9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 1277


Camera giám sát hiện lên, Cửu Nhạ đứng chỗ đó tới mười phút, cô ấy nhất định là đang đợi anh ta đi tìm, giải thích rồi dỗ cô ấy.

Anh ta thực sự quá khốn nạn, lại buồn bực đi uống rượu, mà không phải là đi tìm cô ấy.

Cô ấy còn đang mang thai con của anh, bây giờ lại rơi vào tay.

Dương Hải Khang, nếu như có chuyện gì không may xảy ra, thì anh phải làm sao bây giờ?
Để lại một mình anh ta, thì anh ta phải sống thế nào đây.

Nghĩ đến đây, Lục Khải Dã tát mạnh mình một cái: “Tôi là đồ khốn nạn, tôi quá khốn nạn”
Lục Khải Vũ đi sau anh ta, kéo tay anh ta lại: “Khải Dã, em làm gì thế Thang máy đến rồi, Lục Khải Dã vọt vào trong thang máy, Lục Khải Vũ cũng vội vàng theo vào.

“Anh, nếu Cửu Nhạ xảy ra chuyện gì, thì cả đời em sẽ không tha thứ cho mình!” Cuối cùng thì anh ta cũng không chống đỡ nổi nữa, ôm lấy anh hai mình.

.

Chuyên trang đọc truyện == tru mtruyen.m e ==

“Nói bậy gì thế! Bây giờ chúng ta dẫn người chạy tới, Cửu Nhạ nhất định sẽ không sao.”
Sau khi nói xong, Lục Khải Vũ trực tiếp lấy điện thoại ra, báo cho cục trưởng cục cảnh sát gần đó, sau đó thông báo cho quản lý bảo vệ của tập đoàn nhà họ Lục, lập tức dẫn gười đuổi tới.

Sau khi anh em họ ra ngoài, Mạc Hân Hy cũng không nhàn rỗi, trực tiếp gọi điện thoại thông báo cho Lý Toàn, cũng dẫn người đuổi tới, cần phải bảo đảm Lưu Cửu Nhạ được an toàn.

Không ngờ đến tận lúc này mà Dương Hải Khang còn không chịu buông tha cho Lưu Cửu Nhạ, cuối cùng anh ta phải trả cái giá đắt cho hành vi của mình.

Trong một căn nhà cũ kỹ cuối con hẻm nhỏ, Dương Hải Khang nhìn thấy Lưu Cửu Nhạ còn đang hôn mê trên giường.

Khóe miệng anh ta lộ ra một nụ cười dữ tợn.

“Lưu Cửu Nhạ, đều là vì cô nên Dương Hải Khang tôi mới rơi vào bước đường hai bàn tay trắng như hôm nay.

Tôi mất đi tất cả, còn cô, dựa vào cái gì lại được gả cho Lục Khải Dã làm con dâu nhà giàu chứ!”
“Cô đã vô tình, vậy thì đừng trách tôi vô nghĩa” Nói xong, anh ta vươn tay chuẩn bị cởi nút áo của Lưu Cửu Nhạ.

Lúc này, điện thoại của anh ta lại vang lên.


Anh tôi không nhịn được mà bắt máy, trong điện thoại truyền đến tiếng nói lạnh lùng của chị Bình.

“Dương Hải Khang, thế nào? Bắt được Lưu Cửu Nhạ chưa?”
Khóe miệng Dương Hải Khang hơi nhếch lên, anh ta châm một điếu thuốc, giọng điệu rất đắc ý: “Dương Hải Khang này đã ra tay thì chị Bình cứ yên tâm đi, tuyệt đối làm chị vừa lòng.

Giờ tôi chụp cho chị một tấm hình.

Chị đưa một nửa tiền cho tôi trước được không?”
“Được, nếu bây giờ Lưu Cửu Nhạ thật sự nằm trong tay anh, vậy tôi lập tức chuyển cho anh một tỷ rưỡi.

Một tỷ rưỡi còn lại thì đợi anh quay.

video xong thì chúng ta một tay giao tiền, một tay giao hàng”
“Được! Chuyện mà Dương Hải Khang làm, chị Bình cứ yên tâm đi”
Sau khi cúp điện thoại, Dương Hải Khang trực tiếp chụp hình Lưu Cửu Nhạ đang hôn mê rồi gửi qua.

Sau khi chị Bình nhận được, sắc mặt cô ta lộ ra vẻ tự tin như đã ăn chắc.

Thiên Nam bên cạnh kích động giữ chặt tay cô ta: “Cô, thật tốt quá, thật tốt quá, nếu cậu hai nhà họ Lục nhìn thấy Lưu Cửu Nhạ làm chuyện đó với người đàn ông khác, nhất định sẽ ly hôn với cô ta.”
Chị Bình cưng chiều mà nhéo nhéo mũi cô ta: “Sau này Thiên Nam làm việc phải biết suy nghĩ, đừng tùy tiện tin tưởng bất cứ ai.

Chuyện lần trước, nếu không phải có cô, bây giờ cháu đã xong rồi.”.

Bình Luận (0)
Comment