Kim Ngưu và Thiên Bình sau khi kết hôn thì cũng sinh đôi ra hai đứa con trai. Nhưng hai đứa này tính tình lại hoàn toàn khác nhau, tiểu Thiên là anh thì tính tình trầm lặng, ít khi nói lại chỉ thích trong nhà đọc sách, tiểu Ngưu là em thì tình tình nghịch ngợm hệt như một đứa trẻ, suốt ngày lêu lổng ngoài đường nhưng đó chỉ là lúc còn nhỏ. Không biết có phải nhiễm tính của anh trai hay không mà lớn lên tiểu Ngưu ít đi ra ngoài chơi, phần lớn là ở nhà đọc sách hoặc thi thoảng cùng với tiểu Thiên ra ngoài chơi với mấy đứa con của bạn ba mẹ.
*Khi tiểu Thiên và tiểu Ngưu được 6 tuổi.
"Ba ơi, con và anh hai được sinh ra như thế nào?" Kim Ngưu đang thư thả uống trà buổi sáng thì đột nhiên tiểu Ngưu lại gần hỏi, đằng sau là tiểu Thiên.
"Cái này thì phải hỏi mẹ con" Kim Ngưu trả lời, khuôn mặt nham hiểm nhìn Thiên Bình đang cặm cụi trong bếp.
"Con vừa hỏi mẹ rồi, mẹ bảo là ra hỏi ba" Tiểu Ngưu nói.
"Cái này nói ra thì dài dòng lắm. Đầu tiên là ba mẹ yêu nhau, sau đó kết hôn, sau đó động phòng rồi..." Kim Ngưu đang liệt kê những sự việc quan trọng thì từ đâu một cái chổi bay thẳng vào đầu anh.
"Ăn nói cho cẩn thận, anh đang nói trước mặt trẻ con đấy" Thiên Bình từ trong bếp gào lên khiến tiểu Thiên và tiểu Ngưu không khỏi bụm miệng cười. Trong nhà này, mẹ Bình là người nắm giữ quyền lực tối cao nhất, còn ba Ngưu chỉ xếp thứ 5 thôi. Tại sao lại là thứ 5 ư, vì tiểu Thiên và tiểu Ngưu có nuôi một chú chó có giống Alaskan Malamute tên là Mèo ^.^, vì vậy ba Ngưu còn xếp sau cả Mèo nữa.
"Sao ba nói dài dòng thế, tiểu Song bảo là nó được sinh ra từ trong bụng mẹ thôi. Cần gì phải giải thích rắc rối như ba" tiểu Thiên lắc đầu ngán ngẩm, có phải ba Ngưu đang đầu độc tâm hồn trong sáng của cậu và tiểu Ngưu không.
"Nhưng mà bụng mẹ bé như thế, sao có thể nhét vừa cả anh lẫn em được" Tiểu Ngưu quay ra cãi tay đôi với anh nó.
"Lúc đấy bụng mẹ không bé như bây giờ" Tiểu Thiên giải thích. Vì có đọc trước một số loại sách nên cậu cũng biết kha khá đủ dùng.
"Anh chém gió vừa thôi. Thằng tiểu Tử bảo nó được sinh ra từ nách của bố nó kìa" Tiểu Tử chỉ là tên mà hai anh em nhà này đặt cho tiểu Sư - con trai lớn của Sư Tử và Nhân Mã.
Kim Ngưu chính thức sa mạc lời.
*********************************************
Hôm nay là thứ 7 nên tiểu Thiên và tiểu Ngưu được nghỉ học, mẹ Thiên thì bận việc ở công ty nên đi từ sớm. Nhà chỉ có ba bố con chơi với nhau.
"Này hai đứa, hai đứa có thấy ba đẹp trai không?" Kim Ngưu đột nhiên hỏi đúng lúc tiểu Thiên và tiểu Ngưu đang uống nước nên cả hai anh em ngay lập tức bị sặc nước.
"Sao ba lại hỏi thế?" Tiểu Thiên cau mày nhìn Kim Ngưu. Có phải ba bị tự kỉ không nhỉ?
