin cô, hãy cho bọn tôi theo với, em trai tôi sắp không chịu được rồi"__Cô gái tóc buộc đuôi ngựa năng động, mặt nhem nhuốc, chắc vì nhịn đói nên cả người gầy trơ xương.

"Tại sao tôi phải giúp cô, cho cái lý do đi"__Xử Nữ.

"Cô...! Cô có là con người không vậy? Đứa bé như vậy mà cô lỡ lòng nào bỏ như vậy!!"__Cô gái tóc dài kia đang cầm bánh bao vừa nhai vừa nói còn bắn cả thức ăn ra.

Kim Ngưu bên trong nhìn hành động của cô ta thì nhíu mày, đúng là đàn bà, nhìn là biết thế nào rồi.

Xử Nữ ngăn cho Ma Kết bước tới, hắn mà tới là cô ta xác định đấy, tốt nhất là không nên cho hắn nên sàn.
"Cô nói chúng tôi không phải người??, Vậy thì cô là gì đây?"

"Tao tất nhiên là người!"__Cô gái tóc dài.

"Ồ, bọn tôi đồng loại với cô đấy"__Thiên Bình bên trên cười khẩy.

Cô ta biết cô gái kia ám chỉ cái gì, mặt cô ta như biến dạng quát lớn

"Cô!!! Các cô bây giờ mang thức ăn ra đây, thằng bé đang đói"

Nhân Mã chống tay lên cửa xe cảm thán

"Đúng là mặt dày thật"

"Sao chúng tôi phải đưa mấy người?"__Xử Nữ.

"Còn phải hỏi sao, tôi thấy cô gái kia ngồi trên đó vừa ăn vừa uống nước, thức ăn lại tươi ngon, chắc chắn mấy người có rất nhiều thức ăn, chia cho một đứa bé thì có làm sao?"__Cô gái tóc dài chỉ Thiên Bình.

"Cho đứa bé hay là nó sẽ tống vào trong họng cô"__Xử Nữ độc miệng nói.

"Cô...sao cô keo kiệt như thế kia chứ!"

"Vậy cô đưa nốt cái bánh bao trong tay cho đứa bé đi"__Xử Nữ.
Cô ta vội dấu cái bánh ra sau.

Thiên Bình khinh thường, nhảy xuống khỏi xe, cầm ly nước ngọt làm bộ ngã đổ lên người cô ta

"Ôi chào, hết nước mất tiêu rồi"__Thiên Bình.

Đám Xử Nữ nhìn Thiên Bình như gặp quỷ. Con này này đổi tính cách sao??, Con Bình hồi trước đâu rồi???, Nguy hiểm quá

Cô gái tóc đuôi ngựa kia nhăn mặt túm cậu bé ra trước mặt các cô, điều này đã làm các cô nhíu mày, biết ngay mà, nhìn tay đứa bé không ít vết thương là biết, mấy người trước mặt này không hề có ý tốt như vậy, cộng thêm thái độ của cô ta nữa.

Đứa bé bị túm lấy, cô gái đằng sau đe doạ, nó co rúm từng bước lại gần Xử Nữ cầu xin.

Xử Nữ có chút sót thương nhưng mạt thế, không được phép mềm lòng.

Cô ngồi xổm xuống bằng thằng bé

"Nhóc con, chị xin lỗi không thể giúp em thoát khỏi chúng nhưng mà, đấy cầm lấy, bánh và hộp cơm này cho nhóc"__Xử Nữ vào xe lấy thức ăn.
Cô gái tóc đuôi ngựa kia giật vào tay

"Cô đừng lo, tôi sẽ cho nó ăn....ặc"

Cô ta chưa nói xong đã bị Xử Nữ bóp cổ, ánh mắt hung thần ác sát nhìn cô ta. Cô ta sợ hãi, mắt trợn trừng.

Ma Kết ngăn Xử Nữ lại cô mới thả ra

Cô gái tóc dài kia nhìn vậy run rẩy.

Đứa bé đang định cầm lấy đồ ăn chưa kịp nói cảm ơn thì một cánh tay mạnh mẽ xách nhóc lên.

Thằng bé bị doạ cúi xuống cứ nghĩ họ không cho nhóc

"Ngẩng mặt lên"__Thiên Bình.

Thằng nhóc chậm rì rì ngẩng mặt lên

Người trước mặt nhóc là một cô gái tuy mặt lạnh băng nhưng lại vô cùng xinh đẹp, thằng nhóc một giây đơ.

"Sao vậy Bình?"__Xử Nữ nhướng mày.

"Từ giờ để nhóc này theo tao đi"__Bình bảo Xử.

"Nhưng mà...tại sao?"__Xử Nữ thật sự không hiểu thấu Thiên Bình. Không lẽ sở thích mới sao, nó cứ luôn thay đổi thất thường như vậy.
Thiên Bình nói nhỏ vào tai Xử Nữ. Xử Nữ giật mình xong rồi gật đầu

"Được rồi, vậy giao nhóc đó cho mày"

Xử Nữ cũng không ngờ được trong người tên nhóc này vậy mà dị năng không kém gì các cô.

Nhóc con ngơ ngác chưa hiểu gì đã bị Thiên Bình túm lên xe.

"Được rồi, ăn đi"__Thiên Bình đưa nhóc con bịch bánh, thằng nhóc còn bỡ ngỡ không dám nhận

Nhóc con này chắc tầm 6 tuổi, nhìn cũng đáng thương.

"Sao cô nhận nhóc này vậy?"__Thiên Yết.

"Anh lo cho nó đi" Thiên Bình ngáp ngắn ngáp dài ném thằng nhóc cho Thiên Yết.

Thiên Yết cười khổ

"Này, cô nhận nó xong rồi sao vất cho tôi vậy!!!"

Thiên Bình ung dung ngồi ăn bánh, còn Thiên Yết thì dỗ thằng nhỏ, mặc dù nó không có khóc nhưng khá là nhát. Lại thêm một cục nợ, đang yên đang lành vác nó về rồi vất cho anh, như vậy rảnh lắm sao?

Bình Luận (0)
Comment