"Hai đứa không biết ngày trước ba từng làm Idol nổi tiếng ở Hàn Quốc hay sao? Ba từng được tôn làm Idol nam có khuôn mặt đẹp nhất Kpop đấy nhé" Kim Ngưu tự hào kể lại.
"Chắc hồi đó mọi người chơi điện thoại nhiều nên bị cận đấy mà" Tiểu Ngưu gật gà gật gù nói.
"Con thấy ba xấu òm chứ đẹp đẽ gì mà tự hào thế" tiểu Thiên tạt cho Kim Ngưu một gáo nước lạnh.
"Vậy thì mai hai đứa cùng ba đi mua cái kính".
"Sao lại phải mua kính ạ"
"Để ba đeo vào cho đỡ xấu trai"
"Sao bây giờ không đi mua luôn mà phải để đến ngày mai ạ?"
"Mai là ngày đẹp".
"Vậy sao ba không mua luôn cái mũ chùm đầu to ý"
"Sao phải mua?"
"Đội cái mũ ấy để nó che kín hết chỗ xấu đi. Chứ ba đeo kính thì nó vẫn như thế thôi".
Kim Ngưu sa mạc lời lần 3.
************************
Khi tiểu Thiên và tiểu Ngưu được 15 tuổi. Còn Mèo cũng được 9 tuổi, nó bây giờ to gần bằng tiểu Thiên và tiểu Ngưu.
"Ê tiểu Ngưu, mày dắt con Mèo đi dạo đi. Hôm nay anh đau chân không đi được" tiểu Thiên nói. Hôm qua cậu với bọn tiểu Song và tiểu Thiên đi chơi bóng rổ, không may bị chật khớp.
"Em cũng mỏi lắm. Hay là để con Mèo nó tự đi dạo đi, nó cũng 9 tuổi rồi chứ bé bỏng gì nữa" tiểu Ngưu hồn nhiên nói, trên mặt tiểu Thiên bây giờ đang giăng đầy hắc tuyến.
"Đi đi, sau anh mua cho cái ván trượt mới"
"Anh hứa nhá"
"Ok ok. Bây giờ thì đi đi" tiểu Thiên phẩy phẩy tay. Tiểu Ngưu hí hửng dắt con Mèo đi dạo. Vừa đi vừa huýt sao trông rất yêu đời.
Nửa tiếng sau tiểu Ngưu cùng con Mèo trở về, cơ mà mặt nó cứ như vừa bị ai cướp hiếp giết ý.
"Làm sao đấy?" Tiểu Thiên hỏi.
"Vừa nãy lúc em ra ngoài thì gặp 2 đứa con gái" tiểu Ngưu ngồi phịch xuống ghế bắt đầu kể.
************ Flashback***********
Tiểu Ngưu đang tung tăng dẫn con Mèo đi dạo thì bỗng nhiên gặp 2 đứa con gái. Hình như hai đứa này quen quen, hình như học lớp bên cạnh thì phải. Tiểu Ngưu bèn tỏ ra phong độ, một tay cầm dây xích, một tay đút túi quần hiên ngang đi qua 2 đứa nó.
"Uầy, xinh thế" Đột nhiên 2 đứa con gái ấy reo lên khi nhìn thấy tiểu Thiên và con Mèo.
"Hai bạn quá khen, mình chỉ là gien di truyền từ mẹ và" tiểu Ngưu gãi đầu cười cười. Nhưng chưa nói hết câu đã bị tạt gáo nước lạnh và mặt.
"Chú chó này xinh thế? Nó là giống gì thế?" Hai cô gái đỏ hí hửng hỏi, bỏ qua tiểu Ngưu một bên mà quay qua quấn quít với con Mèo.
" Giống Alaskan Malamute" tiểu Ngưu đen mặt trả lời.
"Nó tên gì vậy?"
"Mèo".
"Ahaha, chó mà tên Mèo. Sao cậu lại đặt thế?"
"Tôi thích. Mèo, đi thôi" tiểu Ngưu lạnh lùng dắt con Mèo đi qua hai đứa con gái đó. Sau 2 phút để loát lại những gì vừa xảy ra, hai đứa con gái đó mới nhận ra là chủ của con chó còn đẹp hơn cả con chó. Vậy mà hai người ngu ngốc không nhận ra.
********** Endback ********
*************************
"Tiểu Thiên à, mẹ vào nhé" Thiên Bình nhẹ nhàng nói, sau đó đẩy cửa bước vào.
"Sao con suốt ngày chỉ ở trong phòng đọc sách thế. Sao không ra ngoài chơi với bạn bè như tiểu Ngưu ý" Thiên Bình khẽ nói.
"Con thích đọc sách hơn".
"Mẹ biết con thích đọc sách, nhưng cũng phải ra ngoài cho khuây khỏa đầu óc chứ" Thiên Bình lại tiếp tục nói nhưng nhận lại chỉ là sự im lặng từ thằng con trai.
"Bây giờ con có đi ra ngoài chơi không?" Vẫn im lặng.
5 phút sau.
Tiểu Thiên hai tay đút túi quần đi lang thang trên đường. Đột nhiên có một bàn tay đặt lên vai anh.
"Tiểu Thiên, đi đâu đây?" Tiểu Sư nhe răng hỏi.
"Đi ra ngoài. Bị mẹ đuổi ra khỏi nhà" tiểu Thiên cau mày nói.
" Giống tao thế. Thế sao mẹ mày đuổi mày"
"Không đi đâu chơi chỉ ở trong nhà".
"ĐM, mày sướng vãi. Tao đi chơi nhiều quá bị mẹ đuổi. Mẹ tao bất công vcl" tiểu Sư khẽ nghiến răng.
"Nói nhiều quá. Bây giờ có chỗ nào đi không, chứ ơt ngoài đường thế này chết vì lạnh mất" tiểu Thiên nói.
"Hay đến nhà tiểu Song chơi đi. Nghe nói nó mới mua bộ game mới, tiện qua đó chơi thử luôn" tiểu Sư đề nghị.
"Được" tiểu Thiên gật đầu.
Đây người ta gọi là hai con người tình cờ gặp nhau nhưng số phận lại trái ngược hoàn toàn.
*************************
Khi tiểu Thiên và tiểu Ngưu được 17 tuổi.
Hôm nay tiểu Thiên và tiểu Ngưu rảnh rỗi đến công ty ba nó chơi. Hai anh em này rất tinh mắt nên để ý được cô thư kí có ý với ba nó nên hai anh em đành tương kế tựu kế với nhau.
"Anh hai xem này, bây giờ trên mạng nhiều video đánh ghen nhỉ?" Tiểu Ngưu reo lên, đưa điện thoại cho tiểu Thiên xem. Hai anh em hiện tại đang nói chuyện vô tư trước mặt cô thư kí.
"Cái này còn bình thường. Chứ mày nhớ vụ của mẹ lần trước không?"
"À, anh nhắc em mới nhớ. Cái con mụ đấy bây giờ chắc đang ở trại tâm thần đấy nhỉ?"
"Ờ, bị mẹ tạt axit vào mặt đến nỗi không nhận ra luôn thì chả thành điên"
"Mà mẹ còn bảo ai còn dám ve vãn ba nữa là mẹ cho vào máy nghiền luôn hay sao"
"Ờ. Cả hai bên nội ngoại đều giàu có nên chẳng bị truy tội gì cả. Nếu mà để bác Yết ra tay thì anh cá chắc không ai biết là cô ta sống trên đời luôn ý chứ".
Hai anh em cứ nói qua nói lại, không để ý mặt của cô thư kí kia đã chuyển sang màu xanh lét vì sợ hãi. Và ngay ngày hôm sau cô ta còn nghỉ việc mà chẳng ai biết lí do.
Hai anh em tiểu Thiên và tiểu Ngưu thì cười thầm. Hai anh em này không ra tay thì thôi, chứ để ra tay thì gạo xay cũng thành khói hết. Xin lỗi mẹ thân yêu nhé, để diệt trừ mối hiểm họa về sau thì đành làm sai lệch tiểu sử của mẹ thôi.
********** Hết chương ngoại truyện 2 *************